Mùa Hè Ấy, Chúng Ta Chia Tay Nhau

Chương 32: Size gap



Hoá ra cơ hội không dễ dàng mà có, năm lần bảy lượt đều là Trương Nam Thành ở đằng sau giúp cậu. Cảm giác này chẳng hề dễ chịu một chút nào.

Sự khó chịu trong lòng của Trí Nguyên vẫn không thể hạ xuống được. Cậu muốn đi lên từ thực lực và cậu luôn tự hào vì điều đó, không ngờ Nam Thành lại ở đằng sau sắp xếp cho cậu vì tình riêng, như vậy có khác gì cậu dùng tình để đoạt lợi? Cho dù vai của cậu nhỏ bé đi chăng nữa, nó cũng sẽ là cơ hội quý giá của người khác như cậu khi đó.

Vẻ mặt của Trí Nguyên rất xấu chứng tỏ bây giờ tâm trạng của cậu đang không tốt, quản lý Trần cũng không nói thêm gì nữa, cả hai người yên lặng cho tới khi đến công ty.

Xúi quẩy thế nào lại gặp phải Thành Ý, nhìn thấy Trí Nguyên, kẻ luôn thua cuộc dưới chân mình, Thành Ý vẫn không nhịn được mà nhìn cậu bằng ánh mắt đắc thắng.

Thật ra bản thân cậu ta không ghét bỏ gì Trí Nguyên, chỉ là trời sinh tính tình kiêu ngạo muốn gì được nấy từ bé nên hay có thái độ thượng đẳng hơn những kẻ không bằng mình. Thêm việc ở buổi tiệc hôm trước Trương tổng có ý ưu ái cậu ta hơn Trí Nguyên, dù cho hắn có đùa đi chăng nữa nhưng trước mắt Trí Nguyên thì vẫn là vậy, điều này càng khiến diễn viên Võ thêm đắc ý.

"Trí Nguyên, hôm nay cậu tới công ty có việc sao?" Vừa vào thang máy, Thành Ý đã chủ động mở lời trước.

Trí Nguyên chỉ bảo phải rồi tiếp tục yên lặng.

Thế nhưng cơ hội hiếm có khó tìm này bỗng dưng lại xuất hiện trước mặt, Võ Thành Ý đâu thể nào bỏ qua được? Thế nên cậu ta lại đơn phương tiếp tục cuộc đối thoại.

"Phải rồi, tôi nghe nói dạo gần đây cậu chăm chỉ đến lớp diễn xuất lắm, để chuẩn bị cho vai diễn kia ư? Thật đáng tiếc, đáng lẽ chúng ta đã có cơ hội đóng cùng phim rồi, bởi vì đạo diễn sẵn sàng để tôi vào vai đó nhưng đã có người ngồi vào trước. Thôi vậy, chúc cậu casting thành công, cố lên, đơn giản thôi, cậu cố gắng rèn luyện thêm là được, làm tốt bộ phim này thay tôi nhé!"

"Được."

"Với lại tôi nghe bảo kinh phí đầu tư cho bộ phim này rất lớn, bên sản xuất phải đi gọi vốn rất nhiều. Bọn họ cũng quá xui xẻo, nếu như bọn họ biết chỉ cần mời tôi thì Trương tổng của Zeal sẽ thoải mái đập tiền vào thì đâu vất vả như vậy. Cậu nói có đúng không?"

Nhắc tới đây Trí Nguyên lại lầm bầm chửi Nam Thành trong bụng, rõ ràng hôm đó hắn muốn chọc cậu giận. Nhưng có thể Thành Ý vẫn không biết, cậu từng là cá biệt, cậu không bắt nạt ai thì thôi, đừng ai bắt nạt cậu.

Nghĩ tới đó, Trí Nguyên phì cười, "Giám đốc Thành có nói sẽ đầu tư cho bộ phim cậu tham gia sao?"

Lời nói rõ ràng có gai nhưng gương mặt lại ngây thơ tỏ vẻ rằng cậu rất tò mò và muốn biết. Nụ cười của Thành Ý hơi sượng lại, cậu ta nói nhiều lời không hay với người khác đã quen nên nghe lời này lại thấy không được thoải mái.

