Nam Chủ Này Ta Che Chở

Chương 22: Tiểu đáng thương nghịch tập (22)



So sánh với Đỗ Kiện Khang nghĩ lại mà kinh, Trì Tang mấy ngày nay ngược lại cực kỳ thoải mái và thích ý.

Được trải qua cơn nghiện làm đạo diễn, còn có thể thuận tiện thể hiện kỹ năng diễn xuất một chút, giảm bớt phiền muộn không có phim để quay và không có tiền để trả - về vấn đề này hắn không hề lừa gạt Đỗ Kiện Khang, thân là diễn viên ai không muốn trở thành đạo diễn chứ?

Trì Tang bên này nhàn nhã khi dễ Đỗ Kiện Khang, bên kia còn có thể phân tâm đùa giỡn một chút với Lâm tổng vừa mới câu tới tay.

Lúc mình rời đi quá mức kéo quần vô tình, nhìn bộ dáng ủy khuất của Lâm tổng, nên dỗ dành một chút.

Vì thế, thừa dịp Đỗ Kiện Kiện học thuộc lời thoại, Trì Tang gửi tin nhắn quấy rầy Lâm tổng đang đi làm:

[Tiền xu chính nghĩa: Ông chủ, gần đây thế nào? Có bị bắt nạt trên mạng không? Cho anh giá hữu nghị nha! ]

Lâm Cừ lúc này hiếm khi phân tâm trong thời gian làm việc, nghe thấy âm thanh thông báo, vội vàng cầm lấy điện thoại di động kiểm tra, lúc này mới phát hiện là [Tiền xu chính nghĩa] được thêm bạn trước đó.

Hai người cũng coi như từng hợp tác qua một lần, bởi vì Lâm Cừ đối với hắn có hảo cảm khó hiểu, sau đó cũng lục tục tán gẫu vài lần, xem như là bạn bè bình thường trên wechat đi.

Tuy rằng rất thất vọng không phải là Trì Tang, Lâm tổng vẫn lễ phép trả lời. [Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Rất tiếc, gần đây công ty không có nhu cầu về phương diện này. Dạo này sinh ý của cậu thế nào?]

Vừa thấy lời này, đối phương lập tức kể khổ:

[Tiền xu chính nghĩa: Aida, sinh ý không tốt! Gần đây ngành nghề này đình trệ, cũng sắp nghèo chết rồi!]

Lâm Cừ thấy thế, lập tức có chút lo lắng. Thông qua những dòng chữ trong lúc trò chuyện, Lâm Cừ cảm giác đối phương cũng trạc tuổi Tiểu Trì, hình như còn là một học sinh, gia cảnh không tốt chỉ có thể dựa vào công việc bán thời gian để kiếm tiền sinh hoạt.

Nghĩ đến tình huống của Tiểu Trì cũng không kém hắn bao nhiêu, yêu ai yêu cả đường đi lối về, Lâm Cừ nhịn không được muốn giúp hắn nhiều một chút, vì thế không chút nghĩ ngợi liền gõ chữ:

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Nếu cậu thiếu tiền, tôi có thể cho cậu mượn trước ứng phó lúc khẩn cấp.]

Tin nhắn vừa gửi đi, đối phương liền trả lời:

[Tiền xu chính nghĩa: Tôi vừa nhận được đơn hàng một vạn tệ, vừa đủ tiền thuê nhà và sinh hoạt phí tháng này, tháng sau phải tiếp tục cố gắng!]

Lâm Cừ gõ được một nửa "Cậu không cần ngượng ngùng, ai cũng đều có khó khăn..." nhất thời kẹt ở hộp thoại, sau đó bị Lâm tổng xóa bỏ từng chữ một.

Hóa ra là Versailles*, điều này có chút xấu hổ.

Versailles -凡尔赛 (fáněrsài) là phiên âm của cung điện Versailles của Pháp. Đây là một thuật ngữ được sử dụng để mô tả "sự khoe khoang khiêm tốn", dùng để chỉ những người phô trương sự giàu có hoặc hoặc thành công của họ một cách tế nhị, tiếng Việt có thể hiểu là "tự sướng". Mun1911

Lâm tổng vừa cảm thán thanh niên bây giờ nói chuyện thích thở dốc, vừa lập tức gửi tin nhắn khắc phục.

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Xin lỗi.]

