Ngủ dậy một giấc, Yến Cửu ý thức còn có chút tan rã tức khắc trở nên có tinh thần gấp trăm lần, phảng phất lúc này nếu cho cậu một cái cuốc, cậu lập tức có thể cày hai mẫu đất giống người khỏe mạnh.
Tư Việt đã không còn phòng ngủ, phỏng chừng đến thư phòng, nếu không thì ở phòng bếp.
Mỗi lần nhớ tới mình cưới về nhà được đầu bếp nhỏ thông minh dũng cảm có sức lực cần cù này, trong lòng Yến Cửu liền cảm thấy ấm hô hô.
Lời quá rồi.
Yến Cửu xốc chăn lên chuẩn bị xuống giường, lại đột nhiên ý thức được quần nghé nhỏ của mình khả năng còn trên mặt đất, vì thế vội vàng nhìn lại phía dưới, lại phát hiện một cục vải nên nằm trên thảm, gì cũng không có.
Đi đâu vậy? Không phải đêm qua mơ mơ màng màng ném ở bệnh viện chứ?!
Nghĩ đến đây, Yến Cửu vội lo lắng xoay người đi sờ di động của mình, không nghĩ tới phía dưới bỗng nhiên nhận ra có chút bị trói buộc.
Yến Cửu giật giật chân: "......"
...... Thì ra Tư Việt đã sớm mặc xong giúp cậu rồi.
Thật là đầu bếp nhỏ săn sóc.
Yến Cửu thích ý duỗi người, sau đó tròng đồ ngủ Tư Việt đã gấp chỉnh tề đặt sô pha đuôi giường cho cậu, lê dép lê, đỡ lấy góc bàn, theo đó kéo dài mặt tường một đường tập tễnh tới cửa.
Không biết bởi vì bị viêm dạ dày cấp tính dời đi lực chú ý, hay bởi vì cái gì khác, tóm lại sau khi tỉnh lại từ giấc ngủ trưa, vết thương chỗ mắt cá chân cậu cũng không còn quá đau nữa.
Ngoài việc lúc đi đường còn cần nhẹ chân, ngay cả đi nhanh vài bước đều sẽ không có cảm giác quá lớn.
Yến Cửu vừa mở cửa, đã nhận đến bé con đáng yêu luôn luôn duy trì nụ cười nhà mình.
"Cửu Cửu ~" Mạt Mạt đặt bóng bên cạnh Hương Hương, từ thảm bò dậy, hân hoan chạy tới Cửu Cửu thân ái, "Cửu Cửu tỉnh ngủ gòi ~"
"Đúng rồi, Mạt Mạt thì sao? Ngủ trưa chưa nào?" Hỏi Mạt Mạt, đồng thời cậu thuận tiện nhìn thoáng qua hướng phòng bếp.
Không ngoài dự kiến, Tư Việt xác thật đang bận rộn ở phòng bếp.
Yến Cửu sờ sờ khuôn mặt nhỏ của Mạt Mạt, vừa muốn cúi xuống người muốn bế con lên, đã bị Mạt Mạt lắc lắc đầu trốn đi: "Mạt Mạt cũng tỉnh ngủ ạ ~ không muốn không muốn, Cửu Cửu sẽ đau đau
~ Mạt Mạt ôm Cửu Cửu ~"
Nói xong, bé lại tiến đến chân Yến Cửu, dùng đầu nhỏ đỉnh đỉnh tay Yến Cửu: "Cửu Cửu có thể coi Mạt Mạt thành cây gậy nha ~"
Kia còn phải.
Yến Cửu bật cười nói: "Sức lực bố rất lớn, không thể chống Mạt Mạt."
Mạt Mạt không vui bĩu môi: "Chính là...... Chính là Mạt Mạt muốn giúp Cửu Cửu ~"
Ba giúp đỡ của như vậy, nhưng Mạt Mạt bây giờ còn nhỏ, với không tới eo Cửu Cửu ~ chỉ có thể để Cửu Cửu coi Mạt Mạt thành cây gậy thui !
Yến Cửu nào nhẫn tâm phật ý tốt của con, đầy bất đắc dĩ, chỉ có thể làm bộ chính mình mượn lực Mạt Mạt, dưới chân như cũ khập khiễng đi đến bên cạnh sô pha ngồi xuống: "Thật là cám ơn Mạt Mạt, bằng không bố cũng không còn sức đi tới."
