Cận Lan và Tần Diệp là một đôi phu phu mới cưới, vừa thành hôn xong liền cưỡi phi thuyền đi quần đảo Gia Lý hưởng tuần trăng mật.
Hai người sau khi nhận các loại chúc phúc từ bạn bè, người thân, tâm tình kích động cùng chờ mong bay tới quần đảo Gia Lý, hưởng thụ tuần trăng mật.
“Đây là lần đầu tiên em rời thành phố M đó.” Cận Lan ngắm nhìn khunh cảnh ngoài cửa sổ, vô cùng hưng phấn. Là một giáo viên mầm non (?), cả ngày ở trong phòng học, cuối tuần còn phải soạn bài, chuẩn bị các hoạt động, thời gian rảnh phần lớn đều ở cùng với người thân, bạn bè, hoàn toàn không có thời gian đi du lịch.
Tần Diệp ôm bờ vai cậu: “Sau này nếu rảnh rỗi, chúng ta sẽ đi ra ngoài chơi nhiều hơn.” Hai người cùng nhau vui vẻ nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, hưởng thụ thời gian nhàn nhã khi ở cạnh nhau.
Quần đảo Gia Lý nằm ở phía nam, là một quần đảo du lịch nhỏ nổi tiếng, cũng là địa điểm lý tưởng để hưởng tuần trăng mật xếp top 1, cả quần đảo tươi đẹp lại ngăn cách với thế giới bên ngoài, bởi vì phải khống chế số lượng khách du lịch cùng bảo vệ môi trường, nên hàng năm đều có thời gian mở ra cố định, bởi vì nguyên ngân hạn chế lượng khách du lịch nên cần đặt trước thật lâu mới có thể có được một gói nghỉ tuần trăng mật ở đây.
Tần Diệp vừa hay có một người bạn làm việc ở đây, vì vậy liền thuận tiện đặt một gói tuần trăng mật, hai người tổ chức hôn lễ xong, trong ngày đó, sẽ thu thập hành lý, bay tới hòn đảo nhỏ đầy mị lực kia.
“Oa!” Cận Lan cảm giác mình không khác gì một cư dân thành thị bé nhỏ chưa từng va chạm gì với xã hội, khi nhìn thấy biệt thự kia, quả thực sợ ngây người.
Biệt thự nhỏ ba tầng, cộng thêm một cái đình viện thấp thấp bên dưới (không lẽ dịch thành sân), bậc thanh trong đình viện hướng tới một cái suối phun nhỏ, cả ngôi biệt thự sinh động mà lại thanh thoát (minh khoái?), tràn đầy phong cách nhiệt đới.
Đứng ở ban công tầng hai là có thể thấy biển, Cận Lan không cả thay giầy, chạy nhanh tới ban công hưởng thụ gió biển thổi tới, nhắm mắt lại, cảm giác như mình tới được chốn thiên đường vậy.
“Kích động đến vậy sao?” Tần Diệp lên trên tầng, thấy Cận Lan đang vô cùng hưng phấn hết nhìn cái này lại xem cái kia, cảm thấy bộ dáng của người yêu nhà mình cứ như một bé con hiếu kỳ, không khỏi nở nụ cười.
Cận Lan thấy hành động của mình có điểm giống một kẻ quê mùa, có chút xấu hổ, “Lần đầu tiên tới đây, thấy mới lạ, anh đừng chê em nhé.”
“Sao lại chê cơ chứ, em chính là vợ của anh mà, chúng ta đã đăng ký rồi, chờ tới kỳ phát tình, anh sẽ đánh dấu em, như vậy, chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời.” Tần Diệp ôm Cận Lan từ phía sau, ôn nhu hôn lên mái tóc của người trong lòng, nhìn tai người yêu đỏ lên, nhịn không được lại hôn thêm một cái.
