Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 52: Bị Đám Nguyên Liệu Đánh Du Kích.



Chương 52: Bị Đám Nguyên Liệu Đánh Du Kích.

Ngô Đồng cầm theo dao chặt thịt hướng về phía trước mà đi, khu vực này toàn là cây cối rậm rạp vô cùng to lớn, không nhìn thấy một cây hành lá hay trái ớt nào xuất hiện ở khu vực này.

Ngô Đồng tiếp tục đi, đi ra ngoài cánh rừng, đi đến một khu vực toàn là Cây Bắp cao hơn cả hắn.

"Bắp sao? Nhìn thật là tuyệt vời, có nên bẻ một vài trái rồi về nấu lên hay không?" Ngô Đồng có chút chần chừ, cánh đồng bắp này thật lớn, trải dài có lẽ tận vài cây số không chừng.

"Thôi, đừng nên chạm vào những thứ không nên chạm vào thì tốt hơn, lỡ như đám bắp này cũng có linh trí như đám nguyên liệu kia, với số lượng bắp nhiều như thế này, ta đánh cũng không lại!" Ngô Đồng có chút sợ hãi, nhìn cánh đồng bắp trước mặt không khác gì một đại quân, hắn mà ngu ngốc chạm vào bọn chúng, bọn chúng mà t·ấn c·ông thì hắn toi đời.

Ngô Đồng bỏ qua cái suy nghĩ bẻ bắp mang về nấu, hắn tiếp tục đi theo cái đường mòn tiến về phía trước, không biết sau cánh đồng bắp này thì là cánh đồng gì nữa đây.

Có lẽ còn có cánh đồng lúa, cánh đồng dưa hấu, dưa leo... nói chung rất là nhiều lương thực, thực phẩm xuất hiện ở nơi này.

Bước chân của Ngô Đồng tiếp tục đi về phía trước, chỉ là hắn không có nhìn xuống mặt đất, thì đột nhiên đạp trúng thứ gì đó, một t·iếng n·ổ bùm to lớn vang lên, thứ gì đỏ đỏ văng tung tóe lên người của hắn, tuy rằng không có lực sát thương, nhưng mùi h·ôi t·hối lại cực kỳ kinh khủng.

"Mẹ nó? Cà Chua Thối?" Ngô Đồng nhìn thấy dưới chân của mình đạp trúng Cà Chua Thối, ánh mắt lại nhìn về con đường phía trước, hắn có chút lo lắng, nhưng hắn vẫn tiếp tục đi.

Bùm! Bùm! Bùm!

Bước chân của hắn bước tới, ngay lập tức đạp phải một đống Cà Chua Thối ở trước mặt, không ngừng lại ở đó, ở dưới mặt đất còn trồng thêm một đống măng tre non nhọn hoắc, đây là muốn á·m s·át hắn đây mà.



"Trò này... chắc chắn là đám nguyên liệu kia bày ra!" Ngô Đồng không ngờ lại bị đám nguyên liệu nấu ăn chơi trò đánh du kích, vừa đặt bẫy, vừa ẩn nấp t·ấn c·ông.

"Mẹ chúng mày, tao biết chúng mày đang nấp ở sau cánh đồng bắp này, đừng để tao tìm được chúng mày!" Ngô Đồng hét toáng lên, nhưng không nhìn thấy một bóng nguyên liệu nào hết.

Ngô Đồng ở bên ngoài chửi bậy, nhưng hắn cũng không dám tiếp tục bước tiếp, chắc chắn ở phía trước còn rất nhiều bẫy.

Nhưng hắn suy nghĩ càng nhiều thì lúc này càng bị t·ấn c·ông như là vũ bão, từ bên trong cánh đồng bắp những hạt tiêu đen không ngừng bắn ra, hương thơm cay nồng của tiêu đen ngay lập tức khiến cho Ngô Đồng liên tục hắt hơi.

"Mẹ chúng nó, muốn đánh du kích hả? Ahhh... mẹ chúng mày... mau ra đây!" Ngô Đồng lúc này tức giận, nhưng không dám lao vào cánh đồng bắp tìm kiếm đám nguyên liệu đang lẫn trốn ở trong đó.

Ngô Đồng thì chửi rủa ở bên ngoài liên tục, thì ở bên trong đám nguyên liệu lại cực kỳ hả hê, khi nhìn thấy Ngô Đồng không thể làm gì được bọn chúng.

"Thấy không, hắn đâu có dám bước vào cánh đồng bắp!" Ớt Tam Muội cười cười nhìn đám nguyên liệu bên cạnh nói.

"Haha! Tên đó mà dám vào, hắn chắc chắn sẽ không ra được!" Tỏi Ngũ Hành dung dung tự đắc, nếu Ngô Đồng dám vào bên trong cánh đồng bắp, nó sẽ cho Ngô Đồng nhận một bài học nhớ đời.

"Ớt Tam Muội đến ngươi t·ấn c·ông rồi, mau t·ấn c·ông đi!" Tiêu Đen Thực Thổ lên tiếng nhìn sang Ớt Tam Muội nhắc nhở.



"Được... được!" Lúc này Ớt Tam Muội nằm ở hai bên trái phải ở cánh đồng bắp lần lượt ra tay, bọn cũng biết được rằng lửa từ trong miệng bọn nó phun ra sẽ không làm b·ị t·hương được Ngô Đồng, nhưng vẫn là có tác dụng tung hỏa mù khiến cho Ngô Đồng mù lòa.

