Mục Thần Ký

Chương 885: Đại pháp sư vạn kiếp bất diệt



Tám vị Thượng Hoàng Đại Đế này mặc dù là do Địa Mẫu sinh, nhưng chủng tộc của bọn họ lại không giống nhau nhau, một vị Bán Thần Đại Đế là do Địa Mẫu Nguyên Quân cảm ứng được mạch Tổ Long của đại lục Nguyên Giới, thụ thai, sinh ra một người con trai đầu rồng thân người được phong làm Thượng Hoàng Long Tỳ.

Một vị là do Địa Mẫu Nguyên Quân cảm ứng không khí có thai, sinh ra một nữ tử là đầu phượng thân người có hai cánh, được phong làm Thượng Hoàng Phượng U.

Một vị là do Địa Mẫu Nguyên Quân cảm ứng Thiên Hà có thai, sinh ra một người con trai có mai rùa phủ kín thân, được phong làm Thượng Hoàng Hà Lạc. 

Một vị là do Địa Mẫu cảm ứng Tu Di Sơn khổng lồ nhất Nguyên Giới thụ thai, sinh ra một người con trai thân như bàn thạch, được phong làm Thượng Hoàng Già Ma.

Một vị là do Địa Mẫu cảm ứng U Đô thụ thai, sinh ra một người con trai đầu trâu thân người có ba con mắt, được phong làm Thượng Hoàng Dạ Bá.

Một vị là Địa Mẫu cảm ứng Huyền Đô thụ thai, sinh ra một nữ tử toàn thân trắng như tuyết, mắt không tròng, hiện ra ánh sáng trắng, được phong làm Thượng Hoàng Huyền Nữ. 

Thượng Hoàng Uyên Quân là do Địa Mẫu cảm ứng Quy Khư thụ thai sinh ra, thân đen, bên ngoài thân có hoa văn vòng xoáy.

Chỉ có Thượng Hoàng Uyên Quân là trưởng nữ của Địa Mẫu Nguyên Quân là do nàng kết ra Địa Nguyên Đạo Quả tách ra, rơi xuống đất biến thành.

Ngoại trừ những Thượng Hoàng và bị vị thi thể Thượng Hoàng được Phượng Thu Vân đưa vào quỷ thuyền ra, Thượng Hoàng khác lại chết ở bên ngoài, hồn phi phách tán, còn có tin đồn có mấy vị Thượng Hoàng bị người ta nhặt đi thân thể chế luyện thành bảo. 

Những Thượng Hoàng này trời sinh cường đại, tuy là do Địa Mẫu sinh ra, nhưng bởi vì Địa Mẫu cảm ứng thiên địa khí khác nhau, bởi vậy dáng vẻ to lớn dị thường, vừa sinh ra lại có các loại thần thông khác nhau.

Thần thông của bọn họ có liên quan đến Địa Mẫu, cũng có liên quan đến thiên địa khí do Địa Mẫu cảm ứng, nhưng không liên hệ máu mủ cùng Thiên Công, Thổ Bá.

Thời đại Thượng Hoàng lại là một thời đại cuồng dã, những Thượng Hoàng này tu luyện trở thành tồn tại cường đại không gì sánh được, lúc bọn họ xông lên không trung nghênh đón "Ngự Thiên Tôn", phía sau tám vị Thượng Hoàng lay động Thiên Cung đổ nát, nhưng tất cả đều hiện ra hết không bị cản trở! 

Thân thể cường đại này khiến không gian vặn vẹo, Thượng Hoàng Huyền Nữ trực tiếp thò tay nắm lấy chư thiên trên bầu trời, lấy ra nhật nguyệt ngôi sao trong chư thiên, lực lượng khủng khiếp được đă vào trong mặt trời, trực tiếp đào ra tinh thạch chế luyện thành binh, xông về phía "Ngự Thiên Tôn"!

Từng ngôi sao ở trong tay nàng giống như đồ chơi, đây là vì sao chân chính, nguyên từ cùng tinh quang bạo phát khiến tinh cầu thậm chí bị thiêu đốt!

Thượng Hoàng Hà Lạc trực tiếp cắt một đoạn Thiên Hà, luyện nó thành vũ khí, Thiên Hà dài vô cùng giống như một cái roi rực rỡ trên bầu trời, lại giống như một con Thần Long khổng lồ nhất! 