“Anh sốt ruột cái gì.” Cận Lan đỏ mặt, nhớ tới kỳ phát tình của mình đã gần tới, cảm thấy có điểm xấu hổ, nghe bạn bè nói, vào kỳ phát tình, omega sẽ vứt bỏ hết cái gọi là thẹn thùng, chỉ còn lại duy nhất một ý niệm đó là cầu hoan, người da mặt mỏng như Cận Lan căn bản không thể tưởng tượng ra mình sẽ biến thành như thế nào.
“Bác sĩ chỉ nói là gần tới, cũng không nói thời gian cụ thể, sao anh lại dám khẳng định rằng nó sẽ tới vào đúng tháng này hoặc là mấy ngày này?” Cận Lan dựa vào lòng Tần Diệp, cảm nhận được hô hấp ấm áp của đối phương phả vào gáy, có chút xấu hổ nhưng nếu rời khỏi thì lại thấy luyến tiếc.
“Đương nhiên, anh là alpha của em cơ mà.” Tần Diệp khẽ hôn xuống đầu vai cậu, “Nếu hết tuần trăng mật mà kỳ phát tình còn chưa tới, vậy liền làm cho em đến kỳ phát tình là được thôi.”
Có người nói có những alpha có thể tự phát tình để kéo omega phát tình theo, thế nhưng như thế nghe vào tai cũng làm cho người ta xấu hổ, Cận Lan cảm giác được khuôn mặt đang nóng bừng lên của mình: “Đừng nói nữa, chúng ta đi lấy hành lý đi a!”
Cậu vội vàng tránh khỏi cánh tay nam nhân, đi xuống lầu lấy hành lý lên, mở ra, đem quần áo bỏ vào trong tủ, lại thu thập xong cả phòng bếp, rất nhanh liền đem mọi thứ thu xếp gọn gàng, ngăn nắp.
Cậu đi xuống lầu, gọt một đĩa hoa quả, bưng lên thư phòng lầu hai.
Tần Diệp đang ngồi trước máy tính xử lý chút công việc, nam nhân đeo kính, bộ dáng nhã nhặn, ngón tay gõ nhanh trên bàn phím, Cận Lan rất thích ngắm hắn khi hắn đang chăm chỉ làm việc, liền bưng đĩa hoa quả để bên tay hắn.
“Ăn chút hoa quả đi! Thử mít này xem, rất ngọt!”
Tần Diệp vươn tay kéo cậu vào lòng, giúp cậu ngồi thoải mái trên đùi, sau đó mở một cái tài liệu ra, “Em xem, đây là lộ trình du lịch được đề cử, nhìn xem có nơi nào em muốn đi hay không, chúng ta chọn lộ trình.”
“Có ảnh hưởng tới công việc của anh không? Anh vừa xong vẫn còn đang làm việc mà.” Cận Lan mặc dù nói vậy, nhưng lại không nhịn được nhìn tới bản đồ du lịch, bắt đầu chọn những nơi mình muốn đi.
“Anh gửi văn kiện về rồi, yên tâm, công việc anh đều giao cho Tống Hiên rồi.” Tần Diệp không chút khách khí ép buộc em (?) mình tới quản lý công thay mình, hắn đặt cầm lên vai Cận Lan, cùng hắn nhìn kế hoạch du lịch, “Bây giờ, công việc của anh chính là em.”
“Đừng náo.” Cận Lan cảm nhận được hô hấp nóng bỏng của hắn, cảm thấy mấy lời tình tứ của Tần Diệp thật khiến cậu chịu không nổi, có chút ngượng ngùng, “Vậy chọn lộ trình 2 đi a! Em rất muốn xem Đá san hô tình nhân kia.”
“Được, chúng ta xuống dưới làm cơm.” Tần Diệp tắt máy tính, ôm Cận Lan đi xuống lầu, làm bữa cơm của chính bọn họ.
Ở cùng một chỗ với người yêu, làm gì cũng thấy hạnh phúc.
