Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 614: 614




 
Khi Huyền Minh đại sư ra lệnh, người xem toàn trường đều hoan hô.

Người xem không được lựa chọn, đều mang thần tình hâm mộ nhìn người xem được lựa chọn, trong mắt tràn đầy ghen tị.

Có thể đánh giá tác phẩm đan dược như vậy, đó là cơ duyên… Giá trị những loại đan dược này phi thường khả quan, vào ngày thường làm sao có thể dễ dàng ăn như vậy.

Trong lúc nhất thời, tâm tình của khán giả cũng hơi hưng phấn.
 
Người xem được lựa chọn, trên mặt đều tươi cười như nở hoa.

Đây chính là linh đan lục văn, uống một viên, ưu đãi thân thể không thể diễn tả thành lời.

Lại còn là đan dược Đan Vương Mộ Bạch luyện chế, vậy càng thêm vô giá.
 
Huyền Minh đại sư nhìn quét qua người xem toàn trường, sau khi gật đầu, ánh mắt dừng lên viên linh đan hoàn chỉnh trước mặt mình.
 
Linh đan kia rất tròn, tản ra quang hoa màu xanh thắm, đan hương không ngừng lan tỏa, lay động khí tức của hắn.
 
Phía trên đan được, sáu đạo văn lộ kim quang lòe lòe, bao phủ toàn bộ đan dược, trông thập phần chói mắt.
 
Xa xa, Mộ Bạch im lặng đứng.

Trong mắt hắn mang theo tự tin, hơi nhếch khóe môi, bộ thanh sam trên người khiến hắn trông phi thường nho nhã.
 
Huyền Minh đại sư vươn tay, cầm lên viên đan dược kia, xúc cảm ấm áp từ trong ngón tay truyền vào trong thân tâm hắn, có một loại cảm giác điện giật thản nhiên, khiến trong lòng Huyền Minh đại sư cả kinh.
 
Giống như thật không tệ…
 
Đặt đan dược vào trong miệng, một luồng linh khí nháy mắt phóng lên cao.

Huyền Minh đại sư và các đại sư xung quanh đều mở to mắt, trong miệng mũi giống như có linh khí tràn ra.


Ngay sau đó, vài vị luyện đan sư nhắm mắt, hưởng thụ linh khí đan dược thấm vào.
 
Người xem cũng kém không nhiều lắm là tư thái tương tự.

Bọn họ sau khi nuốt vào dược phấn, năng lượng trong cơ thể đều sôi trào lên trong thời gian ngắn ngủi, khiến tâm thần bọn họ rung động mãnh liệt.
 
Trong lúc nhất thời, toàn cảnh trở nên an tĩnh, khán giả đều xem tư thái những người bình thẩm này, đến thở cũng không dám thở mạnh.

Không khí lập tức trở nên khẩn trương.
 
Yên lặng hồi lâu, mới có người chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi thật dài.

Ngay sau đó, ồn ào náo động bùng nổ.

Những khán giả bình thẩm đều khen không dứt miệng, thần tình kinh thái nhìn Mộ Bạch.
 
Không hỗ là Đan Vương Mô Bạch, linh đan lục văn quả nhiên không tầm thường.

Người xem bình thẩm trở nên hưng phấn không thôi, hận không thể lập tức để Mộ Bạch đạt được quán quân.

Bọn họ thật khó tưởng tượng, còn có linh đan lục văn nào có thể vượt qua đan dược của Mộ Bạch.

Trong mắt đám người xem này, Bộ Phương và Giang Linh đều đã thua rồi.

Món ăn và đan dược của bọn họ không cần đánh giá thì đã thua.
 
Năm vị luyện đan đại sư cũng chậm rãi mở mắt.
 
- Im lặng, giữ lại ý kiến của các ngươi, kế tiếp bắt đầu đánh giá đan dược của tuyển thủ Giang Linh.

Linh đan lục văn, Vạn Vật Đan.
 
Kiến thức của luyện đan đại sư tự nhiên không phải đám người xem này có thể so sánh.

Bọn họ sau khi nuốt đan dược của Mộ Bạch, mày không khỏi nhíu lại, cũng không lạc quan như vậy.
 
Mộ Bạch cũng sửng sốt, thật không ngờ thần thái của nhóm luyện đan đại sư lại như thế này.

Chẳng lẽ bản thân luyện chế còn chưa đủ sao?
 
Khán giả ồn ào náo động lần nữa an tĩnh lại, hưng phấn trên mặt bọn họ vẫn không tán đi.

Đối với đan dược của Giang Linh cũng tồn tại chờ mong.