Quả nhiên, nghe thấy bản thân thật sự có giúp được Cửu Cửu, Mạt Mạt không khỏi cao hứng nhe răng sữa: "Mạt Mạt về sau sẽ lợi hại hơn ạ!"
Yến Cửu nhấc bé tới trên sô pha, làm ra một bộ dáng ngạc nhiên cổ vũ nói: "Mạt Mạt về sau sẽ lợi hại hơn? Trời ạ, quả thực không dám tưởng tượng......"
"Hì hì ~" Mạt Mạt dán khuôn mặt nhỏ đầy thịt vào cánh tay Cửu Cửu, giống cún con ủn ủn.
Ý cười đáy mắt Yến Cửu càng tăng thêm.
Có buổi sáng Tư Việt đối mạnh mẽ "Trợ giúp", tâm tình Yến Cửu hôm nay tương đối không tồi.
Rốt cuộc nằm trên giường bệnh vài tháng, cộng thêm hơn một tháng cấm dục, cậu cảm giác cả người mình đều không thích hợp.
Thẳng đến kết thúc mới chân chính tự tìm về mình.
Ánh nắng sau giờ chiều ấm áp.
Yến Cửu ăn không ngồi rồi dựa vào trên sô pha phơi nắng chiều, sau cổ đột nhiên bị Tư Việt từ phía sau nhéo nhéo.
Cậu mới vừa quay đầu lại, đã bị một quả dâu tây mọng nước đặt trên môi.
Tư Việt thấy dáng vẻ cậu ngây ngốc, nhịn không được cười mở miệng nói: "Mở miệng nào."
Yến Cửu nghe lời há mồm cắn một ngụm, nuốt xuống rồi, nhấp nhấp cánh môi ngọt ngào, cho Tư Việt trả lời khẳng định: "Rất ngọt."
Đầu bếp nhỏ giảo hoạt, vì để có được danh phận, thay đổi biện pháp lấy lòng cậu.
...... Danh phận?
Đúng vậy, danh phận, buổi sáng thời điểm Tư Việt giúp cậu, nói đến muốn danh phận.
Lúc ấy cậu trả lời thế nào nhỉ?
—— chuyện danh phận này, chờ một chút, em sẽ cho anh một hồi đáp vừa lòng——
Yến Cửu chột dạ chớp chớp mắt, đến động tác nhai nuốt dâu tây cũng trở nên thong thả rất nhiều.
Phân tích dựa theo lòng dạ hẹp hòi đầu bếp nhỏ nhà cậu, chuyện này tuyệt đối sẽ không xong việc như vậy.
Khẳng định còn sẽ bị nhắc lại chuyện xưa.
Chỉ là thời gian cách cũng không xa, cậu rốt cuộc nên nói điều ngạc nhiên vui vẻ này cho Tư Việt không đây?
"Suy nghĩ gì đấy?" Tư Việt mới vừa rửa trái cây xong tay có chút lạnh, bỗng nhiên nổi ý xấu dùng lòng bàn tay chạm vành tai Yến Cửu, làm người trầm tư ngồi trên sô pha bỗng chốc run run.
Tầm mắt hắn vẫn luôn dừng trên cánh môi trơn bóng nước của Yến Cửu, thấy ánh mắt Yến Cửu dại ra nửa ngày, mới vươn tay chạm vào cậu.
Tư Việt đương nhiên nhìn ra được chuyện Yến Cửu nghĩ trong lòng không phải buổi tối muốn ăn cái gì, nhưng vẫn xuống thân, nhanh chóng hôn cậu một cái.
Yến Cửu kinh ngạc mở to hai mắt, vành tai nóng lên.
Thấy thế, Mạt Mạt rụt rụt cổ nhỏ vốn dĩ đã không dài, nhe răng nở nụ cười: "ba ngượng ngùng ~"
Mặc dù từ nhỏ đến lớn đụng phải rất nhiều tình huống như vậy, cũng không làm chậm trễ Mạt Mạt dùng phương thức của mình chọc Cửu Cửu và bố vui vẻ.
