-Em có tự hỏi góc camera đẹp thế này, ngoài chị ra còn có ai xem không?
Khả Hân ngồi một mình trong phòng làm việc, vì đặc quyền mà cô thư ký nhỏ có một phòng cho riêng mình. Sau khi kết thúc phiên đấu giá, nàng thư ký đã ngồi thật lâu suy nghĩ về lời Nguyệt Minh nói, sau đó lên mạng tra xét.
Quả nhiên...
Đúng vậy, Nguyệt Minh đã dùng cách gì đó để phát sóng buổi đấu thầu này, một buổi đấu thầu vốn không mang tính chất công khai giờ đây đang đùng đùng thu hút sự chú ý của dư luận.
Nếu Khả Hân đoán không nhầm, cơn sóng thần đầu tiên sau dư chấn là những doanh nghiệp bị đá khỏi cuộc đấu giá hôm nay sẽ khiếu nại, toàn bộ buổi đấu giá kín mà FF sắp xếp sẽ đều bị thanh tra, hủy bỏ.
Ngày hôm sau, đúng như dự liệu của Khả Hân, buổi đấu giá được đẩy lên đầu đầu sóng ngọn gió, phủ khắp các bản tin mạng, dư luận vừa bàn tán xôn xao về thế lực của T Group, lại vừa nói về cuộc chiến giữa T Group và FF.
- Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.- Nguyệt Minh vắt chéo chân, thong thả ngâm nga một bài hát nào đó dù giai điệu hoàn toàn lệch tông.
Khả Hân bên cạnh gật gù cảm thán, lần đầu tiên Nguyệt Minh tự đánh chủ ý mà không bàn qua với nàng, thật đáng sợ.
Tiếp đó, không biết thế lực nào đã lèo lái dư luận, mà hết thảy các công ty, tập đoàn lớn đều lên công khai lên tiếng phản đối cuộc đấu thầu kín này. Đã nói là đấu thầu của bệnh viện công, vậy cớ sao bọn họ - những công ty có đủ điều kiện đấu thầu lại không được mời tham gia?
Micro của cánh phóng viên đồng loạt hướng về phó tổng Cường, người hôm nay có mặt để hoàn thành thủ tục ký kết hợp đồng.Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
- Chúng tôi cũng thật sự rất tiếc, bởi lẽ ban đầu T Group cũng không được mời. Tôi chẳng hiểu vì sao danh sách ban đầu lại như vậy, dường như FF là công ty lớn nhất có mặt, các công ty còn lại nói thẳng ra là không có sức chiến đấu... Mà, dường như đây không phải lần đầu FF tham gia một buổi đấu thầu như vậy thì phải?- Phó tổng Cường kết thúc cuộc phỏng vấn nhanh trên hành lang bằng một câu hỏi bỏ ngỏ, gương mặt không cảm xúc hiếm hoi lại để lộ một tia thở dài khiến hiện trường náo loạn.
[Nói vậy là đã có tiêu cực trong đấu thầu?]
[Nên làm rõ điều này, vài năm gần đây bao nhiêu gói thầu đều chỉ một mình FF đoạt được, nghĩ có lạ không?]
[Năm nào rồi, phương châm của đất nước là đang chống tham nhũng và tiêu cực không phải sao!?]
[Thật tò mò vì sao T Group lại chen chân vào được?]
[Còn hỏi nữa, chẳng phải T Group là đang muốn vạch mặt lũ đi đêm hay sao?]
[Aigoo, lại một lần nữa phải khen vợ tôi tài giỏi à!?]
[Vợ thím? Nồ, vợ chúng ta!!!]
Thông tin nhiễu loạn, Nguyệt Minh bên này còn đẩy thêm cho cộng đồng mạng thật nhiều tài liệu phân tích và các bài báo về những buổi thầu trong vài năm trở lại đây mà kẻ giành chiến thắng luôn là FF.
