Mục Thần Ký

Chương 792: Đạo thứ nhất



- Đạo thứ nhất? Đạo thứ hai? Đạo hai mươi ba?

Trong đầu Tần Mục hiện lên từng ý nghĩ, trong miệng Yến Khấp Linh đạo thứ nhất, đạo thứ hai giống như là đánh số các loại đại đạo, vô cùng cổ quái.

Hơn nữa loại đánh số này tương ứng chính là loại đại đạo, ví dụ như võ đạo đạo thứ nhất, kiếm đạo đạo thứ nhất, U Đô đạo hai mươi ba, Huyền Đô đạo thứ hai.

Những cái khác Tần Mục không hiểu rõ lắm, nhưng Huyền Đô đạo thứ hai thật ra là thiên hỏa đại đạo, là hắn lấy thiên hỏa đại đạo xây dựng thần thông.

Thiên hỏa đại đạo trở thành đạo thứ hai trong miệng của Yến Khấp Linh, như vậy rốt cuộc tồn tại bao nhiêu loại đại đạo?

Người nào sẽ tiến hành đánh số cho những đại đạo thần thông này?

Yến Khấp Linh còn trẻ như vậy, tại sao lại hiểu nhiều như vậy?

Nàng vừa nói đạo thứ nhất, là đạo thứ nhất của loại loại đại đạo nào?

Nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được phía thân núi bên kia truyền đến một chấn động nguy hiểm, Yến Khấp Linh vận dụng thần thông rất xa lạ với hắn, đại đạo xa lạ, thần thông xa lạ, nhưng lại có một loại đại khi đường hoàng chính đại!

- Không phải hệ thống U Đô, không phải hệ thống Huyền Đô, chắc hẳn là cũng không phải hệ thống thần thông của Nguyên Đô!

Tần Mục quyết định thật nhanh, mười ngón tay chùm lại, tay bấm kiếm chỉ, kiếm hoàn đâm ra lại bay trở về, lao về phía Yến Khấp Linh ở bên kia của ngọn núi này.

Hắn không nhìn thấy được Yến Khấp Linh, nhưng lại có thể dựa vào khí tức hắn cảm ứng được phương hướng vị trí của nàng.

Bước chân hắn nhanh chóng tiến lại, ông tay áo tung bay, kiếm chỉ đâm về phía trước chính là Thứ kiếm thức, kiếm chỉ chọc về phía trước chính là Thiêu kiếm thức, cánh tay hắn bất động, kiếm chỉ lấy cổ tay làm trung tâm vẽ ra đường tròn chính là Vân kiếm thức, kiếm chỉ chém ngang là Trảm kiếm thức, dựng thẳng bổ xuống là Phách kiếm thức!

Điểm móc vén, tia quét chặn ngưng, vẽ vòng chui qua, mười bảy loại kiếm pháp cơ sở bị hắn thi triển ra.

Hắn không nhìn thấy được Yến Khấp Linh, nhưng mỗi đòn hắn thi triển ra lại đạt đến độ vô cùng nghiêm túc, tụ tập tất cả tinh khí thần của mình.

Hắn mạnh nhất chính là kiếm pháp, kiếm pháp công kích ra đã đạt được mục đích uy hiếp kẻ địch, khiến cho kẻ địch không có cách nào thi triển ra tất cả lực lượng của mình.

Bên kia núi, Yến Khấp Linh giống như cầu vồng bay lượn, tránh né từng kiếm quang, đột nhiên thần thông bạo phát, cách núi đánh tới!

Tần Mục cách núi không có cách nào thấy được nàng thi triển thần thông, chỉ có thể cảm giác được đạo vận không có cách nào địch nổi, nghe được đạo âm lớn giống như vô số Cổ Thần cùng niệm.

Trước mắt hắn dường như xuất hiện một mảnh Thiên Đình cổ rộng lớn bao la hùng vĩ, trên Tinh Đấu của chư thiên có chính thần của 360 Chu Thiên Tinh Đấu, chính thần của bảy mươi hai Địa Sát, chính thần của ba mươi sáu Thiên Cương, chính thần ngũ diệu, chính thần nhật nguyệt đứng thẳng, tạo thành thiên la địa võng!

Hắn vẫn mơ hồ "nhìn thấy được" một người khổng lồ quang diễm, chính thần đứng sừng sững ở trên chu thiên, đó là Thiên Công!

Nhưng hắn vẫn cảm ứng được các Cổ Thần sông núi sông lớn, rồng bay phượng múa, long phượng đứng sừng sững, Nguyên Mộc che trời, đỉnh thiên lập địa, sông lớn núi cao biển rộng, vô số Cổ Thần vây xung quanh Nguyên Mộc, xung quanh nữ Cổ Thần khổng lồ là Nguyên Mộc!

