Mỹ Nhân, Moa Moa~

Chương 40



Yêu giang sơn càng thích mỹ nhân: Chúc mừng tổ kịch đã hoàn! Tôi cùng Tả Ý nhờ kịch này mà quen biết nhau, bất tri bất giác đã qua 3 năm. Tuy rằng kịch đã kết thúc rồi, nhưng đời này anh sẽ vẫn bên em @ Cố Tả Ý

.

Các cô nương trong tổ kịch gọi là "JQ Group bị di vong" đêm nay lại lần nữa náo nhiệt lên.

Kế Hoạch Cắn Dưa Hấu: Woahahahaha~, viên mãn!!!! « Minh Nguyệt » rốt cục đã kết thúc (^o^)/~

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Chúc mừng nha, thật không dễ dàng gì QAQ.

Họa Họa Họa Họa: Gạt lệ, bất tri bất giác 3 năm đã trôi qua như vậy QAQ.

Kế Hoạch Cắn Dưa Hấu: Tứ Họa buổi tối nhớ up QAQ.

Họa Họa Họa Họa: Up đêm nay sao?

Kế Hoạch Cắn Dưa Hấu: Không, sinh nhật mỹ nhân ngày mai hãy đăng.

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Nhưng mà cô nên đặt tên Tít văn nghệ một chút, ví như → « Minh Nguyệt Chiếu Hà Sơn » Kỳ cuối, kịch truyền thanh những năm kia chúng ta cùng theo đuổi.


Kế Hoạch Cắn Dưa Hấu: Chúng ta theo đuổi không phải là chủ dịch công thụ 3 lần phát triển thành CP thật mị ﹁_﹁

Họa Họa Họa Họa: Lại nói tiếp, 2 người đã lâu không xuất hiện QAQ.

Lâm Thành: Loại nhìn lén bình luận này sao có thể tùy tiện nói ╮( ̄▽ ̄")╭

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Không ngờ Bệ hạ lại nhìn lén ﹁_﹁

Kế Hoạch Cắn Dưa Hấu: Cô không thấy là ngữ khí này giống mỹ nhân hơn sao ﹁_﹁

Họa Họa Họa Họa: Cho nên chân tướng chính là mỹ nhân dùng nick của Bệ hạ tiến hành chuyện nhìn lén mà anh vẫn luôn khinh bỉ ﹁_﹁

Lâm Thành: 凸 凸

Họa Họa Họa Họa: A~, nhìn thấy nick Bệ hạ nói ra mấy lời ngạo kiều như thế này thật sự là rất không quen﹁_﹁

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Mặc dù là của Bệ hạ, nhưng khí tràng ngạo kiều của mỹ nhân anh một chút cũng không che dấu được ﹁_﹁


Lâm Thành: Ngày mai up kỳ cuối?

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Mỹ nhân, nói sang chuyện khác là vô dụng ﹁_﹁

Lâm Thành:...

Lâm Thành: Vừa mới nãy không phải tui o(*≧▽≦)ツ

Lâm Thành: Haha, các cô phân biệt không được đi o(*≧▽≦)ツ

Họa Họa Họa Họa: Tình cảm phu phu hiện tại là sống chung dùng chung một nick.

Kế Hoạch Cắn Dưa Hấu: Cho nên tui có thể hỏi hai người hiện tại là bảo trì cái tư thế gì không?

Lâm Thành: Mọi người tin tưởng tui, Bệ hạ là đang được tui ôm trong lòng.

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Mọi người tin tưởng anh hiện tại nhất định là được người ta ôm trong lòng.

Lâm Thành: GJ

Họa Họa Họa Họa: Máu mũi, trong lòng cái gì Moe quá! Cầu khăn giấy!

Đạo Diễn Nhất Bộ Hí: Từ cổ chí kim, mỹ nhân là phải được Bệ hạ ôm vào trong lòng ﹁_﹁

Cố Tả Ý yên lặng quay đầu...

Mỗi lần COS Lâm Thành đều bị phát hiện ngược lắm có biết không QAQ


Hiện tại ngay cả tư thế đều có thể đoán được!

Các người đều luyện thành thần công xuyên thấu laptop sao?

Lâm Thành dường như biết Cố Tả Ý nghĩ cái gì, cười nói, "Khí tràng nhị hóa của em quá rõ."

"Anh mới nhị QAQ".

Hừ, rõ ràng là khí chất tiểu thanh tân╭(╯^╰)╮

Lâm Thành thấy hết cách với người nào đó rồi, xoa xoa đầu vuốt lông cậu, "Ừ, rất khả ái."