Bài báo chốt sổ hôm đó có tiêu đề là chuyện hải quan phạt các công ty xuất nhập khẩu dược phẩm, lần trước, Nguyệt Minh đã cố tình để cho T Group bị phạt, kéo theo đơn nhập của FF bị vạ lây. Lại khéo léo thay, bên dưới có liên kết đến một bài viết mập mờ về các thành phần của một loại ma tuý tổng hợp mới xuất hiện trong thị trường gần đây, số lượng dược phẩm kia của FF bị giữ lại kiểm tra lại có "vô tình" có vài cái tên trùng khớp...
Ngày hôm sau, những tưởng dư luận sẽ vẫn ngập chìm trong những tin tức sai phạm trong đấu thầu, về FF và T Group thì mảng tin tức giải trí đùng một cái lại hiện đầy mặt báo và truyền thông: Hai diễn viên nam nổi tiếng, trong đó có một người đã có vợ con lại lộ clip sex cùng nhau; cô ca sĩ B với hàng chục bài hit chiếm lĩnh bảng xếp hạng bị tố giật chồng và "bệnh ngôi sao"; cuối cùng là chuyện anh ca sĩ C với hình tượng đàn ông chính trực, chuyên hát nhạc thất tình lại lái xe khi say rượu rồi đâm chết người bị phơi bày...
Ba tin tức chấn động đến từ bốn ngôi sao hạng A trong nước, lại thêm những màn đấu tố nảy lửa giữa chính thất và "tiểu tam", những bài viết dài hỗn chiến giữa fan hâm mộ và anti... cư dân mạng vốn đang hít phốt kinh tế liền bị cuốn vào vòng xoáy của giới giải trí, người người nhà nhà thi nhau lời ra tiếng vào, mỗi người góp một cục gạch ném qua ném lại, ai chết mặc ai, chỉ để "đã cái nư" của bản thân mình, họ điên cuồng cào phím.
- Chuyện này không bình thường, dùng đầu gối nghĩ cũng biết là bia tránh đạn.- Khả Hân suy tư.- Người nào mà chỉ trong thời gian ngắn có thể khuấy động showbiz đến vậy...?
- Ồ, chị quên chưa kể với bé Hân hả?- Hạ Băng đưa ngón tay nghịch lọn tóc của mình.- Còn ai ngoài cô Quỳnh Chi em khen lúc trước.
- Em cũng có nghĩ đến, nhưng không phải cô ta vốn thân với cô B sao? Đưa tin bạn của mình lên, em bị bất ngờ... Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
- Trong cái giới này mà có bạn sao em?- Hạ Băng nhún vai.- Ừ thì... cũng có đấy, nhưng cái cô Quỳnh Chi này thì chắc chắn là không đâu. Chị chị em em, cần thì em đạp vỡ mồm chị, tớ nói đúng không captain Sel?
Hạ Băng không ngồi yên, đưa chân đá vào ống quần Nguyệt Minh.
Nguyệt Minh lườm Hạ Băng rồi búng tay một cái.
- Chuyện nhỏ thôi.
Hạ Băng cùng với Khả Hân quay sang nhìn nhau.
- Ồ, cứ tưởng tan biến như Thanos búng tay.- Hạ Băng vuốt vuốt ngực.
- Ha ha, làm em hết hồn.- Khả Hân thở ra.
Chỉ có vai chính Nguyệt Minh là đen mặt, cầm cái gối chọi vào mặt Hạ Băng.
- Hai người các người cầm iPad lên mà reset trang báo kinh tế.
Tin giật gân: T Group tuyên bố rút thầu.
Tin Hot: Phó tổng của T Group lên tiếng: "Chúng tôi chấp nhận bỏ cọc vì muốn một môi trường đấu thầu trong sạch."
Ngay lập tức, dư luận quay trở lại.
[Mé nó, có lúc nhàn như chó, lúc thì drama tới hít khum kịp!?]
[Ôi tôi quan tâm cái tin này hơn cái tin cắm sừng kia. Mấy tin kia gộp lại mới đủ vi phạm đạo đức và pháp luật, cái tin này chẳng phải có cả hai sao? Hơn nữa còn là về nền kinh tế của nước ta!]
[Có ai từng đọc mấy bài người bệnh tố thuốc chả FF không đạt chất lượng không? Vậy mà bọn này vẫn mặt dày thắng thầu cung cấp thuốc cho hàng tá bệnh viện!?]
