Vong Xuyên bơi đi tìm Diêm Vương, chuyện có người câu trộm cá ở Vong Xuyên Hà là một chuyện nhỏ, nhưng chuyện lớn chính là có người có thể dùng cần câu để xâm nhập qua kết giới của Ngũ Phương Giới, xâm nhập vào Minh Giới thông qua Vong Xuyên Hà.
Trong lúc đó ở Thanh Giang Lạc, Ngô Đồng lại một lần nữa kéo mạnh cần câu, đem cá cắn câu từ dưới mặt nước kéo lên.
Lần này cũng như lần trước, hắn lại câu được một con Minh Ngạc, con cá này so với con vừa rồicâu được còn to hơn một chút.
"Đừng nói với ta là ở chỗ này có một cái ổ Minh Ngạc sống nha!" Ngô Đồng lúc này vui mừng không thôi, nhưng nghĩ lại một hồi hắn hết vui rồi.
Dù sao thì ngày mai Thanh Giang Lạc của hắn cũng không còn ở nơi này, có lẽ sẽ trôi đi nơi khác không chừng, Minh Ngạc có lẽ hắn chỉ có duyên ăn được vào ngày hôm nay mà thôi.
"Thôi không nên đuổi cùng g·iết tận, câu được hai con, đủ ăn là được rồi!" Ngô Đồng mỉm cười, xách hai con Minh Ngạc vào trong bếp chuẩn bị chế biến.
Tiểu Hắc lon ton đi theo sau lưng Ngô Đồng vẫy đuôi, nó nhìn hai con Minh Ngạc trong tay của Ngô Đồng mà thèm chảy nước dãi, từ khi đi theo Ngô Đồng đến nay nó toàn được ăn mỹ vị, cho nên nó rất là chờ mong món ăn tiếp theo của chủ nhân nấu cho nó ăn.
Tuy rằng nó chỉ là một con chó bình thường, chưa khai mở hoàn toàn linh trí, cũng không phải là cái gì đại yêu khủng bố, nhưng mỗi lần nó ăn đồ ăn do chủ nhân nấu, nó liền hiểu được một chút những thứ trước nay nó không thể hiểu, có lẽ nó sớm thôi sẽ khai linh.
"Tiểu Hắc hôm nay chúng ta ăn một con, để dành lại ngày mai ăn một con!" Hôm nay hắn định làm hai món Cá Diếc cùng Cá Nướng Minh Ngạc, chỉ là đáng tiếc chỉ câu được hai con Minh Ngạc.
Vậy thì hắn chỉ cần làm hai món với một con Minh Ngạc là đủ, để dành lại cho ngày mai ăn một con còn lại.
"Gâu Gâu Gâu!" Tiểu Hắc vẫy đuôi với Ngô Đồng, nó hiểu được những lời mà Ngô Đồng nói với nó.
"Haha!" Ngô Đồng cười cười lắc đầu, bắt đầu xắn tay áo vào bếp làm việc.
Chặt đầu cá, cạo vảy cá để sang một bên, sau đó lại làm sạch ruột cá, khứa từng đường nhỏ trên thịt cá, nhẹ nhàng một chút muối thoa lên thịt cá, vừa ướp vừa rửa sạch mùi tanh hôi của thịt cá.
Cá Minh Ngạc tuy rằng chất thịt rất tốt, là nguyên liệu cực phẩm để nấu ăn, nhưng mùi hôi của nó lại rất là kinh khủng, không ngâm với muối một hồi lâu thì sẽ rất khó mà làm lấn át được đi mùi hôi tanh của nó.
Để yên thịt cá bên trong chậu đã ướp muối, lúc này Ngô Đồng chuyển sang làm sạch đầu cá, loại bỏ đi những phần không ăn được của đầu cá, sau đó hắn lại dùng muối khử đi mùi tanh của đầu cá.
"Phù! Cá Minh Ngạc đúng là khó làm sạch, cũng may mà có gợi ý của hệ thống!" Ngô Đông thở dài một hơi, làm thịt cá Minh Ngạc thôi đã khiến hắn tốn không ít thời gian.
Trong lúc chờ đợi khử mùi thịt cá cùng đầu cá thì Ngô Đồng đi chuẩn bị những nguyên liệu khác, đi ra phía sau bếp lấy một chút hành lá cùng với ớt đi vào.
Hành lá này cũng không phải là loại hành lá bình thường, người ta gọi nó là Bất Lão Hành Lá cùng với Ớt Tam Muội.
Chỉ là những thứ này Ngô Đồng không biết mà thôi, từng cọng hành từng quả ớt đều là chí bảo của thế gian, ấy thế mà giờ phút này hắn lại hòa chung với những tép tỏi bình thường giả nhuyễn lại với nhau, tạo ra một hỗn hợp ướp thịt cá rất là đặc biệt.
"Tuy rằng có chút cay nồng, nhưng ngửi thôi đã chảy nước bọt!" Ngô Đồng còn chưa nướng thịt cá, mà nước bọt của hắn đã chảy ra.
