Mỹ Thực Manh Chủ

Chương 24: Éclair



Một bình luận như vậy hiện lên, trên màn hình lập tức yên ắng, không còn một câu từ nào. Mọi người đều nhìn chằm chằm màn hình, mở to hai mắt theo dõi động tác của đầu bếp.

Sau khi rửa sạch đậu bắp, cắt bỏ hai đầu, lấy phần hạt bên trong ra, chỉ để lại lớp vỏ bên ngoài. Nếu cắt ngang đậu bắp sẽ được những ngôi sao năm cánh rỗng ruột, rất đáng yêu.

Một mẻ tôm tươi lớn, cắt đầu, đuôi, bóc vỏ, băm nhỏ. Ướp rượu, lòng trắng trứng, tinh bột cùng hạt tiêu đen, trộn đều, cho vào một túi nilon trong suốt, cắt một góc nhỏ.

Giống như bóp kem trang trí bánh, đem tôm bóp vào bên trong đậu bắp, lấp đầy phần ruột rỗng. Sau đó đặt đuôi tôm vào phần cuối đậu bắp, nhìn thoáng qua hệt như cả con tôm được nhồi vào đó.

Hấp 10' trên lửa lớn, mở nắp xửng ra, đậu bắp càng thêm xanh ngắt, đuôi tôm chín hồng đẹp mê người. Mỗi hộp cơm ước chừng được 6 miếng, rưới lên bên trên mù tạt vàng, vẻ ngoài càng thêm rực rỡ.

''Phải kiềm nước miếng lại thôi...''

''Mẹ nó... Phát sóng trực tiếp thật là tàn nhẫn mà...''

''Một món nữa đâu? Đã nấu xong rồi sao? Thèm quá, sắp nhịn không nổi rồi.''

Camera đột ngột chuyển cảnh sang một bệ bếp khác, trên đó đúng là món ăn còn lại mà khán giả đang tò mò.

Món khác cũng rất nhanh ra khỏi chảo. Khán giả không nhìn thấy quá trình nấu nướng, chỉ nhìn thấy bên trong chảo bếp hiện tại, từng miếng xương sườn vuông vức được cắt vừa vặn, màu sắc hồng hào, hiển nhiên đã được hầm chín. Sườn ngâm nửa mình trong nước sốt cam sóng sánh, còn có mấy loại nấm, nhìn qua vô cùng bắt mắt.

Đầu bếp cho thêm bột vào chảo, ngọn lửa bếp hồng lập tức liền bùng lên, bao vây lấy chảo gang, đem nước sốt thấm vào trong thịt. Khi nước sốt gần cạn, tắt lửa, sườn lợn, cam tươi cùng các loại nấm được hầm vừa vặn, tỏa lên mùi thơm dễ chịu. Chia sườn thành các phần nhỏ, cho vào cơm hộp.

Khán giả theo dõi cả quy trình từ chuẩn bị, đóng gói cơm hộp, bấm địa chỉ giao hàng vào, đến khi người giao hàng đến mang đi.

Trần Hàn vẫn luôn theo dõi từ đầu lúc phát sóng, lúc này mới lưu luyến mà tắt màn hình, trong lòng ngóng chờ cơm hộp giao tới. Vận khí của cô đúng thật không tồi, phát sóng trực tiếp mới tắt được 15', cũng tức là đồ ăn vừa mới ra chảo 15', cửa văn phòng đã được gõ lên.

Trần Hàn kinh hỉ nhận lấy cơm hộp của mình.

Mở hộp ra, hương thơm tỏa lên thẳng mặt, thức ăn không hề nguội đi chút nào, vẫn mạnh mẽ tỏa nhiệt. Cô nhịn không được gấp gáp gắp một miếng tôm nhồi đậu bắp lên, vô cùng tinh tế, thực sự giống như cả con tôm được khảm bên trong đó.

Ăn vào miệng, hương thơm thanh thanh của đậu bắp, thịt tôm căng mọng, cùng mù tạt vàng rưới bên trên, hòa quyện vào nhau, hương vị cực kì phong phú. Phải ăn vào miệng, mới biết rằng tôm được băm nhỏ chứ không phải xay máy tùy tiện, độ đàn hồi được giữ nguyên, nhai vào miệng rất thích, sần sật như đang ăn cả con.