Thượng Hoàng Dạ Bá phất tay, máu thịt của vô số Bán Thần trong phạm vi mấy chục vạn nổ tung, bị hắn một hơi nuốt tất cả huyết khí vào trong bụng, nâng cao chiến lực của mình.

Khí huyết của hắn thiêu đốt khiến hai sừng sáng lên, hai cái sừng trâu uốn cong bị nung nóng đỏ giống như là hai Cửu U Hoàng Tuyền từ trên cao hạ xuống, chỗ chân trâu đạp không ngờ sinh ra Minh Hải!

Thượng Hoàng Già Ma lại giống như một vị Phật Đà đứng ở trong đó giống như trung tâm của thiên địa, phật pháp mênh mông cuồn cuộn, lộ rõ sự từ bi lại có phẫn nộ vô tận, giống như là một vị phật lớn với lửa giận diệt thế. 

Thượng Hoàng Phượng U khoác cánh nhiều màu, cánh mở ra hóa thành hào quang dài đến vạn dặm, đó là thanh đao sắc bén nhất và ngọn lửa nóng nhất thời đại Thượng Hoàng, năm đó ở thời đại Thượng Hoàng không có gì không chém đứt, cường giả Đế Tọa bình thường cũng khó có thể trực diện đối diện với hắn!

Thượng Hoàng Long Tỳ lại nổi danh về biến hóa, thân thể hắn căng phồng lên, không ngờ không thua kém "Ngự Thiên Tôn", phía sau hiện ra một tòa chư thiên, trong chư thiên có vô số tia sét, hắn lấy sấm sét làm kiếm, đánh xuống lôi kiếp diệt thế, biển sấm sét trào về phía bàn tay của hắn, hóa thành kiếm sắc bén nhất của thời đại Thượng Hoàng!

Trên đỉnh đầu Thượng Hoàng Uyên Quân xuất hiện một vòng xoáy cực lớn cắn nuốt vạn vật, ở thời đại Thượng Hoàng, hắn có thể xé nát tất cả thần thông, tất cả thần binh của đối phương. 

Thượng Hoàng Uyên Quân giống như một vị Địa Mẫu Nguyên Quân thu nhỏ, khống chế lực lượng to lớn nhất trên mặt đất của Nguyên Giới, huyết mạch của nàng là chính thống nhất, lĩnh ngộ đối nguyên từ cũng là thuần túy nhất.

Tám vị Thượng Hoàng cùng thi triển thần thông, trong lúc nhất thời khiến trời long đất lở, trong không trung bị thần thông của bọn họ ép nát, từng vết nứt không gian dài đến vạn dặm xuất hiện, nhìn thấy mà giật mình.

“Ngự Thiên Tôn” cười nói: 

- Con kiến hôi.

Quanh người hắn bắn ra thần quang nguyên từ, bàn tay hắn nghênh đón Thượng Hoàng Uyên Quân. Trong phút chốc, vị này được xưng cường giả Đế Tọa có lực lượng thân thể cường đại nhất bị hắn ép nát, từ trong không trung đập xuống mặt đất khiến nàng gãy xương đứt gân, đập đến quỳ trên mặt đất!

Thượng Hoàng Uyên Quân đang gian nan muốn đứng lên, nhưng một bàn chân lớn đạp xuống khiến nàng bị giẫm nát, hoàn toàn không tồn tại! 

Một bàn tay khác của “Ngự Thiên Tôn” nghênh đón Thượng Hoàng Dạ Bá, hắn sử dụng chính là thần thông U Đô, thần thông U Đô giao đấu với thần thông U Đô.

Sừng trâu Hoàng Tuyền của Thượng Hoàng Dạ Bá bị gãy, Minh Hải dưới chân bốc hơi lên, hắn bị "Ngự Thiên Tôn" vỗ một chưởng nằm sát ở trên mặt đất, thân thể gần như tan rã.

- Không có được đại đạo phù văn của Thổ Bá, để ngươi tránh được một kiếp. 

“Ngự Thiên Tôn” cười ha ha, hắn không có truy kích Thượng Hoàng Dạ Bá mà ở trong nháy mắt khi hắn xoay người, tóc hắn tung bay, mấy nghìn sợi tóc giống như là thanh kiếm tinh tế nhất thoáng cái xuyên qua thân thể của Thượng Hoàng Dạ Bá, dường như không có gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Thượng Hoàng Dạ Bá ngẩn người một lát, trong phút chốc thân thể nguyên thần bị cắt thành mấy nghìn phần, đồng thời có độ dày không chênh lệch chút nào.

