Ngày hôm sau, tôi vận dụng những cách mà nam đồng nghiệp kia chia sẻ đi xin lỗi Hoắc Thiếu Khanh, quả nhiên chỉ cần một chiêu ăn nói ngon ngọt, làm nũng là anh đã bị tôi thuyết phục, sau đó chúng tôi trở lại bình thường như trước, Hoắc Thiếu Khanh cũng hứa sẽ dẫn tôi đi coi phim và mua sắm, tận hưởng cái gọi là sự lén lút của các cặp tình nhân.
Chúng tôi hẹn nhau ở một nhà hàng tên là Garden of Eden, phong cách ở đây mang đậm nét châu Âu, rất sang trọng và tinh tế, chúng tôi cùng nhau vui vẻ ăn buổi tối dưới ánh nến, không khí rất ư romantic!
Ăn xong cũng là lúc gần chiếu phim, tôi nắm tay anh cùng đi về gạp chiếu phim gần đó. Trước khi đến đây tôi đã lên mạng tìm kiếm, sau một hồi cân nhắc, tôi liền chọn bộ phim * Người nhện trở về * mới ra mắt gần đây, đoạn trailer của phim khá hay nên tôi quyết định thử một lần.
Hoắc Thiếu Khanh không có vẻ gì là thích xem phim nhưng vì chiều tôi nên cũng không nói gì. Tôi mua hai vé gần nhau, hàng E6 và E7, ở đó là trung tâm, không quá gần màn hình mà vẫn xem được trọn bộ phim, tôi mua một ly coca lớn và một túi bắp rang, theo sự chỉ dẫn của nhân viên bước từ từ vào căn phòng.
Phòng chiếu phim này rất tối, hai bên dãy cầu thang đi vào đều có chữ exit màu xanh lam sáng đèn và một màn hình chiếu cỡ lớn. Lúc tôi đi vào, màn hình vẫn còn chiếu một bộ phim hoạt hình nào đó, ngồi xuống chờ gần 5 phút, phim Người nhện trở về mới bắt đầu những phút đầu tiên.
Thật ra thì tôi chưa bao coi phim người nhện, chỉ biết rằng nó rất nổi tiếng, người nhện có bộ áo xanh và đỏ, vậy thôi!
- " Anh có bao giờ xem người nhện chưa?"
Hoắc Thiếu Khanh nghiêng đầu nhìn tôi: " Rồi! Hồi còn nhỏ anh cũng rất thích nó, 6 tuổi anh đã sưu tầm hết các siêu anh hùng rồi!"
- " Thì ra là vậy!"
Người này cất kĩ quá, vào phòng anh thường xuyên mà tôi lại chẳng thấy tượng con nhện nào chứ nói chi người nhện.
Khúc đầu bộ phim khá nhẹ nhàng, chỉ kể về chuyến đi chơi của một đoàn học sinh, trong đó có anh chàng trẻ tuổi Peter Parker- người nhện đang cố gắng tìm cơ hội bày tỏ tình cảm với người mình thích. Trong suốt quá trình lại bị một anh chàng khác phá đám, trên máy bay, vì muốn ngồi chung với cô bạn đó, Peter đã nhờ người bạn thân của mình là Ned xin đổi chỗ ngồi, anh bạn Ned lúng túng bịa ra câu chuyện Peter bị dị ứng nước hoa, rốt cuộc Peter thất vọng bị ngồi chung với thầy chủ nhiệm, tiếc nuối nhìn cô gái mình thích ngồi chung với cậu bạn khác, hai người đó cùng nói cùng cười rất thân thiết.
Đoạn đáng cười nhất chắc là anh chàng Ned bị xếp ngồi chung với bạn của CJ, sau một hồi ấp úng, anh chàng béo Ned cũng cua được cô, hai người trở thành một cặp.
Tôi vừa chăm chú xem vừa bóc bắp rang ăn, không để ý người bên cạnh cho lắm, Hoắc Thiếu Khanh có vẻ không thích bị bơ liền nắm chặt tay tôi, tôi ngạc nhiên nhìn anh:
- " Sao vậy?"
Sau đó tiếng của tôi liền bị âm thanh trong bộ phim lấn áp, phong cảnh thành phố bị đánh tan tành, quái vật làm từ nước nổi lên đe dọa nhiều người, vung tay một cái liền đánh sập một cây cầu, tiếng la hét hoảng loạn cùng âm nhạc gây cấn làm tôi hồi hộp xem tiếp bộ phim.
Hoắc Thiếu Khanh buồn bực lấy bịch bắp rang trên tay tôi:
- " Em ăn ít lại đi, mập rồi!"
Tôi(_,_|||). Anh bực mình thì cũng đừng kéo vấn đề cân nặng ra nói móc em được không? Phụ nữ cực kì ghét bị nói mập anh không biết à?
Thế là tôi ôm ly nước ngọt, cố gắng né anh càng xa càng tốt, mắt chăm chăm nhìn màn hình. Trong phim lúc này người nhện đang cố gắng ứng phó lại quái vật, tuy vậy lại bị thất thế, cả thành phố tràn ngập hoảng sợ, bỗng nhiên từ đâu xuất hiện một anh hùng mặc áo choàng xông ra chiến đấu với quái vật, ông ta và người nhện hợp lực tiêu diệt, quái vật bị đánh bại trong phút chốc.
