Nam Chính Này, Tôi Không Cần!

Chương 46



Cả đoàn phim đều biết cả Tần Di Nhiên và Nam Ngôn đều không dễ đối phó.

Lúc trước sự việc kia bị Trịnh Thiến La công bố thẳng thừng trên weibo đủ khiến cho Tần Di Nhiên phải bị khởi tố, nhưng cuối cùng Tần Di Nhiên chẳng bị làm sao cả, còn lặng lẽ biến mất dưới tầm mắt của công chúng, ngay cả công ty chủ quản của Trịnh Thiến La cũng không tiếp tục truy cứu chuyện này nữa. Chỉ cần là người có quan hệ một chút sẽ biết Tần Di Nhiên đây là được người khác cứu ra rồi.1

Tổ đạo diễn của «Thành Phong Hoa» tất nhiên cũng ý thức được điều đó. Tần Di Nhiên nghe nói nhân vật công chúa Vân Hương là nhân vật mà trước đó Nam Ngôn đã đi thử vai, cho nên cô ta muốn kim chủ của mình giành lấy vai diễn này giúp cô ta cho bằng được.

Tạm thời khoan đề cập đến kỹ năng diễn xuất, cho dù cô ta không phải là người trong giới giải trí thì chỉ cần dựa vào kim chủ to lớn đằng sau cô ta cũng đủ để cô ta hoành hành ngang ngược ở cái đoàn phim này rồi.

Chuyện này còn liên quan đến vấn đề đầu tư nên mặc dù mọi người đều biết Tần Di Nhiên đã gây ra những gì, nhưng cũng không có ai dám nói thẳng ra lộ liễu. Thậm chí mọi người còn có thể che đậy giúp cô ta, làm bộ như không hề biết chuyện gì.

Nhưng Nam Ngôn không chừa một chút mặt mũi nào cho cô ta cả, trước mặt đội ngũ thành viên chủ chốt của đoàn phim, Nam Ngôn trực tiếp xé rách bộ mặt giả nhân giả nghĩa của cô ta ra ném thẳng xuống đất, còn đạp thêm mấy đạp, Tần Di Nhiên dám hung hăng đi gây sự như vậy chẳng phải là do hiện tại có người chống lưng cho cô ta sao?2

Trước đây khi cô ta còn đang đi học, có một doanh nhân giàu có đã nhìn trúng cô ta, muốn bao dưỡng cô ta.

Nhưng lúc ấy Tần Di Nhiên chỉ đơn thuần muốn ở cùng một chỗ với Tô Tà, chưa từng suy nghĩ đến những chuyện khác nên cô ta đã mau chóng cự tuyệt. Trong vài năm lăn lộn ngoài xã hội, còn xảy ra chuyện lớn, Tần Di Nhiên biết, cô ta không thể quay về bên Tô Tà được nữa.

Hiện tại, người doanh nhân giàu có kia lại một lần nữa đưa tay ra với cô ta, Tần Di Nhiên không chút do dự đáp ứng ngay.

Trở thành tiểu tình nhân được đối phương nuôi dưỡng, ban đầu lòng tự trọng của Tần Di Nhiên không thể chấp nhận được, nhưng thời gian qua đi, những thứ đồ vật tưởng chừng như cô ta không thể chạm tay tới trong quá khứ lần lượt được đưa đến trước mắt cô ta, Bùi Tuyết - người mà cô ta nghĩ cô ta sẽ không thể trèo cao nổi lại chủ động lấy lòng cô ta, Tần Di Nhiên cuối cùng cũng tìm ra được niềm vui trong đó.

Trong vòng hai tháng ngắn ngủi, Tần Di Nhiên đã hoàn toàn thay đổi tâm tính của chính mình.

Vì có người chống lưng nên mọi việc trong quá khứ đều đã được giải quyết, Tần Di Nhiên bắt đầu muốn thách thức Nam Ngôn.

Mặc dù người vạch trần cô ta là Trịnh Thiến La, nhưng cô ta lại không dám xuống tay với Trịnh Thiến La.

Trịnh Thiến La đã hoạt động nhiều năm trong giới giải trí, không thể khinh thường nhân mạch của cô ấy, bối cảnh của cô ấy cũng tốt, nhưng khá rắc rối phức tạp, không phải là người mà Tần Di Nhiên hay kim chủ của cô ta có thể động được.

Hơn nữa, vì để áp chế chuyện của Trịnh Thiến La, kim chủ của cô ta đã xuất lực không nhỏ, ông ta không thể chỉ vì một Tần Di Nhiên mà tiếp tục đắc tội với Trịnh Thiến La.