Đó là Địa Mẫu.

Mà dưới đất, chỗ bóng tối có chín khúc sừng hóa thành nham thạch nóng chảy từ hoàng tuyền đổ xuống phía dưới, chính là tồn tại to lớn đầu bò hổ mặt thân người hợp thành U Đô.

Đó là Thổ Bá.

Hắn còn "nhìn thấy được" bốn tướng của Cổ Thần, bốn đế ở bốn phương, Huyền Vũ, Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ.

Kinh khủng nhất là Tần Mục nhìn thấy được Thiên Đình cổ xưa vô cùng có một vị đại đế mơ mơ hồ hồ ngồi ở Lăng Tiêu điện, khống chế Thiên Đình cổ xưa.

Hắn dùng mắt thường không có cách nào nhìn thấy được phương hướng vị trí của Yến Khấp Linh, không có cách nào nhìn thấy được thần thông của Yến Khấp Linh, nhưng căn cứ vào khí tức Yến Khấp Linh, hắn lại cảm ứng được hiện tượng kỳ lạ khủng khiếp như vậy!

Đó là hiện tượng kỳ lạ bị điều động đưa tới, chính thần của Chu Thiên Tinh Đấu không phải đại biểu cho đại đạo cùng tinh lực lúc này, nhật nguyệt và ngũ diệu, bốn đế bốn phương cũng đại biểu cho đại đạo khác nhau.

Mà Nguyên Đô Địa Mẫu, Huyền Đô Thiên Công, U Đô Thổ Bá cũng đại biểu cho hệ thống đại đạo của từng người.

Sở dĩ có những hiện tượng kỳ lạ là bởi vì trong thần thông của Yến Khấp Linh bao gồm những đại đạo này, hóa nó thành một hệ thống hoàn chỉnh, luyện đến trong một thần thông.

- Đạo một không phải là đạo thứ nhất của U Đô, cũng không phải đạo thứ nhất của Huyền Đô, mà là đạo thứ nhất của tất cả hệ thống đại đạo!

Tần Mục tỉnh ngộ lại, bước chân chợt lệch sang một bên, thân thể thoáng một cái hiện ra ba đầu sáu tay.

- Y a...

Ba cái đầu, ba cái miệng của hắn mở, quát lớn, tóc dựng ngược, dây buộc tóc vù một tiếng nổ tung, trong nháy mắt Phách Thể Tam Đan Công tăng lên tới cực hạn!

Tần Mục như thần như ma, Ngọn núi lớn kia ở phía trước hắn đã bị uy năng thần thông của Yến Khấp Linh đánh cho giống như miếng xốp, vết nứt, núi đá cực lớn giống như đều bị nham thạch từ dưới nền đất tuôn ra thiêu đốt, vỡ ra thành từng cục, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, vô số nham thạch bị chấn động thành bột mịn!

Ngọn núi lớn này bắt đầu rơi xuống phía dưới, không phải chìm vào trong đất, mà chân núi đã hoàn toàn bị nghiền nát, chống đỡ không nổi thân núi khổng lồ.

Nhưng bất kể ngọn núi lớn này rơi xuống bao nhiêu, trong nháy mắt thân núi đều bị uy năng vô cùng khủng khiếp này chấn động tới mức nghiền nát.

Ở trong một tích tắc, ngọn núi này lại hao tổn hết một phần ba!

Uy năng một chiêu thần thông này của Yến Khấp Linh lại dường như không có bất kỳ suy giảm nào, từ bên kia ngọn núi trùng trùng điệp điệp lao đến, lấy thế không gì sánh được nghiền ép tới, ép về phía Tần Mục!

Trong bụi bặm tràn ngập, trong thoáng chốc Tần Mục dường như nhìn thấy được Thiên Đế cổ xưa đưa bàn tay ra, chộp về phía mình!

Bụi bặm bao phủ lấy không gian xung quanh hắn, khiến cho hắn không nhìn thấy được bất kỳ vật gì khác, trước mắt chỉ có một bàn tay khổng lồ đang đánh về phía mình!

- Yến Khấp Linh, ta biết lai lịch của ngươi!

