Nhiên Vân Chuẩn Thánh một thân pháp lực bùng nổ ra ngoài, hắn đã thành tựu Chuẩn Thánh một vạn năm, tuy rằng Đạo Quả không được trọn vẹn, nhưng so với kẻ mới bước vào Chuẩn Thánh như Tuệ Minh mà nói chắc chắn mạnh hơn rất nhiều.
"La Hán Đạo Quả của ngươi sẽ thuộc về ta! Tuệ Minh nhận lấy c·ái c·hết!" Nhiên Vân Chuẩn Thánh cười lớn một tiếng, pháp lực tuôn trào, một chưởng từ trên hư không đánh xuống.
"Hừ!" Tuệ Minh hừ lạnh một tiếng, bước chân đạp mạnh xuống mặt đất, ngay lập tức pháp lực của Tuệ Minh làm cho Thánh Giới chấn động, ngay cả công kích của Nhiên Vân Chuẩn Thánh cũng vỡ vụn thành từng mảnh.
"Ngươi đây mà cũng gọi là Chuẩn Thánh sao? Thật yếu ớt, đồ giả thì mãi mãi là đồ giả!" Tuệ Minh ánh mắt ác liệt nhìn Nhiên Vân tức giận mắng, hắn chắp lại hai tay niệm phật, ngay lập tức sau lưng hắn xuất hiện một cái pháp tướng.
"Bất Động Minh Vương Pháp Tướng: Bàn Nhược Chưởng!" Tuyệt kỹ phật môn, không người nào không biết, chỉ là vận dụng nó mạnh hay yếu, thật hay giả, phật pháp ai cao thâm hơn mà thôi, nhưng giờ phút này khi Tuệ Minh thi triển ra Bất Động Minh Vương Pháp Tướng khiến cho Thánh Giới chấn động, công đức không ngừng ùa về một chỗ, hội tụ thành Bàn Nhược Chưởng hướng tới Nhiên Vân Chuẩn Thánh mà t·ấn c·ông.
"Hừ! Đừng tưởng chỉ có ngươi có thể sử dụng Bàn Nhược Chưởng! Xem chưởng của bổn tọa!" Nhiên Vân Chuẩn Thánh không do dự một chút nào, ngay lập tức dùng chiêu của Tuệ Minh đối đầu với Tuệ Minh.
"Bất Động Minh Vương Pháp Tướng: Bàn Nhược Chưởng!"
Pháp Tướng xuất hiện sau lưng Nhiên Vân Chuẩn Thánh không khác gì của Tuệ Minh, hai thân ảnh to lớn màu vàng kim tung chưởng về phía nhau, Bàn Nhược Chưởng chưởng pháp độc môn của Phật Môn.
ẦM! ẦM! ẦM!
Tuy rằng đều là Bất Động Minh Vương Pháp Tướng thi triển ra Bàn Nhược Chưởng nhưng chiêu thức của Nhiên Vân Chuẩn Thánh lại yếu nhược vô cùng, không có một chút nào ra dáng sức mạnh của phật môn, mà ở bên trong đó chứa rất nhiều tạp chất, chứa rất nhiều tham niệm, ý niệm sân si, khiến cho Bàn Nhược Chưởng không phát huy ra được một phần sức mạnh vốn có của nó.
ẦM! ẦM! ẦM!
Bất Động Minh Vương Pháp Tướng của Nhiên Vân Chuẩn Thánh ngay lập tức bị Bất Động Minh Vương Pháp Tướng của Tuệ Minh đánh vỡ vụn, thậm chí còn đánh lên cơ thể của Nhiên Vân Chuẩn Thánh, khiến cho hắn bị trọng thương.
"Hừ! Phật pháp của ngươi đây sao? Vừa hèn yếu, vừa tham lam, vừa sân si, chẳng có chút nào là từ bi, chẳng có chút nào là muốn độ hóa chúng sinh, ngươi có thể mạnh khi đối đầu với kẻ khác, nhưng đối đầu với chân chính Phật Tu như ta, ngươi chẳng qua chỉ là hạng tôm tép!" Tuệ Minh khinh rẻ thứ phật pháp mà Nhiên Vân Chuẩn Thánh tu luyện, khiến cho người ta kinh tởm vô cùng.
Nhiên Vân Chuẩn Thánh b·ị đ·ánh bay ra đằng sau, ngay lập tức bốn vị Chuẩn Thánh khác lần lượt xuất hiện, cười cợt sự ngu xuẩn của Nhiên Vân Chuẩn Thánh.
"Nhiên Vân à Nhiên Vân ngươi nghĩ một mình ngươi có thể nuốt nổi La Hán Đạo Quả sao? Chuẩn Thánh và Chuẩn Thánh cũng có khác biệt đó!" Tuệ Tĩnh Chuẩn Thánh cười cợt châm chọc.
"Tuệ Tĩnh nói đúng đấy Nhiên Vân, ngươi làm sao có thể thắng được hắn cơ chứ!" Pháp Cường Chuẩn Thánh cũng lên tiếng cười chê Nhiên Vân Chuẩn Thánh.
"Tuệ Tĩnh, Pháp Cường hai người các ngươi đừng châm chọc hắn nữa!" Vô Chân Chuẩn Thánh khuôn mặt lạnh tanh xuất hiện.
"Vô Chân, chúng ta nên ra tay hay không?" Vô Tịnh Chuẩn Thánh đứng bên cạnh nhìn Vô Chân hỏi.
Ngay lúc này năm vị Chuẩn Thánh của Thánh Giới đồng loạt xuất hiện, Nhiên Vân Chuẩn Thánh, Pháp Cường Chuẩn Thành, Tuệ Tĩnh Chuẩn Thánh, Vô Chân Chuẩn Thánh, Vô Tịnh Chuẩn Thánh.