Mục tiêu chính của Tần Di Nhiên là Nam Ngôn.

Tất cả mọi chuyện đều do Nam Ngôn mà ra cả, người mà cô ta muốn đối phó cũng chính là Nam Ngôn.

Nam Ngôn chỉ là một người mới bước chân vào giới giải trí, mới đóng có hai ba vai phụ mà thôi, người quen ngoại trừ Trịnh Thiến La ra thì còn ai có thể vì cô mà ra mặt được nữa?

Lúc trước, Tần Di Nhiên có đi cùng Tô Tà đến buổi thử vai, biết được Nam Ngôn đi thử vai nhân vật công chúa Vân Hương, sau đó có tin đồn rằng nhân vật Vân Hương công chúa đã được định xong, mà Nam Ngôn cũng chuẩn bị tham gia vào đoàn phim.

Lúc ấy Tần Di Nhiên đã hạ quyết tâm phải ép chết Nam Ngôn.

Vậy nếu như cô ta cũng đi thử vai thì sao? Sau lưng của cô ta có kim chủ, cho dù Nam Ngôn có đang trong quá trình quay phim cũng phải nhường bước cho cô ta.

Một vai nữ số 5 mà thôi, Tần Di Nhiên chỉ cần mở miệng, kim chủ ở sau lưng cô ta cũng chiều ý cô ta đánh tiếng với đoàn phim, sau khi tổ đạo diễn cân nhắc một hồi lâu, cuối cùng cũng đáp ứng.

Tần Di Nhiên nghe nói diễn viên vốn được định đóng vai công chúa Vân Hương muốn chờ để gặp mặt cô ta xong mới rời khỏi đây. Mọi người cũng đã đồng ý và xin lỗi nữ diễn viên đó, hy vọng cô ấy có thể đi tìm đoàn phim khác.

Loại chuyện chen chân nửa đường này giới giải trí có nhiều lắm, diễn viên đóng vai Vân Hương công chúa khóc lóc không thôi, bản thân không có hậu thuẫn cường đại, chỉ có thể ôm hận nhịn xuống, không muốn ở lại đoàn phim để bị người ta đánh vào mặt nên cô ấy vẫn quyết định rời đi.

Chuyện này Tần Di Nhiên còn chưa biết, lúc này trong lòng cô ta đang tràn đầy vui sướng, ý thức bản thân vượt qua Nam Ngôn, đánh thẳng vào mặt cô.

Tuy bị trào phúng nhưng cô ta vẫn nâng cằm lên giả bộ hào phóng: "Tôi biết do cô bị thay vai giữa chừng cho nên mới sinh lòng bất mãn, mạnh miệng vài ba câu mà thôi, tôi chẳng thèm để ý. Chỉ là bây giờ chúng tôi sắp phải họp rồi, những ai không có quan hệ gì ở đây xin mời rời đi cho."1

Bùi Tuyết cũng cười nói: "Chị Ngôn Ngôn, chị cũng thấy rồi đó, chị Di Nhiên đây mới là công chúa Vân Hương, còn chị đã bị thay rồi, hiện tại chị ngồi ở đây có vẻ không được thích hợp lắm."

Nam Ngôn tò mò nhìn hai người bọn họ một cái, phát hiện ra bọn họ đều đang nghĩ người bị thay là Nam Ngôn nên mới đắc ý đến thế.

Bọn họ thậm chí còn không biết cô không phải là công chúa Vân Hương.

Cũng đúng, trước khi bấm máy thì danh sách diễn viên không được công bố ra bên ngoài, Tần Di Nhiên chỉ biết Nam Ngôn đi thử vai Vân Hương công chúa, khi đạo diễn nói cho Tô Tà biết rằng cô đã được định vai công chúa Vân Tranh, Tần Di Nhiên không có mặt ở đó nên không biết là phải, mà Tô Tà lúc đó cũng đã chết lặng, không còn nghĩ thêm được gì nữa.

Điều này cũng làm cho tin tức của hai cô ấy không được cập nhật thì phải.

Nam Ngôn bật cười: "Bùi tiểu thư, cô nhập diễn nhanh thật đấy, chắc là tính cách của cô cũng giống y chang như cô thị nữ trong kịch bản nhỉ?"

Bùi Tuyết tức nghiến răng nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười.

"Chị Ngôn Ngôn cứ đùa em."

