Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 36: Thu Đồ Đệ.



Nhạc Thiên Vũ được Ngô Đồng đặt cho bản thân cái tên mới, có thể gọi là danh xưng của hắn sau này khi ở bên cạnh sư phụ, Đại Vũ cái tên tuy rằng bình thường, nhưng nói lên hắn là đại đệ tử của sư phụ, Vũ chính là tên của hắn.

"Đồ nhi Đại Vũ, bái kiến sư tôn!" Nhạc Thiên Vũ không chần chừ một chút nào, lại một lần nữa dập đầu ba cái bái sư với Ngô Đồng, ngày hôm nay hắn đã trở thành đồ đệ của Tiên Nhân, cho dù hiện tại chỉ là một tên Tiểu Nhị ở nơi này sông nước này cũng không làm cho hắn cảm thấy nhục chí.

[ Đinh! Nhiệm vụ chính tuyến đã hoàn thành! ]

[ Chúc mừng ký chủ nhận được công pháp: Trường Sinh Kinh! ]

Ngô Đồng lúc này khuôn mặt tươi phơi phới, nhiệm vụ đã hoàn thành, hắn cuối cùng cũng đã có được bộ công pháp đầu tiên của mình, Trường Sinh Kinh nghe cái tên thôi đã thấy bá đạo.

Ngô Đồng lúc này mặc cho Nhạc Thiên Vũ quỳ ở dưới đất, hắn lúc này muốn kiểm tra định lực của tên đồ đệ này của mình, cũng như muốn tìm hiểu một chút Trường Sinh Kinh.

Chỉ là khi Ngô Đồng mở ra Trường Sinh Kinh thì ở bên trong một chữ cũng không có, toàn là giấy trắng, cho dù hắn có vận dụng Linh Đồng như thế nào đi chăng nữa cũng không thể nhìn thấy được chữ ở bên trong công pháp.

"Chẳng lẽ nói công pháp này không phải dành cho ta, mà dành cho hắn sao?" Ngô Đồng ánh mắt liếc nhìn Nhạc Thiên Vũ, lúc này hắn cũng hiểu tại sao hệ thống bắt hắn phải thu đồ đệ mới tặng cho hắn công pháp rồi, vì đơn giản công pháp này không phải dành cho hắn.

"Thôi... thôi... dù sao ta cũng đã có Vô Địch Lĩnh Vực bảo hộ... haizz!" Ngô Đồng thở dài một hơi, trong lòng thầm nghĩ, tuy rằng bản thân không vui vẻ, nhưng bây giờ đã thu nhận đồ đệ, vậy thì hắn sẽ bồi dưỡng tên đồ đệ này, sau này giúp hắn xử lý những chuyện mà hắn không thể xử lý cũng xem như là ổn.



Nhạc Thiên Vũ ngước ánh mắt nhìn lên, nhìn thấy sư phụ liên tục thở dài nhìn hắn, trong lòng hắn có chút lo lắng, hắn sợ sư phụ cảm thấy hắn tư chất, căn cốt quá kém, cho nên thất vọng không muốn nhận hắn làm đồ đệ nữa.

"Đại Vũ... ngươi đã là đồ đệ của ta... ta cũng không thể đối xử tệ với ngươi được... cầm lấy quyển công pháp này mà tu luyện!" Ngô Đồng đỡ Nhạc Thiên Vũ đứng dậy, sau đó từ trong áo lấy ra Trường Sinh Kinh đưa cho Nhạc Thiên Vũ.

Nhạc Thiên Vũ ngay lập tức cầm lấy Trường Sinh Kinh cho vào lòng, hắn không có ngay lập tức mở ra nhìn xem, chỉ là đây là lần đầu tiên hắn nhận được một quyển công pháp đàng hoàng, cho nên hắn cực kỳ trân quý nó.

"Sư tôn... đồ nhi sẽ cố gắng tu luyện... không làm cho ngài thất vọng!" Nhạc Thiên Vũ lần nữa quỳ xuống, dập đầu với Ngô Đồng.

"Tiểu tử... đừng có hở ra là quỳ xuống như vậy... được rồi... ngươi nghĩ ngơi đi... nhớ buổi trưa cho Tiểu Hắc ăn cơm... ta đi câu cá ở bên ngoài... đừng làm phiền ta!" Ngô Đồng nói hết câu, hắn liền đi ra ngoài, ngồi lên ghế dựa của mình, thả câu xuống mặt nước, hắn muốn bắt vài con cá Minh Ngạc chiều nay đổi món.

Nhạc Thiên Vũ nhìn bóng lưng của sư phụ đi ra bên ngoài, tiêu dao tự tại, thoải mái vô cùng, đây chính là cuộc sống của Tiên Nhân sao? Thật khiến cho hắn ao ước.

Nhưng hắn sẽ không giống như sư phụ, nếu hắn có ngày thành Tiên, hắn sẽ đi tìm muội muội của hắn, sẽ giúp cho Nhân Tộc trở nên hưng thịnh, khiến cho Phàm Nhân có một chỗ đứng ở Nhân Giới.

Hắn muốn xóa bỏ đi cái khái niệm Tiên Nhân chính là trời, Tiên Nhân chính là vô địch, hắn muốn mang Phàm Nhân đứng ngang hàng với Tiên Nhân, chỉ là việc hắn làm rất khó, khó đến độ có thể không có cách nào làm được.