Trong lúc tôi đang vui vẻ, phân tâm thì Hoắc Thiếu Khanh lại đưa tay đoạt luôn ly nước ngọt của tôi, đoan trang lắc lắc:
- " Nước ngọt có gas uống nhiều cũng không tốt, tịch thu".
Tôi căm tức nhìn vẻ mặt đắc ý tươi cười của anh. Dưới ánh đèn yếu ớt từ màn hình, khuôn mặt của anh như phủ đầy vẻ dịu dàng, nhìn vào khiến người ta ngạc nhiên, cái đó gọi là đẹp đến mức choáng ngộp.
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của tôi, anh không nói hai lời hôn chụt lên môi tôi một cái:
- " Thưởng cho em! Hôn nhiều sẽ không tăng cân".
Bong bóng màu hồng bao quanh nháy mắt bể tan tành, tôi che miệng trừng mắt nhìn anh, cũng may trong rạp ánh sáng rất yếu, hầu như mọi người đều tập trung vào bộ phim, không ai để ý đến hai chúng tôi.
Tuy vậy, tôi vẫn trợn mắt cảnh cáo anh: " Anh xem nghiêm túc lại giùm em!"
Sau đó, tôi tiếp tục xem phim, không quan tâm đến anh nữa.
Đang chiếu đến đoạn Peter nhận ra mình đã tin tưởng nhầm người, người anh hùng mà anh xem trọng lại là kẻ lừa đảo, toàn bộ quái vật xuất hiện trong thành phố đều do ông ta thao túng bằng cách sử dụng ảo ảnh công nghệ cao có sức tàn phá cực kì kinh khủng, ông ta đã thành công lừa được cặp kính cảm ứng có thể điều khiển các máy bay mini từ vĩ trụ mà Tony Stark- Iron man đã đưa cho Spider man.
Peter bị ảo ảnh lừa gạt, bị Misterio đánh cho bầm dập, thê thảm, đoạn cuối cùng là bị xe lửa chạy nhanh đâm vào.
Tôi hồi hộp, bất giác nắm chặt tay áo của Hoắc Thiếu Khanh, tuy biết Spider man sẽ không chết nhưng vẫn không khỏi bị cuốn theo bộ phim. Peter bị lạc đến tận Hà Lan, anh mượn điện thoại thông báo cho chú mình là Happy đến đón, trực thăng hạ cánh trong một khung cảnh đầy rực rỡ của một vùng hoa tulip đầy sắc màu, cảnh tượng cánh hoa vì gió bay phấp phới đúng là đẹp không thể tả.
Vì sai lầm trước đây, Peter đã thử Happy, xem thử có phải là thật hay là ảo ảnh do Misterio tạo ra, cũng may là thật, anh ôm chú Happy, sau đó hai người lên trực thăng bay thẳng đến Luân Đôn- nơi những người bạn đang gặp nguy hiểm.
Trong quá trình đó, Peter đã suy sụp tin thần rất nhiều, tự trách bản thân cả tin nên đã làm mọi người gặp nguy hiểm, Happy an ủi anh, khích lệ anh, sau cùng hai người cùng nhau hợp tác, đánh bại Misterio.
Cảnh tượng Spider man chiến đấu giữa hơn một ngàn máy bay truy sát đúng là rất gay cấn, dùng máy phun tơ bám trụ, bắn ra những phát đạn phá hủy ảo ảnh, giữa công nghệ hiện đại và thực tế, chiến đấu đến khi thương tích đầy mình, Spider man cũng bắt được Misterio. Ông ta bị trúng đạn, nằm chật vật trên đất, ông ta nói rằng rất hối hận rằng mình không nên lừa dối anh. Hai người nhìn nhau, trong mắt Misterio tràn đầu ân hận, tưởng như thế đã xong không ngờ trong chớp mắt, Peter nghiêng đầu đi, mặt kính phía sau anh vỡ nát, bên trái là Misterio đang cằm họng súng còn bốc khói.
Ảo ảnh Misterio trên đất đã biến mất, Peter nhanh chóng vật Misterio thật ra đất, cuối cùng là cảnh ông ta chết không nhắm mắt, đôi mắt xanh đầy tội lỗi không bao giờ khép lại nữa.
Cảnh cuối cùng là cảnh Peter và CJ hôn nhau, hạnh phúc. Tuy vậy qua bộ phim này tôi đã học được rất nhiều, điều đáng quý nhất chính là lòng tin. Khi tin tưởng quá nhiều vào một người mà mình chưa biết rõ, sẽ bị kết cục như thế, bị phản bội, suýt chút nữa đã bị giết chết. Nhưng mà không phải vì vậy mà không chịu tin tưởng, lòng tin phải được đặt đúng chỗ, giống như những người bạn của Peter, vì tin rằng Spider man sẽ có thể chống lại và tiêu diệt thế lực tà ác nên họ mới sống sót.
Kết thúc bộ phim, mọi người cũng lật đật ra về, tôi và Hoắc Thiếu Khanh nắm lấy tay nhau, cùng nhau đi ra khỏi rạp chiếu phim.