Nếu không phải do Nam Ngôn thì bây giờ cô sẽ không bị nắm lấy một cái nhược điểm lớn như vậy, càng sẽ không thoả hiệp với một ông già, trở thành người tình nhỏ trong bóng tối của ông ta. Đã vậy còn phải bồi thường bằng một cái MV của nhất ca trong Huyễn Nhạc nữa chứ.

Sự việc mà Tần Di Nhiên gây ra rầm rộ trên weibo lớn đến mức Bùi Tuyết cũng biết, cô đã âm thầm liên hệ với người có kim chủ chống lưng là Tần Di Nhiên.

Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè.

Tần Di Nhiên và Bùi Tuyết nhanh chóng thiết lập một một quan hệ vì lợi ích.

Quả nhiên Tần Di Nhiên rất có tác dụng, mới có thể giúp cho Bùi Tuyết - người vốn sẽ phải đi theo con đường âm nhạc một lần nữa quay trở lại phim trường. Có qua thì phải có lại, Bùi Tuyết đương nhiên phải ra mặt đấu tranh anh dũng vì Tần Di Nhiên rồi.

"Chị Ngôn Ngôn, chị đừng ở đây câu thời gian nữa, vai diễn của chị đã biến mất rồi, chị ở lại đây không thấy xấu hổ sao?"

Nam Ngôn chậm rì rì ngồi lại đúng vị trí, cô xoay cây bút trong tay rồi ấn mạnh xuống, âm thanh vừa đủ để mọi người trong phòng đều nghe thấy: "Thiểu năng ghê..."

Ba từ thanh thuý thể hiện cõi lòng đầy bất lực của cô.

Tô Tà không nhịn nổi nữa, đen mặt gằn từng tiếng: "Tần Di Nhiên, em đoạt vai Vân Hương công chúa là muốn nhằm vào Nam Ngôn sao?"

"Em không có nhằm vào cô ta, là do cô ta tài nghệ không bằng người mà thôi, thua kém người khác thì phải nên nhượng bộ." Tần Di Nhiên hất cằm lên, "Tô Tà, anh biết em có xuất thân chính quy, mạnh hơn cô ta rất nhiều, nhân vật này càng phù hợp với em hơn."

Tô Tà nghe không nổi nữa rồi.

Tần Di Nhiên thậm chí còn không biết nhân vật thật sự mà Nam Ngôn thủ vai là nhân vật nào, đã vậy còn giật vai của người khác rồi còn đứng đây khoe khoang nữa.

Cô gái trước mắt này có thật là Tần Di Nhiên mà hắn vẫn luôn cho rằng rất ngây thơ và thuần khiết không?

Tô Tà chán ghét không muốn nhìn cô ta thêm một cái nào nữa, hắn dứt khoát đứng dậy cầm theo kịch bản đẩy cửa đi ra ngoài.

Tổ đạo diễn: "....."

Nam Ngôn cũng thu dọn đồ đạc của mình, lịch sự đứng dậy gật đầu chào tổ đạo diễn: "Thật xin lỗi, nếu trong cuộc họp mà có hai cô ấy thì tôi không thể ở lại đây được đâu, không khí tanh tưởi làm tôi cảm thấy rất ngột ngạt, cho nên tôi đi trước đây ạ."

Thấy Nam Ngôn đứng dậy, Hà Chỉ cũng rất có nghĩa khí đứng dậy theo, tuy anh ta không nói gì nhưng hành động của anh ta đã nói lên tất cả.

Khi Nam Ngôn đi ngang qua Tần Di Nhiên, trông thấy Tần Di Nhiên đang ngẩng cao đầu cùng khuôn mặt tươi cười giả tạo của Bùi Tuyết, cô chợt cảm thấy buồn cười.

Cô chủ đứng diễu võ dương oai, kế bên là cô người yêu bé bỏng ngốc nghếch của cô ấy, hai người họ thật đúng là cặp chị em ngốc nghếch trời sinh mà.

Đáng tiếc, công chúa Vân Hương và thị nữ Tiểu Y của nàng ấy hy sinh thân mình để bảo vệ sự trong sạch đã bị hai con điên phá hư.1

Nam Ngôn đảo mắt, tiêu sái bỏ đi.

Không đến vài phút sau, trong phòng truyền ra tiếng chất vấn đầy tuyệt vọng của Tần Di Nhiên.

"Cái gì?? Nam Ngôn là công chúa Vân Tranh sao?!!"

Trong lúc khởi động máy, Nam Ngôn và Hà Chỉ đứng bên cạnh nữ hai và nam hai. Nữ hai Thành Sương Linh là một người khá phô trương, sau khi chụp ảnh poster xong, cô ấy vội lôi kéo Tô Tà tự sướng cùng, sau đó là đến lượt nữ chính Đổng Duyệt và nam chính Đinh Triết, cô ấy còn xin được chụp ảnh chung với Hà Chỉ nữa.