Khóe miệng Trì Tang khẽ cong, hắn có thể tưởng tượng ra bộ dáng xấu hổ lúc này của Lâm tổng: Đối phương nhất định là đang vừa cảnh tỉnh lại cảm giác ưu việt của mình quá mạnh mẽ, vừa muốn xin lỗi nhưng không biết sắp xếp ngôn từ như thế nào.

Trì Tang quyết định tiếp tục trêu chọc anh.

[Tiền xu chính nghĩa: Không cần xin lỗi. Làm bằng hữu với thổ hào không phải là vì lời nói ấm lòng này, khoảnh khắc đập tiền này sao? # liếc mắt cười #]

[Tiền xu chính nghĩa: Tôi biết, có tiền hay không không quan trọng, anh chủ yếu coi trọng tình hữu nghị thuần khiết giữa chúng ta! #mặt cún# #hai trái tim# #hôn gió#]

Lâm Cừ: "......"

Không biết tại sao, mạc danh có cảm giác bị đùa giỡn.

Lâm Cừ đang cảm thấy có chút cổ quái, đối phương lại gửi tin nhắn tới:

[Tiền xu chính nghĩa: Lâm tổng không có nhu cầu về công việc, vậy vấn đề tình cảm có điều gì nghi vấn không? Thỉnh thoảng tôi cũng đảm đương vai trò cố vấn tình cảm nha! #bán manh# #đáng yêu#]

Nhìn thấy tin này, vẻ mặt Lâm tổng đột nhiên thay đổi: Đối phương đã nghe được cái gì hay là chỉ tùy tiện hỏi một chút? Không đợi hắn nghĩ ra cái gì, đối phương lại gửi tin nhắn tới.

[Tiền xu chính nghĩa: Ai, nhắc mới nhớ, hôm nay tôi bỏ mặc bạn trai lần đầu nhận định ở nhà, cũng không biết anh ấy có giận không?]

Đôi mắt Lâm Cừ xoay chuyển, bạn trai? Từ nội dung bình thường hay trò chuyện, rõ ràng có thể thấy được đối phương là nam, vậy nghĩa là [Tiền xu chính nghĩa] cũng là người đồng tính luyến ái?

Lâm Cừ nhất thời có cảm giác kỳ lạ, trực giác nói cho hắn biết [Tiền xu chính nghĩa] là người hắn nhận thức, nói không chừng quan hệ còn rất không tầm thường. Chưa kịp làm rõ manh mối, đối phương lại gửi tin nhắn tới.

[Tiền xu chính nghĩa: Người kia nhà tôi nha, nhan sắc cao, nhân phẩm tốt...... Nhưng mà tính cách quá thẳng nam, người ta đã đi ra ngoài được sáu mươi lăm phút rồi, cũng không thèm gọi điện thoại hỏi thăm một chút! #tức giận#]

Sáu mươi lăm phút? Lâm Cừ lập tức cúi đầu nhìn đồng hồ, Trì Tang ra khỏi nhà lúc 7 giờ 38 phút, hiện tại là 8 giờ 43 phút!

Lâm Cừ lập tức gọi điện thoại cho Trì Tang, vang lên vài hồi chuông thì đối phương từ chối nhận. Lâm Cừ cũng không thất vọng, lập tức nhấn vào giao diện wechat gửi tin nhắn:

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Tiểu Trì, nghe điện thoại, anh biết là em!]

Đối phương phải mất một lúc lâu sau mới trả lời:

[Tiền xu chính nghĩa: Ai nha, lộ tẩy rồi sao? #Hi# #cười trộm# #nghịch ngợm #]

Bộ dáng không hề sợ hãi kia, vừa nhìn đã biết là cố ý.

Lâm Cừ lúc này cũng kịp phản ứng lại, kỳ thật Trì Tang đã sớm nhắc nhở. Khi đó hắn nói như thế nào? "Có một số người lớn tuổi năng lực tiếp thu kém, không biết chuyển tiền qua WeChat."

Lâm. Lớn tuổi-Không biết chuyển tiền qua wechat. Cừ: A...... Quả nhiên, có câu nói như thế này, cái chết mặc dù đến chậm nhưng sẽ đến.

Mặc dù có chút xấu hổ, nhưng nghĩ đến Tiểu Trì sớm như vậy đã bắt đầu giúp hắn đáp trả người trên mạng, khôi phục danh dự cho hắn, trong lòng Lâm Cừ cảm động, đồng thời lại có chút tự trách và áy náy.

Chung quy vẫn là do hắn vô năng, hại Tiểu Trì vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, vẫn còn mắc kẹt ở đáy vực cuộc đời, đã phải quan tâm lo lắng đến chuyện của hắn.

