Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 10: Chuyện Cũ Của Diêm Vương (2).



Vài ngày sau.

Đại quân Thiên Đình hạ giới chinh phạt vạn quỷ, thiếu niên áo đen cùng thiên binh thiên tướng gia nhập vào chiến trường, nhanh chóng đẩy lui vạn quỷ về phía sau.

Nghe nói người đứng đầu chính là thiếu niên chưa từng có người nhìn thấy mặt mũi của hắn ra làm sao, cho dù là thiên binh thiên tướng, những người cùng hắn tham gia thảo phạt vạn quỷ cũng chưa từng nhìn thấy dung mạo thật sự của hắn.

Nhưng ai cũng biết rằng thiếu niên kia cực kỳ, cực kỳ mạnh, cho dù là Thất Ất Kim Tiên lúc đó đã được xem như là rất mạnh ở Ngũ Phương Giới cũng chẳng dám so sánh với thiếu niên.

Thanh kiếm của thiếu niên rút ra khỏi vỏ, trời đất như là nghe thấy tiếng khóc của vạn quỷ, trên kiếm phát ra quỷ khí vô cùng kinh dị, không biết đã có biết bao nhiêu ác quỷ đã nằm xuống bởi thanh kiếm này của thiếu niên.

Thiếu niên năm đó một người một kiếm đã tiêu diệt vạn quỷ, khiến cho chúng sinh an lành, nhưng cho dù là như vậy thiếu niên vẫn không có nhận một chút công lao nào về mình, thậm chí hắn còn chẳng nêu tên của mình ra.

Cứ như thế thiếu niên cùng thiên binh thiên tướng cùng nhau tiếp tục tiêu diệt vạn quỷ, nhưng cho đến một ngày những đồng đội của hắn từng người từng người lần lượt ngã xuống.

Cho dù hắn rất mạnh, rất cường đại, nhưng đồng đội của hắn không mạnh như hắn, cho dù mạnh nhất cũng chỉ là Thái Ất Kim Tiên mà thôi, cho nên thiên binh thiên tướng ngã xuống không còn một ai.

Nhưng thiếu niên không có dừng lại, hắn vẫn tiếp tục, tiếp tục tiêu diệt ác quỷ, thế gian chỉ còn có quỷ hắn đều sẽ cầm kiếm đứng lên mà g·iết sạch bọn chúng, để cho chúng sinh an lành.

Nhưng dù thiếu niên cố gắng trấn áp thế nào đi chăng nữa, ác quỷ vẫn không ngừng sinh ra, liên tục gây họa cho nhân gian, khiến cho nhân gian trở thành một nơi không khác gì luyện ngục.



Năm đó cũng là năm thế nhân gọi là Nhân Gian Luyện Ngục, n·gười c·hết vô số, linh hồn của những phàm nhân không có cách nào tiêu tán, phiêu động trong nhân gian, không đầu nhập luân hồi, cũng không có được kiếp sau như hiện tại.

Thiếu niên vẫn không có dừng lại, ngày qua ngày vẫn tiếp tục tiêu diệt ác quỷ, cho đến khi lưỡi kiếm trên tay của hắn cong lại, đôi vai đã thấm mệt, nhưng thế gian vẫn rất nhiều ác quỷ tồn tại, bọn chúng sinh ra không ngừng, nhưng là không có kết thúc.

Hắn quay đầu nhìn lại bên cạnh hắn đã không còn ai, thanh kiếm trên tay của hắn cũng đã dần dần rời xa hắn, lúc này thiếu niên mới cảm nhận được hai chữ đau khổ, tuyệt vọng là như thế nào.

Thiếu niên rời khỏi nhân gian, đi đến Côn Lôn sơn gặp Phục Hi Đại Thần, hắn hỏi Phục Hy Đại Thần tại sao bản thân đã lập lời thề tiêu diệt hết ác quỷ, hắn kiên quyết như thế, cố gắng như thế, nhưng tại sao lại không được như ý nguyện.

Phục Hy không có trả lời, chỉ chuyên tâm rèn thanh kiếm đã cong ở trên tay, thanh kiếm đã cùng thiếu niên chinh chiến suốt mấy trăm năm, g·iết vô số ác quỷ.

Thanh kiếm hòa tan vào Cửu U Minh Hỏa, ngọn lửa màu đỏ tím bám xíu trên thân kiếm biến thanh kiếm trở nên mềm mại vô cùng, sau đó từng chùy từng chùy mạnh mẽ gõ xuống tạo ra từng tia sét r·úng đ·ộng trời xanh.

"Ngươi có biết rèn kiếm, cần phải dùng Cửu U Minh Hỏa làm nóng chảy Huyết Thiết này khó khăn như thế nào không? Rất lâu, rất lâu mới có thể chế tạo thành một thanh kiếm cho ngươi!" Phục Hy thở dài một hơi, bàn tay của ông vẫn tiếp tục rèn kiếm cho thiếu niên.

Phục Hy sau bảy bảy bốn mươi chín ngày cuối cùng cũng thành công rèn thanh kiếm này, Phục Hy nhấc lên thanh kiếm, sau đó lại cắm nó vào sâu bên trong cái cực hàn của núi Côn Lôn, không khí xung quanh thân kiếm xuất hiện một luồng khí màu tím, hàng vạn bóng quỷ ngay lập tức biến mất.