Ngũ Đại Chuẩn Thánh của Thánh Giới tề tụ lại một chỗ, trấn áp Tuệ Minh đại sư, ngày hôm Tuệ Minh đại sư phải một đối chiến cả Thánh Giới rồi.
"Không cần, để ta là được, hắn chỉ mới bước vào Chuẩn Thánh mà thôi, Nhiên Vân quá yếu không so được, chẳng lẽ ta không so được với hắn!" Vô Chân Chuẩn Thánh cực kỳ tự tin, bước chân bước lên một bước, Pháp Tướng Thiên Địa của hắn xuất hiện ngay lập tức.
"Bàn Nhược Bà La Pháp Tướng: Định Không Chưởng!" Vô Chân Chuẩn Thánh mở ra Pháp Tướng của mình, chỉ là Pháp Tướng của hắn không phải Bất Động Minh Vương Pháp Tướng mà là Bàn Nhược Bà La Pháp Tướng.
Định Không Chưởng như một cái chuông lớn ụp xuống, hào quan vạn tượng kéo dài, tựa như một tôn hộ pháp nắm lấy cái chuông ụp xuống cái đầu của Tuệ Minh.
"Bất Động Minh Vương Pháp Tướng : La Hán Định Không Quyền!" Tuệ Minh hai mắt vẫn nhắm chặt, nhưng Pháp Tướng của hắn lại từ thủ chưởng lại hóa thành nắm đấm, tung ra một quyền đáp trả.
KENG! KENG! KENG!
ẦM! ẦM ẦM!
Lá Hán Định Không Quyền liên tục v·a c·hạm với Định Không Chưởng của Vô Chân Chuẩn Thánh, hai đại chiêu thức cực kỳ cường đại, đánh cho Thiên Địa Trúc Lâm rung động dữ dội, thậm chí còn làm cho không ít Phật Tu ngay lập tức thổ huyết mà ngã lăn xuống đất.
Vô Chân lúc này mới cảm nhận được áp lực kinh khủng từ chiêu thức của Tuệ Minh tung ra, Phật Pháp thật là thuần túy, không vướn một chút nào bụi trần, tham niệm, sân si như là hạt bụi trong mắt của Tuệ Minh, như là gió cuốn trôi không có thứ gì có thể làm lay động được Phật Tâm của Tuệ Minh, hèn gì hắn có thể mạnh như vậy dù cho mới đặt chân vào Chuẩn Thánh không được bao lâu.
ẦM! ẦM! ẦM!
ẦM! ẦM! ẦM!
Vô Chân Chuẩn Thánh càng lúc càng bị đẩy lui, thậm chí là lúc này bàn tay của hắn đã chảy máu, pháp lực liên tục gia trì vào chống đỡ, nhưng cuối cùng vẫn không đỡ nổi, bị một quyền của Tuệ Minh đánh bay.
"A Di Đà Phật! Vô Chân Chuẩn Thánh phật pháp của ngài cũng rất thuần túy, tại sao lại trở nên như bọn họ?" Tuệ Minh mở ra đôi mắt, Tuệ Nhãn của hắn nhìn thấy được phật pháp của Vô Chân Chuẩn Thánh không giống với Nhiên Vân Chuẩn Thánh.
Phật pháp của Vô Chân Chuẩn Thánh tuy rằng không thuần túy như hắn, nhưng cũng cực kỳ trong suốt, tuy rằng vẫn còn có tham niệm, nhưng tham sân si đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một cái tâm cầu Đạo, nhưng tại sao lại tham gia vào việc p·há h·oại Phật Môn, p·há h·oại Thánh Giới chứ.
"Haizz! Tuệ Minh à Tuệ Minh chúng ta làm người đều có nỗi khổ riêng của mình, tất cả đều thân bất do kỷ mà thôi!" Vô Chân Chuẩn Thánh b·ị đ·ánh bay ra sau, Pháp Tướng vỡ vụn, bản thân b·ị t·hương không nhẹ, so với Nhiên Vân Chuẩn Thánh còn nặng hơn.
Thân bất do kỷ? Tuệ Minh nghe được câu này mà thở dài, có lẽ Vô Chân cũng có nỗi khổ của riêng mình, nhưng bán bổ đi những thứ mà bản thân hắn đã tu luyện, đã tin tưởng suốt mấy ngàn năm, thậm chí là hơn vạn năm để thay đổi, thì Vô Chân cũng đã không còn là chính hắn nữa rồi.
"Vô Chân ngươi nói nhảm với hắn làm cái gì? Ngươi đánh không lại, vậy thì chúng ta cùng lên!" Phương Cường Chuẩn Thánh cởi ra áo cà sa, ngay lập tức lộ ra một thân cơ bắp cuồn cuộn, không mở ra Pháp Tướng mà lao thẳng xuống tung ra một quyền vào Tuệ Minh.
Chỉ là Pháp Cường vừa đánh tới đã bị Bất Hủ Thần Quyền của Tuệ Minh đánh bay, nhẹ nhàng đấm ra một quyền cũng khiến cho nhục thân của Pháp Cường sụp đổ, sức mạnh của Tuệ Minh giờ phút này không phải là thứ mà ai cũng có thể đỡ được.
Tuệ Minh lúc này ngồi đó một mình đối chiến với năm vị Chuẩn Thánh của Thánh Giới, nhưng không một ai làm được gì hắn, hắn lúc này chính là hiện thân của một vị La Hán, mang trong mình sứ mệnh bảo vệ Phật Môn, thanh lọc đi sự ô uế của Phật Môn khi bị những người này làm vấy bẩn.