Nhưng mà trước khi suy nghĩ những đến chuyện viễn vong đó trong tương lai, thì hắn chỉ mong bây giờ bản thân có thể tu luyện, trở thành Tiên Nhân nhanh chóng.

Nhạc Thiên Vũ mở ra Trường Sinh Kinh, ngay lập tức trang đầu tiên đập vào mắt hắn là một lý luận cực kỳ mơ hồ, khiến cho hắn có chút cảm thấy công pháp quá phức tạp, người như hắn khó mà tu luyện được.

Trường Sinh Kinh chia ra làm ba quyển Hạ, Trung, Thượng mỗi một quyển đều cách nhau như một lạch trời.

Tầng đầu tiên gọi là Phàm Nhân Thiên, tu luyện thoát thai hoán cốt, gạt bỏ đi thân thể phàm trần để mở ra Thân Thể Bí Tàng của cơ thể, đặt một chân vào con đường Tu Tiên.

Tu luyện đến cực hạn của Phàm Nhân Thiên bản thân người tu luyện sẽ đạt được cảnh giới Luyện Thần Phản Hư.

Giới thiệu của Phàm Nhân Thiên cũng rất mơ hồ, khiến cho Nhạc Thiên Vũ có chút đau đầu không ngộ được cái gì ở bên trong, nhưng hắn vẫn tiếp tục mở lật tới, muốn xem thử sau Phàm Nhân Thiên là cái gì.

Sau Phàm Nhân Thiên chính là Tiên Nhân Trung Thiên tu luyện đến cực hạn tầng thứ hai có thể đạt đến cảnh giới Đại Đạo Đại La Kim Tiên có thể sánh ngang hàng với Chuẩn Thánh.

Tiếp theo chính là Thánh Nhân Thượng Thiên, quyển thứ ba cũng là quyển khó nhất, tu luyện từ Đại Đạo Đại La Kim Tiên đến Chuẩn Thánh chính là bắt đầu quyển thứ ba, chỉ là muốn tu luyện được Thánh Nhân Thượng Thiên thì phải lấy thân hợp đạo, trở thành Thánh Nhân sau đó mới có thể tiếp tục tu luyện.



Cực hạn của Thánh Nhân Thượng Thiên của Trường Sinh Kinh không có ghi chép, nhưng hắn rõ ràng cảm nhận được tu luyện đến được quyển thứ ba của Trường Sinh Kinh gần như đã Trường Sinh.

Trường Sinh chính là ý nghĩa của Trường Sinh Kinh, cuối cùng cầu được đến đại đạo, đạt được Trường Sinh khiến bản thân vượt qua Thiên Đạo, vượt qua Đại Đạo trở thành Bất Hủ tồn tại trên thế gian này.

"Công pháp sư phụ đưa tặng cho mình thật là cao thâm ảo diệu, muốn tu luyện Phàm Nhân Thiên thôi đã không biết ngày tháng năm nào!" Nhạc Thiên Vũ thở dài một hơi, cảm thấy căn cốt cùng ngộ tính của mình quá kém.

Nếu như không phải cùng sư phụ có duyên, chắc có lẽ cả đời này của hắn cũng đừng mong bước lên Tiên Lộ, có thể tu luyện được Trường Sinh Kinh hay không còn phải hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân hắn.

Nhạc Thiên Vũ cũng không có ngay lập tức đi tu luyện Trường Sinh Kinh, vì hắn lúc này thân thể b·ị t·hương không nhẹ, tinh thần có chút uể oải, cho nên uống xong một chén canh của sư phụ nấu cho, hắn giờ phút này lại cảm thấy bù ngủ.

Ngô Đồng ngồi ở bên ngoài cũng cảm thấy khó chịu vô cùng, hắn còn tưởng bản thân đã có thể tu luyện, tự mình có thực lực, đáng tiếc công pháp này là dành cho đệ tử của hắn, hắn không thể tu luyện.

Không biết khi Nhạc Thiên Vũ tu luyện có thành tựu hắn có nhận được phần thưởng nào hay không đây, tuy rằng có chút thất vọng khi không thể tu luyện, nhưng lại cũng cực kỳ chờ mong thành tựu mà Nhạc Thiên Vũ mang lại.

"Hệ thống... rốt cuộc thì tao bao giờ mới có thể tu luyện đây, ta cũng không muốn chôn chân mình ở mãi Thanh Giang Lạc không ra ngoài!" Ngô Đồng thở dài lẩm bẩm, mong rằng hệ thống có thể trò chuyện với hắn.

Chỉ là đợi mãi không thấy âm thanh của hệ thống đâu, hệ thống vẫn cứ như vậy, luôn luôn im lặng không đáp lại câu hỏi của hắn, chỉ có khi hắn kích hoạt được thành tựu hay là nấu được món mới, hệ thống mới xuất hiện.

Ngô Đồng lúc này cũng chẳng suy nghĩ nhiều nữa, hắn không thể tu luyện thì đã có đệ tử tu luyện thay hắn, sau này dưỡng lão nhờ vào đồ đệ chăm sóc cũng xem như là không tệ.