Mục Thần Ký

Chương 915: Gặp lại dao đài



- Người trăm vạn năm trước kia đã trở về.

Thiên Đình huy hoàng lộng lẫy với vô số thần nhân, không biết bao nhiêu Thần Ma ở trong một thế giới vô cùng xa hoa này, Thiên Đình vốn là một mảnh yên lành, ít nhất cũng là bề ngoài yên lành, cho dù là đại quân Thiên Đình hạ giới, diệt trừ Địa Mẫu Nguyên Quân, san bằng Nguyên Giới, ở trong Thiên Đình cũng không có dâng lên bất kỳ dao động nào.

Mà bây giờ Thiên Đình vốn gió êm sóng lặng, lúc này lại giống như mặt hồ tĩnh lặng bị ném xuống một hòn đá, tạo nên từng dao động. 

Các loại tin tức được truyền bá khác nơi, không chỉ lưu truyền đến trong cung đình, cũng lưu truyền đến trong tai Thiên Tôn, trở thành trọng tâm câu chuyện được nói trong Thiên Đình.

Người kia đã trở về.

Long Hán năm đầu trăm vạn năm trước, người kia được Thiên Đế phong làm Thiên Tôn, trở thành một trong chín Thiên Tôn, lấy đạo pháp thần thông vô song thuyết phục cả một thời đại. 

Hắn thay mặt Ngự Thiên Tôn truyền pháp, giúp người đời xác lập hệ thống tu luyện Thiên Cung, đồng thời tổn thương nặng nề Hạo Thiên Tôn, khiến cho Hạo Thiên Tôn nằm ở trên giường bệnh rất nhiều năm cũng không thể khỏi hẳn.

Hiện tại Thiên Đế không hỏi tới thế sự, Hạo Thiên Tôn đã là Chí Tôn nắm giữ quyền lớn của Thiên Đình, cao cao tại thượng.

Người đánh hắn trọng thương lại biến mất không thấy bóng dáng, biến mất khỏi thế gian hơn trăm vạn năm. 

Còn có tin tức truyền đến, khi Hạo Thiên Tôn điều khiển vũ khí mạnh nhất hạ giới bình định, người kia mượn tay của Địa Mẫu khiến nguyên thần của Hạo Thiên Tôn tổn thương nặng nề.

Lại có tin tức nói, người kia là thần tử U Đô, gặp phải bốn đế Thiên Đình ngăn chặn, bản thân bị trọng thương.

còn có tin tức nói, người kia móc đi hồn phách của mình, trở thành người không hồn, hiện tại đã tay trói gà không chặt. 

Nhưng vẫn có tin tức truyền đến, người kia ở Nguyên Giới giết rất nhiều cường giả trẻ tuổi của Thiên Đình, không biết bao nhiêu đệ tử của Cổ Thần và bốn đế chết ở trong tay hắn.

Còn có Thần Ma từ hạ giới quay về Thiên Đình nói, người kia khí tức yếu ớt, mạng đã không lâu vậy.

Không biết bao nhiêu người đều bàn luận về người kia, nhắc tới người kia, trong Thiên Đình tràn ngập một bầu không khí quỷ dị, dưới mặt ngoài yên tĩnh lại điên cuồng phun ra mạch nước ngầm. 

- Thuyền của Nam Đế Chu Tước hôm nay đến Thiên Đình, có liên quan đến người kia hay không?

- Ta nghe nói Đông đế rời khỏi Đông cực, còn có Tây đế cũng rời đi Tây cực.

- Nước Thiên Hà có sự khác thường, gần đây nước lên thì thuyền lên, có người nghi ngờ là do Bắc Đế Huyền Vũ đã âm thầm đến Thiên Đình! 

- Ta còn nghe nói bốn đế Thiên Đình dâng tấu lên Thiên Đế, nói là sắp tới sẽ trở lại Thiên Đình, có người nói Hắc Đế đã sớm đến!

- Nghe nói rất nhiều Đại Hoang Cổ Thần tới Thiên Đình báo cáo công tác, đám người Đại Nhật Tinh Quân cũng đến Thiên Đình! Ta còn nghe nói Đạo tổ Đạo môn Thiên Đình biến mất rất nhiều năm trở lại, Đại Phạm Thiên Vương Phật ngủ không biết bao nhiêu năm tỉnh lại cũng đến Thiên Đình, lại lập tức đi gặp Đạo tổ!

