Minh Giới cùng Tiên Giới t·ranh c·hấp liên miên, cứ một trăm năm Thiên Đế cùng Diêm Vương lại đại chiến một trận, khiến cho cả Ngũ Phương Giới chấn động, khiến cho sinh linh Ngũ Phương Giới lầm than.
Lúc này cho dù là Yêu Chủ hay là Thánh Giới Quân Chủ đứng ra can ngăn, cũng không làm cho hai vị Chuẩn Thánh dừng tay, chỉ có thể từ xa đứng nhìn.
Yêu Giới cùng Thánh Giới cũng không muốn xen vào trận chiến này, quả thật rất là khó khăn nếu như mất lòng một trong hai bên, tương lai lại phải đối đầu với Chuẩn Thánh bọn họ không muốn chút nào.
Cứ như thế vạn năm trôi qua, Minh Giới cũng đã có thêm nhiều đại tướng như Bạch Nhãn Quân, Thiên Thủ Yêu Cơ... đã có thể đối đầu với Tiên Giới một cách cân bằng.
Năm đó Diêm Vương cảm nhận được bản thân sắp có cơ hội nhập Thánh, hắn ngay lập tức bước vào nhân gian cảm ngộ hồng trần, hắn đã có thể cảm ngộ được một chút đại đạo để đột phá Thánh Nhân, chỉ còn một bước cuối cùng để chứng đạo thành Thánh.
Hắn đi qua khắp tất cả các Giới, cuối cùng dừng chân tại Nhân Giới, tại một thành trì nhỏ tên là Vô Nguyệt Thành.
Vô Nguyệt Thành là một tòa thành toàn là Phàm Nhân, không có một vị tu tiên giả nào, thậm chí là Võ Giả bình thường cũng không có.
Diêm Vương hóa thành một tên g·iết lợn, trên người của hắn quá nhiều sát khí, cho nên làm việc này là tốt nhất.
Nhưng mà dung mạo của hắn quá xuất chúng, khiến cho các tiểu thư đài các không ngừng để ý tới, rồi có một ngày một nữ nhân xuất hiện.
Nàng là con gái của Thành Chủ Vô Nguyệt Thành, nàng là một tu tiên giả, tu vi cũng không quá cao, chỉ mới là Luyện Khí Hóa Thần, lần này trở về muốn Hóa Phàm để trở thành Luyện Thần Phản Hư tu sĩ.
Chỉ là nàng không ngờ nàng mua thịt ở chỗ Diêm Vương lâu ngày, nảy sinh tình cảm với hắn, nàng cố gắng kiềm chế dục vọng của mình, nhưng cuối cùng lại không kiềm chế nổi.
Diêm Vương cũng không hiểu bản thân tại sao lại động lòng với nữ nhân phàm trần này, cuối cùng hắn cùng nàng kết thành phu thê một kiếp.
Diêm Vương hóa thân thành người phàm tên là Diêm nương tử của hắn tên là Thu Nguyệt, hai người như một đôi kim đồng ngọc nữ, sống một cuộc sống rất hạnh phúc.
Tuy rằng Thu Nguyệt là tu sĩ, nhưng không có chán ghét Diêm làm nghề đổ tể g·iết heo, nàng đối với hắn tình cảm cực kỳ nhiều, nàng yêu hắn rất nhiều mà hắn cũng yêu nàng nhiều như cái cách nàng yêu hắn.
Thành Chủ Vô Nguyệt Thành tuy rằng không thích con gái của mình cùng Diêm kết thành phu thê, nhưng gạo đã nấu thành cơm, hắn cũng không có cấm cản hai người đến với nhau.
Bảy năm sau.
Thu Nguyệt mang thai một đứa bé, hôm nay là ngày nàng lâm bồn, chuẩn bị sinh ra hài tử, nàng rất chờ mong đứa con đầu lòng của hai người.
"Diêm chàng nghĩ nó là con trai hay con gái?" Thu Nguyệt nằm trong phòng sinh nắm lấy tay Diêm hỏi.
"Con trai cũng được, mà con gái cũng được... Thu Nguyệt nàng cứ yên tâm, có ta ở bên cạnh nàng!" Diêm rất là chờ mong, lần đầu làm cha, hắn có chút hồi hộp.
Nhưng đúng lúc này bầu trời lại trở nên tối sầm, thiên kiếp ầm ầm kéo tới, tựa như chú định đứa bé này không thể sinh ra.
Thiên Đế tự mình xuất hiện, hắn muốn phá nát đạo tâm của Diêm Vương, muốn khiến cho Diêm Vương mất tất cả, khiến cho hắn đại đạo không ổn định, chứng đạo thành Thánh thất bại.
Diêm Vương nhìn lên bầu trời, nhìn thấy Thiên Đế đứng đó, cả người Tiên Khí tỏa ra hùng hậu đến nỗi có thể làm sập cả Nhân Giới, khiến cho người dân chạy toán loạn.
"Diêm Vương... ngươi muốn chứng đạo thành Thánh đã hỏi ta chưa?" Thiên Đế âm thanh vang vọng khắp cả Vô Nguyệt Thành, nhắm thẳng vào bên trong phòng sinh mà nói.
"Thiên Đế, ngươi muốn làm cái gì? Đừng hòng hại nương tử của ta!" Diêm Vương hóa thành bản thể của mình, tay cầm Diêm La Kiếm cùng với Thiên Đế đối chiến.
Lúc này người dân ở bên dưới cảm thấy sợ hãi vô cùng, thần tiên đánh nhau ruồi muỗi như bọn họ không có tư cách nhìn.
