Nam Chính Xin Anh Đừng Ly Hôn

Chương 9: Thoa Thuốc





Đợi bọn họ đi khuất bóng rồi mới khập khiễng đi vào.
Cô đầu tóc rối tung rối mù, chỉnh cấp mấy vẫn rối..

Tay chân có vài vết trầy xước, mặt bị bầm một bên.

Giày cũng đã trẹo..

cứ đi như thế đến cổng Dinh gia..
Dinh Tử Kiến làm việc cũng khá khuya.

Hắn vừa xong công việc liền từ thư phòng đi ra, rót một ly trà sâm ấm ấm nhấp môi.
Đang ngồi trên sô pha ở phòng khách liền nghe có tiếng bước chân người vào.

Hắn hơi ngẩn đầu nhìn.

Nói thật, giữa khuya nhìn thấy bộ dạng của cô, người thường đã té xỉu từ lâu.

Trông rất doạ người..
Dinh Tử Kiến đứng dậy: "Cô làm sao vậy?" nghe quản gia Tư nói hôm nay cô ta đi làm ngày đầu tiên.

Giờ này mới về, lại mang bộ dạng này, không lẻ bị cướp..

Lòng hắn cũng rộn lên một chút lo lắng.

Dù gì cũng là vợ trên danh nghĩa.

Không muốn quản cũng phải quản.
Mễ Lam thấy Dinh Tử Kiến giờ này vẫn còn thức, hai con mắt đen thẳm nhìn cô không chớp.


Cô cũng nhìn lại toàn bộ hình dạng mình lúc này.

À có chút giống từ dưới mới chui lên thật.
Mễ Lam liền làm bộ dạng hết sức thương tâm:
"Anh êu..!!! cầu thương thương, cầu che chở" định lao tới thì người kia liền nghiêm mặt, kiểu như có một tường băng ngăn cách bọn họ, cô mà dám tiến thêm nửa bước liền chết cóng..
"Nói tiếng người" Dinh Tử Kiến không khách sáo quát.
Mễ Lam gãi gãi đầu cười hì hì: "Ờ..

Tôi là bị người ta đánh ra nong nổi này"
Nói xong cô tưởng ông chồng nạnh nùng sẽ bớt lạnh lùng, không ngờ không khí còn bức người hơn.
Cô trong lòng nghĩ ngợi: Là vợ anh bị người ta đánh thành đầu heo đó, anh còn dùng thái độ không thiện chí này trừng cô, giống như không tin vào hiện thực vậy.
"Đi tắm" hắn chỉ buông ra mấy lời rồi quay lưng đi lên..
Mễ Lam: "???" chỉ vậy thôi đó hả...
Một lúc sau..

Cô tắm xong đi ra ngoài thì thấy một cục đen thui đang ngồi trong phòng mình..

Moá doạ chết bổn cô nương..
Dinh Tử Kiến bật đèn lên, hắn cúi đầu mở hộp thuốc chỉ có giọng điệu vẫn quen ra lệnh:
"Lại đây, ngồi xuống"
Mễ Lam lại có chút tưởng tượng sao mình giống con chó đang được huấn luyện vậy nhỉ?
Cô ngoan ngoãn làm theo, chồng cô đúng là có khí chất lãnh đạo nha, trước giờ chưa ai lại ra lệnh mà cô lại không kháng cự tí nào như này.
"A..!! đau..."
"A...!! Chỗ này cũng đau"
"Câm miệng" Dinh Tử Kiến vừa kiểm tra vết thương vừa cố gắng hết sức nhẹ nhàng bôi thuốc cho cô.
Mễ Lam ngồi rất gần hắn, thấy hắn đang cúi đầu, cô nghe được mùi hương nhè nhẹ trên tóc hắn phớt qua.

Hít một cái đúng làm người khó mà quên được.

Đang mơ màng vết thương bị chạm mạnh, cô liền nhíu mày tỉnh ngay.
"Hayzzz.." Mễ Lam thở dài một cái..

Người nào đó liền ngừng động tác lại, hai mắt rất gần nhìn cô một chút, rồi nhanh chóng thu lại tầm mắt né tránh xa ra.
"Lộp bộp" chồng à, anh có nghe tiếng tim em đập không? Mắt chớp chớp.
"Có ai khen anh lớn lên đẹp mắt bao giờ chưa?" Đúng là đã thấy qua nhiều mỹ cảnh nhưng lần đầu được thấy tận cảnh nhan sắc đẹp đến độ hại nước hại dân này.
Khụ..!! Hắn ho khan một cái..

Con nhỏ này lại chơi trò thả thính.