Tuy rằng Mạt Mạt cũng không biết, loại này hành vi gọi là "Trêu chọc", thậm chí còn sẽ làm mặt Cửu Cửu nháy mắt trở nên đỏ rực.
"Ong —— ong ——"
Điện thoại công việc trên bàn trà run lên hai cái.
Yến Cửu vừa muốn duỗi tay đi lấy, đội trưởng Mạt Mạt luôn chuẩn bị cũng đã bò xuống sô pha, cầm lấy di động, bước chân ngắn nhỏ đi tới, vui rạo rực đưa cho cậu: "Cửu Cửu ~ ong ong ong á ~"
"Cảm ơn bé ngoan ~" là bệnh nhân duy nhất trong nhà này, Yến Cửu yên tâm thoải mái tiếp thu một lớn một nhỏ hầu hạ, hoàn toàn không có một chút ngượng ngùng.
Cậu nhận di động, mở khóa đọc tin nhắn.
【 Đạo diễn Tang: Tiểu Yến, vết thương của cậu thế nào? 】
【 Đạo diễn Tang: Nếu khôi phục ổn ổn rồi, có thể thích hợp làm một ít phát sóng trực tiếp, như vậy cho dù với kịch bản của chúng ta, hay là nhân khí của cậu, đều có chỗ tốt nhất định】
【 Đạo diễn Tang: Nhưng nếu cảm thấy mệt, thì không cần miễn cưỡng chính mình, sức khỏe là quan trọng nhất 】
Tang Dự Duy luôn thẳng thắn, lười giả đò, so với những người lá mặt lá trái kia, Yến Cửu vẫn rất thưởng thức tính cách này, vì thế trả lời:
【 Lâm Ấm: Cảm ơn đạo diễn Tang quan tâm, tôi hiện tại không sao 】
【 Lâm Ấm: Vừa lúc ta hiện tại có chút rảnh, xác thật có thể phát sóng trực tiếp trong chốc lát, để khán giả hiểu biết nhiều hơn về kịch bản của chúng ta 】
【 Lâm Ấm: Đạo diễn Tang, ngài có muốn tôi nói lại gì với người xem phòng phát sóng trực tiếp không? 】
Yến Cửu hiểu được đạo diễn Tang sẽ không vô duyên vô cớ để cậu phát sóng trực tiếp, khẳng định lời gì đó muốn thông qua cậu báo đến khán giả.
Cùng với làm đạo diễn không còn mặt mũi, cuối cùng thẹn thùng đem lời này nói ra, còn không bằng để cậu cho đối phương bậc thang dễ chịu.
Nghe vậy, Tư Việt trực tiếp đi tới, đặt dĩa dâu tay vào trong tay để Yến Cửu ăn, sau thuận thế ngồi ở trên sô pha, nắm chặt mắt cá chân bị thương của Yến Cửu lên đầu gối mình, tinh tế giúp Yến Cửu mát xa.
Đội trưởng Mạt Mạt lo lắng bị ba cướp đi toàn bộ sủng ái của Cửu Cửu, thấy thế nhanh chóng ném xuống bóng trong tay, "Lộc cộc" vọt lại đây: "Mạt Mạt cũng có thể giúp Cửu Cửu mát xa ~"
Nói rồi, bé bò đến trên sô pha, thập phần cẩn thận không đụng vào mắt cá chân vẫn chưa nhanh nhẹn như cũ của Yến Cửu, bò đến ngồi lên cái đệm xong, nghiêm túc Cửu Cửu nhéo cẳng chân.
"Thỏi mái sao Cửu Cửu ~" Bé cib một bên hỏi, một bên phát ra thanh âm "ây dô ây dô", nghe lên thật là ra sức.
Tiếng phổ thông Mạt Mạt tiến bộ không quá nhanh, cho nên đối mặt từ ngữ này đó, Yến Cửu vẫn sẽ kiên nhẫn cười trả lời nói: "Đương nhiên rồi, Mạt Mạt cũng tuyệt như ba vậy."
"Thiệt sao?!" Mạt Mạt vui mừng hỏi.
Ba đã tuyệt lắm gòi, chính là ở trong lòng Cửu Cửu, Mạt Mạt thế mà còn muốn tuyệt hơn ba sao?!
Này thật đúng là làm Mạt Mạt vui vẻ quá!