[Bởi vậy chỉ khổ dân đen chúng ta, trước giờ tui toàn lấy toa thuốc rồi qua mấy tiệm thuốc của T Group mà mua hàng của họ]
[Tôi từng tự hỏi vì sao mấy tập đoàn xịn không tham gia đấu thầu này, thì ra chỉ có mình FF được mời à!?]
Sự việc không chỉ ồn ào trên mặt báo mà còn lên cả bản tin thời sự chiếu vào giờ cơm tối trên các đài truyền hình lớn, chỉ sau vài ngày, từ nhà ra ngõ, hầu như không ai không biết về buổi đấu thầu, chuyện anh kia lừa dối chị này, anh nọ lái xe vi phạm pháp luật hay gì đó, tất thảy đều là muỗi...
[Khoan đã, nếu T Group huỷ cọc, vậy chẳng phải hợp đồng rơi vào tay FF sao?]
Lời của một cư dân mạng nào đó như hồi chuông cảnh báo vang lên khiến biết bao nhiêu người hoang mang.
Rốt cuộc vẫn là về tay FF hay sao?
Không được!
Không thể như thế được, đến cả thuốc chữa bệnh còn không đạt chất lượng, thì bệnh chưa khỏi đã xuất hiện bệnh mới sao?
Nguyệt Minh vẫn chưa muốn dừng lại, liền lệnh cho đại diện cấp dưới nhận trả lời phỏng vấn với biểu hiện thật buồn bã.
- T Group cũng không muốn huỷ cọc, nhưng chúng tôi không thể nào tiếp tay cho môi trường đấu thầu không sạch đẹp này được. Còn biết bao công ty có đủ điều kiện nhưng lại không được tham gia, chúng tôi thật thấy có lỗi. Chúng tôi chấp nhận bỏ cọc, chỉ mong quyết định này có thể mang lại kết quả công bằng. Truyện được post tại Wattpad Nonsugarfreshmilk, hãy đọc tại đây để ủng hộ tác giả cũng như đọc được bản hoàn chỉnh nhất.
Ngay cái lúc FF tưởng sẽ vớ được cái hợp đồng hỗn độn này, dù giá có cao hơn dự kiến nhưng xét cuối cùng vẫn có lợi, thì Nguyệt Minh lại tung ra chiêu mới...
Khi mà mạng xã hội ngày càng phát triển thì internet là thứ vũ khí lợi hại không kém gươm đao, đợt khủng hoảng truyền thông này cùng tiếng ai oán của người dân buộc cấp cao phải lên tiếng. Cấp trên trực tiếp ra lệnh điều tra sai sót cho tổ chức y tế, có lệnh từ phía trên, tổ chức cấp dưới không thể nào không nghe theo, dù đang chia thành các phe phái đấu đá nhau, cuối cùng vẫn phải cắn răng làm theo một lệnh:
"Chấp nhận lời yêu cầu huỷ hợp đồng của T Group, công khai thực hiện lại buổi đấu thầu và bắt buộc duy trì hoạt động đấu thầu trong sạch, minh bạch công khai từ đây mãi về sau. Bộ y tế rút kinh nghiệm sâu sắc, thành thật xin lỗi đến người dân, sẽ cho thanh tra lại toàn bộ các dự án đấu thầu trước đó. Ngoài ra, T Group sẽ không phải chịu bất cứ khoản phạt nào về việc đã rút lui khỏi vị trí trúng thầu..."
Một lời đã định, sóng gió liền được xoa dịu.
Tất nhiên, đó chỉ là phần bên phía dư luận mà thôi, lúc này, sóng gió mới thật sự đến tại FF. Dư luận tẩy chay khiến danh tiếng mảng bệnh viện sụt giảm không phanh, số lượng bệnh nhân nhập viện thấp nhất kể từ khi thành lập. Hợp đồng đã không lấy được thì thôi, lại còn phải chịu án phạt không được tham gia đấu thầu 3 năm vì có nhiều sai phạm và lợi ích nhóm.