Cận Lan nghĩ như vậy, nhưng năm tiếng sau, cậu lại cảm thấy, mình vẫn là khẳng định quá sớm* rồi. (ở đây tác giả dùng chữ điềm 甜, mị không biết sao)
Bởi vì, cùng người yêu làm chuyện ái tình, có đôi khi lại phát triển không như ý của ngươi.
Chờ hai người ăn cơm, lại xem một bộ phim xong, “thời gian động phòng” kích động lòng người, đến rồi.
“Sao lại gấp gáp như vậy?” Cận Lan vừa vào cửa đã bị Tần Diệp đặt ở trên cửa mà hôn, đầu lưỡi đối phương quấn lấy đầu lưỡi cậu phát ra tiếng nước nhè nhẹ, cậu thật vất vả mới đẩy được nam nhân đang châm lửa trên người mình ra, thở gấp nói: “Đi tắm trước đã.”
“Được.” Tần Diệp ôm ngang cậu lên, đi vào phòng tắm, đem người cởi sạch thả vào bồn tắm, hai người tắm rất thuần khiết, nếu như Cận Lan không bị tắm sạch sẽ từ trong ra ngoài sẽ nói. (?)
“Này, tốt xấu gì cũng sấy khô tóc đã chứ.” Cận Lan giãy từ trong ngực nam nhân xuống, lấy bộ đồ ngủ của mình mặc vào, rồi cầm lấy khăn mặt, từ từ xoa tóc Tần Diệp, nhìn cái đầu vẫn còn ẩm ướt cứ dựa vào mình, cậu thấy hơi khẩn trương, Tần Diệp vuốt ve cần cổ trắng nõn cùng vòng eo mềm dẻo của đối phương, hận mình không thể đem người trong lòng ra nhào nặn một phen.
Tần Diệp đưa máy sấy cho Cận Lan, để cậu tùy ý vò rối tóc mình, nghĩ xem lát nữa làm tư thế nào? Lần đầu tiên phải làm sao cho Cận Lan hoàn toàn tiếp nhận mình?
Hắn nhìn khuôn mặt người yêu bị máy sấy làm ửng đỏ, lòng ngứa ngáy khó nhịn.
Đến khi sấy tóc xong, hắn liền đẩy ngã Cận Lan, bắt đầu một trận cuồng hôn nồng nhiệt, trong phòng vang lên tiếng nước khiến cho Cận Lan thấy xấu hổ vô cùng.
Cận Lan là một omega không hề có kinh nghiệm, từ nhỏ đã được giáo dục là những chuyện như thế này cứ nghe theo alpha là được, vì thế cậu liền thở dốc, mặc cho đôi tay tác loạn của Tần Diệp vuốt ve eo cậu, rồi sau đó chuyển xuống cặp mông tròn mịn.
“Em thật đáng yêu.” Tần Diệp nhìn người yêu dưới thân, một đôi mắt to mang theo hơi nước đang nhìn mình, gương mặt sớm đã nhuộm một màu phấn hồng vì nụ hôn nồng nhiệt vừa rồi, trên môi còn lưu lại vết nước.
Thật là, nhìn thế nào cũng thấy không đủ...
Đợi đến lúc Cận Lan động tình, Tần Diệp không tốn tí sức nào tiến nhập một ngón tay, dũng đạo omega ấm nóng, ẩm ướt, lúc động tình sẽ tự phân bố ra dịch thể.
“A… Tiến vào.” Cận Lan cảm giác thân thể rất kỳ lạ, vật đi vào phía sau làm cho hắn có chút bất an, thế nhưng, khí tức alpha quanh quẩn bên người lại cho hắn trấn an rất lớn, vì thế hắn cố gắng thở dốc, thả lỏng thân thể theo động tác của Tần Diệp.
