Diêm Vương rời đi, Ngô Đồng lúc này lại tiếp tục nhắm lại đôi mắt của mình, hưởng thụ cảm giác sung sướng thoải mái ở Thanh Giang Hà.
Làn gió nhẹ nhàng đìu hiu, ánh nắng chiếu xuống khuôn mặt của Ngô Đồng, khiến cho hắn chìm vào trong giấc ngủ, giấc ngủ trưa đối với Ngô Đồng trước đây chính là ước mơ, bây giờ hắn có thể thoải mái vừa ăn thịt, vừa uống rượu mà ngủ trưa rồi.
Thánh Giới.
Thiên Địa Trúc Lâm sau khi bị Tuệ Minh cùng Thánh Giới Quân Chủ đánh nát, giờ phút này Thánh Giới Quân Chủ trở lại Thiên Địa Trúc Lâm nhìn thấy mọi thứ mà một tay hắn gầy dựng đã hoàn toàn tan nát, hắn lúc này tức giận đến tột độ, hận Tuệ Minh thấu xương.
Năm vị Chuẩn Thánh đi theo bên cạnh hắn giờ phút này toàn bộ đều đ·ã c·hết đi, nhục thân khô héo, công đức bị rút cạn, tựa như có thứ gì đó hút sạch đi công đức của bọn họ.
"Chuyện gì xảy ra? Năm người bọn họ đâu có bị Tuệ Minh rút đi Đạo Quả? Nhưng sao bây giờ Đạo Quả của bọn họ đều khô héo hết rồi?" Thánh Giới Quân Chủ hoảng loạn vô cùng, chắc chắn có người đã tính toán hết tất cả, kéo Thiên Địa Trúc Lâm của hắn vào chuyện này.
Bỗng nhiên lúc này trên bầu trời của Thánh Giới một ánh sáng màu vàng kim xuất hiện, chiếu rọi cả Thiên Địa Trúc Lâm, khiến cho cây cỏ của Thiên Địa Trúc Lâm ngay lập tức sinh sôi nảy nở, sinh cơ đã mất ngay lập tức sống lại.
"Thánh Giới Quân Chủ... ngươi có biết tội!" Ở bên trên bầu trời một thân ảnh mờ ảo, giọng nói uy lực vô cùng mở miệng nói.
"Ta... ta có tội gì? Ngươi là ai? Tại sao? Tại sao Phật Tính lại giống với Tuệ Minh như vậy?" Thánh Giới Quân Chủ ánh mắt giận dữ tột độ, hắn ghét nhất chính là công đức thuần khiết đó của Tuệ Minh, kẻ trước mặt cũng giống như Tuệ Minh.
''Thánh Giới Quân Chủ... ngươi là Quân Chủ một Giới, nhưng lại khiến cho đệ tử Phật Môn rơi vào khổ hải, hôm nay ta sẽ mang ngươi đến Tây Phương để cho Phật Tổ độ hóa ngươi!" Quan Âm Bồ Tát phất tay một cái, ngay lập tức đem Thánh Giới Quân Chủ đến Tây Phương Giáo, nơi mà Phật Tổ Như Lai đang tọa trấn.
Thánh Giới không mất đi Đức Phật cũng không có mất đi Phật Tử, chỉ là Thánh Giới Quân Chủ từ trước đến nay không nhận ra mà thôi, Thánh Giới vẫn là cái nôi sinh ra của Phật Pháp.
Thánh Giới Quân Chủ xuất hiện ở Tây Phương, nhìn thấy người ngồi trên đại điện là sư phụ của mình, hắn giờ phút này sợ hãi bao trùm lấy tâm trí của hắn, rõ ràng một vạn năm trước hắn đã nhìn thấy Tây Phương Giáo bị hủy diệt.
Phật Môn các Cao Tăng các Thánh Nhân hoàn toàn đã bị thứ đó g·iết sạch, nhưng tại sao giờ phút này Phật Môn vẫn còn tồn tại, thậm chí là những người đ·ã c·hết kia hoàn toàn sống lại.
"Kim Thiền Tử... ngươi có biết tội?" Phật Tổ ánh mắt nhìn chằm chằm Thánh Giới Quân Tử hỏi.
"Sư phụ... ngài... ngài vẫn còn sống... tại sao... rõ ràng... rõ ràng ta đã thấy ngài cùng bọn họ... bị thứ đó g·iết c·hết... tại sao... tại sao?" Thánh Giới Quân Chủ giờ phút này hoảng loạn vô cùng, ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Phật Tổ hỏi.
"Kim Thiền Tử... bọn ta chỉ muốn ngươi trải nghiệm một chút khổ hải, để ngươi làm Thánh Giới Quân Chủ một thời gian, không ngờ ngươi lại biến Thánh Giới thành cái dạng này, hôm nay ta phải trừng phạt ngươi!" Phật Tổ ánh mắt không vui không buồn nhìn về phía Thánh Giới Quân Chủ nói.
Phật Môn sắp được hưng thịnh, đáng lẽ người được chọn đã là Tuệ Minh, nhưng cuối cùng Tuệ Minh lại được người thần bí ở Thanh Giang Hà kia cứu đi, lúc này đành phải chọn một người khác ứng kiếp, mà người có thể ứng kiếp lúc này chỉ có Kim Thiền Tử có đủ công đức mà thôi.
"Sư phụ... ta phải làm sao đây... ta đã... vấy bẩn Phật Môn... sư phụ... ta sai... ta sai rồi... sư phụ!" Thánh Giới Quân Chủ quỳ xuống mặt đất, khóc lóc đau khổ khi biến Thánh Giới thành như bây giờ.