Tần Mục phấn khích, gào thét, hai tay ném kiếm ra, kiếm chỉ nhanh chóng biến hóa, vô số kiếm chiêu được thi triển ra, cùng lúc đó, bốn cánh tay khác của hắn trở nên vô cùng to lớn, cơ bắp nổi lên, huyết quản nổi lên ở dưới da, chuyển động giống như thanh long mãng xà, trong nháy mắt đánh ra không biết bao nhiêu quyền, mỗi đòn đều cố gắng hết khả năng, thoả thích phóng ra lực tàn phá kinh khủng trong thân thể mình!

Thiên Ngoại Kỳ Phong Thiên Chưởng Hồi!

Vào giờ phút này, thần thông lớn võ đạo của hắn bạo phát, nghênh đón bàn tay khổng lồ của Cổ Thần Thiên Đế kia, nhưng lập tức bị lực lượng không gì sánh được này nghiền nát.

Võ đạo do Vũ Đấu Thiên Sư sáng lập ra, ở trước mặt bàn tay khổng lồ tràn ngập thiên uy mênh mông này lại hoàn toàn vô dụng.

Tần Mục bị chấn động tới mức bay ngược lại, phía sau lưng hắn hiện ra cánh cửa Thừa Thiên, ma khí của U Đô từ trong Thiên Môn tuôn ra, điên cuồng chui vào con mát dựng đứng tại mi tâm ba cái đầu của hắn, ba con mắt dựng thẳng này mở ra, ánh sáng chém chết tất cả thân thể linh hồn bắn ra, cắt qua không trung xuất hiện từng vết thương màu đen.

Nhưng vẫn không thể ngăn cản được bàn tay kia.

Trong miệng của Tần Mục có đạo âm chấn động vang ra, bốn cánh tay hắn vung vẩy, vô số phù văn nguyên từ bay lên hóa thành ngân hà ngôi sao, bốn chưởng đẩy về phía trước. Trong sự rung chuyển vô cùng mãnh liệt, bốn cánh tay hắn nổ nát, máu thịt bắn ra, từng mảnh xương vỡ bay ra bốn phương tám hướng, bắn loạn khắp nơi.

Hắn bị lực lượng không gì sánh được này đánh bay ra ngoài với tốc độ cực nhanh, thân thể bị kéo thẳng ra.

Tần Mục mở ba cái miệng nôn ra máu, bốn cánh tay bị gãy đang nhanh chóng sinh trưởng, bỗng nhiên tay trái và phải chập vào nhau, trong nháy mắt chồng chất vô số lần, đánh vào bàn tay lớn đang ép về phía mình!

Vô số Thiên Hỏa Tinh thể bạo phát, trong phút chốc nổ mạnh, dao động khủng khiếp điên cuồng lan tràn ra bốn phương tám hướng, thiên hỏa phun trào giống như đại hồng thủy dọc theo mặt đất nhấn chìm phạm vi vài trăm dặm, khiến cho mấy trăm dặm bị bao phủ ở bên trong ngọn lửa thiêu đốt hừng hực!

Mà thiên hỏa nổ mạnh dâng lên cơn lốc lại thổi về phía xa hơn, thiêu đốt núi rừng, khiến cho phạm vi ngàn dặm rơi vào trong một biển lửa.

Ầm!

Bàn tay to hạ xuống, ép Tần Mục ở dưới lòng bàn tay, trong nháy mắt khi bị cái bàn tay phủ xuống, Tần Mục vẫn đang phát động thần thông truyền tống, vô số phù văn truyền tống bay lượn xung quanh hắn, nhưng lập tức lại bị thiên uy mênh mông cuồn cuộn phá hủy.

Thần thông truyền tống của hắn trực tiếp bị đánh gãy.

Bàn tay to hạ rơi, thiên hỏa trong dãy núi dao động, va chạm trong giờ phút này kinh người như vậy, thậm chí ngay cả phù văn hỏa diễm cấu tạo bên trong thiên hỏa bất diệt cũng bị trực tiếp phá hủy, hoàn toàn tắt.

Răng rắc, răng rắc. Mặt đất chấn động, từng khe rãnh lan tràn ra bốn phương tám hướng, nhìn thấy mà giật mình.

Ngọn núi lớn lúc trước còn ngăn cách giữa Tần Mục cùng Yến Khấp Linh cũng hoàn toàn bị phá hủy ở dưới uy năng của một đạo thần thông này, trong lớp bụi cuồn cuộn dâng lên mù mịt truyền đến tiếng kêu rên của Yến Khấp Linh.

Thời điểm nữ tử bạo phát ra một đạo thần thông này, hai cánh tay khác của Tần Mục vẫn luôn thi triển kiếm pháp, từ kiếm thức thứ mười bảy đi tới kiếm thức thứ mười tám, lấy kiếm pháp quỷ dị khó lường chém vào vòng phòng hộ thần thông của nàng, lập tức kiếm thức mười tám hóa thành kiếm thức mười chín.