Trần Hàn lại không nhịn được gắp một miếng sườn lên, bỏ vào miệng, vị chua ngọt bùng nổ trong khoang miệng, cầm lòng không đậu mà nhắm mắt thưởng thức hương vị-- có nước cam.

Hóa ra trong món sườn không chỉ có cầm miếng mà còn thêm vào một lượng lớn nước cam, chua chua ngọt ngọt, trung hòa mỡ béo trong sườn, giúp thịt thêm mềm. Nấm thấm đầy sốt cam, tư vị so với sườn dường như còn đậm đà hơn, từng miếng nấm dày, nhai ở trong miệng cảm giác không gì tả nổi.

Trần Hàn thỏa mãn than nhẹ một tiếng, vốn dĩ cho rằng ''Gạo Thật Thơm'' chỉ dùng mánh khóe phát sóng trực tiếp, không nghĩ tới ăn vào còn ngon miệng hơn trên ảnh gấp trăm lần!

Nước sốt sườn ăn kèm với cơm trắng vô cùng hòa hợp, cộng với tôm nhồi đậu bắp tinh xảo, chỉ hai món thôi đã khiến Trần Hàn hài lòng không dứt.

Sau khi xong bữa chính, Trần Hàn cẩn thận mở túi đựng tráng miệng ra, lòng tràn đầy mong chờ, không biết được tặng kèm cái gì. Vừa nãy trên màn hình phát sóng trực tiếp, khán giả chỉ nhìn thấy công đoạn đóng gói, không thấy được món tráng miệng, dù cho mọi người có năn nỉ thế nào Gạo Thật Thơm cũng không đồng ý, nói muốn giữ bí mật cho tới lúc mọi người mở hộp ra.

Trần Hàn hi vọng, rồi lại sợ mình đặt hi vọng cao quá, sợ mình sẽ thất vọng. Khoảnh khắc mở túi tráng miệng ra, cô không nhịn được thốt lên một tiếng.

Tráng miệng là hai khối bánh éclair dài. Một khối phủ lớp matcha sáng bóng như gương, thanh lịch tươi mát với một đường viền trắng trang trí cùng với trái cây nho nhỏ. Chỉ cần nhìn thoáng qua liền liên tưởng những cánh đồng cỏ xanh mướt nở đầy hoa dại vào xuân đầu mùa. Một khối còn lại phủ chocolate trắng tinh khiết, trang trí với những đường về mầm lá bằng chocolate nâu, mộc mạc trang nhã, nhưng không hề kém cạnh mà nhìn càng thêm thanh lịch.

Hai khối bánh ngọt éclair khiến Trần Hàn vừa nhìn đã yêu, ngay lập tức chiếm trọn trái tim cô.

Cô cầm bánh lên, trong nháy mắt liền ăn hết cái đầu tiên, không chút thương tiếc vẻ ngoài xinh đẹp của nó, dùng tốc độ ánh sáng mà xử lý xong khối bánh-- nghe nói cái tên éclair cũng bắt nguồn từ đó.

(*): éclair còn có nghĩa là chớp nhoáng.

Đương nhiên lúc này đầu óc Trần Hàn chẳng thể nào nhớ nổi điển cố đó, trong miệng cô bây giờ tràn ngập hương vị éclair thanh khiết. Nhân kem bên trong bánh rất thơm, có độ dày vừa vặn, còn có mùi bơ cùng vani thoang thoảng, vô cùng cuốn hút.

Lớp phủ trên mặt bánh cũng không ngọt gắt như mấy loại trước kia cô ăn quả, mà là hương chocolate vô cùng tròn trĩnh. Trần Hàn lúc này mới phát hiện lớp phủ hoàn toàn bằng chocolate trắng, kể cả loại matcha cũng là chocolate phủ thêm bột trà xanh. Vị ngọt của nó khác hẳn vị ngọt đường, trong cái ngọt có chút đăng đắng, khiến người khác khó lòng từ chối. Lớp phủ được làm bằng chocolate, thế nhưng vẫn giữ được độ sáng bóng, thoạt nhìn như một đường chớp huyễn lệ.

Bánh éclair tạo hình như một ngón tay, thon dài tiện lợi, Trần Hàn chỉ cần cầm một đầu bánh, từng chút một mà đưa vào miệng thưởng thức, liền có thể tận hưởng vị kem mỹ diệu, không cần phải lo lắng vết kem dính trên miệng như khi ăn bánh lớn. Bánh éclair quả thật vô cùng thích hợp với những nhân viên văn phòng như cô, hơn nữa ăn còn rất ngon miệng.