Thiên Đế cùng Diêm Vương đánh từ nam ra bắc đánh nát cả Sơn Hà đánh gãy cả Thiên Nhai nhưng trận chiến vẫn không có dừng lại, hai đại Chuẩn Thánh Nhân đánh nhau, gần như đánh sụp cả Nhân Giới.
Nhân Giới lúc này không có Thánh Nhân cũng không có Chuẩn Thánh ngay cả tu sĩ Đại La Kim Tiên còn không có, thì ai dám bước ra cản hai Chuẩn Thánh đại chiến đây.
ẦM! ẦM! ẦM!
"Thiên Đế ngươi phải làm đến nước này sao?" Diêm Vương tay cầm Diêm La Kiếm, cả người sát khí dâng trào, hai mắt đỏ hoe, cực kỳ giận dữ nhìn Thiên Đế hét lớn.
"Diêm Vương từ khi ngươi thành lập Minh Giới đã chú định cùng với Tiên Giới chúng ta là địch! Hôm nay nương tử của ngươi, hậu nhân của ngươi đừng hòng sinh ra!" Thiên Đế tay cầm Thiên Đạo Vô Cực Kiếm ngưng tụ Thiên Đạo Chi Lực mạnh mẽ đánh xuống, nhắm thẳng đến Vô Nguyệt Thành mà đánh tới.
"Thiên Đế ngươi điên rồi, nơi đó toàn là phàm nhân!" Diêm Vương thôi động Quỷ Khí, ngay lập tức Bất Diệt Tu La Pháp Thân hiện lên đỡ một trảm của Thiên Đế.
Diêm Vương đỡ một kiếm của Thiên Đế, hắn không muốn người nào phải c·hết, không muốn Thu Nguyệt phải c·hết, hắn còn muốn nhìn thấy đứa con của hắn gọi hắn một tiếng cha.
Nhưng Thiên Đế vô sỉ vô cùng, hắn thì đối đầu với Diêm Vương còn Vô Nguyệt Thành lại bị Lôi Công nhắm tới.
Lôi Công tuy rằng không quá mạnh, nhưng để hủy diệt một tòa thành của phàm nhân thì đối với hắn chỉ là đơn giản mà thôi, chỉ tổn hao một chút công đức để đổi lại ba đạo công đức mà Thiên Đế ban thưởng thì hắn nguyện làm chuyện này.
Lôi Công nhắm thật chuẩn vào nơi mà Thu Nguyệt đang sinh con, Lôi Công sẽ đánh một cú toàn lực, đánh g·iết Thu Nguyệt đánh g·iết nương tử của Diêm Vương.
Diêm Vương lúc này mới chú ý đến sự xuất hiện của Lôi Công, hắn đã không phản ứng kịp nữa rồi, chỉ là khi hắn lơ là trong một giây phút đó, Thiên Đế đã toàn lực trảm một kiếm lên ngực của hắn.
"Không... không... Thu Nguyệt... Thu Nguyệt!" Diêm Vương không có chú ý đến v·ết t·hương của mình, cho dù bị Thiên Đế trảm trúng một phát gần như mất nửa cái mạng, nhưng hắn vẫn điên cuồng lao đến Vọng Nguyệt Thành.
ẦM!
Ngay lập tức một đạo Thiên Kiếp đánh thẳng xuống dưới, Tử Lôi oanh kích khiến cho cả Vọng Nguyệt Thành hóa thành tro bụi.
Cho dù hắn trước khi rời đi đã để lại kết giới bảo vệ tất cả mọi người ở bên trong phòng, bảo vệ Thu Nguyệt cùng con của hắn, chỉ là không đủ, Lôi Công đánh xuống Thiên Kiếp không phải người phàm có thể chịu nổi, cho dù là kết giới của hắn cũng không cứu được bọn họ.
Vọng Nguyệt Thành hóa thành tro bụi, bây giờ cả Vọng Nguyệt Thành chỉ còn tồn tại một căn nhà nhỏ, nơi mà Diêm Vương đã bố trí kết giới, nhưng cho dù là như vậy, người ở bên trong phòng chắc chắn không còn ai sống sót.
Thiên Đế lúc này nhìn thấy Diêm Vương cả người đầy máu, điên cuồng chạy về Vô Nguyệt Thành, hắn cũng không có lưỡng lự một chút nào, hắn muốn ra tay giải quyết Diêm Vương một lần và mãi mãi, hắn sẽ biến Minh Giới của Diêm Vương trở thành một phần của Tiên Giới.
"Diêm Vương, đừng hòng trốn thoát, hôm nay ngươi phải bỏ mạng tại đây!" Thiên Đế đã nổi điên, giờ phút này hắn không còn quan tâm đến cái gì chúng sinh nữa, chỉ cần g·iết được Diêm Vương hắn sẽ có tư cách trở thành Thánh Nhân.
"Thiên Đế... ngươi... ngươi vậy mà đuổi tận g·iết tuyệt như vậy!" Diêm Vương lúc này quát lớn một cái, dùng toàn bộ lực lượng của mình tăng tốc, hắn muốn nhìn xem nương tử của hắn còn sống hay không? Nhìn xem con của hắn còn sống hay không.
Chỉ cần hai người bọn họ còn sống, hắn sẽ đem bọn họ rời đi ngay lập tức, trở về Minh Giới lúc này đối với hắn rất đơn giản, hắn đã tạo ra thông đạo từ trước đề phòng bất trắc rồi .