"Phật Môn cần một người ứng kiếp, ngươi hạ phàm ứng kiếp đi, đi đến Minh Giới một chuyến, Diêm Vương sẽ tự biết làm cái gì!" Phật Tổ nói hết câu, phất tay một cái Kim Thiền Tử lúc này đã ở Minh Giới.
Thánh Giới Quân Chủ lại thấy mình xuất hiện ở Ma Lăng Quan, hắn ngước đầu nhìn lên lại nhìn thấy Bạch Nhãn Quân cùng Thiên Thủ Yêu Cơ đứng đó, tựa như đã đợi hắn từ trước.
"Diêm Vương đại nhân bảo bọn ta đến đây đón người... là ngươi sao Thánh Giới Quân Chủ? À không phải gọi là Kim Thiền Tử mới đúng!" Thiên Thủ Yêu Cơ hỏi.
"Đúng vậy... là ta... Phật Tổ bảo ta đến Minh Giới tìm Diêm Vương!" Kim Thiền Tử giờ phút này đã không còn là Thánh Giới Quân Chủ nữa rồi, hắn chỉ là Kim Thiền Tử người ứng kiếp của Phật Môn.
"Được rồi... đi theo bọn ta gặp Diêm Vương đại nhân!" Thiên Thủ Yêu Cơ nói hết câu, bước chân đi đến Diêm Vương Điện.
Kim Thiền Tử lúc này cũng từ từ đi theo sau lưng Thiên Thủ Yêu Cơ, hắn nhận ra nữ nhân này không tầm thường, vậy mà cũng là một tôn Thánh Nhân, so với hắn không yếu hơn bao nhiêu.
Minh Giới không ngờ lại có Thánh Nhân tồn tại, vậy mà không phải Diêm Vương, đúng là làm cho người ta cảm thấy hiếu kỳ.
Bước vào Diêm Vương Điện ngay lập tức Kim Thiền Tử cảm nhận được sự lạnh lẽo của nơi này, nơi này âm u vô cùng, tựa như bước xuống địa ngục vậy.
"Kim Thiền Tử... nơi này là Địa Ngục, ngươi không quen cũng đúng!" Diêm Vương mở miệng nhìn Kim Thiền Tử nói, bằng hữu cũ trước đây từng ngăn cản hắn cùng Thiên Đế đánh nhau, bây giờ lại ở dưới Địa Phủ của hắn chuẩn bị Luân Hồi Chuyển Kiếp.
"Diêm Vương... ta theo lời Phật Tổ đến đây ứng kiếp... không biết ta tiếp theo phải làm cái gì?" Kim Thiền Tử cũng không biết bản thân hắn ứng kiếp để làm gì, nhưng hắn biết đây là cách duy nhất để hắn chuộc tội.
"Lượng Kiếp sắp đến, Phật Môn ắt phải hưng thịnh, ngươi là một quân cờ ở bên trong đó, ta chỉ giúp cho ngươi một lần, còn sau này ngươi phải tự mình đi rồi!" Diêm Vương mỉm cười nhìn Kim Thiền Tử nói.
"Diêm Vương... ta nếu ứng kiếp thất bại thì sao?" Kim Thiền Tử lúc này lo lắng, hắn là Thánh Nhân rất khó mà từ bỏ đi pháp lực của kiếp này.
"Vạn Kiếp Bất Phục!" Diêm Vương nhẹ nhàng nói ra một câu, hắn vừa ăn Thịt Trâu Gác Bếp vừa uống Tiên Linh Đào Tửu cực kỳ thoải mái, tựa như chuyện của Kim Thiền Tử cùng hắn không có dính dáng gì đến nhau, nếu không phải Phật Tổ nhờ vã, hắn cũng không tự mình đứng ra sắp xếp chuyện của Kim Thiền Tử.
Kim Thiền Tử nghe xong, hắn chỉ có thể lắc đầu thở dài một hơi, hắn không ứng kiếp thì không được, mà ứng kiếp thì lại vạn kiếp bất phục, nói chung hắn là người đã được chọn, không có cách nào chạy thoát.
"Diêm Vương đại nhân... vậy chúng ta bắt đầu đi!" Kim Thiền Tử cũng không muốn đợi thêm nữa, hắn lưu luyến thân xác này, lưu luyến tu vi cùng công đức của hắn khi là Thánh Nhân, nhưng không ứng kiếp thì lại không được.
"Được rồi!" Diêm Vương lấy ra Diêm La Kiếm trảm một kiếm lên cơ thể của Kim Thiền Tử, cắt đứt tất cả dây dưa kiếp này của hắn, đem công đức của hắn hấp thụ một phần, sau đó đưa hắn đến chỗ Luân Hồi Chuyển Kiếp.
"Uống vào Canh Mạnh Bà... ngươi sẽ không còn nhớ chuyện gì của kiếp này nữa... Kim Thiền Tử chúc ngươi ứng kiếp thành công!" Mạnh Bà múc cho Kim Thiền Tử một bát Canh Mạnh Bà, sau đó nói.
Kim Thiền Tử uống cạn Canh Mạnh Bà, bước vào bên trong Luân Hồi, làm người ứng kiếp giúp Phật Môn hưng thịnh.
Diêm Vương nhìn thấy Kim Thiền Tử uống xong Canh Mạnh Bà, bước vào Luân Hồi hắn mới rời đi, trở lại Diêm Vương Điện của mình.