"Ngươi có biết thanh kiếm này gọi là gì hay không?" Phục Hy nhìn thiếu niên hỏi.

"Không biết!" Thiếu niên lưỡng lự một chút sau đó trả lời, hắn dùng nó đã lâu, nhưng tên của nó vẫn chưa từng nghĩ đến.

"Ngươi trong lòng chưa từng có nó, nó sẽ không phối hợp với ngươi!" Phục Hy lắc đầu nhìn thiếu niên một cái, sau đó rời đi.

Thiếu niên đứng sau núi Côn Lôn lên nhìn thanh kiếm cắm ở dưới mặt đất, từng bóng quỷ dần dần phai nhạt, trong lòng hắn lúc này suy nghĩ rất nhiều chuyện.

Nghĩ đến những năm cùng nó chinh chiến, nghĩ đến bản thân hắn đã dùng thanh kiếm trước mặt g·iết hàng vạn ác quỷ, nhưng cuối cùng nó cũng không có chịu nổi mà cong đi, nó vẫn không có tên của chính mình.

"Ta tên là Diêm vậy ngươi cũng gọi là Diêm!" Diêm mở miệng thì thầm nhìn thanh kiếm, nhưng nó vẫn từ chối hắn.

Diêm là tên của thiếu niên, nhưng thanh kiếm này không muốn nhận tên của thiếu niên đặt làm tên của mình, cuối cùng Diêm lại nghĩ ra một cái tên khác.

"Ta chính là kẻ tiêu diệt vạn quỷ, cũng là kẻ đứng đầu vạn quỷ, từ nay ta gọi Diêm Vương ngươi gọi Diêm La Kiếm!" Diêm Vương mỉm cười cầm lấy Diêm La Kiếm, nó chấp nhận cái tên này, chấp nhận chủ nhân của mình.

Từ đó Diêm Vương được sinh ra, Diêm La Kiếm một trong thập đại Tiên Thiên Chí Bảo cũng được sinh ra, giờ phút đó Diêm Vương cũng trở thành một vị Chuẩn Thánh Nhân, tuy rằng không phải Thánh Nhân, nhưng trong tay có Diêm La thì hắn chính là Thánh Nhân.

Diêm Vương cầm lấy Diêm La Kiếm bước ra khỏi núi Côn Lôn, hắn dập đầu cúi lạy núi Côn Lôn một cái, sau đó cầm lấy Diêm La Kiếm bước xuống nhân gian tiếp tục g·iết quỷ.



Thiếu niên lúc này mạnh mẽ vô cùng, một kiếm chém xuống vạn quỷ ngay lập tức tan biến, nhưng hắn lúc này cảm thấy không đúng, quỷ tại sao phải g·iết, bọn chúng tuy rằng hại người, hại nhân gian.

Nhưng cũng vì bọn chúng không có nơi để sinh sống, không có nơi để tồn tại, thế là Diêm Vương bước đến một mảnh địa vực chưa được khai hoang.

Nơi này là một nơi tồn tại cực kỳ đặc biệt ở Ngũ Phương Giới, chỉ toàn là âm khí, quỷ khí, một con sông thôi cũng đủ khiến cho vạn quỷ c·hết sạch, chúng Tiên không dám bước vào nơi này.

Diêm Vương tay cầm Diêm La Kiếm trảm ra một kiếm, đem địa vực tạo ra sông núi, tạo ra mười tám tầng địa ngục, tạo ra Vong Xuyên Hà, tạo ra Cầu Nại Hà, khiến địa vực này trở thành một nơi dành cho ác quỷ sinh sống.

Từ đó Minh Giới chính thức được thành lập, Địa Phủ chính thức được sinh ra, luân hồi cũng từ đó mà được sinh ra khái niệm, kiếp trước kiếp sau cũng chính thức tồn tại từ giờ phút đó.

Diêm La Vương phán quyết sinh tử, trong tay sổ sinh tử thống ngự hàng vạn ác quỷ, khiến cho nhân gian không còn đau khổ, không còn sống trong cảnh bị ác quỷ rình rập.

Nhân gian được bình yên, nhưng Minh Giới của Diêm Vương lại không được bình yên, Sổ Sinh Tử trong tay Diêm Vương quá đáng sợ, những Tiên Nhân sợ hãi có ngày sẽ bị Diêm Vương gạch khỏi sổ sinh tử, tước đi Tiên Vị ép bọn hắn đầu nhập Luân Hồi.

Lúc đó Thiên Đế cũng bắt đầu lo lắng, một giới vực mới được sinh ra, thì đồng nghĩa với việc một vị Thánh Nhân mới được sinh ra, hắn là Thiên Đế chưởng quản thiên binh thiên tướng của Thiên Đình, chưởng quản hàng vạn tu sĩ, chúng Tiên trong thiên hạ.

Ngày hôm nay lại xuất hiện một kẻ gọi là Diêm La Vương, chưởng quản vạn quỷ sinh linh, chưởng quản sinh tử thế gian, chưởng quản toàn bộ sinh tử của Nhân, Ma, Yêu, Tiên tất cả đều nằm trong quyển Sổ Sinh Tử đó của Diêm Vương.

Thế nên Thiên Đình sẽ không để yên chuyện này, từ đó cũng là lúc một cuộc đại chiến diễn ra giữa Minh Giới cùng với Tiên Giới.