Mục Thần

Chương 225: Linh hoả



Mục Vỹ không giải thích nhiều, mà dẫn ba người họ tìm một phòng luyện đan, sau đó bắt đầu bảo Tô Hân Nhiên vào việc.

Một ông lão bình thường ư?

Đúng là trong học viện Thất Hiền không thiếu những ông lão bình thường, nhưng ông lão vừa rồi không hề bình thường!

Mục Vỹ đã sống mấy nghìn năm, dù tu vi đã mất, nhưng mắt nhìn người của hẳn vẫn rất chuẩn

Khí tức của ông lão ấy trông có vẻ yếu ớt, nhưng lại rõ ràng. Hiển nhiên là ông ấy không phải một ông lão tầm thường.

“Thầy Mục, trò bắt đầu đây ạ!"

Tô Hân Nhiên đã chuẩn bị xong dược liệu luyện đan, cô ấy bắt đầu nhóm lửa, tiến hành luyện đan.

Tô Hân Nhiên lựa chọn đan dược nhất phẩm trung đẳng - Khí Khiếu Đan.

Loại đan dược này giúp võ giả cảnh giới Tráng Tức, tầng thứ tư của thân xác mở rộng nội đan, ngưng tụ khí kình hùng hậu hơn.

Nó cũng được coi là một loại đan dược rất nổi tiếng trong các loại đan dược nhất phẩm.

Mục Vỹ thấy các bước thực hiện của Tô Hân Nhiên đều chuẩn chỉnh một cách lạ thường, gần như không chút sai sót

Nhưng cuối cùng khi lấy đan dược ra, trong lò vang lên tiếng nổ.

Nổ đan rồi!

“Trò làm lại thêm một lần nữa đi!”

Mục Vỹ không nhận xét gì về động tác của Tô Hân Nhiên, hắn chỉ bảo cô ấy làm lại thêm một lần nữa, còn mình thì cầm mảnh vỡ của viên đan dược. hỏng kia lên nghiền ngẫm.

“Vâng ạ!”

Trông thấy vẻ nghiêm túc của Mục Vỹ, Tô Hân Nhiên gật đầu.

"Bùm.."

Nổ đan lần hai!

“Oành.."

Nổ đan lần ba!

“Ầm..."

..

Đan dược cứ nổ liên tục, nhưng Mục Vỹ chẳng hề nói gì, chỉ bảo Tô Hân Nhiên làm lại

Lăng Vũ Nguyệt ở một bên cuối cùng không nhìn nổi nữa, kéo Tô Hân Nhiên dậy nói: "Hân Nhiên, ta thấy thầy ấy đang lừa cô đấy. Đến đại sư Mạt còn bó tay thì sao thầy ấy có thể..."

“Hả?”

Mục Vỹ mỉm cười khi nhìn vẻ tức giận của Lăng Vũ Nguyệt.

“Trò cũng không tin ta à?”

“Thầy Mục, thầy đừng giận, Vũ Nguyệt không có ý đó đâu ạ”

“Không thì có ý gì?"

Mục Vỹ cười nói: “Lăng Vũ Nguyệt, ta đến lớp chín sơ cấp là muốn dạy dỗ các học trò của mình thật tốt, để tất cả các trò ấy cùng tiến bộ. Ta sẽ cố hết sức trong khả năng của mình, làm hài lòng các học trò của

ta. Nhưng nếu trò không tin ta thì mời chuyển sang lớp. khác”

Nói đến đây, Mục Vỹ cũng đã tức giận.

Nha đầu này không có chút nhẫn nại nào, dù mai sau được dạy dỗ thành tài thì chắc cũng không nên cơm cháo gì được.

“Được thôi! Ta là thầy luyện đan hai sao, tiểu thư của Linh Bảo Các. Ta luôn có một mơ ước là bái đại sư Mạt Vấn làm sư phụ, nếu thầy có thể làm được chuyện này, Lăng Vũ Nguyệt ta nhất định sẽ coi người là thầy suốt cuộc đời, một ngày làm thầy suốt đời làm cha!”

Cái gì?

