Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 604



Chương 604 Dù sao cô cũng giỏi hơn

Lam Hân Nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vu Khanh, Lục Hạo Khải cũng biết đối phương không phải nói đùa, hắn cũng nghiêm mặt nói: “Vu Khanh, ngoại trừ chuyện này, những chuyện khác tôi đều đồng ý, tôi và Cố An An, hiện tại không có khả năng ly hôn.”

Cho dù hắn ly hôn, cũng không cưới một người phụ nữ dám uy hiếp mình.

Vu Khanh khoanh tay, kiêu ngạo cười nói: “Không, tôi chỉ muốn như thế.”

Lục Hạo Khải biến sắc , trầm giọng nói: “Vu Khanh, đều là người trưởng thành, cô nhất định phải như vậy sao?”

NHà Hài ” Vụ Khanh nheo mắt, sau đó vô tội trừng mắt nhìn hắn cười với vẻ mặt châm chọc: “Lục Hạo Khải, anh cũng nói, đều là người trưởng thành, là người trưởng thành sẽ chịu trách nhiệm cho những việc đã làm.

Tôi đã quá tuổi để bị lừa, những chiêu trò của đàn ông tôi sớm đã quen thuộc.Tất cả biểu hiện của anh ngày hôm qua chẳng phải là bịp bợm sao?

Anh là bịp bợm lừa tình, nhưng tôi là thật lòng, nhớ rõ lúc tôi đồng ý đi khách sạn với anh đã nói gì không?”

Khuôn mặt tuần tú của Lục Hạo Khải đột nhiên trở nên xấu xí đến cực điểm, vẻ cao quý trước đó, nháy mắt biến mắt hầu như không còn một mảnh.

“Lục Hạo Khải, tôi là nghiêm túc, anh nghĩ kỹ rồi hãy đi vào.”

Tất cả những người phụ nữ hắn gặp trước đây đều nói như vậy , nhưng ngày hôm sau liền mỗi người một ngả, làm sao khó chơi như cô ả trước mắt này.

Khó hơn một chút , chỉ đơn giản là đưa thêm tiền mà thôi.

Hiện tại mấy lời hứa hẹn không đáng một xu, người này thật sự chơi hắn rồi.

Cha mà biết chuyện, hắn sẽ thảm rồi .

Lục Hạo Khải bỗng nhiên tỏ vẻ nghiêm túc: “Vu Khanh, người không níu kéo được thì không nên cố chấp, người không thích hợp cuối cùng cũng phải rời xa, con người có thể không thông minh, nhưng đừng mắt tỉnh táo, cô muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể cho cô.”

Hắn nói lời này ít nhiều mang theo cảnh cáo.

“HH… ..- ” Vụ Khanh châm chọc cười cười, liếc nhìn triển lãm cách đó không xa, hôm nay cô ta có rất nhiều chuyện phải làm, không muốn cùng Lục Hạo Khải nhiều lời.

“Lục Hạo Khải, khi tôi đầy gai góc, là anh trêu chọc tôi, là anh mài đi hết góc cạnh, hiện tại lại muốn vứt bỏ .

Nói cho anh biết, không có khả năng, cho anh thời gian ba ngày, néu không ly hôn, tôi sẽ đến nhà anh, chờ một lời giải thích”

Vu Khanh nói xong, ánh mắt cao ngạo nhìn thoáng qua Lục Hạo Khải, xoay người rời đi, vừa đi vừa nói: “Cuộc sống vốn đã rất mệt mỏi , cũng đừng đi trêu chọc làm người ta mỏi mệt thêm , anh cần thận ngẫm lại, ngày hôm qua anh biểu hiện như vậy, tôi cũng là người chịu thiệt thòi, dù sao tôi cũng sẽ bị chỉ vào mũi mà mắng , anh không muốn tôi làm căng, vậy ba ngày sau chủ động cho tôi lời giải thích.”

Cô ta không phải không chịu bao dung, cũng không phải không hiểu trò chơi của người trưởng thành trò chơi, nhưng mà…… Vu Khanh quỷ dị cười, cô ta cảm thấy được có tiền càng thú vị hơn.

Lục Hạo Khải hung hăng nhìn bóng lưng Vu Khanh, ánh mắt rét lạnh.

Ngắt nhiều hoa như vậy, lần này lại đụng phải bông có gai.

TỪ Ti ” Lục Hạo Khải hai tay chống nạnh, nhìn trời thở dài một hơi! Hắn phẫn nộ mím chặt môi, ôm một bụng tức đi về phía hội trường.

Lục Hạo Thành cùng Lam Hân đi tới triển làm ở sảnh 1, hôm nay cũng như cũ, người đến khu trưng bày của công ty họ rất đông.

Lam Hân thấy thiết kế của mình được nhiều người yêu thích, đáy lòng cũng có cảm giác thành tựu.Vẻ mặt cô tự: tin thong dong, khóe miệng hơi nhếch lên, sức quyến rũ tỏa ra bốn phía.

Lục Hạo Thành ở bên cạnh quan sát, ánh mắt thâm thúy mà ôn nhu.

