Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 552: 552




 
- Trận tiếp theo...!Ngươi không tạc lò, coi như ta thua.
 
Những lời này từ trong miệng Bộ Phương phiêu đãng bay ra, không phải leng keng có lực, nhưng cũng đủ khiến Nam Cung Vô Khuyết và Mao Thạch sửng sốt.
 
Nam Cung Vô Khuyết không dám tin nhìn Bộ Phương, con mắt cũng trợn tròn, vừa rồi Lão Bộ nói cái gì?
 
Khí phách như vậy? Đây là Lão Bộ hắn quen biết sao?
 
Mao Thạch cũng sững sờ, bị những lời này của Bộ Phương hù dọa khẽ ngẩn người.
 
- Ngươi...
 
Mao Thạch nhướng mày, muốn nói gì đó, hắn không ngờ tên đầu bếp này lại dám nói như vậy, tại sao hắn lại dám nói với mình như vậy?
 
Không tạc lò, coi như ta thua? Lời này hắn làm sao dám nói ra!
 
Đầu bếp này nghĩ Mao Thạch hắn là ai? Là loại Luyện Đan Sư rác rưởi tùy tiện hắn làm cho tạc lò sao?
 
Hắn cũng quá xem thường Mao Thạch rồi!
 
Hắn là thiên tài Luyện Đan Sư có thể tranh phong với Mộ Bạch!
 

Những lời của đầu bếp này...!quả thực đáng giận!
 
- Ngươi không cần phải nói gì nữa, đợi đến trận tiếp theo ngươi sẽ biết, hiện tại ngươi có thể đi...
 
Bộ Phương nghiêm túc nhìn Mao Thạch, giơ tay lên ngăn cản đối phương nói tiếp.
 
Ngươi có thể đi? Ngươi tính làm gì? Ngươi kêu ta đi thì ta phải đi sao?
 
Mao Thạch nhất thời bùng nổ! Tức đến hộc máu!
 
Nam Cung Vô Khuyết kinh ngạc nhìn Bộ Phương, giống như lần đầu tiên biết Bộ Phương, không ngờ Lão Bộ cũng có lúc khí phách như vậy, còn tưởng ngươi luôn là người vô cảm chứ!
 
Tiểu U đi theo phía sau Bộ Phương, vẻ mặt hai người tựa hồ không có bất kỳ biến hóa, đi về phía xa, hoàn toàn không thèm để mắt đến Mao Thạch.
 
Bộ Phương có chút tức giận, không phải vì Mao Thạch gây sự, chỉ vì Mao Thạch xem thường đầu bếp.
 
Tại sao hắn lại xem thường đầu bếp, đầu bếp có lỗi với hắn sao?
 
Thân là một đầu bếp, Bộ Phương có kiêu ngạo của đầu bếp, đó là kiêu ngạo đối với nghề nghiệp của mình.
 
Mao Thạch hít một hơi thật sâu, hắn chưa bao giờ biệt khuất như vậy, một đầu bếp đê tiện lại khiến một vị Luyện Đan Sư mất mặt.
 
Đây là chuyện không thể tha thứ!
 
Hắn làm sao có thể để Bộ Phương bước đi kiêu ngạo như vậy?
 
Vậy hắn cũng cũng không phải Mao Thạch nữa rồi.
 
Hắn bước ra một bước, khí tức trên người nhất thời mãnh liệt dựng lên, ba đạo gông xiềng Chí Tôn chập chờn sau người hắn, ngăn trước người Bộ Phương, muốn cản Bộ Phương đi về phía trước.
 
Ông...
 
Đột nhiên khí tức bộc phát, khiến những khán giả chưa thoát ra khỏi hiện trường cũng sợ hãi cả kinh, vội vàng nhìn về phía bộc phát khí tức.
 
Mặc dù một số khán giả tu vi không cao, nhưng sự nhạy cảm đối với khí tức cũng không hề thua kém bất cứ kẻ nào, vô cùng cảnh giác.
 
Tầm mắt của bọn họ rơi xuống, nhất thời ồ lên.
 
Bởi vì...!người bộc phát ra khí tức không phải là ai khác, chính là thiên tài Luyện Đan Sư Mao Thạch.
 
Người Mao Thạch ngăn cản...!lại là đầu bếp kỳ dị nổi tiếng ở Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển!

 
Đây là tình huống gì vậy? Mao Thạch ra tay với tiểu đầu bếp?
 
Khán giả cũng trợn tròn mắt, những khán giả vốn định rời khỏi quảng trường trung tâm cũng dừng lại, nhìn về phía Bộ Phương.
 
Bộ Phương khẽ nhíu mày, ngẩng mặt lên, nhìn về phía Mao Thạch đang kiêu ngạo đứng trước người hắn.
 
Mao Thạch lạnh lùng mỉm cười, nheo mắt, nhìn Bộ Phương, nhếch khóe miệng nói:
 
- Có phải hù doạ đầu bếp ngươi rồi không? Cũng đúng...!ngươi chỉ là đầu bếp chưa từng phá gông xiềng Chí Tôn, đối mặt với cường giả chúng ta...!chỉ có lạnh run người.
 
Nam Cung Vô Khuyết nhìn Mao Thạch giống như một tên ngốc.
 
Mao Thạch này mù mắt rồi sao? Hắn không nhìn thấy U tỷ đứng phía sau Bộ Phương sao? U tỷ là ai, đó là ngoan nhân đối mặt với cường giả bức đứt năm đạo gông xiềng Chí Tôn cũng sẽ không sợ hãi!
 
Đầu óc Mao Thạch có vấn đề sao...!Lại dám cản đường Lão Bộ, cản đường Lão Bộ chẳng khác nào cản đường U tỷ!
 
Đúng, Mao Thạch thật sự không nhận ra U tỷ.
 
Nghĩ tới những thứ này, Nam Cung Vô Khuyết nhìn về phía Mao Thạch với ánh mắt đồng tình.
 
Đúng là tên đầu óc tối dạ...
 
- Ngươi muốn làm gì?
 
Bộ Phương cau mày, có chút không vui hỏi.
 
- Không có gì...!Chẳng qua khó chịu, một đầu bếp ở trước mặt ta ra vẻ xong đã muốn chạy...!Thật sự xem Mao Thạch ta là phế vật sao?
 
Mao Thạch cười lạnh.

 
Một cổ chân khí từ trong đan điền của hắn cuồn cuộn lao ra, bao trùm lên cánh tay hắn, một tay hắn chộp tới Bộ Phương, muốn cho Bộ Phương một bài học.
 
Khán giả ồ lên!
 
Thật sự động thủ rồi! Quả thực...!quá kích thích!
 
Không biết hắc mã đầu bếp sẽ ứng đối như thế nào, dù sao thực lực của hắn cũng quá yếu.
 
Toàn trường có lẽ chỉ có Nam Cung Vô Khuyết là hoàn toàn không lo lắng cho Bộ Phương.
 
Ông...
 
Một cổ ba động kỳ lạ đột nhiên bắn ra.
 
- Mao Thạch! Dừng tay!
 
Khi bàn tay Mao Thạch sắp nhích tới gần Bộ Phương, đột nhiên dừng lại.