Ngô Đồng ở bên ngoài lúc này tay cầm dao chặt thịt, sẵn sàng vung lên loạn xạ nếu có vật thể lạ từ bên trong cánh đồng bắp bay ra ngoài.

Chỉ là làm cho hắn tức giận điên lên là ở hai bên trái phải của cánh đồng bắp, hắn lại bị hai cái Trái Ớt Tam Muội phun lửa vào người một lần nữa, khiến cho cơ thể của hắn dính đầy hạt ớt.

"Mẹ chúng mày, được lắm... được lắm... mẹ mày!!!!!" Ngô Đồng tức giận cực độ, thì lúc này ở trên trời lại có một cơn mưa tỏi rơi xuống.

ẦM! ẦM! ẦM!

Những tép tỏi khổng lồ từ trên trời rơi xuống như một cơn mưa đá, khiến cho Ngô Đồng sưng cả đầu, khiến cho hắn tức giận tột độ, hắn không nhịn nổi nữa rồi.

Ở bên ngoài ngay cả Long Đế hay là Diêm Vương còn chưa dám bất kính như vậy đối với hắn, ấy vậy mà giờ phút này hắn lại bị đám nguyên liệu nấu ăn thường ngày của chính mình h·ành h·ạ cho một trận, tập kích làm cho hắn người không ra người, quỷ không ra quỷ.

ẦM! ẦM! ẦM!

Hết những tép tỏi khổng lồ từ trên trời rơi xuống rồi lại đến Cà Chua Bi h·ôi t·hối không ngừng bắn lên mặt của hắn, rồi lại đến tiêu đen, hạt ớt, hành lá... một đống thứ đã hư hại không thể sử dụng được nữa cứ bắn hết lên người của hắn.

Ngô Đồng lúc này không nhịn nổi nữa rồi, hắn bị đám nguyên liệu này đàn áp, t·ấn c·ông liên tục, khiến cho hắn điên tiết cả lên, hắn sùng máu lên rồi, miệng ngay lập tức hét ra lửa, tay cầm dao chặt thịt xông thẳng vào phía bên phải của cánh đồng bắp mà tìm kiếm đám nguyên liệu c·hết tiệt này.

"Bọn mày trốn cho thật kỹ... đừng để... tao bắt được bọn mày!" Miệng của Ngô Đồng hét ra lửa, tức giận đến tột độ.



Nhưng khi hắn bước vào bên trong cánh đồng bắp hắn mới cảm nhận ra được điều gì đó sai sai, tựa như là hắn bị lừa vào bên trong này vậy.

"Hehe, ngươi đã vào trong này, thì đừng hòng ra ngoài!" Tỏi Ngũ Hành cười cười u ám, bình thường nó màu trắng, nhưng giờ phút này lại chuyển đổi thành màu đen, muốn dạy cho Ngô Đồng một bài học.

"Đừng để tao bắt được bọn mày, tao sẽ giả nhuyễn bọn mày, làm hỗn hợp ướp thịt!" Ngô Đồng miệng thét ra lửa, nhưng tay không dám vung loạn, bước chân tiếp tục bước về phía trước.

Nhưng hắn lại cảm nhận được dưới chân của mình hình như dẫm phải thứ gì đó rồi.

"Mẹ nó, lại là bẫy... mẹ chúng mày... Ahhhh!" Chân của Ngô Đồng đạp phải một đống Nấm Hương Mùa Đông h·ôi t·hối, bọn nó mỗi khi hư hỏng sẽ tỏa ra mùi cực kỳ hôi, cái đầu nấm lại cực kỳ nhọn hoắc, đâm thủng cả da thịt.

"Lại cái gì nữa bay tới thế? Hành lá... hành lá... mùi ớt... mẹ chúng mày!!!" Ngô Đồng tức giận, bốn phía gió nổi lên, những cái lá hành không ngừng phiêu động bên người của hắn, nhưng bình thường thì cũng thôi đi, những cái hành lá này vậy mà có tẩm hột ớt ở bên trong, khiến cho hắn đôi mắt không nhìn thấy đường.

"Haha! Tên khốn này bị chúng ta gài bẫy... haha... hắn hôm nay c·hết chắc!" Tỏi Ngũ Hành cười lớn, lúc này điên cuồng ném những tép tỏi khổng lồ vào mặt của Ngô Đồng.

ẦM! ẦM! ẦM!

BỤP! BỤP! BỤP!

Tỏi Ngũ Hành, Cà Chua Bi, Tiêu Thực Thổ, Ớt Tam Muội điên cuồng t·ấn c·ông, tiêu, tỏi, ớt, cà chua không ngừng ném thẳng lên mặt của hắn, mùi vị trộn lẫn vào nhau, khiến cho Ngô Đồng không có cách nào chịu nổi.

"Hắc Xì... Hắc Xì... Hắc Xì... mẹ nó... mẹ nó.... Ahhhh!" Ngô Đồng bị sự cay nồng, đau rát, hôi thôi sộc vào lỗ mũi, hắn giờ phút này như là muốn c·hết đi cho xong, mắt thì không mở nổi khi hạt tiêu cùng hạt ớt dính vào mắt, dưới chân thì bầy nhầy một đống Cà Chua Thối, bên trên thì hành lá tẩm ớt làm cho hắn rát da rát thịt.