Yến Cửu gật đầu, duỗi cánh tay dài sờ đầu nhóc con nhà mình, "Đương nhiên rồi, bố chắc chắn sẽ không lừa Mạt Mạt nha, bố thậm chí cảm thấy, Mạt Mạt có đôi khi còn muốn lợi hại hơn ba một chút."
Nghe được Cửu Cửu ca ngợi không thèm che giấu, Mạt Mạt nhanh nâng lên một tay thịt, trở tay che miệng cười tủm tỉm nói: "Không có không có đâu ~"
Tư Việt trước sau cười thưởng thức tương tác của hai cha con, cuối cùng, bất đắc dĩ lắc đầu.
Từ lâu tới nay, Tư Việt vẫn luôn đối tượng tốt nhất cho Mạt Mạt học tập, bởi vậy nhìn đến Mạt Mạt chủ động hiếu kính cha già, Tư Việt thường sẽ làm càng tốt, lấy đó mang đến tiến bộ rõ ràng hơn cho con.
Nhưng hôm nay Tư Việt có vẻ hơi khác với ngày xưa có điều, tuy rằng vẫn đang cười, nhưng cảm xúc lại không vui lắm.
Ít nhất hoàn toàn không giống cái loại ý tha thiết muốn danh phận cùng buổi sáng hôm nay .
Đột nhiên, cẳng chân cậu truyền đến hai hướng đau đầy tính tranh đoạt.
Yến Cửu đem tầm mắt từ trên màn hình di động dời đi, nhìn về phía hai cha con một trái một phải, kinh ngạc hỏi: "Hai người đang làm gì?"
Gen Mạt Mạt rốt cuộc có một nửa đến từ chính Tư Việt, nhưng năng lực tranh cường háo thắng hiển nhiên còn chưa tăng lên tới cảnh giới nhất định, bởi vậy trước mặt ba nhà mình, đội trưởng Mạt Mạt mất đi ưu thế bẩm sinh, chỉ có thể vô cùng đáng thương nghịch ngón tay ú của mình.
"Tự ba có chân, còn muốn tới đoạt Mạt Mạt ~" Mạt Mạt vừa nói, vừa không cao hứng ôm lấy cẳng chân Cửu Cửu, dẩu miệng kháng nghị.
Tư Việt chỉ lòng bàn tay đang nắm mắt cá chân,giải thích: "Ba không phải muốn đoạt cùng Mạt Mạt, là muốn trao đổi, con tới mát xa chân này cho Cửu Cửu."
Rốt cuộc sức lực Mạt Mạt còn nhỏ, một chân khác của Cửu Cửu không chiếm được thả lỏng nguyên vẹn, hắn đến trao đổi lại, mới có thể làm chân Cửu Cửu thoải mái một chút.
Yến Cửu: "......"
Cậu nhấc chân trái, bất động; lại nhấc nhấc đùi phải, cũng bất động.
Thấy tình cảnh vậy, Yến Cửu chỉ phải nặng nề mà dài: "...... Nói, chân bố là chiến lợi phẩm của hai người sao? Cái gì ba con? Đều là của bố."
Mạt Mạt tuổi còn nhỏ nội tâm đầy mình lập tức vận dụng sở trường đặc biệt của mình, một đầu chui vào ngực Cửu Cửu, giọng sữa mềm nhũn làm nũng: "Đều nà Mạt Mạt mà ~ Đều nà Mạt Mạt mà~"
Yến Cửu không khỏi mềm lòng, nhìn Tư Việt tính trẻ con, vất vả mới sửa được tiếng phổ thông đều không tiêu chuẩn.
Cậu sờ đâu nhỏ Mạt Mạt: "Được được được, đều là của Mạt Mạt, chân nào bố cũng không cần, đều cho Mạt Mạt nhé."
Tư Việt: "......"
Đối mặt hành vi nhóc con nhà mình, Tư Việt trong lúc nhất thời do dự.
...... Hắn nếu bắt chước hành vi của Mạt Mạt, bị xác suất Cửu Cửu trục xuất khỏi gia môn có cỡ bao nhiêu.
Cũng may Yến Cửu phi thường công bằng, để Tư Việt cùng Mạt Mạt thay đổi hướng, hơn nữa trước đặt chân ở bên cạnh Mạt Mạt, sau đó mới đặt một chân khác ở trước mặt Tư Việt: "Mỗi người một chân, đều có phần, đừng đoạt nha."