Chủ tịch FF trong một đêm như già đi thêm tuổi, nhanh tay biến đống quân mã quân xe thành con tốt thí, đẩy ra chịu mọi trách nhiệm.
Nguyệt Minh đi nước cờ này tức là cô đã muốn tuyên chiến, muốn trực tiếp lôi kẻ đứng sau ra đối đầu trực diện, đồng nghĩa với việc con giun con dế như Jackson không còn đáng bận tâm nữa!
Vậy nên, bước cuối cùng chính là cậu cả tàn phế của FF mất tích không rõ nguyên do, cứ như thể bốc hơi khỏi vũ trụ này dù gia đình hắn đã ra sức tìm kiếm.
- Ồ, người quen cũ.- Hạ Băng ngồi vắt chéo chân trên chiếc ghế sang trọng mạ vàng của mình, như nữ vương nhìn xuống chúng thần dân rách rưới khổ cực của mình.
- Thả tao ra, con chó!- Jackson vì bị tạt nước mà tỉnh dậy, vừa thấy thấy Hạ Băng liền thù cũ thù mới gộp chung lại mà gào lên.
Nhưng Hạ Băng cũng lười nói với hắn, nàng thích hành động hơn có được không?
Nguyệt Minh không phải loại ăn chay, nên bây giờ bao uất ức của Hạ Băng cuối cùng cũng có thể tẩy rửa hết.
- Một chân là không đủ đâu cưng.
Hạ Băng búng tay, ngay lập tức gương mặt của Jackson lúc trắng lúc xanh, mới vừa rồi còn dùng lời lẽ không hay với nàng, giờ đã muốn quỳ xuống cầu xin tha mạng.
Một chuồng lúc nhúc rắn độc đang được kéo ra cạnh bên hắn, Jackson biết Hạ Băng định làm gì, lần này thì xong rồi, hắn sẽ không được cứu nữa, hắn sẽ chết, chết trong cái chuồng đầy rắn độc ấy.
Người ta nói, từng trải qua kiếp nạn liền thấy quá đỗi bình thường với sự nguy hiểm, nhưng thật ra, đã qua một lần kiếp nạn, mới càng biết trân trọng mạng sống hơn.
- Tha cho em đi, chị...chị...- Jackson rơi nước mắt, tha thiết cầu xin Hạ Băng.
Hạ Băng híp mắt, đầy thưởng thức gương mặt tuyệt vọng của Jackson.
- Chị thích gì, em liền... em liền cho chị hết. Chị muốn Lyn...không? Em sẽ gọi nó về nước hầu hạ chị.- Jackson túng quẫn, còn không nhận ra bản thân thấp hèn đến nhường nào.
Nhưng Hạ Băng chỉ đứng yên đó, khoé môi thản nhiên kéo ra, rõ ràng chỉ là một nụ cười, lại như đang hành hình hắn. Nàng nhớ đến Jackson ngày hôm ấy, rồi lại bỗng nhớ đến Lam Hạ từng vì nàng mà bị đánh đến máu me đầy mình, hơn hết...
- Do it.
Mấy lời hắn nói ra đối với nàng có là gì?
Nàng có cần những thứ đó đâu.
Nàng cần là danh dự, một chân mà Thiên Hương lấy đi không đủ với một sợi tóc đã rụng của Hạ Băng.
Cộc cộc— Tiếng giày cao gót chầm chậm nện trên mặt sàn xi măng ẩm thấp, hoà trộn vào tiếng hét cầu xin của Jackson,
Đàn em cung kính đẩy cửa, Hạ Băng xinh đẹp hào nhoáng bước ra khỏi nơi nhầy nhụa, khẽ đưa tay che đi vìa tia nắng mặt trời chói chang.
- Thoả mãn chưa?
Hạ Băng quay sang ôm cổ Nguyệt Minh.
- Cậu đó, cái đứa nhỏ ác ôn này.
- Hửm? Vậy tớ vào cứu hắn nhé?
- Xì, nghỉ chơi đi Nguyệt ngáo.