Chiêu thứ hai của Kiếp Kiếm, mười chín kiếm thức Đề Kiếp Kiếm bạo phát, thân hình của Yến Khấp Linh lúc thì giống như dải cầu vồng, khi thì giống như Du Long, khi thì xoè ra giống như Thải Phượng tung bay, quả nhiên là vô cùng ảo diệu, làm cho không người nào có thể xác định được phương hướng vị trí của nàng.

Nhưng kiếm thức thứ mười chín lại là do Tần Mục ở Long Hán năm đầu giúp Ngự Thiên Tôn báo thù sáng lập ra tới Đề Kiếp Kiếm, vô số đạo kiếm quang bay lượn vây quanh nữ tử, chớp động không ngừng, mỗi một loại biến hóa chính là một kiếp, hoặc là ứng kiếp, hoặc là tránh né.

Nhưng tránh né, sẽ chỉ làm kiếp càng lúc càng nhiều!

Những phi kiếm chớp động đã chặn hết tất cả đường lui của nàng, ép nàng không thể không ứng kiếp!

Ở trong nháy mắt khi bàn tay của nàng phủ lên trên người Tần Mục, trong nháy mắt đó Yến Khấp Linh cũng phát động thân pháp của mình đến mức tận cùng, sau đó trúng kiếm, coong coong coong, mấy nghìn thanh phi kiếm gần như đồng thời cắm vào trong cơ thể nàng!

Yến Khấp Linh giống như một con nhím lớn, dừng lại trên không trung, khóe miệng chảy máu, trong miệng cũng bị cắm mấy thanh phi kiếm, chỉ còn lại có chuôi kiếm ở bên ngoài.

Nữ hài này đau đến mức thân thể run rẩy, đột nhiên từng thanh phi kiếm từ trong cơ thể nàng rời ra, vết thương trên người nàng khép lại, để tránh mất máu quá nhiều.

Đợi cho tất cả phi kiếm được rút ra hết, nữ hài này mở miệng phun ra máu, máu này lại cũng không phải là màu đỏ, mà màu vàng kim, có hào quang từ trong máu phát ra.

- Ta biết lai lịch của ngươi...

Yến Khấp Linh liên tục nôn ra máu, hai tay chống vào đầu gối, ngẩng đầu nhìn về phía Tần Mục bên kia.

Nàng thở hồng hộc, bên chân đều là phi kiếm rơi xuống, khẽ nói:

- Ta cũng biết vì sao ngươi lại nhất định phải bảo vệ Ngự Thiên Tôn, xin lỗi, ta không nên hạ thủ nặng như vậy...

- Khụ khụ!

Trong khói bụi tràn ngập, đột nhiên có tiếng ho khan kịch liệt truyền đến, đồng tử của Yến Khấp Linh đột nhiên co lại, nàng theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy trong bụi khói có một bóng dáng lảo đảo đứng lên.

Bóng dáng kia vô cùng thê thảm, sáu cánh tay bị chặt chỉ còn lại có một, ba cái đầu lấy tư thế quỷ dị cong gập về các hướng khác nhau, hơn nữa mỗi cái đầu hình như mất một mảng lớn.

Lồng ngực của bóng dáng kia hình như dập rơi, xương sống lưng vặn vẹo, nhưng hắn vẫn đang từng bước một đi về phía nàng.

Bóng dáng kia vừa đi, trên thân thể hình như còn có từng mảng thịt đang rơi xuống.

Khóe mắt Yến Khấp Linh khẽ giật, máu thịt rơi xuống nói rõ Tần Mục bị đánh đến vô cùng thê thảm, nhưng nàng vẫn nhìn thấy được trên người Tần Mục có máu thịt đang sinh sôi, đang tự mình chữa trị!

- Đạo thứ nhất của Xích Hoàng...

Yến Khấp Linh đứng thẳng lưng, lui về phía sau, nói:

- Tần giáo chủ, ngừng tay. Chúng ta không phải là kẻ địch, có thể để Ngự Thiên Tôn lại cho ngươi chiếu cố, chúng ta không cần thiết phải liều chết đọ sức với nhau! Ta đã biết ngươi là ai...

Oong, oong, oong.

Trên mặt đất, từng thanh phi kiếm đang chấn động, Yến Khấp Linh cảm thấy da đầu tê dại, chịu đựng đau đớn lui về phía sau:

- Ngừng tay! Mục Thiên Tôn, ta không phải sợ ngươi!