Tần Diệp lột nốt chiếc quần vướng bận ra, dùng ba ngón tay không ngừng khuếch trương, sau đó cầm lấy vật phấn hồng, khéo léo của Cận Lan, nhẹ nhàng xoa nắn*, làm cho Cận Lan nhịn không được, tiếng thở dốc lớn hơn. (trong raw lẫn bản convert đều là hai ô vuông nên mị chém)
Tần Diệp một bên hôn lên eo Cận Lan, một bên một bên cẩn thận khuếch trước, thời điểm chuẩn bị tiến vào...
Một loại mùi vị như có như không chậm rãi lan tỏa, đợi đến lúc Tần Diệp phát hiện ra, đã muộn.
Vị sữa tươi a...
Hở? Sữa tươi?
Tần Diệp vẻ mặt mờ mịt, sao trong phòng đột nhiên tràn ngập vị sữa tươi?
Cận Lan mặt ửng đỏ nhìn alpha của mình đột nhiên dừng lại, sau đó lại như đang tìm kiếm cái gì.
“Làm sao vậy?”
“Thân ái, có phải em đem huân hương vị sữa tươi đến không?” Tần Diệp đột nhiên cau mũi, vẻ mặt không đổi, vẫn ôn hòa như cũ hỏi cậu.
“Nga… Không có, biết anh không thích, tất nhiên em cũng sẽ không mang theo.” Cận Lan nghĩ, cái huân hương vị sữa tươi kia sẽ chỉ làm Tần Diệp thấy cậu như một đứa trẻ thôi a! Tần Diệp hình như không thích sản phẩm vị sữa tươi nhà cậu, còn cả sữa tắm vị sữa tươi nữa, điểm ấy làm cho cậu thấy kỳ quái, nhưng bây giờ, rõ ràng phải lúc để suy nghĩ nhiều như vậy.
“Sao rồi?” Cậu ôm lấy cánh tay của alpha, có điểm không khống chế được mà hôn nhẹ hắn, cậu lúc này cảm thấy, đối với mình, alpha có một sức hấp dẫn thật lớn.
“Ah, không sao rồi, nhưng sao lại có thật nhiều... Chờ đã?” Tần Diệp đột nhiên phát hiện ra nguyên nhân, bởi vì lúc omega của mình nhích lại gần, một cơn gió thổi tới mang theo một hương vị sữa tươi mãnh liệt.
“Tức tố của em là…” Tần Diệp cảm thấy mình khó lòng tiếp nhận sự thật này, omega của mình tựa như một cái huân hương vị sữa tươi siêu siêu lớn, vị đặc biệt nồng, hắn cảm giác mình cần yên tĩnh.
“A? Là vị sữa tươi, làm sao vậy? Anh không thích sao?” Cận Lan vô tội chớp chớp mắt, thấy sắc mặt Tần Diệp thay đổi có chút vi diệu, không hỏi hiếu kỳ.
Lúc nhất thời hứng khởi, cậu nhào qua hôn lên môi nam nhân, tức tố trên người cậu cuồn cuộn, mãnh liệt tràn ra, thời điểm omega động tình, tức tố tỏa ra càng nồng nặc.
Tận Diệp vẻ mặt nghẹn khuất, trong đầu hắn chỉ nghĩ tới sữa tươi sữa tươi sữa tươi sữa tươi...
Lúc Cận Lan hôn hắn, hắn cảm giác mình sắp hít thở không thông.
Loại cảm giác ngâm mình trong sữa này, ai dùng rồi thì hiểu!
Trời ơi cứu mạng! Ta không muốn chìm trong sữa tươi!
Đối với người mắc chứng không dung nạp lactose mà nói, đây quả thực là bóng ma.
Kèm theo hương vị sữa tươi ngọt ngào cùng vị sữa nồng nặc, Tần Diệp cảm thấy nơi nào đó trong thân thể bắt đầu kêu lên ùng ục…
Sau đó hắn đẩy Cận Lan ra, xuống giường, nhanh chóng vọt vào WC.
Để lại Cận Lan vẻ mặt mờ mịt, đây là tình huống gì??