Lam Lam của anh, mặc kệ ở nơi nào, đều có thể tỏa sáng.

Lúc này, Âu Cảnh Nghiêu bỗng nhiên thấy được hai người, anh đang bàn chuyện hợp tác với một người ngoại quốc, vừa nhắc mắt, liền thấy được Lục Hạo Thành cùng Lam Hân.

Hai người này, chẳng lẽ nhìn không ra anh đang bận không thở nồi sao?

Sao không bay vào hỗ trợ vậy?

Lục Hạo Thành nhìn thấy anh, cho anh ánh mắt động viên rồi ra hiệu anh cứ tiếp tục làm.

Âu Cảnh Nghiêu hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, mắt sáng rực như đốm lửa.

Lục Hạo Thành lại vô tư cười cười, ánh mắt như muốn nói cố lên với Âu Cảnh Nghiêu.

Âu Cảnh Nghiêu vừa thấy, hoàn toàn không thèm đề ý đến Lục Hạo Thành nếu không phải công ty này cũng có cô phần của anh, anh lập tức sẽ lấy đơn nghỉ việc đập vào mặt Lục Hạo Thành.

Anh cần thiết phải bán mạng sao?

Âu Cảnh Nghiêu không thể không thừa nhận, làm người đã khó, kiếm tiền càng khó.

Không có tiền không sống được, nghĩ như vậy, lòng anh thoải mái hơn rất nhiều.

Lục Hạo Thành lúc này mới mang theo Lam Hân rời đi, tiếp tục tham quan triển lãm.

Cách đó không xa, Cố An An cùng Lâm Tử Thường vẫn nhìn thấy Lục Hạo Thành.

Ánh mắt Lâm Tử Thường âm trầm nhìn dáng vẻ khiêu gợi của Lam Hân.

Cố An An liếc nhìn Lâm Tử Thường, người phụ nữ này bề ngoài trưởng thành, vững vàng nhưng trong lòng cũng là một người cực kỳ ghen ghét người khác, nhìn vào đôi mắt như dao mà cô ta đang nhìn Lam Hân, đã biết trong lòng cô ta có bao nhiêu hận thù.

Cố An An kiêu ngạo cười, cô ta lại thành công kéo thêm một đồng minh đến đối phó Lam Hân.

Lam Hân, tôi muốn cho cô biết, Cố An An, là người cô vĩnh viễn không thể vượt qua.

“Lâm tiểu thư, người phụ nữ này vẫn quán quýt lấy anh Hạo Thành, chỉ cần cô có cơ hội tiếp xúc với anh Hạo Thành, anh ấy sẽ biết được điểm tốt của cô, dù sao cô so với Lam Hân cũng giỏi hơn, ở giới thiết kế, cô là nhà thiết kế có tiếng, nghe nói, lúc này còn có rất nhiều công tác muốn hợp tác với Công ty E.H đấy”

Lâm Tử Thường vừa nghe máy lời Cố An An nói, tâm tình tốt hơn rất nhiều, ở Công ty E.H, cô ta chính là nhà thiết kế, hơn nữa còn là quản lý.

“Đúng rồi, một tháng một tháng sau sẽ có một cuộc gặp gỡ giao lưu ở thành phố Ninh, chỉ có những công ty cao cấp mới có thể đến, tôi nhớ rõ, sau cuộc gặp đó ở thành phó Ninh, sẽ có một cuộc thi thiết kế thời trang, có các nhà thiết kế trên khắp cả nước tham gia. , Đây là một cơ hội tốt. Nếu tôi có thể thắng Lam Hân, như vậy, tôi và Lục Hạo Thành vẫn còn có hy vọng .”

Người này ngoại trừ Lam Hân bên chưa có tin tức với bắt kỳ phụ nữ nào khác.Có thể thấy được anh vẫn đều giữ mình trong sạch.

Cố An An đối với tự tin của Lâm Tử Thường , dưới đáy lòng lạnh lùng cười cười.

Người phụ nữ này hiện tại tự tin bao nhiêu thì sau này sẽ đau đớn bấy nhiêu.

Mà tất cả những gì cô ta phải làm là khiến Cố Ức Lam vĩnh viễn không thể trở lại nhà họ Cố mà thôi.

Lúc này, Lục Hạo Khải đi đến, nhìn Cố An An cùng Lâm Tử Thường, nháy mắt đã quên mắt lời Vu Khanh.

“An An, em ở trong này làm gì?”Lục Hạo Khải cười hỏi.

Cố An An nhìn thoáng qua hắn, ánh mắt như xuyên thấu nụ cười giả tạo của hắn, vẻ mặt vẫn như cũ.

Nhưng tận đáy lòng sớm đã nỗi điên! Cô ta nhìn Lục Hạo Khải, không ghen tị cũng không nỗi giận, châm chọc nói: “Sao không đi dỗ dành người đẹp của anh đi , lần này gặp được người rất có cá tính, hơn nữa cũng rất biết nhẫn nhịn, nhất định rất hợp khẩu vị của giám đốc Lục nhĩ?”

— QUẢNG CÁO —