Yến Cửu phân phối công việc cho từng người xong, cuối cùng cũng có thời gian đi đọc tin nhắn trên di động.
Nhớ kỹ đạo diễn Tang đưa tới, Yến Cửu lại nhấn mở một khung thoại khác.
【 tổng đạo diễn《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》: Tiểu Yến nha, hiện tại vội không nha? Vết thương mắt cá chân khôi phục thế nào rồi? 】
【 tổng đạo diễn《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》: Buổi sáng lúc Tiểu Đinh phát sóng trực tiếp còn nói, không biết thương thế của cậu có chuyển biến tốt hơn không 】
【 tổng đạo diễn《 Xuất Phát Thôi Bảo Bối》: Nghe nói cậu ấy còn chuẩn bị một phần quà cho cậu đó ha ha ha 】
Yến Cửu nhìn được tổng đạo diễn quan tâm là thật lòng, nhưng đồng thời cũng ở bên gõ đánh thọc sườn tìm hiểu bản thân ngày mai có bị chậm trễ quay không, thuận tiện biểu đạt một chút hy vọng mình có thể phát sóng trực tiếp.
【 Lâm Ấm: Đạo diễn, tôi đã tốt rất nhiều, ngày mai quay sẽ đến đúng giờ】
【 Lâm Ấm: Buổi sáng hôm nay ngủ một giấc, đợi chút tôi đăng nhập tài khoản phát sóng trực tiếp một lát 】
【 Lâm Ấm: Tôi cũng thực chờ mong Đinh Tư Dận kia tặng tôi quà gì 】
Chỉ có điều khẳng định không phải cái gì thứ tốt.
Chỉ bằng tính chó của Đinh Tư Dận, có thể không để cậu xấu mặt, cậu đã cám ơn trời đất.
Chỗ nào còn dám chờ mong quà cáp gì.
Hàn huyên với hai vị đạo diễn xong, Yến Cửu quay đầu, vừa phát hiện kỹ sư Mạt Mạt cần cù chăm chỉ mát xa cho mình đã mệt đến ngã vào một bên ngủ rồi.
Cậu áp xuống ý cười, nỗ lực không để chính mình cười ra tiếng, để tránh đánh thức Mạt Mạt, tiện đà nhẹ tay nhẹ chân từ trên sô pha đứng lên, mở phòng phát sóng trực tiếp ra, điều chỉnh tốt góc độ sẽ không quay đến Tư Việt, để các fan thưởng thức tư thế ngủ Mạt Mạt chút xíu.
【 ngao ngao ngao ngao ngao ngao bảo bối Mạt Mạt! Mau để dì dán dán! Dì xỉu đây! 】
【 bé con Mạt Mạt của tui sao lại có thể đáng yêu như vậy a trời ạ, thiệt muốn xoa bóp mặt ú quá 】
【 Cửu Cửu đâu?! Cửu Cửu mở phòng phát sóng trực tiếp, Cửu Cửu khẳng định ở bên cạnh nha! 】
【 mau ra mời Cửu Cửu của chụy 555】
【 lâu phi mỹ lệ, tâm nhãn lại thật sự quá nhiều 】
Làm xong hết thảy, cậu nhỏ giọng nói với Tư Việt còn đang mát xa cho mình: "Em đi thay quần áo."
Tư Việt hiểu rõ gật đầu, đứng dậy, trực tiếp ôm người vào phòng để quần áo.
Vì để trạng thái bản thân trên phát sóng trực tiếp nhìn qua tốt một chút, Yến Cửu cố ý chọn lựa quần áo tương đối sặc sỡ.
Trong phút chốc phòng phát sóng trực tiếp nghênh đón hai phía người xem, cậu thận trọng một chút mới được, không thể vứt chiêu bài của 《 Vọng Tiên 》 cùng 《 Bảo Bối Xuất Phát 》.
Nghĩ đến đây, Yến Cửu lại nhẫn nại cầm vài món, khoa tay múa chân với gương một chút, cuối cùng lấy ra hai bộ còn tính thuận mắt thay.