- Chỉ là đùa hắn chút xíu, mà làm cái mặt như vừa giết xong người vậy Băng ngố.- Nguyệt Minh cũng vòng tay lên vai Hạ Băng, khoé môi không tự chủ mà mỉm cười.-Cậu không giết chết hắn, tớ đã rất đánh giá cao.
Hạ Băng đưa tay vò đầu Nguyệt Minh.
- Xét cho cùng, chúng ta cũng không phải kẻ giết người. Hơn nữa, ép cho hắn sống dở chết dở, sống hèn sống nhục, điên điên khùng khùng như vậy tớ kích thích hơn!
- Ha ha, được rồi, đi thôi.
- Được, chiến tiếp thôi.
- Đúng vậy, tới lúc chờ rắn ra khỏi hang để đập đầu rồi.
- Được, I'm always by your side Selina~
Giữa một căn phòng khách rộng lớn trang hoàng sang trọng theo phong cách quý tộc những thập niên 70, điểm nhấn chính là hai chiếc đầu gấu và hổ thật to được treo trên tường, gã đàn ông đưa tay với lấy một khẩu súng săn, giật khoá an toàn, lên đạn, nhắm vào phía người đàn ông già nua đang run rẩy quỳ xuống mặt thảm mềm mại.
Pằng— Viên đạn cứ thế hướng về phía chủ tịch FF, khoảnh khắc lúc sắp bị ghim vào chân, ông ta ngã nhào ra đất, ôm ngực thở hồng hộc đầy sợ hãi.
Quỳnh Chi ngồi trên ghế sofa bằng da thật ở một góc khác, ngắm nghía bộ móng tay mới làm của mình, bình thản như thể xung quanh chẳng hề xảy ra chuyện gì to tát.
- Tôi từng nói lũ vô dụng sẽ thế nào?- Gã đàn ông treo súng săn lên tường, thong dong ngồi xuống ghế vua.
Chủ tịch FF lồm cồm bò dậy, cả người run rẩy vì sợ hãi đến tột độ nhưng không dám nằm đất lâu, dựa vào tính tình của người này, rất có khả năng viên đạn tiếp theo cắm thẳng vào đầu ông.
- Ban đầu tôi đã nói thế nào?- Giọng gã đàn ông lạnh lùng lặp lại.
Chủ tịch FF run rẩy, chấp hai tay ra chiều quỳ lạy, nhưng sự cầu xin lại càng khiến hắn chướng mắt, đôi mày rậm rạp khẽ nhíu lại.
- HẢ?- Gã hét lên.
- Tôi... tôi... xin lỗi.
- Xin lỗi? Tôi đã bảo ông chú ý con chó nhà họ Hoàng nhiều vào, ông biết ván này nó đâm tôi rất đau hay không?- Gã không kiềm chế được, đứng dậy đạp người đàn ông đáng tuổi ba mình ngã lăn quay ra đất.
Nhìn chủ tịch FF vô dụng như vậy, chướng mắt vô cùng, gã đàn ông ngồi phịch xuống ghế, vô lực vẫy tay để đàn em kéo lão già vô dụng kia đi cho khuất mắt mình, đưa tay xoa xoa huyệt thái dương.
Suýt chút nữa, suýt chút nữa... hắn cũng bị lôi vào, nếu không nhanh chân chạy trước, cuộc phiêu lưu của hắn đã sớm kết thúc, giờ thì không thể không để mắt đến đứa con gái còn lại của họ Hoàng được, hắn trầm ngâm.
- Cũng có chuyện khiến anh đau đầu à?- Lúc này, Quỳnh Chi mới lên tiếng, cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.- Chồng tương lai của em mà lại có thể đau đầu về chuyện cỏn con này sao? Nói em nghe nào, anh đã giết được một Hoàng Nhật Minh, lẽ nào lại chịu thua một Hoàng Nguyệt Minh sao?
Quỳnh Chi đứng dậy, chậm rãi ngồi vào lòng của hắn, nở nụ cười ẩn ý. Hắn ngước mắt, ánh mắt sâu không thấy đáy phóng về phía Quỳnh Chi, bàn tay cứ thế giữ lấy eo cô ta.