Không chần chừ thêm được nữa, Ngô Đồng bắt lên bếp than cho nó có lửa, sau đó đem hỗn hợp vừa mới làm xong đi vào bếp, cầm lấy một phần ba thoa thoa lên thịt cá, sau đó cho thêm một chút dầu cải lên thân cá, ướp Cá Minh Ngạc đã hoàn thành.
"Đi làm thêm món đầu cá kho tiêu nữa là tuyệt vời!" Ngô Đồng để yên cho thịt cá thấm gia vị, hắn đi chuẩn bị làm thêm một nồi đầu cá kho tiêu.
Đầu cá kho tiêu nguyên liệu cũng không khác với Cá Nướng Minh Ngạc bao nhiêu, chuẩn bị một chút ớt cay cùng với một chút tiêu đen, lại thêm vài cộng hành lá đủ.
Ngô Đồng đợi than nóng, thì trong bếp của hắn đã lên lửa, một cái nồi nhỏ đựng đầu cá đã được đặt ở bên trên bếp lửa, bắt đầu nấu món ăn.
Ớt bằm cùng với đầu cá bỏ chung vào nồi, tạo ra một hương vị cay nồng, hương thơm lan tỏa khắp cả Thanh Giang Lạc của hắn.
"Đi nướng cá thôi!" Cầm lấy thịt cá Minh Ngạc bước ra ngoài, nhìn ngắm làn nước của Thanh Giang Lạc chảy suôi nhẹ nhàng, nhìn ngắm bầu trời từ từ trở nên tối đen, từ từ nổi lên những vì sao trong sáng, khiến cho Ngô Đồng cảm thấy thoải mái vô cùng.
Bếp than đã hồng, thân cá ngay lập tức được đưa lên bếp than, thịt cá săn chắc nướng với lửa lớn, khiến cho từng lớp mỡ của nó chảy xuống than hồng, làm phừng phực lên những đốm lửa tuyệt đẹp.
Mùi hương từ Cá Nướng Minh Ngạc tỏa ra cũng khiến cho hắn cảm thấy thèm thuồng vô cùng.
Trong lúc Ngô Đồng đang nướng cá, thì ở Minh Giới lúc này Vong Xuyên đã tìm đến chỗ của Diêm Vương sinh sống, Minh Phủ.
"Vong Xuyên ngươi không ở Vong Xuyên Hà chạy đến Minh Phủ của bổn tọa làm cái gì?" Diêm Vương lúc này đang nghỉ ngơi, hắn không muốn làm việc, nhưng lại bị làm phiền, khiến hắn không vui chút nào.
"Diêm Vương đại nhân... Diêm Vương đại nhân... vừa nãy... vừa nãy có người câu trộm cá ở Vong Xuyên Hà!" Vong Xuyên khuôn mặt lo lắng nói.
"Là ai? Hắc Vô Thường hay là Bạch Vô Thường?" Diêm Vương nhìn Vong Xuyên hỏi.
"Không phải bọn họ!" Vong Xuyên ngay lập tức lắc đầu.
"Không phải Hắc Bạch Vô Thường thì chẳng lẽ là Chung Quỳ đi câu trộm sao? Hắn phát điên cái gì nữa vậy?" Diêm Vương khuôn mặt giận dữ khi nhắc đến Chung Quỳ, cái tên phiền phức này khiến hắn giải quyết một mớ hỗn độn nhức cả đầu.
"Cũng không phải, là một người từ nơi khác đến! Không phải nói là người từ Nhân Giới thả câu đến Minh Giới chúng ta!" Vong Xuyên tuy rằng không dám bơi lại gần lưỡi câu xem xét, nhưng nàng nhìn rõ được khi cần câu rời mặt nước Vong Xuyên Hà, thì đó là mặt nước của Nhân Giới.
"Nhân Giới? Nơi thông với Vong Xuyên Hà thì chỉ có Thanh Giang Hà? Ở đó có người dám câu trộm cá ở Địa Phủ của ta?" Diêm Vương lúc này nghi hoặc, Chuẩn Thánh ra tay sao? Hay là Đại La Kim Tiên rảnh rổi đi câu trộm cá của hắn.
Nhưng cho dù là Chuẩn Thánh hay Đại La Kim Tiên hắn cũng mặc kệ, chỉ cần dám động đến đồ của Địa Phủ mà không có sự cho phép của hắn, hắn sẽ không bỏ qua.
"Vong Xuyên ngươi trở về Vong Xuyên Hà đi, ta đi đến Minh Giới một chuyến!" Diêm Vương đứng dậy, muốn nhìn xem k·ẻ t·rộm cá của hắn là kẻ nào.
Diêm Vương rời khỏi Địa Phủ đi ra khỏi Minh Giới, mỗi lần như vậy thì Ngũ Phương Giới đều trở nên hỗn loạn vô cùng, các Thánh Nhân cũng nhìn chằm chằm Diêm Vương, không biết lần này Diêm Vương rời khỏi Minh Giới là có chuyện gì đây.
Ngô Đồng lúc này vẫn đang nướng cá một cách vui vẻ, hắn không biết rằng chỉ vì việc hắn câu đi một hai con Minh Ngạc ở Vong Xuyên Hà mà dẫn đến một tôn ôn thần ác sát đến Nhân Giới.