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Xin lỗi, cho tới tận bây giờ anh mới biết, chuyện internet bùng nổ lần trước cũng là nhờ có em trợ giúp, làm người yêu, anh quá kém cỏi #khóc lớn#]

Trì Tang đọc tin nhắn của Lâm Cừ, có chút bất đắc dĩ: Cái đầu gỗ này, không trách hắn giấu diếm thân phận thật, lại còn xin lỗi hắn, người này cũng quá thành thật đi.

[Tiền xu chính nghĩa: Ai nha, tiền hàng hai bên đã thanh toán xong, còn khách khí như vậy làm gì? Nếu anh thật sự băn khoăn, gọi em là cha đi! #cười ngặt nghẽo#]

Lâm Cừ:...... Anh coi em là người trong lòng, em lại muốn làm lão cha của anh?

Không, đừng có mơ! Chỉ có chuyện này tuyệt đối không thể!

Không biết nên trả lời như thế nào, Lâm Cừ dứt khoát bỏ qua đề tài này, bắt đầu quan tâm đến thân thể đối phương:

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Đúng rồi, Tiểu Trì, thân thể em thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?]

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Xin lỗi, đáng lẽ anh không nên để em ra ngoài một mình, nghe nói lần đầu tiên rất dễ bị thương, sau đó cần nghỉ ngơi thật tốt.]

[Hỏi dòng sông nơi nào trong xanh như thế: Bây giờ em còn khó chịu không? Anh nghĩ vẫn nên tới bệnh viện khám một chút cho an toàn, hiện tại em ở đâu? Anh tới đón em nhé!]

Lâm Cừ gửi liên tiếp vài tin nhắn, thậm chí còn muốn gọi điện thoại trực tiếp hỏi, nhưng lại bị Trì Tang nhấn từ chối tiếp.

Trì Tang lúc này có chút bất đắc dĩ, vốn chỉ muốn trêu chọc bạn trai tươi mới ngon miệng một chút, kết quả không cẩn thận khơi dậy thuộc tính gà mẹ của đối phương.

Kỳ thật ngày hôm qua Lâm Cừ làm cực kỳ cẩn thận, công tác chuẩn bị làm lâu đến mức Trì Tang suýt chút nữa đã ngủ thiếp đi, sau đó cũng không sưng không đỏ, Lâm Cừ vệ sinh xong còn rất tri kỷ bôi thuốc, mát xa toàn thân cho hắn một lần, cho nên Trì Tang đi lại hoạt động không có bất kỳ vấn đề gì.

Cũng vì vậy Lâm Cừ mới yên tâm để cho hắn ra cửa, thế nhưng Trì Tang bên này vừa gửi tin nhắn, Lâm tổng lại lập tức lo lắng, luôn cảm thấy mình làm không tốt, phi thường muốn sửa đổi.

Vì thế, Lâm tổng lập tức hỏi một loạt vấn đề, tỷ như Trì Tang ở cùng một chỗ với ai, ở đâu, đang làm gì. Trì Tang thuận miệng nói dối cùng bạn học đi du lịch giải sầu, tin nhắn của Lâm tổng lập tức lại tới, truy hỏi địa điểm du lịch, phương thức xuất hành, đi ô tô hay máy bay...

Trì Tang lần đầu tiên hưởng thụ đãi ngộ "Mẹ cậu hỏi cậu ra ngoài làm gì", nhất thời cảm thấy không chống đỡ nổi, vội vàng lấy cớ điện thoại hết pin, nói vài câu mơ hồ liền thoát khỏi wechat, tắt máy đảm bảo an toàn.

Bên kia, Lâm Cừ bị Trì Tang đơn phương cắt đứt liên lạc lập tức nhíu mày, trực giác nói cho hắn biết Tiểu Trì có chuyện gì đó gạt mình, Trì Tang giấu diếm càng khiến cho hắn không yên lòng.

Sau khi nhíu mày suy tư một lúc, Lâm Cừ gọi trợ lý Tôn tới: "Đi điều tra xem Trì Tang hiện tại đang ở đâu?"

Trợ lý Tôn buồn bực: "Lâm tổng, Trì Tang không phải ở cùng một chỗ với anh sao? Anh không biết cậu ấy đi đâu?"

Lâm Cừ bị đâm trúng chỗ đau lập tức mất hứng trừng hắn một cái: Cái hay không nói, chỉ nói cái dở! Lắm lời!

