Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 626



Chương 626 : Hậu quả cô không thể tưởng tượng được

Vu Khanh cũng nhận ra Cố An An, ánh mắt cao ngạo nhìn đối phương , rồi nở nụ cười châm chọc, “Lục phu nhân, thật tình cờ!”

Một tiếng Lục phu nhân, nghe ra từ miệng cô ả, nháy mắt khiến Cố An An tràn ngập cảm giác bị sỉ nhục.Lúc ả cùng Lục Hạo Khải mây mưa vụng trộm, có nghĩ tới vị Lục phu nhân này không?Hiện tại lại gọi một tiếng Lục phu nhân, thật sự châm chọc.

Lam Hân nhìn hai người, mùi thuốc súng mười nồng nặc rồi! Vu Khanh này, hẳn là người khó chơi, xem cô ta gọi điện thoại uy hiếp Lục Hạo Khải thì biết.

Cố An An cũng lạnh lùng cười: quen biết nhau sao?”

Cô là ai vậy, chúng ta Có An An so với Vụ Khanh còn cao ngạo hơn, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh, khinh thường nhìn Vu Khanh, đàn bà của Lục Hạo Khải rất nhiều, chẳng lẽ cô ta phải dọn dẹp từng ả một sao?

Cô ta điên chắc, sao phải mệt mỏi như vậy, thứ cô ta cần chỉ là tiền mà thôi, người như Lục Hạo Thành, mới là người cô ta yêu nhất, chờ xem, Lục Hạo Thành, tiền, tất cả sẽ là của Cố An An.

Không cần biết ở cạnh ai, Lục Hạo Thành mới là người trong lòng cô ta.

Lời này khiến Vu Khanh sửng sốt, ngay cả Lam Hân cách đó không xa cũng sửng sốt.

Có An An lại làm bộ như không biết Vu Khanh.

Đáy lòng Lam Hân khen thầm vài tiếng, Cố An An rốt cục đã thông minh hơn, làm ầm ï lên, người mắt mặt vẫn là cô ta.

“Hãahg…… ” Vu Khanh châm chọc cười, nhẹ nhàng hắt nhẹ mái tóc xoăn mềm của mình, “Lục phu nhân có thể ra vẻ không biết tôi, về phần cô có quen biết hay không, tôi nghĩ cô rất rõ ràng, giám đốc Lục đã đồng ý ly hôn cô để cưới tôi, ngày mai là kỳ hạn cuối cùng.”

Nghe lời Vu Khanh nói xong, vẻ mặt Cố An An lập tức tái nhọt.

“Cô nói cái gì?”

Vẻ mặt cao ngạo của Cố An An nháy mắt biến, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, Lục Hạo Khải lại muốn ly hôn?

Vu Khanh nhìn Cố An An hoảng hốt thì vui sướng không thôi.

Cố An An có chút không tin lắc đầu, không, không có khả năng, điều đó không có khả năng, Lục Hạo Khải chắc chắn không làm chuyện này, hắn không muốn lấy tài sản sao?

Tần Ninh Trăn cùng Lục Hạo Khải đều rất coi trọng tập đoàn Lục Trăn, cô ta không tin, Lục Hạo Khải vì người phụ nữ này mà từ bỏ tập đoàn Lục Trăn.

Không có khả năng! Cố An An hiểu rõ điểm này, tâm trạng lại tốt hơn.

Cô châm chọc cười, nheo mắt nhìn Vu Khanh, tự tin tràn đầy nói: “Vậy chúng ta chờ xem đi, anh ta rốt cuộc có ly hôn với tôi không.”

Sắc mặt Vu Khanh có chút cứng ngắc, Cố An An này tố chất không tôi, lúc này mà còn giữ được bình tĩnh, thật sự là không tồi.

“Được rồi, chúng ta chờ xem.”Vu Khanh cười quỷ dị, để xem ai cao tay hơn.Cô ả nói xong thì cao ngạo hắt tóc rồi rời đi.

Ả đến bên cạnh Cố An An dùng sức huých vào vai đối phương, Cố An An bị đụng trúng, thân hình hơi lảo đảo.

Lam Hân nhìn thấy một màn như vậy chỉ khẽ lắc đầu, yên ổn làm thiên kim tiểu thư không chịu, sao cứ phải đâm đầu chịu khổ như thế?

“Cô rất vui vẻ?”

Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói mỉa mai của Cố An An.

Lam Hân đột nhiên nâng mắt nhìn Cố An An đã chạy tới trước mặt.

“Chẳng lẽ, tôi lại phải khóc chắc?”

Có An An lạnh lùng cười, sắc mặt tái nhọt, “Nhìn tôi như vậy, có phải cảm giác tôi rất nực cười không?”

Mặc kệ khi nào,chỗ nào, cô ta chỉ cần nhìn thấy Lam Hân, sẽ không tự chủ được mà so sánh mình với cô ta.

Lam Hân nghe vậy, mắt hơi nhíu lại, “Lời này của cô mới nực cười, tôi và cô không có quan hệ gì đặc biệt, sao phải vậy chứ?