- Kể từ hôm nay, Đế Tọa không còn là cảnh giới vô địch nữa! 

“Ngự Thiên Tôn” thu hồi sợi tóc, bàn tay nghênh đón Lôi Kiếp Kiếm diệt thế của Thượng Hoàng Long Tỳ, thần kiếm được xưng là không có gì không thể chém đứt lại bị bàn tay của hắn chặt đứt, đầu của Long Tỳ rời khỏi cổ, xoay tròn bay ra, trong ánh mắt có từng tia sấm sét cực lớn bắn loạn ra bốn phương tám hướng.

Hai mắt của “Ngự Thiên Tôn” sáng lên, hai ánh mắt trực tiếp bắn vào Quy Khư Đại Uyên trong thần thông của Thượng Hoàng Uyên Quân, xuyên thủng Đại Uyên, trán của Thượng Hoàng Uyên Quân bị thủng hai lỗ máu!

Thiên Hà quấn tới quất mạnh vào trên thân của "Ngự Thiên Tôn", thân thể của hắn bị đánh tới chảy máu, Thiên Hà lập tức quấn hắn lấy. 

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Thiên Hà biến thành trường tiên nổ tung, bàn tay của Thượng Hoàng Hà Lạc cũng bị nổ máu thịt mơ hồ.

“Ngự Thiên Tôn” không ngờ một lần nữa tập trung Thiên Hà lại, nước Thiên Hà lại vọt tới, đánh cho Thượng Hoàng Hà Lạc thành máu thịt mơ hồ, rất nhanh có thể nhìn thấy xương trắng.

Kiếm của Thượng Hoàng Phượng U sắc bén nhất lại chỉ có thể chém vào lớp da bên ngoài thân thể của hắn, không có cách nào đâm vào thân thể hắn, nguyên từ và tinh quang của Thượng Hoàng Huyền Nữ biến thành trận thế cũng không có cách nào vây khốn được hắn. 

“Ngự Thiên Tôn” đại khai đại hợp, trong giây lát ngắn ngủi, hắn đã đánh cho tám vị Thượng Hoàng không có người nào có khả năng đứng lên nổi.

Hắn giơ tay lên chụp vào bụi cây Nguyên Mộc đang càng lúc càng lớn càng lúc càng cao kia, bàn tay của hắn ma sát cùng không khí bốc lên thiên hỏa.

Tần Mục còn đang bay quanh Nguyên Mộc không ngừng phát động pháp thuật, giúp Địa Mẫu Nguyên Quân tạo lại hồn phách. 

Bàn tay của “Ngự Thiên Tôn” chộp tới, hắn căn bản không thể nào tránh né được.

Nhưng vào lúc này, bên trong cánh cửa Thừa Thiên, lực lượng của Thiên Công và Thổ Bá đột nhiên bạo phát, lực lượng trùng trùng điệp điệp từ bên trong cánh cửa Thừa Thiên tuôn ra, trong chớp nhoáng khi lực lượng này bắn ra, không ngờ vượt qua lực lượng Tần Mục mượn được tới gấp trăm lần!

Lực lượng này mênh mông tiến vào trong thần thông của Tần Mục, hóa thành năng lượng tạo lại linh hồn tràn vào trong Nguyên Mộc. 

Trong lòng Tần Mục thoáng động:

- Thiên Công, Thổ Bá, các ngươi còn ngồi không yên sao?

Bàn tay của “Ngự Thiên Tôn” đã đưa tới bên cạnh hắn, sắp nắm lấy cả hắn lẫn Nguyên Mộc, “Ngự Thiên Tôn” cười nói: 

- Phách thể Tần Mục trong tam kiệt cải cách Duyên Khang, trong Cổ Thần lưu truyền một cái tin đồn nói ngươi là đại pháp sư vạn kiếp bất diệt, có thể làm cho người chết đi sống lại, vạn kiếp bất diệt. Đại pháp sư Tần Mục, chúng ta cuối cùng đã gặp mặt!

Đột nhiên, Nguyên Mộc đột ngột từ mặt đất nhô lên, theo cành lá của Nguyên Mộc tung bay, ánh sáng vô tận nặng nề quét xuống.

“Ngự Thiên Tôn” rên lên một tiếng, lăn lông lốc bay ra bên ngoài bầu trời! 

- Cuối cùng...