Dù sao thời điểm đan dược này ra lò, dị tượng cũng không kém gì dị tượng của Mộ Bạch công tử… Cho nên nói Vạn Vật Đan này khẳng định cũng phi thường bất phàm.
 
Khán giả trước tiên nuốt dược phấn.

Dược phấn vừa vào miệng, đám khán giả đánh giá đều ngây dại, cả người cứng đờ, trong đôi mắt chỉ còn lại không thể tin nổi.
 
- Cái này…
 
- Linh khí thật nồng đậm, dược tính thật đáng sợ… Tư vi linh đan của Mộ Bạch công tử trong miệng ta vậy mà bị hòa tan trong nháy mắt…
 
- Linh đan thật đáng sợ, quả thực là cực hạn của linh đan lục văn.

Các ngươi có cảm thấy linh khí đang sôi trào trong cơ thể không? Còn hơn đan dược của Mộ Bạch công tử.

Dược hiệu này… càng khủng bố mà!

 
………
 
Khán giả đánh giá đều liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy được vẻ không thể tin trong mắt đối phương.
 
Nhóm Huyền Minh đại sư cũng nuốt đan dược, bọn họ trong nháy mắt nhíu mày, lỗ chân lông cả người giống như có chân khí tràn ra.
 
Trong lòng bọn họ kinh thán, mở mắt nhìn về phía Giang Linh xa xa.
 
Giang Linh ngạo nghễ mà tao nhã gật đầu với các vị đại sư.

Phần tự tin kia khiến năm vị luyện đan đại sư động dung.
 
Khán giả ồn ào náo động cũng dần trầm mặc.

Bọn họ giống như phát hiện tình huống không đúng.

Bởi vì biểu tình cổ quái trên mặt những người xem đánh giá khiến tâm thần người ta không khỏi lo âu.
 
Kết cục giống như không giống với suy nghĩ trong lòng bọn họ.
 
- Sao lại thế này? Chẳng lẽ Mộ Bạch công tử sắp phải thua rồi?
 
- Không thể nào… đan dược dùng Cửu Tinh Lò của phủ chủ luyện chế làm sao có thể thua được?
 
- Ưm… Mộ Bạch công tử phải thua sao? Còn tưởng rằng hắn có thể rửa nhục chứ!
 
……..
 
Người xem nhỏ giọng nói khẽ.
 
Sắc mặt của Mộ Bạch trong nháy mắt trắng bệch.
 
Bộ Phương ngờ vực nhìn hắn một cái, giống như cảm ứng được ánh mắt của Bộ Phương, vẻ mặt Mộ Bạch trông vô cùng khó coi, xoay đầu nhìn lại, gương mặt không chút huyết sắc.
 
- Ta có lẽ phải thua rồi…
 
Mộ Bạch khô khốc mở miệng nói với Bộ Phương.
 
Bộ Phương sửng sốt, phải thua rồi sao?
 
Hắn lần nữa quay đầu nhìn vị trí bình thẩm, chỉ thấy những khán giả này đều lộ ra vẻ do dự.


Năm vị luyện đan đại sư cũng châu đầu ghé tai, không ngừng nói thầm.
 
Cuối cùng giống như có cùng chung ý kiến, đều ngồi nghiêm chỉnh lại.
 
- Đan dược của Mộ Bạch và Giang Linh đã đánh giá xong, hiện tại chư vị bắt đầu bỏ phiếu.

Trên vị trí của chư vị có hai trận pháp, trái là Mộ Bạch, phải là Giang Linh… Lựa chọn người các ngươi cho rằng thắng lợi đi.
 
Huyền Minh đại sư nói.
 
Thanh âm hắn có nhu có cương, không khí cả trung tâm quảng trường nháy mắt trở nên khẩn trương.
 
Không chỉ có người xem ở trung tâm quảng trường Thiên Lam Thành, ngay cả khán giả Đan Phủ xem trận đấu thông qua trận pháp đều kích động chắp tay, mồ hôi đầy người.
 
Rốt cuộc là ai thắng đây?
 
Là Mộ Bạch hay là Giang Linh… Trong hai người này, mặc kệ là ai thắng, quán quân có thể cũng đã xuất hiện rồi, bọn họ làm sao có thể không khẩn trương?
 
Năm trăm vị bình thẩm liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng đều giơ tay lên, độ chân khí lên trận pháp bản thân lựa chọn.
 
Vù vù…
 
Dao động kỳ lạ nhất thời khuếch tán ra, tràn ngập toàn trường.
 
Ngay sau đó, trên người Mộ Bạch và Giang Linh nhất thời tản ra quang hoa.

Có một cột sáng màu vàng bắt đầu xuất hiện, không ngừng hướng lên trên.