- Thế cục của Thiên Đình có chút quỷ dị a. 

- Nghe nói người kia đến Dao Trì, bảo là muốn bái kiến Đế Hậu nương nương! Thực sự là to gan lớn mật! Trăm vạn năm trước chính là hắn đã ở Dao Trì tổn thương nặng nề Hạo Thiên Tôn!

- Đế Hậu nương nương hứa cho hắn ở tại Man Hồi Lang Các, nơi Ngự Thiên Tôn năm đó bị ám sát!

- Ta tự mình chạy đến Dao Trì, nhìn thấy người kia, khí tức của hắn suy giảm, gầy như que củi, khí sắc rất không tốt, nguyên khí dường như bất kỳ lúc nào cũng đang xói mòn. Ta nghi ngờ hắn là tới nhớ lại người quen cũ, nhân cơ hội tìm chết, lại xem ai không nhịn được giết chết hắn, sau đó trên lưng mang danh xấu muôn đời! 

- Ai dám giết hắn? Không sợ bị kẻ thù chính trị công kích sao?

- Người muốn người giết hắn rất nhiều, biện pháp giết hắn cũng nhiều, sau khi giết xong lại tìm tới mấy kẻ chết thay là được.

- Hiện tại Thiên Đình đã không phải là Thiên Đình hắn biết năm đó nữa. 

...

Dao Trì Thánh Cảnh, Man Hồi Lang Các.

Tần Mục đi tới phía trước cửa sổ của Man Hồi Lang Các, nhìn từng đóa hoa sen thật lớn trong Dao Hải, còn có Thần Quy cõng từng ngọn núi thần ngao du ở trong Dao Hải, tất cả giống như trước. 

Thân thể của hắn có chút gầy gò, khí sắc quả thật không tính là quá tốt, trở lại chốn cũ, khiến cho hắn không nhịn được xúc động vạn phần.

Thiên Đình hiện tại cùng Long Hán năm đầu Thiên Đình cho dù phần chính không thay đổi, nhưng lại có sự khác biệt.

Thiên Đình năm đó, gần đây lại có ba mươi sáu Thiên Cung bảy mươi hai Bảo Điện, hiện tại phần lớn những Thiên Cung và Bảo Điện đó đã rời khỏi nơi đây, ở riêng trong các nơi của vũ trụ, trấn áp càn khôn, chỉ có số ít toà Thiên Cung còn giữ lại. 

Dù vậy, quy mô của Thiên Đình lại càng thêm to lớn hơn năm đó, nghìn lâu vạn điện, xa hoa vô cùng.

Dao Trì đã được xây dựng lại, Dao Trì năm đó đã vô cùng rộng, trải qua trăm vạn năm, Dao Trì này càng giống như là Dao Hải, thánh cảnh đẹp không sao tả xiết.

Hắn đã tham gia Dao Trì thịnh hội ở đây, từng trải qua một hồi biến cố lớn, biến cố này làm ảnh hưởng tới tiến trình lịch sử trăm vạn năm. 

Năm đó, hắn và Khai Hoàng đều mưu lợi, sử dụng kiến thức nội tình vượt lên Long Hán năm đầu tới trăm vạn năm khiến một thời đại phải kinh ngạc, nếu hắn cùng với Khai Hoàng sinh ra ở thời đại kia, có thể bọn họ chỉ là hai người không đáng chú ý trong thời đại rộng lớn mạnh mẽ này.

Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều thế hệ trẻ tuổi trong Thiên Đình khinh thường hắn, những người tuổi trẻ này cho rằng nếu đổi lại thành bọn họ xuyên qua trở lại Long Hán năm đầu, sẽ chỉ làm tốt hơn so với hắn, chứ không kém hơn.

Yên Nhi đi tới bên cạnh hắn, đang trái cây, nói: 

- Công tử, chúng ta hái được chút trái cây, ta vừa mới để cho rồng béo và Tề công tử nếm thử, rồng béo và Tề công tử đến nay không chết, hẳn không có độc.

Tề Cửu Nghi và Long Kỳ Lân ở sau lưng nàng nghe nàng nói vậy, gương mặt không khỏi tối sầm lại, trái tim quặn đau một hồi.

Thuyền Phượng Hoàng đưa bọn họ đến bên ngoài Nam Thiên Môn, lại lập tức quay về Nguyên Giới, chỉ có Tề Cửu Nghi lo lắng cho an nguy của Long Kỳ Lân mới ở lại. 