Nhưng nghe hỏi mới ngẫm lại, cũng phải, Trương tổng chưa hề bảo sẽ đầu tư cho phim của mình, ít nhất là hắn ta chưa nói trước đông người, tuy vậy rõ ràng hôm ấy hắn đã khen diễn xuất của mình mà!

"Phải, hôm đó cậu cũng nghe đấy thôi? Trương tổng rất thích diễn xuất của tôi." Thành Ý lại tiếp tục bày ra vẻ mặt kiêu ngạo.

"Vậy sao? Vậy là tôi nông cạn rồi, tôi chỉ nhớ giám đốc Thành bảo diễn xuất của cậu không tệ và có nhiều sản phẩm, việc đầu tư là do hai đạo diễn nói đùa với nhau, hoá ra là thật?" Trí Nguyên lại tiếp tục thảo mai, ý của cậu rõ ràng muốn nói, hay cậu tự nghĩ câu đùa đó của người ngoài là thật?

Thành Ý tắt đi nụ cười, nhìn thấy quản lý Trần của Trí Nguyên đang nén cười làm cậu ta càng giận hơn, Trí Nguyên lại bảo, "Nhưng cũng ngại quá, giám đốc Thành bảo diễn xuất của tôi khá ít nên khó có thể đánh giá, nhưng khi tôi có vai lớn ngài đã đầu tư rất mạnh, tôi cảm thấy rất áp lực vì không ai đùa mà ngài ấy lại làm."

Đoán xem ai mới là người được Zeal Group đầu tư mà không thèm đi huênh hoang nào?

Võ Thành Ý nén giận bỏ ra khỏi thang máy khi nó vừa lúc mở ra, lúc đó Trí Nguyên cũng cởi xuống nét giả tạo trên mặt mình, còn quản lý Trần thì không nhịn được nữa bật cười lớn.

"Cậu xem, có ông lớn chống lưng thích như vậy đấy!"

"Không vừa mắt cậu ta nên em mới phải làm như thế, chống lưng cái gì chứ, thực lực đáng nể hơn nhiều. Em chỉ không muốn cậu ta khoe mẽ những cái thứ vô bổ đó ra với em, cho cậu ta biết em chẳng giống cậu ta, chẳng đi khoe khoang khắp nơi để cậu ta xấu hổ."

"Nhưng... em vừa mới khoe rồi?"

"Em muốn lắm sao? Phiền chết đi được! Với lại, giám đốc Thành không phải là ông lớn gì đó của em, em chỉ... mượn anh ta để trả đũa thôi."

Hai người tới phòng kế hoạch của công ty để bàn về các lịch trình sắp tới, theo lịch trình bên đoàn làm phim đưa thì cuối tuần này sẽ bắt đầu chiếu tập 1 của Mùa xuân sau đông, trailer vào tối nay sẽ lên sóng. Vì vậy cuối tuần này cậu sẽ cùng dàn cast của bộ phim đến buổi họp báo ra mắt sau đó làm livestream tương tác với khán giả.

Trí Nguyên cầm lấy lịch trình để đọc, khi 4 tập đầu đã phát sóng xong thì dàn cast sẽ cùng nhau đi quay quảng cáo đồng phục học sinh. Bên cạnh đó cũng tham gia một chương trình thực tế giải trí, khi tập phim thứ 7 tung ra thì sẽ phát sóng.

Vậy là lịch trình đi show thực tế đã được nhận, đây là show thực tế không cho khách mời biết trước điều gì, nhưng đã có đủ các biện pháp bảo vệ an toàn cũng như khảo sát trước về bệnh và những điều mà nghệ sĩ bị dị ứng.

Bên cạnh lịch trình đó công ty cũng đã sắp xếp cho cậu trống vào ngày đi casting, lịch trình sau đó cũng chưa được lấp đầy để có thể chèn lịch quay phim vào nếu như cậu được chọn.