Không liên quan gì đến tôi, trước đây chúng ta là đồng nghiệp, nhưng bây giờ, chúng ta không là gì cả?

Không phải cô cho rằng sau sự việc ngã cầu thang lần trước, chúng ta vẫn là bạn bè đấy chứ?”

“Ai là bạn với cô?”Cố An An nhìn thoáng qua chung quanh, cũng không có ai, cô ta lại thấp giọng nói: “Lam Hân, một ngày nào đó, tôi sẽ khiến cô chết thê thảm, tôi sẽ cho cô biết, đắc tội tôi, hậu quả cô sẽ không thể tưởng tượng nỗi .”

Lam Hân nghe vậy, vẻ mặt cũng không chút thay đổi, cô bình tĩnh mở miệng: “Giết tôi sao?”

Cố An An ngần ra, lập tức cười nhẹ: “Lam Hân, nếu cần, tôi không ngại giết cô đâu.”

Lam Hân: “. .” Quả nhiên vẫn có ý nghĩ chết chóc! Cô hiện tại đã hiệu được, Lục Hạo Thành tình nguyện để mẹ hiểu lầm, cũng không muốn công khai thân phận thật của cô, tựa như Mộc Tử Hoành nói , xung quanh Lục Hạo Thành đầy rẫy những kẻ mặt người dạ thú, muốn nhắm vào tiền và công ty của anh.

Một khi thân phận của cô bại lộ, chính cô sẽ trở thành công cụ để những kẻ đó uy hiếp Lục Hạo Thành.

Hahä….- đáy lòng Lam Hân tự giễu, Lục Hạo Thành à Lục Hạo Thành, cả đời này, sao anh lại để ý một người phụ nữ bình thường như em chứ.

Cô xinh đẹp, nhưng cũng không phải kinh diễm, đặt ở trong đám người, cũng chỉ là người bình thường mà thôi.Nhưng Lục Hạo Thành, chưa bao giờ từ bỏ cô.

Lam Hân dùng ánh mắt sắc bén nhìn qua người trước mặt “Có An An, quý trọng những thứ cô có được, đó là những thứ tốt nhất cô có thể đạt được rồi.”

Lam Hân nói xong, đứng dậy rời đi.

Có An An vẻ mặt âm trầm đứng tại chỗ, cái gì?

Hãy trân trọng những gì hiện tại mới là tốt nhát.

Cố An An cười lạnh, cô ta hiện tại có cái gì?

Cái gì đều không có.

Hơn nữa, nhà họ Cố hứa cho đồ cưới, còn chậm chạp chưa đưa ra, cô ta tuyệt đối không thể cùng Lục Hạo Khải ly hôn, nếu không, sẽ chẳng có cái gì cả .

Vu Khanh sao?

“An An, chúng ta đều đã uống xong cà phê rồi, con còn chưa qua đây à?”

Tần Ninh Trăn gọi, nghe giọng hình như có chút không vui, hẳn là do Lâm Tử Thường vẫn chưa chịu đồng ý hợp tác.

“Vâng, mẹ, con tới đây.”

Cố An An thu liễm cảm xúc, đi về phía Tần Ninh Trăn và những người khác.

Lam Hân quay trở lại hội trường, đi thẳng đến phòng nghỉ tìm Lục Hạo Thành.

Trong phòng nghỉ rộng lớn, Lục Hạo Thành đang ngồi bên cửa sổ, dưới ánh nắng chói chang, trông anh như một mỹ nam bước ra từ truyện tranh.

Tuy rằng bị ánh mặt trời bao phủ, nhưng lại không che dáu nổi hơi thở băng lãnh cô đơn của anh, giống như cấm người khác tới gần.

Nhìn anh như vậy, đáy lòng Lam Hân đau âm Ï, “Em đã trở.

về.”Giọng nói của cô rất nhẹ.

Một người đàn ông cô độc như từ địa ngục trở về thiên đường, đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt lạnh lùng trở nên dịu dàng.

Anh chậm rãi đứng dậy, dáng người cao thẳng, bước ra từ ánh mặt trời chói mắt, anh tựa như đế vương trở về, uy nghiêm mà cao quý đến chói mắt.

Lục Hạo Thành đứng trước mặt Lam Hân, ánh mắt thâm thúy ôn nhu nhìn cô, giọng anh trầm thấp dễ nghe, “Lam Lam, nói chuyện xong hết rồi sao?

Để anh đoán xem, Lời nói của Lam Lam nhà chúng ta rất có sức thuyết phục, bác gái Cố khẳng định đồng ý , có phải hay không?”

“Vâng!”

Lam Hân mỉm cười gật gật đầu, “Đồng ý , anh hai em cùng Giai Kỳ đã có hi vọng , hơn nữa, cháu tương lai của em, cũng có cha .”

Điểm này, không thể nghi ngờ khiến cô vui vẻ .

— QUẢNG CÁO —