Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới

Chương 633: 633




 
 
Kiến trúc này thật cứng rắn a?
 
- Tiểu Bạch, thêm mấy quyền nữa.
 
Bộ Phương nghĩ một chút, vỗ vỗ cái bụng béo núc ních của Tiểu Bạch.
 
Tiểu Bạch gật đầu, liên tục oanh động nắm tay với kiến trúc kia, khiến tiếng động nổ vang vang vọng không ngừng.
 
Tiểu Bì nằm trên vai Bộ Phương, trừng đôi mắt tròn xoe, nhìn thấy Tiểu Bạch nện từng quyền hẳn hoi lên kiến trúc.
 
Bỗng nhiên, thân hình Tiểu Bạch bay nhanh ra, bám lên tường, xoay tròn mấy vòng, cả người nở rộ ra quang hoa màu vàng.

Ngay sau đó, tòa kiến trúc rung động mạnh.
 
Một tảng đá trồi lên bị cánh cửa này va chạm vào, lập tức bị lõm một hố sâu.
 
Ngay sau đó, cả đống kiến trúc phát ra tiếng động nổ vang, ngay cả mặt đất cũng bắt đầu run lên kịch liệt.
 
Tiểu Bạch thu lại nắm tay, im lặng đứng bên cạnh Bộ Phương, Tiểu Bì lần nữa nằm trên vai Bộ Phương.
 
Bộ Phương lui về sau một bước, phát hiện kiến trúc này đã xảy ra biến hóa thật lớn.
 
Chuyên thạch trên vách tường kia không ngừng di động, phát ra tiếng động nổ vang.
 
Sau hồi lâu mới bình tĩnh lại, ngay sau đó, một cột sáng từ trong kiến trúc phóng lên cao, thẳng hướng lên chân trời!

 
Một tiếng vù vù vang lên!
 
Quang trụ này từ dưới nền đất phóng lên, quang hoa trắng xóa kia nhất thời đại thịnh, ngay sau đó đột nhiên trở nên sặc sỡ.
 
Ầm ầm ầm!
 
Mặt đất rạn nứt, lộ ra cửa động sâu thẳm, hơi thở thâm thúy nhất thời lan tràn.
 
Đồng thời, cả Đại Thành phủ đầy không khí trầm lặng, giống như lần nữa tỏa sáng ra… uy lực đáng sợ.
 
………
 
Bí cảnh Thiên Khuyết.
 
Từng chùm tia sáng thô to phóng lên cao, thẳng hướng lên chân trời, phóng lên vòm trời.

Tầng mây trên trần đều cuộn tròn, xoay tròn xung quanh cột sáng kia, hóa thành vòng xoáy thật lớn.
 
Từng hơi thở cuồng bá nhất thời tràn ngập.
 
Phía trên vòm trời này giống như có một đạo đao khí cuồng bá đang tung hoành.
 
Cả bí cảnh Thiên Khuyết đều chấn động.
 
Bên trong từng tòa cung điện xanh vàng rực rỡ, rất nhiều nhóm luyện đan sư đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhắm mắt thể ngộ, mở mắt cảm ứng truyền thừa.
 
Một lão giả tóc trắng trong đó mở đôi mắt đục ngầu, nhìn thoáng qua cột sáng kia, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
 
- Truyền thừa của tôn giả Đao Bá bị người mở ra rồi?
 
Nhóm luyện đan sư trong đại điện đều đứng lên, ngửa đầu nhìn phương hướng cột sáng, trên mặt mỗi người chậm rãi hiện lên vẻ hưng phấn.
 
- Đây là truyền thừa của tôn giả Đao Bá sao?
 
- Truyền thừa của tôn giả Đao Bá a? Vậy mà bị mở ra rồi… Bên trong bí cảnh Thiên Khuyết nhiều cường giả như vậy, tìm kiếm lâu như vậy cũng chưa từng tìm được!
 
- Phần mộ của tôn giả Đao Bá, cường giả Thượng Cổ bị đào ra rồi sao?
 
……..
 
Nhóm luyện đan sư nghị luận, hưng phấn vô cùng.
 