Cô ấy thậm chí còn muốn tự sướng chung với Tần Di Nhiên và Bùi Tuyết, chỉ riêng Nam Ngôn là cô ấy tránh xa.

Nam Ngôn không có hậu thuẫn, là một người mới vừa bước chân vào giới giải trí nhưng lại đắc tội với người có lai lịch, không có ai dám mạo hiểm làm phật lòng người khác để thân thiết với cô cả.

Không chỉ mỗi Thành Sương Linh biểu hiện ra điều này, nhưng cô ấy là người đầu tiên trong nhóm thành viên chủ chốt thể hiện rõ ràng nhất.

Nhiều diễn viên phụ và một số nhân viên công tác cũng như có như không nhằm vào Nam Ngôn.

Nam Ngôn đã tạo hình xong từ sáng sớm, nhưng cảnh quay của cô lại bị hoãn lại, một cảnh diễn có thể bắt cô đợi đến cả một ngày trời.

Ngày đầu tiên Nam Ngôn không nắm rõ được tình hình. Ngày thứ hai cô bắt đầu có cảm giác gì đó. Đến ngày thứ ba thì cô đã hoàn toàn xác định có người đang ở sau lưng cố ý bắt nạt cô.

"Tiểu Nam."

Mới rạng sáng tinh mơ, Nam Ngôn đã đi từ khách sạn đến phim trường rồi.

Chuyên gia trang điểm có thái độ rất tốt với cô, rất thích trò chuyện bát quái cùng Nam Ngôn, chỉ có điều là thợ trang điểm này lúc nào cũng muốn trang điểm cho Nam Ngôn đầu tiên. Nam Ngôn hôm nay vẫn dậy sớm như mọi ngày, cô vừa mới bước ra khỏi cửa khách sạn liền thấy Hà Chỉ đang đội mũ lưỡi trai đứng ở vườn hoa bên ngoài gọi cô.

"Tôi hỏi thăm được là do Tần Di Nhiên đã gây áp lực cho đoàn phim." Hà Chỉ nói thêm, "Người đứng sau cô ta rất chiều chuộng cô ta, sẵn sàng đập tiền cho cô ta chơi đùa. Ban đầu tôi nghe nói cô ta muốn thay vai diễn của cô nhưng đạo diễn không nỡ từ bỏ cô nên đã từ chối, vì để giữ lại vai diễn này cho cô, đạo diễn không dám ngoài mặt chiếu cố quá nhiều đến cô được."

"Bên Tần Di Nhiên nói muốn cô chủ động phá hợp đồng rời đi."

"Thủ đoạn của cô ta đúng là không biết xấu hổ."

Nam Ngôn cũng không quá ngạc nhiên, cô biết ngay chuyện này nhất định là do Tần Di Nhiên ở sau lưng giở trò quỷ mà.

"Bây giờ cô có hai cách, một là cô đi xin lỗi cô ta, để cô ta buông tha cho cô...."

Hà Chỉ vừa mở miệng, chưa kịp nói dứt câu thì Nam Ngôn đã bật cười: "Nghĩ cũng đừng nghĩ. Đi xin lỗi Tần Di Nhiên sao? Tôi sợ đến đời sau của tôi cũng còn cảm thấy ghê tởm đấy."

Hà Chỉ thở dài.

"Tôi biết ngay cô sẽ không nhượng bộ mà. Tiểu Nam, cô quá kiêu ngạo. Nói cho cùng cô chỉ là một người mới, lại không có hậu thuẫn cường đại, chống lại loại người mang tiền vào đoàn phim rất dễ bị thiệt thòi."

Nam Ngôn thờ ơ đáp: "Tôi là người mới không có nghĩa là tôi đáng phải bị ức hiếp như thế. Hơn nữa, số tiền cô ta đập vào đoàn phim này chỉ đổi lại được một vai diễn mà thôi, không phải để cho cô ta muốn ngang ngược thế nào cũng được."

"Cô ta dám bắt nạt tôi chẳng phải là ỷ ở sau lưng có người chống lưng cho cô ta sao?" Nam Ngôn nhíu mày cười khẽ, nhẹ nhàng thốt ra một câu, "Vậy tôi đây làm cho cô ta không còn người chống lưng nữa là được rồi."

"Không còn chỗ dựa nữa, để tôi xem cô ta có thể làm bậy như thế nào."