Vừa vặn nhìn thấy, Tô Yên nhận móc chìa khóa của Nguyên Hân Lâm, Nguyên Hân Lâm cười ôn nhu, hai người đi vào văn phòng.
Ánh mắt Khương Nhiên khó lường nhìn cửa văn phòng giáo viên.
“Nam sinh kia là ai?”
Trình Tinh Dương lắc đầu, “Không quen biết.”
Nói xong, Trình Tinh Dương bị đôi mắt Khương Nhiên đảo qua, vội vàng nói: “Em sẽ điều tra rõ ràng!”
Sự thật chứng minh, có một số việc không biết vẫn tốt hơn, càng biết, càng sốt ruột.
Vốn dĩ, Khương Nhiên cũng không để ý.
Ở chung với Tô Yên lâu như vậy, biết cô trong phương diện tình cảm hơi chậm chạp.
Nhưng, sau khi Trình Tinh Dương cầm tin tức điều tra được nói với hắn, vẻ mặt Khương Nhiên đen sì.
Nghe Trình Tinh Dương đĩnh đạc nói: “Nam sinh kia là Nguyên Hân Lâm, học bá. Nghe nói sẽ tham gia cuộc thi học sinh giỏi Hóa quốc gia.”
“Nói điểm quan trọng.”
“Điều quan trọng chính là Tô Yên đã từng thích Nguyên Hân Lâm, hình như còn tỏ tình với cậu ta, nhưng mà lúc đó Nguyên Hân Lâm lại ở bên nữ sinh khác.”
Sau khi nói xong, Trình Tinh Dương còn chép chép miệng, “Tình cảm của cậu ta còn rất phong phú a.”
Ư Ư: Có mấy người được tham gia cuộc thi học sinh giỏi Hóa quốc gia???😆