Sau khi Tần Mục đi tới Thiên Đình, tin tức lại được truyền khắp Thiên Đình, hắn cầu kiến Đế Hậu nương nương, tuy nhiên Đế Hậu nương nương không có hiện thân, mà sai người mời hắn vào ở Dao Trì, ở trong Man Hồi Lang Các nơi năm đó Ngự Thiên Tôn bị ám sát.

Các cung nữ ở đây đều phụng dưỡng Đế Hậu nương nương, mỗi người đều là thần chỉ, trang điểm xinh đẹp động lòng người.

Chỉ là Yên Nhi lo lắng có người hạ độc ám toán Tần Mục, cho nên mỗi một loại thức ăn đều để cho Tề Cửu Nghi và Long Kỳ Lân nếm thử trước, hai người bọn họ không có việc gì, nàng mới dám cho Tần Mục ăn. 

- Yên Nhi tỷ không cần cẩn thận như vậy, ta cũng tinh thông y thuật, muốn sử dụng loại thủ đoạn dùng thức ăn hạ độc này chắc hẳn cũng không dễ dàng.

Tần Mục cười nói:

- Hơn nữa Thiên Đình cũng không nhất thiết phải sử dụng loại thủ đoạn hạ độc này tới diệt trừ ta. Bọn họ có các loại biện pháp khác. 

Ánh mắt Tề Cửu Nghi chớp động, quan sát xung quanh, nói:

- Tần giáo chủ biết, ở đây chính là nơi Ngự Thiên Tôn, người đứng đầu chín Thiên Tôn bị hại sao?

Tần Mục khẽ gật đầu: 

- Ở đây cũng là nơi khởi nguồn gây ra một tai họa lớn từ Long Hán đến Duyên Khang.

Tề Cửu Nghi nói:

- Nghe nói Thiên Minh chính là nơi khởi nguồn này, Lăng Thiên Tôn, Vân Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn ở nơi đây đã thành lập Thiên Minh, cùng Mục Thiên Tôn Tần Thiên Tôn trở thành năm nguyên lão sáng lập Thiên Minh. 

Tần Mục nhíu chân mày, nói:

- Lúc đó ta đã rời đi.

Tề Cửu Nghi liếc nhìn hắn một cái, nói: 

- Nghe nói sau khi Thiên Minh thành công, thủ lĩnh của Thiên Minh cũng sẽ thường xuyên đi tới nơi này nghị sự, ở đây xem như là một tổng đàn của Thiên Minh.

Tần Mục hăng hái, nói:

- Thiên Minh có thủ lĩnh nào? 

- Hiện tại Thiên Minh có mười thủ lĩnh lớn, đều bị Thiên Đế bệ hạ phong danh hiệu Thiên Tôn, chỉ là hiện tại có Cổ Thần không tiếp nhận mười vị Thiên Tôn này, chỉ nhận thức chín Thiên Tôn ban đầu.

Tề Cửu Nghi nói:

- Vị thứ nhất chính là Hạo Thiên Tôn, vị thứ hai là Hỏa Thiên Tôn, vị thứ ba chính là Hiểu Thiên Tôn, vị thứ tư là Tổ Thần Vương được gọi là Tổ Thiên Tôn. Vị thứ năm là Lang Hiên Thần Hoàng, Lang Thiên Tôn. Vị thứ sáu là Tường Thiên Phi, bị phong là Tường Thiên Tôn. Vị thứ bảy là Nghiên Thiên Phi, được phong là Nghiên Thiên Tôn. Thứ tám vị là Hồng Thiên Tôn, vị thứ chín là Hư Thiên Tôn, vị trí thứ mười là Cung Thiên Tôn. 

Tần Mục nhíu mày, trong mười vị Thiên Tôn mới này hắn chỉ biết ba người Hạo, Hỏa, và Tổ Thần Vương, tuy nhiên hắn chỉ giao đấu với vũ khí Ngự Thiên Tôn của Tổ Thần Vương, cũng chưa gặp qua người thật.

Về phần các Thiên Tôn khác, hắn càng chưa từng thấy qua.

- Còn có Nguyệt Thiên Tôn, U Thiên Tôn, vì sao không ở trong mười Thiên Tôn? 

Tần Mục hỏi.