Nhưng mới vừa đẩy phòng để quần áo, muốn đi ra, đã bị Tư Việt chờ ở cửa đẩy bả vai, không khỏi phân trần đổ về tới vách tường góc chỗ tủ quần áo.
Sống lưng Yến Cửu kề sát vách tường: "...... Anh làm gì? Em còn muốn phát sóng trực tiếp đó."
Chợt rơi vào này không gian hẹp chật, Yến Cửu không lý do liền nhớ tới chuyện xảy tối qua và sáng nay, không khỏi có chút khẩn trương.
Mặc dù người đàn ông cao lớn đứng đối diện mình, chính là người yêu cùng chung chăn gối, sớm chiều ở chung.
Tư Việt không nói chuyện, rũ mắt nhìn chằm chằm lông mi đen dày của Yến Cửu.
Bởi vì chỉ thay quần áo, thời điểm Yến Cửu tiến vào không mang mắt kính, giờ phút này hơi ngửa đầu nhìn về phía Tư Việt, chỉ phải nheo lại đôi mắt, mới có thể thấy rõ biểu tình trên mặt Tư Việt.
Cậu nhẹ nhàng hít hít mũi, nhạy bén ngửi được hơi nước tươi mát trên người Tư Việt, đuôi lông mày nhẹ nâng: "Anh nhanh vậy tắm rửa một cái...... Ưm?"
Không đợi cậu nói xong, sau cổ liền truyền đến một lực dịu dàng lại không thể kháng cự, ngay sau đó, thân ảnh cao lớn dán lại.
*
Năm phút sau, môi Yến Cửu hơi sưng, bước chân nhẹ bâng đi ra phòng ngủ.
Mạt Mạt ngủ không sâu, đã sớm ôm Thán Thán tương tự tỉnh ngủ ghé vào trước màn ảnh bắt đầu chào hỏi các fan phòng phát sóng trực tiếp.
Yến Cửu què chân đã đi tới, ngón tay thon dài lọt vào ống kính đặt trên dựa lưng sô pha.
Theo sau ngồi bên Mạt Mạt cười với màn ảnh: "Xin lỗi mọi người, buổi sáng ngủ dậy quá muộn, hiện tại mới có thời gian phát sóng trực tiếp một chút."
【 Cửu Cửu Cửu Cửu! Ra rồi ra rồi! 】
【 a a a a a áo lông màu đen! Eim rất thích! 】
【 trời ạ, tóc mái rũ xuống làm Cửu Cửu thiệt ngoan, tui thật sự sẽ yêu chết luôn! 】
【《 buổi sáng ngủ dậy quá muộn 》】
【 a a a a tôi thật sự không ngờ nháy mắt đã hiểu 】
【 đối chiếu môi Cửu Cửu, tui đột nhiên cũng hiểu 】
"Mọi người tùy tiện nói chuyện gì đi," Yến Cửu xoa đôi mắt, xoa đến đuôi mắt nổi lên màu đỏ, "Tôi vừa mới tỉnh dậy không lâu, khả năng hơi chậm."
Xác thật chậm rãi, chẳng qua không phải bởi vì mới vừa tỉnh, mà là...... tên hỗn đản kia ở phòng để quần áo.
...... Thế mà dám niết cậu.
【 a a a a Cửu Cửu, em thiệt khẩn trương, em hiện tại đang chuẩn bị thi vòng ba. Em đã không lái mấy ngày rồi, hiện tại sợ muốn chết, trước đó đã có hai người thành tích không đủ tiêu chuẩn hu hu hu, âu đến chân đều phát run, em rất sợ lát nữa sẽ quên sạch luôn 】
Bình luận này có số lượng từ rất nhiều, chiếm cứ một mảnh vị trí không nhỏ, Yến Cửu tự nhiên xem tới được.
Sau khi xem xong, cậu cười nói: "Không cần khẩn trương, nhất định sẽ thuận lợi thông qua, đừng quên vòng xe một vòng và thứ tự bật đèn."