Cho nên sau khi nghe câu khích lệ đó, mỹ nhân khả ♂ ái của chúng ta cảm thấy mỹ mãn và không rối rắm chuyện mỗi lần cậu COS Lâm Thành đều bị vạch trần nữa ﹁_﹁

.

Sinh nhật đó tuy rằng là lễ 1/5, nhưng thật không may đại Boss của Cố Tả Ý triệu hồi cậu về trường cùng làm thí nghiệm.

Lời đại Boss nói vân vân, nhất định phải lập tức chấp hành ﹁_﹁

Cho nên sinh nhật hôm nay của Cố mỹ nhân chúng ta, sẽ phải ợt qua cả ngày ở phòng thí nghiệm ơ~.
Trên thế giới chuyện tàn bạo nhất chính là khi người làm bạn với mày vào ngày sinh nhật không phải người yêu của mày mà là một đống dược phẩm QAQ.

Buổi chiều rốt cục được giải phóng Cố Tả Ý vừa đi vừa lấy điện thoại ra lướt weibo.

Mới lướt đã thấy ai đó vừa mới @ cậu.

Yêu giang sơn càng thích mỹ nhân: Chúc mừng tổ kịch đã hoàn! Tôi cùng Tả Ý nhờ kịch này mà quen biết nhau, bất tri bất giác đã qua 3 năm. Tuy rằng kịch đã kết thúc rồi, nhưng đời này anh sẽ vẫn bên em @ Cố Tả Ý

@ Tổ kịch Minh Nguyệt Chiếu Hà Sơn: Sau 3 năm, "Minh Nguyệt" rốt cục đã kết thúc, cảm ơn mọi người vẫn duy trì theo dõi bộ kịch này, mong rằng bộ kịch này không chỉ mang lại cho mọi người lạc thú lúc nghe, mà còn chứng kiến được một đoạn tình cảm tốt đẹp, tâm cảm thấy hạnh phúc. Chúc những người hữu tình trong thiên hạ sẽ thành thân thuộc, mỗi một ngày đều hạnh phúc khoái hoạt.
Cố Tả Ý lướt mở weibo, liền thấy ngay đoạn "Thân ái" này của Lâm Thành.

Buồn nôn QAQ.

Chỉ là cảm giác thật thích làm sao bây giờ QAQ.

Cố Tả Ý còn đọc kỹ lại từng con chữ, xem weibo Lâm Thành ước chừng 3 lần, nụ cười nơi khóe miệng vẫn chưa biến mất.

Cậu nghĩ nghĩ, ở trên điện thoại bấm một hàng chữ, cuối cùng dường như nghĩ tới cái gì đó lại xóa bỏ.

Cố Tả Ý: // Yêu giang sơn càng thích mỹ nhân: Chúc mừng tổ kịch đã hoàn! Tôi cùng Tả Ý nhờ kịch này mà quen biết nhau, bất tri bất giác đã qua 3 năm. Tuy rằng kịch đã kết thúc rồi, nhưng đời này anh sẽ vẫn bên em @ Cố Tả Ý

Cố Tả Ý reblog xong quả nhiên có fans lập tức nhắn lại.

Fan CP 1 : Anh anh~, Bệ hạ mỹ nhân ân ái trước sau như một.

Fan CP 2 : Phụt, vốn nghĩ mỹ nhân sẽ ngạo kiều một phen, không ngờ trực tiếp bày tỏ thế này 2333
Fan CP 3 : Tui cảm thấy sự thể hiện này của mỹ nhân cũng đã đủ, biết bọn họ hiện tại vẫn hạnh phúc như vậy lòng tui cũng vui vẻ.

Cố Tả Ý thấy fans nhắn lại, liền để lại một icon. Cố Tả Ý vẫn cảm thấy chuyện tình cảm không cần phải nói nhiều bằng lời mà phải cho thấy bằng tâm của mình, có đôi khi chỉ cần một biểu cảm bày tỏ là đủ rồi. Cảm tình của cậu và Lâm Thành không phải là kinh doanh cho người khác xem, tình cảm của hai người trong lòng mình hiểu được là được, mặc dù chỉ là một biểu cảm đơn giản, Lâm Thành cũng sẽ hiểu được cậu muốn nói cái gì.

Hiện tại hai người xem như nửa quy ẩn, weibo hai người trên cơ bản cũng rất ít khi update gì. Sở dĩ hôm nay Lâm Thành nói ra những lời như thề non hẹn biển này, là vì lúc trước có người tung tin bọn họ chia tay.
Hai người cũng không muốn quản mấy lời đồn này, nhưng fan CP luôn quan tâm bọn họ rất sốt ruột, sẽ đến hỏi bọn họ. Hai người không ngờ bọn họ lại lo lắng như vậy, thế nên nương theo "Minh Nguyệt" kết thúc, Lâm Thành lên weibo nói.