Tề Cửu Nghi lắc đầu nói:

- Nguyệt Thiên Tôn U Thiên Tôn nghe nói bọn họ đã sớm ẩn cư, danh tiếng không lớn, lúc bệ hạ xếp lại Thiên Tôn cũng không tính bọn họ tính ở trong đó. Mười Thiên Tôn mới lại đều có thế lực lớn trong Thiên Đình, tuy nhiên, thứ hạng của Thiên Tôn thật ra không thể khiến cho mọi người phục. 

Hắn liếc mắt nhìn ra xung quanh, hạ thấp giọng, nói:

- Có người nói, chín Thiên Tôn trước đó, ngoại trừ Tần Thiên Tôn ra, tất cả đều có công đức lớn lao, xác lập hệ thống tu luyện thần tàng và hệ thống tu luyện Thiên Cung, công lao sự nghiệp to lớn, phúc trạch muôn đời. Cho dù là Tần Thiên Tôn, năm đó hắn ở Dao Trì đánh một trận, thần thông của hắn cũng ảnh hưởng không biết bao nhiêu người hậu thế, miễn cưỡng coi như có công lớn đức. Mà Thiên Tôn bây giờ đều dựa vào thực lực, dựa vào chiến công, về phần đại công đức ảnh hưởng hậu thế lại không có, bởi vậy rất nhiều người trong Thiên Đình không phục, có rất ít người nói có mười Thiên Tôn, tất cả đều nói là chín Thiên Tôn.

Tần Mục cười nói: 

- Như vậy Tề huynh cũng cho là ta có công đức lớn, xứng danh với Mục Thiên Tôn sao?

Tề Cửu Nghi đầu tiên là giận dữ, đột nhiên lại nở nụ cười, nói:

- Ta cho dù nhìn ngươi rất khó chịu, nhưng kể từ khi biết ngươi chính là Mục Thiên Tôn truyền thụ phương pháp thành thần, đối với ngươi tự nhiên có phần kính trọng. Chỉ là mỗi lần nhìn thấy được ngươi, trong lòng vẫn không nhịn được sinh ra chán ghét. 

Tần Mục cười ha ha, hắn đang muốn hỏi thăm hắn về lai lịch của đám người Hiểu Thiên Tôn, Tổ Thiên Tôn, đột nhiên có cung nữ đi lên Man Hồi Lang Các, dâng lên bái thiếp, nói:

- Thiên Tôn, có khách tới chơi.

Tần Mục chỉ đành phải kìm chế xuống, nhận lấy bái thiếp, cười nói: 

- Ta sớm biết sẽ có người chủ động đến đây tìm ta, chỉ là không nghĩ tới lại nhanh như vậy. Cho mời.

Cung nữ này lui ra.

Tần Mục mở ra bái thiếp, chỉ thấy người dâng lên bái thiếp là Vân Tiệm Ly, Tần Mục giao bái thiếp cho Tề Cửu Nghi, nói: 

- Vị Vân Tiệm Ly này là ai vậy?

Sắc mặt Tề Cửu Nghi thoáng biến đổi, có chút khó coi, nói:

- Vân Tiệm Ly là người của Vân gia. 

Tần Mục nghi ngờ nói:

- Vân gia? Vân gia nào?

- Hậu duệ của Vân Thiên Tôn. 

Tề Cửu Nghi nói:

- Có người nói sau khi Vân Thiên Tôn chết, Vân gia còn sống sót, chỉ là người của Vân gia rất ít ỏi, mỗi một đời đều chỉ là con một, miễn cưỡng duy trì huyết mạch không đứt đoạn mà thôi. Nhưng người mỗi một đời Vân gia đều là thiên tài nổi tiếng, vô cùng xuất sắc, tuy nhiên quỷ dị chính là mỗi một đời Vân gia khi tu luyện tới cảnh giới Thần Kiều, bình thường còn chưa kịp bước lên Thiên Cung lại đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Bởi vậy Vân gia bình thường chỉ có một nam tử, những người khác đều là quả phụ. Vân Tiệm Ly chính là người con của Vân gia thế hệ này, nhân tài mới xuất hiện của Thiên Đình, được gọi là bệnh công tử. Tài ba của hắn...

Khóe mắt hắn run lên, nói: 

- Trước khi ta nhận lệnh hạ giới diệt trừ ngươi, ta đã từng đi tới nơi này, cùng cao thủ trẻ tuổi của Thiên Đình giao đấu. Hắn rất lợi hại.