Mộ Bạch có hơi ngờ vực nhìn về phía thanh niên bên người:
 
- Sư huynh, tôn giả Đao Bá là ai?
 
Thanh niên kia cũng chính là thanh niên lần trước tiếp đón đám người Bộ Phương, hắn hưng phấn nói:

 
- Tôn giả Đao Bá là cường giả Thượng Cổ.

Truyền thừa của hắn phi thường trân quý, là truyền thừa của cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong… Ai không thèm muốn chứ?
 
Truyền thừa của cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong… Mộ Bạch hít khí lạnh, đôi mắt lập tức nóng rực.
 
Mà không cần ai nói cái gì, nhóm luyện đan sư này đều chạy ra khỏi cung điện, bay nhanh đến vị trí cột sáng kia.
 
Giờ phút này, không chỉ có luyện đan sư của Đan Phủ.

Nhóm cường giả trong bí cảnh Thiên Khuyết đều phát hiện dị trạng này, một đám đều hưng phấn, mỗi người đều kích động không thôi.
 
Tu La Thánh Nữ cười mỉm chi nhìn về chỗ cột sáng, chỉ về đó, thân hình bay nhanh về phương hướng kia.
 
La Lập đi theo bên người hắn cũng thét dài một tiếng, trong đôi mắt lộ ra vẻ hưng phấn, kích động không thôi.
 
Bên trong rừng rậm Thiên Khuyết, một người trung niên mặc vải bố cất bước ra, trong tay mang theo một thi thể linh thú khổng lồ, tay còn lại nắm một thanh thái đao màu lam giống như điêu khắc ngọc bích.
 
- Truyền thừa của tôn giả Đao Bá? Truyền thừa của cường giả tham ăn kia sao? Có chút thú vị… nghe nói tôn giả cùng Thao Thiết Cốc ta còn có chút sâu xa… Một khi đã như vậy, nếu truyền thừa này còn từ chối là bất kính.
 
Thân hình Giang Linh bay nhanh, bỗng nhiên nàng cũng thấy cột sáng kia, thân hình ngừng trên đại thụ, nhìn cột sáng trên vòm trời, sắc mặt ngưng trọng.
 
- Loại uy thế này, hẳn là truyền thừa của một cường giả bị phát hiện.

Dựa theo lời lão sư, trong bí cảnh Thiên Khuyết có thể có uy thế này, hẳn chính là truyền thừa của tôn giả Đao Bá… Đáng tiếc, vẫn là chuyện lão sư dặn dò quan trọng hơn, nếu không truyền thừa này, Giang Linh cũng muốn xông vào một lần.
 
Thở dài một hơi,Giang Linh dứt khoát đi tiếp tục về trước.
 
Nếu giờ phút này, có người từ trên vòm trời quan sát, sẽ bị phát hiện.

Xung quanh cột sáng kia, các loại chân khí dồi dào dâng lên, từng tiếng xé gió vang vọng.
 
Cường giả chi chít bay nhanh ra, hội tụ đến chỗ cột sáng.

 
Đều là vì truyền thừa.
 
Mà giờ phút này, Bộ Phương ở nơi truyền thừa như cửa động này cũng cảm thấy lỗ chân lông cả người co rụt lại.
 
Thân hình hắn nhanh chóng đáp xuống, rơi vào trong phòng đen tối, trống trải.
 
Bên trong phòng, từng thanh trường đao đủ loại kiểu dáng, tràn ngập tử khí nồng đậm.

Phòng này giống như phần mộ của đao… âm trầm vô cùng.
 
Ở giữa trường đao này cũng cắm một thanh thái đao… đỏ rực như lửa…
 
Hào quang thái đao đen tối, tử khí bên trên lưu chuyển… Còn trong lòng Bộ Phương khẽ động, có lẽ chuôi thái đao này là nhân vật chính của đao mộ này.
 
Chính là… phần mộ mai táng thái đao.
 
Bộ Phương vẫn cảm thấy có gì đó kỳ quái.

Chẳng lẽ chủ nhân phần mộ Đại Thành này là một đầu bếp?