Chủ nhân gửi bình luận này không nghĩ tới Yến Cửu sẽ trả lời, không khỏi kích động không thôi ——
【 trời ạ trời ạ trời ạ, phòng phát sóng trực tiếp mấy chục vạn người, Cửu Cửu thế mà lại nhìn đến bình luận em, hu hu hu em đột nhiên tin tưởng bản thân thật sự có thể thi đậu 】
【 a a a a đến phiên em, các chị em chờ tin tức của em! Nhìn xem chúc phúc của Cửu Cửu có hiệu lực với em hong! 】
Yến Cửu kiên nhẫn ôn nhu dẫn tới các fans khác tại phòng phát sóng trực tiếp hưng phấn không thôi, liên tiếp đưa các yêu cầu không thể tưởng tượng nổi cho Yến Cửu.
【 cầu xin, Cửu Cửu, mau chúc eim hôm nay có thể kiếm được chồng 】
【 Cửu Cửu, phù hộ eim rút được mười tấm liền đều là SSR đi! 】
【 có thể nói câu "Anh yêu em" không? 】
Yến Cửu ngày thường trừ bỏ xem tiểu thuyết, không có yêu thích gì khác, lúc này nhìn đến cầu chúc phúc ở khu bình luận, cậu chỉ có thể dựa theo yêu cầu của mọi người, đều thỏa mãn: "Được được được, chúc bạn kiếm được chồng, phù hộ bạn rút được mười tấm SSR, à, tôi yêu........ Cái này chỉ sợ không được, tôi đã có gia đình......"
【 ha ha ha ha ha cười chết tui, tâm phòng bị còn rất mạnh 】
【 đây là dục vọng cầu sinh đi hu hu hu hu, ảnh thật sự rất yêu mẹ Mạt Mạt á 】
【 có một người tình yêu ngọt ngào như vậy thì sao không thể nhiều thêm cho tui một người 】
【 lần thứ năm trăm linh tám ghen ghét mẹ Mạt Mạt】
Có lẽ nhiệt tình bị các fan phòng phát sóng trực tiếp kéo đến tăng vọt lên, lại có lẽ bởi vì thấy được mấy chữ 'mẹ Mạt Mạt' liên tiếp xuất hiện ở khu bình luận, Yến Cửu thuận tay kéo áo lên trên cánh tay, lộ ra xương cổ tay hình dạng xinh đẹp.
Nhưng Mạt Mạt ở một bên lại không biết nhìn thấy gì, lập tức khóc lên: "Hu hu hu...... Cửu Cửu, hu hu hu...... Cửu Cửu muốn cưỡi hạc về tây ......"
Yến Cửu: "......???"
Trâu nha, ngoài từ băng hà ra, thế mà còn học được từ mới.
Chỉ có điều...... Vì sao Mạt Mạt đột nhiên nói như vậy?
Đang mê mang, Yến Cửu đột nhiên thoáng màn ảnh, trên cổ mình dường như nhiều thêm thứ gì đó.
Bấm tay đẩy gọng kính xong, cậu hoảng sợ phát hiện, Tư Việt thế mà lại nhân lúc...... nhân lúc mút ra hai trái dâu tây nhỏ!
Nhưng thời gian đã muộn, tất cả mọi người phòng phát sóng trực tiếp đã thấy được trước khi cậu phát hiện——
【hhhhhhh quả nhiên vẫn là đôi mắt Mạt Mạt tốt nha】
【 bảo bối Mạt Mạt, Cửu Cửu không phải muốn cưỡi hạc về tây ha ha ha 】
【 cứu mạng! Hắn là từ đâu nhi học được này đó kỳ kỳ quái quái thành ngữ ha ha ha 】
【 Mạt nhãi con, không hổ là cưng, vĩnh viễn con giai ngoan hhh】
【 đừng chắn Cửu Cửu, ngươi chắn bên này, bên kia lại liền lộ ra】
【hhh bảo bối Mạt Mạt, bé đến tột cùng còn bao nhiêu ngạc nhiên dì chưa biết 】
【 không thể không nói, mẹ Mạt Mạt thật là có 800 cái tâm nhãn à 】
【tổ chương trình, tui hạn ông trong vòng 3 ngày để tui nhìn thấy gương mặt thật của mẹ Mạt Mạt, nếu không tui nhất định sẽ san đài truyền hình Phù Vân thành bình địa ( Bushi ) 】
【 có thể là nhà tiên tri, đao trước】
Tác giả có lời muốn nói:
Em Tư: Cơ hội phải dựa vào chính mình đi tranh thủ.