Bàn bạc xong Trí Nguyên về phòng nghỉ ngơi ở công ty của mình để đọc kịch bản, nhân vật lần này là một thiếu gia ốm yếu của một gia đình tài phiệt giàu có bậc nhất. Vì làm nhiều chuyện thất đức nên con trai của họ mới phải gánh nghiệp bệnh tật cho gia đình, nhưng trời thương cậu vẫn có một gương mặt rất đẹp và ý chí mạnh mẽ.

Đây không phải là nhân vật chính nhưng có quan hệ rất tốt với nhân vật chính, có một điểm đặc biệt, nhân vật này là con một nhưng là gay, có mối quan hệ tình cảm với người anh mà nam chính rất kính trọng. Vì để ba mình ngưng làm điều ác và muốn giúp đỡ nhân vật chính vực dậy được công ty, nhân vật này đã thuyết phục người yêu của mình giúp đỡ nam chính.

Để cho một cặp đôi đồng tính xuất hiện ở phim chính kịch là một ý tưởng táo bạo và chắc chắn không dễ dàng, điều này chỉ có những đạo diễn tài năng và khéo léo mới có thể lồng ghép thành công được.

Trí Nguyên cũng đã từng nói cậu không ngại đóng phân cảnh tình cảm, dù là nam hay nữ, vì công việc là công việc, cậu muốn hướng tới việc trở thành một diễn viên chuyên nghiệp nên những điều này không phải là điều khó khăn đối với cậu.

Tuy nhiên vì nhân vật này không phải là nhân vật chính nên không có cảnh hôn, ngoại trừ những cảnh thân mật bình thường ra thì không có gì đáng ngại. Cũng tốt, bởi vì đây cũng chỉ là khởi đầu của cậu, không nên quá đặt nặng bản thân.

Trí Nguyên dùng bút highlight để bôi những phần quan trọng, phân cảnh đắt giá nhất của nhân vật này là khuyên răn cha mình, đấu tranh tâm lý giữa tình thân và chính nghĩa, cuối cùng là dang tay đón ba mình quay trở lại. Đoạn dằn vặt tâm lý này cậu cần phải luyện tập nhiều, trong đó có một phân cảnh cậu đau đớn khóc lóc cùng với bạn diễn nam kia, nghĩ đến đây lại thấy hơi hồi hộp.

Đọc rồi thì lại tò mò, cậu cũng xem qua nhân vật mà Võ Thành Ý muốn đóng, cậu biết được vì trước đây cậu ta cũng đã đi khoe khoang. Vai phản diện chính hiệu, người dưới trướng nhân vật ba của cậu, cùng ông gây khó khăn và muốn lật đổ nam chính. Nhưng cũng chỉ là một con cáo nhỏ giúp đỡ cho nhân vật người cha của cậu, sau này khi nhân vật người cha kia mất tất cả, cậu ta cũng phải vào tù.

Không có diễn biến tâm lý nhiều nhưng có nhiều phân cảnh cùng các pha hành động, Trí Nguyên chép miệng, ngầu quá, cậu cũng muốn đóng một vai ngầu như thế. Tương lai sau này nếu thành công, cậu muốn đóng vai mafia hoặc là gián điệp đại loại như vậy, cảm giác cầm vest cầm súng rồi đánh đấm vô cùng ngầu.

Nếu cậu mà đánh đấm, chắc chắn không cần tới diễn viên đóng thế rồi?

Trí Nguyên tự nghĩ tự cười, sau đó cậu bị quản lý Trần áp lon nước lạnh vào mặt làm giật mình.

"Cậu đang nghĩ gì thế? Anh vào cũng không biết."

"Em chỉ nghĩ tới cảnh casting thành công thôi."

"Mà hôm qua cậu với Lâm Bảo lại đi ăn với nhau à? Hai người trông có vẻ thân thiết nhỉ?"

Trí Nguyên mở lon nước, cậu gật đầu, "Tiền bối đối xử rất tốt với em."

"Có tiền bối giúp đỡ như vậy cũng rất tốt." Quản lý Trần tấm tắc.

Nói tới chuyện này thì lại nhớ tới vẻ mặt như đưa đám của Trương Nam Thành, cậu vội lấy điện thoại ra để xem mọi người nói gì về những bức ảnh đó. Không ngờ rằng cậu đã che mặt như vậy rồi vẫn bị phát hiện ra.