Nghe thấy yêu cầu của Lăng Vũ Nguyệt, Mục Vỹ dở khóc dở cười.

Bái Mạt Vấn làm sư phụ?

“Chuyện này đơn giản, ngày mai, Mạt Vấn sẽ đến nhận trò làm đồ đệ!”

Mục Vỹ tiếc nuối nói: “Nhưng ta khuyên trò, bái lão già Mạt Vấn làm sư phụ thì chi bằng nhận ta làm sư phụ còn hơn. Chắc chắn trò sẽ hối hận”.

“Hơ, để xem ngày mai thế nào!”

“Được, nhưng hôm nay vấn đề của Tô Hân Nhiên vẫn chưa được giải quyết!"

Mục Vỹ nói tiếp: “Tô Hân Nhiên, trò làm lại thêm một lần nữa đi!"

“Lại nữa?”, Lăng Vũ Nguyệt trừng mắt.

“Lại lần nữa, nhưng lần này hãy làm theo ta hướng dẫn. Đừng dùng bếp lửa dưới lò luyện đan, mà hãy dẫn lực bằng chân nguyên, tích tụ đan điền.."

Mục Vỹ không ngừng giảng giải, bảo Tô Hân Nhiên thực hiện theo từng bước mà hắn hướng dẫn.

Lần này, Lăng Vũ Nguyệt không còn nói gì nữa.

Vì đột nhiên cô ấy ngạc nhiên phát hiện ra Tô Hân Nhiên làm theo cách của Mục Vỹ thì không còn nhóm lửa bên dưới lò luyện đan nữa, mà trong lòng bàn tay của Tô Hân Nhiên tự động có một ngọn lửa màu đỏ hiện lên.

Trong người Tô Hân Nhiên có lửa ư?

Sao có thể!

Đến Tô Hân Nhiên cũng bị cảnh tượng này làm cho chấn động.

Cô ấy chỉ mù mờ làm theo lời chỉ dẫn của Mục Vỹ, chứ đâu biết sẽ có sự biến hoá thế này.

“Tiếp tục!"

Tránh để Tô Hân Nhiên phân tâm, Mục Vỹ liên tục ra lệnh.

Lâm Hiền Ngọc ở một bên cũng đang ngạc nhiên.

Trong người võ giả có lửa, mà ngọn lửa này có tên là gì thì gã cũng biết.

Linh hoả!

Thế giới của võ giả mênh mông bất tận, mỗi ngày đều có vô số truyền kỳ được kể.

Lâm Hiền Ngọc cũng từng tìm hiểu về linh hoả, nhưng hắn luôn tưởng nó chỉ có trong truyền thuyết.

Không ngờ hôm nay lại được tận mắt trông thấy!

Cuối cùng Tô Hân Nhiên đã luyện chế Khí Khiếu Đan thành công theo lời chỉ dẫn của Mục Vỹ!

Luyện đan hoàn thành, trong lò luyện toả ra một hương thơm nhẹ nhàng.

Tô Hân Nhiên lấy đan dược ra ngắm nghía, rì thấy kích động.

Thành công rồi!

Cô ấy thành công thật rồi!

Mấy năm trời vất vả mà cô ấy luôn làm nổ đan, nhưng không ngờ hôm nay lại luyện chế thành công một viên Khí Khiếu Đan, hơn nữa còn là đan dược nhất phẩm trung đẳng.

“Thầy Mục, trò thành công rồi, trò thành công rồi”

Tô Hân Nhiên quá đỗi phấn khích nên ôm chầm lấy Mục Vỹ, quặp chân vào người hắn, không ngừng gào thét.

“Khụ khụ..”

Bị một cặp hung khí đè nặng, Mục Vỹ ngại ngùng ho vài tiếng, Tô Hân Nhiên đỏ mặt mới nhảy xuống.

“Thật ra không phải là trò không thể luyện đan, mà là trong người trò có linh hoả nên mãi không thành công được”, Mục Vỹ chậm rãi nói tiếp: “Lửa trong trời đất có từ cây gỗ, đất, trời, nhưng có một vài võ giả có thể chất đặc biệt, trong người sinh ra một ngọn lửa là linh hỏa”.