Thẳng đến khi khối bánh thứ hai chỉ còn lại phân nửa, Trần Hàn mới miễn cưỡng giảm tốc độ ăn, dù sao cũng đã ăn nhanh như vậy, phải thưởng thức hương vị thật cẩn thận mới không đáng tiếc. Vỏ bánh giòn đến kinh ngạc, vị cũng rất ngon lành, cắn xuống khiến người khác thích thú không thôi. Nhân trong còn tuyệt mỹ hơn, một lớp kem thơm vani đầy ắp, lấp kín bên trong vỏ giòn tan. Cắn thêm một ngụm, vị ngọt ngào lan tỏa khắp khoang miệng, thỏa mãn từng tế bào trên đầu lưỡi.

Đó là hương vị của hạnh phúc, bánh éclair vừa có lớp ngoài hoa lệ, vừa có lớp nhân dày đặc ngon miệng. Nhân kem cao cấp, được khóa chặt trong một lớp vỏ nhỏ nhắn, đè nén những hương thơm mê người, vậy nên khi cắn xuống, hương vị bùng nổ gấp đôi.

Trần Hàn thỏa mãn, nhưng cũng tiếc nuối thở dài một hơi. Bánh éclair tuyệt hảo như vậy, cô ăn mỗi ngày cũng không thấy ngán.

''Hôm nay ''Bảo bảo thích ăn thịt mỡ'' có phát thưởng trên sóng trực tiếp không? Không phải nói mỗi ngày đều sẽ phát thưởng sao?'' Trong giờ nghỉ ngắn ngủi, Mễ Lộ lấy điện thoại ra xem video phát lại.

Cô tuy rằng là người xuống bếp trực tiếp, không hiểu sao nhìn món ăn trên màn hình, chính cô cũng thấy vô cùng hút mắt.

Mễ Lộ nhìn mấy ID phát thưởng, cảm thán nói: ''Hôm nay ''Bảo bảo thích ăn thịt mỡ'' lại phát thưởng nè? Oaa, người này thật thà quá!''

''Phát cũng không ít đâu, mỗi ngày đều là người này phát nhiều nhất đó-- ''

Triệu Bành Bành nghe không nổi nữa, cắt lời cô: ''Phải, mỗi ngày là anh ấy phát thưởng nhiều nhất, cũng luôn sôi nổi nhất, thậm chí còn lôi kéo người khác cũng phát thưởng đúng không.''

Mễ Lộ kinh ngạc mở to mắt: ''Sao anh biết rõ quá vậy?''

Triệu Bành Bành thở dài, ánh mắt có tia phức tạp: ''Lộ tỷ, đó là ID của ông chủ.''

Biểu tình trên mặt cô cơ hồ muốn vỡ vụn: ''Đó là ID của A Sơ?''

Bảo bảo thích ăn thịt mỡ? A Sơ thế nào lại dùng một ID khác bọt với khí chất của anh như vậy? Nếu không phải Triệu Bành Bành nói ra, đánh chết cô cũng không tưởng tượng được đây là ID của anh!!!

Nhìn thấy Triệu Bành Bành gật đầu, Mễ Lộ trong lòng khiếp sợ không thôi, cô vẫn luôn cảm thấy A Sơ là người hào hoa phong nhã, khảng khái hào phóng, không nghĩ tới một chút tiền phát thưởng nho nhỏ mà anh cũng không buông tha?

Còn tạo ID lôi kéo người khác phát thưởng?

Đương nhiên Mễ Lộ chưa tính toán kỹ lưỡng, kỳ thực số tiền phát thưởng hôm nay thu được không hề nhỏ.

Phát sóng trực tiếp đã trở thành cách thức tuyên truyền quảng cáo tốt nhất của ''Gạo Thật Thơm''.

Đương nhiên weibo cũng vậy.

Hiện tại nền tảng của phát sóng trực tiếp đã được các tài khoản weibo mỹ thực đua nhau chia sẻ, nhân khí tăng cao vùn vụt, cơ hồ có thể nói, chỉ cần dùng weibo xem phát sóng trực tiếp, không ai là chưa từng nghe qua ''Gạo Thật Thơm''.