[Bánh bao nhỏ]: Trời đất ơi!!! Mọi người ơi tôi đúng là tốt phước! Tôi đang đi ăn ở quán nướng thì bắt gặp Lâm Bảo và Phan Trí Nguyên đi ăn cùng nhau!! OTP mãi mận mãi keo huhuhuhu! Các người nhìn đi size gap này đúng là lý tưởng đó!! [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]

[Ư ư ư ư ư ư ư ư đáng yêu quáaa hai người bọn họ ở gần nhau là một bầu trời đáng yêu!!]

[Anh to to đi với em nho nhỏ, Lâm Bảo chỉ cần cao hơn chút nữa, một chút nữa thôi là size gap sẽ hoàn hảo rồi!! Nhưng như vậy thì có couple nào qua họ nữa đây?~~]

[Lại thả hint nữa rồi, từ lúc bấm máy phim đến giờ hai người này cứ nhét cơm chó đầy miệng của tôi! Như vậy thì xem cảnh hai người đấu đá nhau giành nữ chính sẽ buồn cười lắm haha]

[Ai bảo chemistry của họ đỉnh quá TT^TT Nhìn poster thôi đã muốn ship!!]

[Lại dắt nhau đi chơi riêng sao? Như vậy mà còn nói không có gian tình! Thậm chí bài đăng nào của Nguyên Nguyên cũng thấy Lâm Bảo thả tim, vậy mà bé Nguyên Nguyên lạnh lùng quá, rõ ràng là Lâm Bảo simp cục cưng lắm rồi.]

[Fan couple về ổ mà quẩy với nhau đi, người ta chỉ là hậu bối tiền bối, anh em thân thiết đi ăn thôi, các người đang làm quá lên rồi đấy! Nếu họ đọc được thì sẽ ngại và giữ khoảng cách với nhau cho xem! Chính fan các người là kẻ làm hỏng các muốn quan hệ của nghệ sĩ!]

[Quan trọng hóa vấn đề vậy? Rõ ràng là có gì nói đó không thêm thắt! Tại vì họ đẹp đôi thật và tự thả hint cho chúng tôi đấy chứ?]

[Có nói cái gì quá đáng đâu mà thành phần nghiêm túc hoặc nghĩ mình nghiêm túc vào đây ra vẻ vậy? Biến về ổ của mình cho đẹp trời đi nè ^^]

Phan Trí Nguyên đơ người làm rơi điện thoại xuống đất!

Mọi người nghĩ nhiều rồi, sao mọi chuyện lại thành ra như vậy kia chứ, chỉ là cùng đi ăn thôi mà?

Nếu họ biết "cục cưng" họ đang ship với người kia tối hôm đó về nhà cởi áo ôm người đàn ông khác ngủ họ sẽ như thế nào đây?

Thảo nảo tối hôm đó lúc ăn tôm Nam Thành cứ hỏi cậu.

"Nguyên Nguyên chiều cao của chúng ta vẫn cách nhau 11cm đúng không?"

"Lúc anh ôm em, đầu em vừa vặn úp vào hõm cổ anh đúng không?"

"Nguyên Nguyên, anh chăm chỉ tập luyện lắm đấy, anh lớn hơn em nhiều nhỉ? Phải nói là rất lớn đấy! Lúc ôm em, em lọt thỏm trong ngực anh mà?"

"Người ta gọi đó là size gap! Chúng ta có size gap rất đẹp!"

Khi đó cậu chỉ nhìn hắn bằng một ánh mắt u ám, "Anh lo ăn đi."

Trí Nguyên ôm đầu, tâm hồn vỡ nát lao ra khỏi phòng.

"Ơ này Trí Nguyên em đi đâu thế!"

"Em đi mua nước!"

"Nhưng mà..." Quản lý Trần nhìn theo bóng dáng cậu chạy đi và nhìn lại lon nước ngọt anh mới mua cho cậu đặt ở trên bàn, "... nước ở đây rồi mà?"