Trợ lý Tôn làm bộ tự tát vào mặt mình, sau đó chịu mệt nhọc đi tra địa chỉ. Rất nhanh trợ lý Tôn thần thông quảng đại liền thông qua phương thức quăng lưới lớn, rà soát camera giám sát phương tiện giao thông tìm được điểm dừng chân của Trì Tang.

Nhìn địa chỉ trợ lý Tôn gửi tới, Lâm tổng lập tức phát hiện điểm đáng ngờ: Đó là một khu dân cư cũ kỹ đang chờ phá bỏ và dời đi nơi khác ở ngoại ô thành phố M. Cao trung Trì Tang đều học ở trường trong nội thành, nếu như là bạn học cao trung, phân chia dựa theo học tịch khẳng định sẽ không có bạn học ở nơi đó - đương nhiên cũng không loại trừ khả năng đi thăm người lớn trong nhà.

Nhưng thái độ của Trì Tang rất khả nghi, nếu là đi du lịch bình thường hoặc đi thăm bạn học tại sao phải che che giấu giấu? Nơi này rõ ràng đang diễn ra chuyện gì đó.

Nghĩ tới đây, Lâm Cừ lại thử gọi điện thoại cho Trì Tang, kết quả đối phương đã khóa máy.

Trì Tang khóa máy xong liền lập tức hối hận: Giấu đầu hở đuôi như vậy, đây là sợ Lâm Cừ không phát hiện ra nơi này đang xảy ra chuyện gì đó sao?

Hệ thống cười xấu xa nói: "Chủ nhân, lấy tính cách gà mẹ của nhân vật chính, hắn rất nhanh sẽ tìm tới cửa!"

Trì Tang phóng ra một tia sát khí, ngoài cười nhưng trong không cười: "Lông của ngươi có phải quá dài rồi không? Thời tiết bây giờ đang nóng, hay là cạo đi!"

Hệ thống: "Ý! Chủ nhân, ta vừa nói mớ phải không? Ai nha, dạo này ngủ không ngon, luôn nằm mơ."

Trì Tang lười để ý hệ thống diễn, lập tức khởi động máy. Cuộc gọi thứ hai của Lâm Cừ đúng lúc gọi tới.

"Tiểu Trì, cuối cùng em cũng nghe máy!" Giọng Lâm Cừ rõ ràng nhẹ nhàng thở ra.

Trì Tang hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: "Lâm tổng, mỗi người đều có bí mật của mình, đúng không?"

"Em cũng có những thứ không muốn lộ ra trước mặt người khác, em rất cảm ơn sự quan tâm của Lâm tổng, nhưng... thỉnh thoảng hãy để em ở một mình một lát được không?" Trì Tang nói tới lời cuối cùng, giọng nói có âm rung, giống như không thể kìm nén được cảm xúc trong nội tâm.

Lâm Cừ lập tức cảm thấy đau lòng, hắn cảm giác mình giống như đã đánh bầm tím một mảng vào lòng tự trọng mong manh yếu ớt kia, không đành lòng quấy rầy, nhưng lại thật sự không yên lòng trạng thái hiện tại của Trì Tang, một lúc lâu sau mới cẩn thận nói:

"Tiểu Trì, anh hoàn toàn tôn trọng chuyện riêng tư của em, nhưng đừng tắt điện thoại nữa được không?Anh chỉ muốn biết em không sao, sẽ không quấy rầy em quá nhiều..."

"Hứa với anh, đừng để bản thân gặp nguy hiểm. Khi em cần anh, bất cứ lúc nào anh cũng có mặt!" Lâm Cừ ngữ khí khẩn thiết nói xong, thấy bên kia không có động tĩnh gì, chủ động cúp điện thoại.

Trì Tang: "..." Hỏng bét!

A cái này...... Không cẩn thận diễn quá mức rồi! Phải làm thế nào để quay đầu lại đây?

Lâm Cừ sẽ không báo cảnh sát chứ? Sao nghe cứ như là sẵn sàng gọi cấp cứu bất cứ lúc nào vậy?

Hệ thống: "Ha ha ha ha... Nấc cụt!"

Nhìn thấy Trì Tang giơ kéo trong tay, hệ thống một giây biến chân chó: "Chủ nhân, vừa rồi ta nghĩ đến một chuyện thật khôi hài chê cười, ta nói cho ngươi nghe nha!"

Trì Tang: Chậc, một chủ một tớ đều không phải đèn cạn dầu!