Trong mặt đất có vô số rễ cây tung bay theo Nguyên Mộc từ từ bay lên, sôi trào, Địa Mẫu Nguyên Quân sừng sững ở dưới Nguyên Mộc, từ dưới nền đất dâng lên, nàng cười khanh khách nói:

- Cuối cùng lại được nhìn thấy ánh mặt trời! Năm đó các ngươi thiếu nợ ta, cướp đoạt ta, hôm nay trả lại tất cả cho bản cung! 

Nguyên Mộc giống như là một con cá mực to lớn không gì so sánh được bay ở trên trời, lớn tới mức phá tường bao quanh của Nguyên Giới, ở dưới sự khống chế của Địa Mẫu Nguyên Quân nó lao thẳng đến phía ngoài bầu trời.

Tần Mục bị ép chặt ở trên thân cây của Nguyên Mộc, hắn cũng bị nàng theo xông về phía ngoài bầu trời.

Tốc độ Địa Mẫu bay lên thật sự quá nhanh, không khí, không gian ép ở trên người Tần Mục hình thành từng đợt sóng chấn động kích thích, xé rách da thịt của hắn. 

- Địa Mẫu, cho dù ngươi sống lại thì có thể làm được gì?

Gương mặt của “Ngự Thiên Tôn” hiện lên ở trên màn trời của Nguyên Giới, tuy rằng nhận một đòn của Địa Mẫu Nguyên Quân ở trạng thái đỉnh phong, hắn dường như lại không có nhận bị thương nặng lắm, hắn cười ha ha nói:

- Sau khi ngươi sống lại, chẳng qua cũng chỉ là chết thêm một hồi! Chỉ là lần này chết, ngươi sẽ không có khả năng sống lại nữa. 

Thân thể của hắn thu nhỏ lại kịch liệt, nhưng cho dù thu nhỏ lại đến mức tận cùng, hắn cũng còn có kích thượng trăm trượng.

Địa Mẫu Nguyên Quân không dám chậm trễ, vội vàng thu nhỏ thân thể lại.

Đối mặt tồn tại yếu ớt so với mình, thân thể to lớn sẽ hình thành lực chấn áp vô cùng khủng khiếp, đối mặt với tồn tại không phân cao thấp với mình, thân thể càng lớn thì sơ hở lại càng nhiều. 

Nhưng nàng thu nhỏ lại đến mức tận cùng, cũng có kích thước khoảng tám trăm trượng, so sánh với "Ngự Thiên Tôn" mà nói vẫn vô cùng to lớn, đối với nàng rất bất lợi.

Nguyên Mộc cũng đang thu nhỏ lại, vô số rễ cây đang co lại kịch liệt, hóa thành một quái vật khổng lồ giống như đường tròn vậy.

Mà khi thân cây thu nhỏ lại, Tần Mục ở trên thân cây Nguyên Mộc bị đè ép đến mức thân thể không ngừng kêu rắc rắc, đúng vào lúc này, lực lượng của U Đô từ trong mi tâm của hắn vọt tới, lại là Tần Phượng Thanh cho hắn mượn lực lượng của bản thân. 

Tần Mục lập tức dọc theo thân cây đi lên tới giữa tán cây Nguyên Mộc, giữa tán cây có một tổ phượng với ánh sáng màu vàng lấp lánh, bốn phía đều là thần quang khủng khiếp, duy nhất chỉ có trong tổ phượng là an bình nhất.

Tần Mục lập tức nhảy vào trong tổ phượng, cuối cùng cũng an toàn.

- Địa Mẫu, ngươi không phải là đối thủ của Hạo Thiên Tôn, ngươi chỉ có một cơ hội. 

Thần thức bất diệt của Tần Mục từ trong tổ phượng phóng ra, truyền vào trong tai của Địa Mẫu Nguyên Quân, trầm giọng nói:

- Ta đã từng giao đấu cùng hắn, ta biết nhược điểm của hắn ở đâu.

Lúc này, Địa Mẫu Nguyên Quân cầm Nguyên Mộc trong tay chống lại "Ngự Thiên Tôn", hai đại cường giả va chạm ở trong tinh không, uy năng dâng trào đẩy ra hàng vạn hàng nghìn chư thiên sống ở Nguyên Giới. 

Địa Mẫu Nguyên Quân rên lên một tiếng, ở lần đối mặt vừa rồi nàng đã hiểu được cường giả cảnh giới Thiên Đình là khủng khiếp tới mức nào.