Sau khi fans nhìn thấy, lời đồn tự nhiên không công tự phá.

Cố Tả Ý cười cười, tuy rằng cậu và Lâm Thành không có trải qua trắc trở gì lớn, nhưng đối với phần tình cảm này, hai người đều rất quý trọng, sao có thể chia tay được?

Mặc dù cuộc sống trôi qua bình thản, nhưng đây cũng là một loại hạnh phúc.

Cố Tả Ý đi ra cửa trường, quả nhiên thấy Lâm Thành đang chờ cậu.

Cẩn thận suy nghĩ, không biết bao nhiêu lần, chỉ cần Lâm Thành có thời gian rảnh, anh đều đến cửa trường chờ mình. Mỗi lần đi ra nhìn thấy người yêu đang chờ mình, trong lòng như được tiêm thêm hạnh phúc, tình cảm càng mãnh liệt.
"Đại Boss nhà em vậy mà chiếm hết cả ngày của em." Lâm Thành đi đến bên cạnh Cố Tả Ý, bất mãn với sự sắp xếp của giáo sư của cậu.

Cố Tả Ý nhìn dáng vẻ bất mãn của Lâm Thành, nhịn không được cười.

Mọi người đều nói Lâm Thành thành thục ổn trọng lại phúc hắc, kỳ thật anh cũng có một mặt rất trẻ con, chỉ là, mặt này anh chỉ hiện ra cho mình cậu biết.

"Hết cách rồi QAQ. Đêm nay cứ đi qua trong nhà thôi." Cố Tả Ý đùa nói.

Lâm Thành mở cửa xe chở Cố Tả Ý, mỉm cười nói, "Ừ, anh chuẩn bị cho thọ tinh đại nhân một bữa tiệc lớn, chúc mừng ngày quan trọng, ngày bạn học Cố Tả Ý chúng ta 25 tuổi."

Có mỹ thực Lâm Thành dụ hoặc, trong lòng Cố Tả Ý nở hoa, thúc giục nói, "Vậy chạy về nhanh đi, em đói quá."

"Tuân lệnh!" Nói xong Lâm Thành khởi động ô tô, chạy về phía nhà của hai người họ.
Sau khi về đến nhà, Cố Tả Ý đi tắm rửa trước. Sau khi một thân nhẹ nhàng khoan khoái cậu nghe tiếng Lâm Thành ở phòng khách gọi cậu.

Cố Tả Ý đáp một tiếng, đi đến phòng khách.

Kết quả không có nhìn thấy thân ảnh Lâm Thành đâu.

Kỳ quái? Đi đâu rồi.

Đột nhiên trong phòng khách lóe lên ánh sáng nến.

Cố Tả Ý nghe Lâm Thành ở phía sau cậu hát "Happy Birthday."

Cậu xoay người, nhìn Lâm Thành chậm rãi đến gần, người cầm bánh sinh nhật, hát cho cậu nghe mà cảm động không thôi.

3 năm trước ngày hôm nay, Lâm Thành một mình chạy đến đây để bày tỏ, khi đó ở vườn trường anh cũng giống như bây giờ mỉm cười hát chúc mừng sinh nhật mình.

Trong thoáng chốc cậu dường như trở lại thời điểm lúc hai người vừa bày tỏ. Khi đó Cố Tả Ý cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới, cho tới bây giờ cậu vẫn cảm thấy như vậy, mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới.
Có một người toàn tâm toàn ý yêu mình như vậy, cuộc đời này đã đủ.

Người khác đều nói chuyện của cậu và Lâm Thành như là đồng thoại, đẹp đến không chân thật.

Nhưng Cố Tả Ý cảm thấy cậu và Lâm Thành không phải hoàng tử trong truyện đồng thoại hay cổ tích xưa, mà là cũng giống như mọi người.

Tình yêu kỳ thật rất đơn giản rất bình thường, không cần thề non hẹn biển, cũng không cần hoa ngôn xảo ngữ, chỉ cần hưởng thụ quá trình yêu nhau như thế này.

"Tả Ý, sinh nhật vui vẻ." Lâm Thành đi đến bên cạnh Cố Tả Ý, trên gương mặt anh vẫn là nụ cười mà Cố Tả Ý thích nhất.

Cố Tả Ý xuyên qua ánh nến nhìn Lâm Thành nở nụ cười, "Em muốn ước."

Nói xong cậu nhắm hai mắt lại, hai tay chắp lại, thành kính bắt đầu ước.

Ước cho cuộc đời này sẽ luôn luôn được cùng người bên cạnh, vĩnh viễn không xa rời nhau.
The End