Tần Mục mỉm cười, nói:

- Khi đó ngươi bái sư là Xích Đế và Hắc Đế, đồng thời tu luyện hai tuyệt học Đại Đế tọa. Trước đây khi ta cùng ngươi giao đấu, thực lực của ngươi kinh người, khiến ta và Triết Hoa Lê cũng phải khâm phục vô cùng. Chỉ là ngươi mượn công pháp của Xích Đế nhập đạo, tốc độ phản ứng thần thông không bằng ta và Triết Hoa Lê. Ngươi so với vị bệnh công tử Vân Tiệm Ly này thế nào? 

- Thua rất triệt để.

Tề Cửu Nghi cũng không phủ nhận, nói:

- Đến nay ta cũng chưa từng phục ngươi, cảm thấy mình có khả năng chiến thắng ngươi, lại tâm phục khẩu phục hắn, tự nhận còn xa mới bằng được. Tuy nhiên ta từng trải qua cải cách Duyên Khang thử thách, nếu hôm nay lại chiến đấu tiếp, thắng bại cũng còn chưa biết. 

Tần Mục xúc động.

Tề Cửu Nghi vốn cực kỳ lợi hại, lại thêm hắn vẫn lưu ở hạ giới, giúp Hư Sinh Hoa thành lập Thượng Thương học cung, tầm mắt kiến thức của hắn từ lâu đã khác xưa.

Hư Sinh Hoa cũng là người tích góp cải cách Duyên Khang, tài hoa tuyệt thế, hiện tại thực lực của Tề Cửu Nghi tuyệt đối phải hơn trước rất nhiều. Nhưng Tề Cửu Nghi lại chỉ dám nói hôm nay lại chiến đấu tiếp thắng bại cũng còn chưa biết, có thể tưởng tượng được trước đây Tề Cửu Nghi thua thảm tới mức nào! 

Nhưng vào lúc này, cung nữ này dẫn theo một nam một nữ đi lên Man Hồi Lang Các, người tuổi trẻ dẫn đầu kia có dáng người cao gầy, mặc trang phục màu mây trắng thanh nhã, sắc mặt có phần tái nhợt, nhưng rất tuấn tú.

Cho dù phong thần của hắn cao thâm, nhưng mi tâm lại có chút khí đen không tan, giống như bị bệnh nguy kịch.

Bệnh công tử Vân Tiệm Ly cúi người bái về phía Tần Mục, lễ độ cung kính nói: 

- Vân gia tử bái kiến Mục Thiên Tôn.

Tần Mục đang muốn kéo hắn đứng dậy, lại thấy nữ tử phía sau Vân Tiệm Ly cũng chân thành bái xuống, nói:

- Vân Sơ Tụ bái kiến Mục Thiên Tôn. 

Tần Mục nhìn thấy được gương mặt của nữ tử Vân Sơ Tụ kia, tâm thần không khỏi chấn động mạnh.

Yên Nhi sau lưng hắn lập tức nhìn thấy được trên gáy của Tần Mục nổi da gà, rõ ràng hiện tại Tần Mục cảm giác nguy hiểm đáng sợ, vô cùng khẩn trương!

- Công tử vì sao nhìn thấy thiếu nữ Vân Sơ Tụ này lại khẩn trương như vậy? 

Yên Nhi nhìn về phía nữ hài kia, không khỏi ngây người, trong lòng thầm khen:

- Trang phục như mây, gương mặt như hoa. Thiếu nữ xinh đẹp như thế ngược lại cũng hiếm có trong thiên hạ, cũng không thua kém bà bà Tư Ấu U của công tử.

Nữ tử kia có diện mạo thanh lệ thoát tục, giống như thần nữ xinh đẹp nhất thế gian từ trong truyền thuyết đi ra, từ trong bức tranh đi ra, một cái nhăn mày một tiếng cười, từng hành động cử chỉ đều có vẻ hồn nhiên, tìm không ra nửa điểm khuyết điểm. 

Nhưng Tần Mục lại cảm giác vô cùng lạnh giá, lạnh tới tận xương tủy.

Hắn từng gặp nữ tử này.

Tần Mục không nhịn được rùng mình: 

- Nàng không phải đã bị chôn cùng Đế Hậu nương nương, ở trong quan tài trên quỷ thuyền sao? Tuyệt Vô Trần, nàng thế nào lại đi ra...