Đó là cường giả điều động lực lượng của vạn đạo chư thiên, mặc dù Thiên Đình khống chế vũ khí Hạo Thiên Tôn này còn không hoàn mỹ, chưa xây dựng ra ba mươi sáu Thiên Cung và bảy mươi hai Bảo Điện, nhưng đơn thuần luận về pháp lực, pháp lực của Hạo Thiên Tôn đã không kém nàng chút nào.

Đáng sợ hơn chính là Hạo Thiên Tôn ở trên thần thông và đại đạo là hoàn mãy, mà Cổ Thần nàng lại không thể so sánh được! 

Địa Mẫu Nguyên Quân cùng "Ngự Thiên Tôn" lại một lần nữa va chạm, thần thông bị phá, nàng không khỏi nôn ra máu.

Công kích của “Ngự Thiên Tôn” giống như mưa rền gió dữ, mặc cho nàng nắm giữ vũ khí khủng khiếp Nguyên Mộc này, nàng cũng không thể tổn thương đến "Ngự Thiên Tôn", bản thân trái lại không ngừng bị thương.

Nàng tất nhiên cường đại, nhưng đại đạo phù văn của bản thân nàng đã sớm bị Thiên Đình nghiên cứu thông suốt. 

“Ngự Thiên Tôn” thi triển ra thần thông nguyên từ thậm chí còn muốn tinh diệu, còn muốn đáng sợ hơn so với thần thông nguyên từ của nàng!

Mà bất kỳ chiêu thức nào của nàng cũng giống như có trăm ngàn sơ hở, không có khả năng công kích được "Ngự Thiên Tôn".

Đây mới là chỗ đáng sợ nhất. 

Nàng đã không có bí mật gì đáng nói.

Sóng tư duy của nàng liên kết cùng thần thức bất diệt của Tần Mục:

- Sơ hở của hắn ở đâu? 

Một bên là thần thức bất diệt, một bên là tư duy mênh mông thâm thúy, ở trong nháy mắt vừa va chạm, trước mắt Địa Mẫu Nguyên Quân hoa lên, thoáng cái nàng dường như trở lại Thiên Đình của năm đầu Long Hán.

Nàng đứng ở trên Dao Trì, đối diện với nàng chính là Hạo Thiên Tôn.

Mà nàng lại dường như biến thành một thiếu niên mang theo lửa giận, muốn đòi lại công đạo cho Ngự Thiên Tôn thật sự. 

Nàng dường như biến thành một vị Thiên Tôn khác đã biến mất trong lịch sử, Mục Thiên Tôn.

- Xem thần thông của ta!

Sóng thần thức của Tần Mục nói: 

- Nhớ kỹ, ngươi chỉ có một lần cơ hội!

“Ngự Thiên Tôn” công kích tới, thần thông tinh diệu và hoàn mỹ, đẹp mắt tới mức không có cách nào miêu tả, Địa Mẫu Nguyên Quân lại dường như không nhìn thấy được tất cả những điều này, suy nghĩ của nàng dung hợp cùng thần thức bất diệt của Tần Mục.

Tay nàng cầm Nguyên Mộc lại không phát động thần thông nguyên từ quét tới quét đi mà nàng lấy Nguyên Mộc là kiếm, thi triển ra một chiêu kiếm pháp. 

Kiếm pháp của nàng xuyên qua thần thông nhìn như hoàn mỹ của "Ngự Thiên Tôn", tán cây nặng nề đánh vào ngực của "Ngự Thiên Tôn".

Trên mặt “Ngự Thiên Tôn” lộ ra kinh ngạc, sau đó từ kinh ngạc biến thành ngạc sợ, biến thành khủng hoảng.

Cành cây của Nguyên Mộc lấy quy luật quỷ dị khó lường chớp động, phá vỡ thân thể nhìn như hoàn mỹ này, cắm vào trong cơ thể hắn. 

Đây là kiếm pháp, mỗi một nhánh cây, mỗi một chiếc lá của Nguyên Mộc đều thi triển ra kiếm pháp, một kiếm pháp khiến cho hắn đã từng không ngừng thấy ác mộng trong suốt mấy nghìn vạn!

- Mục Thiên Tôn...

Trong miệng hắn phát ra tiếng kêu thê lương, hắn tránh thoát Nguyên Mộc, trên thân hắn có máu tươi phun trào: 

- Đã lâu không gặp!

Tần Mục đứng ở trong tổ phượng, cành cây ở trong ống tay áo hắn tung bay, tản ra thần quang, mặt mỉm cười nhìn về phía hắn nói:

- Đúng vậy. Đã lâu không gặp.