Cơm hộp của tiệm vốn không lo bán không hết, hiện giờ càng thêm điên cuồng, thậm chí còn xuất hiện những người đầu cơ.

''Muốn ăn cơm hộp Gạo Thật Thơm nhưng lại bất hạnh nằm ngoài phạm vi giao hàng? Đừng lo, nay đã có chúng tôi! Nhận giao cơm hộp Gạo Thật Thơm, đảm bảo tới nơi vẫn còn nóng hôi hổi!''

Lần đầu tiên Mễ Lộ nhìn thấy quảng cáo của bọn người đầu cơ trên mạng, cô kinh ngạc đến nỗi phun cả ngụm trà trong miệng, may mà không dính lên tay.

Bởi vậy có thể chứng tỏ một chút, bây giờ độ ''hot'' của Gạo Thật Thơm đã đạt đến mức nào rồi.

Tuy chi nhánh thứ hai vừa mới khai trương cách đây không lâu, nhưng chi nhánh 3, 4, 5 sau này, đều đã có thể lên kế hoạch xây dựng.

Mễ Lộ không còn do dự như hồi mở chi nhánh thứ hai nữa. Mấy ngày gần đây, cô đọc được rất nhiều lời khen ngợi trên weibo cùng phát sóng trực tiếp, tất cả những điều đó hóa thành động lực thúc đẩy cô. Cô hiện tại thậm chí còn có chút chờ mong-- càng nhiều người được ăn ngon, mình càng kiếm được nhiều tiền, nghĩ thế nào cũng thấy lợi cả đôi đường.

A Sơ liên hệ cùng nhà đầu tư La tiên sinh, dò hỏi liệu anh ta có ý tứ tiếp tục đầu tư hay không.

La tiên sinh rất bất ngờ, không phải vì tốc độ khuếch trương đáng kinh ngạc của ''Gạo Thật Thơm'' mà bởi vì không nghĩ tới bọn họ sẽ còn liên lạc lại với anh. Khoản đầu tư lúc trước có thể nói là một bất ngờ, lợi nhuận thu được cao hơn nhiều so với anh ước tính, bởi vậy tiền hoa hồng anh được chia không hề ít.

Dựa theo lợi nhuận của ''Gạo Thật Thơm'', muốn mở chi nhánh mới, tiền bạc hoàn toàn không phải là vấn đề, không cần thiết phải tìm nhà đầu tư. Tự mình bỏ tiền, như vậy tất cả tiền lợi nhuận, hoa hồng đều không phải chia cho ai.

La tiên sinh đem thắc mắc trong lòng mình nói ra: ''Chính mình tự đầu tư không tốt sao? Vì cái gì muốn chia sẻ bát cơm với tôi?''

A Sơ cười: ''Chia sẻ lợi nhuận, gánh vác rủi ro.''

La tiên sinh tức khắc hiểu rõ, đối với A Sơ càng thêm xem trọng. Thời điểm ăn nên làm ra, tương lai một mảnh sáng rạng, có thể giữ được lý trí bình tĩnh như thế, quả thực không mấy người làm được.

A Sơ chia lợi nhuận cho anh, chủ yếu là vì gánh vác rủi ro, lỡ như chi nhánh mới lỗ vốn, tránh để tự thương tổn chính mình. Nhưng một phần cũng vì muốn giao hảo, hợp tác lâu dài với anh.

La tiên sinh sảng khoái đáp ứng, hiện tại có rất nhiều người muốn hợp tác lâu dài, A Sơ cũng không phải đầu tiên.

Vị trí giữa ''Gạo Thật Thơm'' và nhà đầu tư sớm đã lặng lẽ đảo ngược, bây giờ không một nhà đầu tư nào có toàn quyền lựa chọn nữa. Nếu ''Gạo Thật Thơm'' đăng thông báo muốn tìm nhà đầu tư chia cổ phần, không biết sẽ có bao nhiêu người cầm tiền chạy tới tranh đua.

La tiên sinh thập phần may mắn, chính mình gặp gỡ ''Gạo Thật Thơm'' vào những buổi đầu, mới có thể đầu tư cho một tiệm cơm đầy tiềm năng như vậy. Lúc này anh vẫn chưa biết, phần may mắn này, tương lai sẽ còn khiến bao nhiêu người hâm mộ.