Dinh Tử Kiến ngậm chặt mồm quyết không đớp thính, để bị mắc câu..
Hắn chuyển chủ đề ngay: "Đi làm ngày đầu tiên đã gây sự?"
Mễ Lam cúi đầu, xoay xoay hai ngón tay như đứa trẻ con mắc lỗi đang bị phụ huynh răn dạy..
"Làm gì có gây sự..

chỉ là ra tay nghĩa hiệp giúp đỡ người thôi" cô không hề nói thêm bớt lời nào..
"Vậy ai đánh cô ra nong nổi này..

là phụ nữ?" Chắc cô lại đi dùng cái danh Dinh phu nhân tác quái nên bị đám phụ nữ ganh ghét đánh cho.

Hắn là đang nghĩ như thế, ánh mắt có chút khinh thường nhìn cô..
Bắt được loại suy nghĩ đi lệch xa quỹ đạo đó của chồng mình..


Mễ Lam liền thông não cho anh ngay..

ngôn tình sủng
"Tôi hôm nay đến trường quay phỏng vấn người nổi tiếng.

Cô ta tên Ngân Ly.

Không ngờ buổi tối trên đường chuẩn bị về thì lại thấy cô Ngân Ly đó bị một đám người bắt cóc, hình như là người của Triệu cái gì Hùng á..

Tôi liền nổi máu anh hùng ra tay nghĩa hiệp đánh nhau với bọn chúng, cũng may cảnh sát đến kịp, không thì cái mạng nhỏ này đã không về được đây rồi.

Anh nhém trở thành đàn ông goá vợ rồi đó có biết chưa"
Thấy cô kể hùng hồn khí thế rồi lại trở sang giọng điệu đáng thương..

Miệng Dinh Tử Kiến giật giật, sắc mặt tâm tình người này thật khó dự đoán làm sao.

Kiếp trước cô ta là tắt kè hoa à..

Biến hóa nhanh thế.
"Tôi cũng mong như thế" hắn nói
Mễ Lam liền phùng mang trợn má: "Này này..

anh mong tôi chết đến vậy sao?" nói xong người kia vẫn nét mặt cao nhân thể hiện rõ đó là việc dĩ nhiên..
Mễ Lam tức giận lao tới hai tay nhéo má hắn..

Dinh Tử Kiến lại bất ngờ bị cô tấn công không kịp đề phòng.

Móng vuốt của cô vợ hắn quá lợi hại rồi.
"Tôi nói cho anh biết, anh mà thái độ thế này nữa, có tin tôi cả đời này cắn chặt anh không buông không?" Cô hừ lạnh rút tay về.

Người kia đang nghĩ có nên bỏ chạy như lần trước không!!!
Mặt Dinh Tử Kiến hơi hồng hồng, không biết là do cô mạnh tay hay vốn dĩ tâm tình đang giao động khác thường.
"Cô nói người đánh cô là Triệu Kiến Hùng?"
Mễ Lam hơi vò đầu, sau đó gật gật: "Đúng rồi..

là Triệu Kiến Hùng"
"Hắn có biết thân phận của cô không?" thân phận được nhắc đến ở đây là vợ của anh Dinh Tử Kiến..


Nếu biết mà tên đó còn dám ra tay thì xem ra hắn chán cuộc đời này sống quá dài rồi.
"Ầy..!! tôi chỉ nghe Ngân Ly nói là nói lại là do Triệu Kiến Hùng làm, do lúc đó hắn ngồi trên xe phía xa, nên không có bằng chứng cụ thể.." phải hắn xuống xe cô liền đập tên đó đầu tiên...
"Còn về thân phận Dinh phu nhân, tôi không có đi rêu rao khi chưa có sự cho phép của anh..." Mễ Lam một mặt đầy ngây thẳng lên tiếng.
"Không có?" Vậy lần trước ai dùng đến nghiện vậy?
"Lần này không có"
Hắn muốn hỏi vì sao không dùng thì lời chưa nói ra liền rút lại không nói tiếp, sau đó đứng lên cầm theo hộp thuốc về phòng mình..

Đi đến cửa mới nghe giọng nhẹ nhẹ của hắn vọng vào..
"Thích thì cứ dùng" sau đó đóng cửa đi ra ngoài..
Mễ Lam nghe lúc đầu còn ngơ ngác, dùng gì? thích gì?
Nghĩ một lúc mới hiểu ý hắn là danh phận đó thích cứ dùng thoải mái, không cần phải hỏi ý hắn..
Mễ Lam cười cười, vậy mới đúng ông chồng mẫu mực chứ..

Cho hắn 1 điểm thiện cảm..

Trên tổng thang điểm là 100.
[...]
"Trình Tống..!! điều tra Triệu Kiến Hùng cho tôi....!Tôi muốn hắn ta lập tức biến mất khỏi thành phố này"
Trình Tống giật mình.

Hiếm lắm mới thấy Boss nhà hắn ra lệnh phong sát một người.

Người này chắc đắt tội rất lớn rồi đây.

Nhưng trong quá trình làm ăn gần đây, đâu thấy công ty nào gây sức ảnh hưởng đến Dinh Thế đâu.

Vậy là vì sao? Hắn nghi hoặc nhưng không dám hỏi nhiều, chỉ phụng mệnh hành sự..