Nam Chủ Và Vai Ác Đều Là Con Trai Ta

Chương 7: 7




Edit: Aniie
******************************
Lăng Tử Tịch một bàn tay che hai mắt của mình, cảm nhận được ánh sáng lóa mắt, trong lòng một trận kinh ngạc.

Kỳ thật, cuối cùng vừa khéo, mình thật sự cũng không có ôm hy vọng gì.

Rốt cuộc, kiếp trước khi chơi mấy cái game mobile, mình chính là một phi tù a!
Nhấn mấy cái thao tác bình thường, nhấn đến hi hữu,tuyệt đối là thắp nhang cảm tạ!
Hơn nữa, đây là một điểm tích phân cuối cùng, không nghĩ tới thật sự quay đến một cái vật phẩm màu vàng cấp truyền thuyết?
Này là tương đương với SSR đi?!
Nhân gia Âu hoàng là một phát nhập hồn, chính mình còn lại là mò kim đáy biển.

Bất quá, có thể vớt lên đến liền tốt!
Lăng Tử Tịch tâm tình kích động nhìn ánh sáng vàng kim, đôi mắt cũng thích ứng với ánh sáng mãnh liệt.

Chỉ thấy, bên trong ánh sáng vàng ương bay một khối ngọc màu xanh lá.

Lăng Tử Tịch tức khắc có chút thất vọng, kỳ thật, so với khối ngọc gì đó, Lăng Tử Tịch càng muốn tiếp tục quay đến trang giấy, viết phương phối giải độc.

Rốt cuộc, trừ bỏ trận pháp cùng độc trong thân thể bọn nhỏ mới là đại sự.

Nhưng khối ngọc này dù sao cũng là vật phẩm vàng*, có lẽ sẽ có tác dụng gì đó?
(* vật phẩm vàng có thể hiểu là vật phẩm cấp cao, hiếm)
Lăng Tử Tịch duỗi tay hướng khối ngọc cầm lên, ngó trái ngó phải, cũng không có phát hiện chỗ hiếm lạ nào.

Chỉ thấy khối ngọc này phi thường trơn nhẵn, một chút hoa văn đều không có, ngọc bội bình thường nhất cũng so với nó đẹp đi!
“Uy, khối phá ngọc này có tác dụng gì, ngươi sẽ không chơi ta đi?” Lăng Tử Tịch tức giận đối với hệ thống nói.

“Cũng không phải là phá ngọc gì.” Hệ thống một bộ dáng lăng tử hân không kiến thức* nói, “Đây là ngọc giản.”
(Không tìm được hình minh họa nào thích hợp cả QAQ)
Ngọc giản? Đối với người đã từng đọc qua rất nhiều tiểu thuyết, cái từ này cũng không xa lạ, vì thế Lăng Tử Tịch nói: “Cho nên ta phải truyền linh thức vào ngọc giản thì mới có thể sử dụng?”
Lần này đến phiên hệ thống kinh ngạc, không nghĩ tới Lăng Tử Tịch thông minh như vậy, lập tức liền đoán được cách dùng: “Đúng vậy, chính là như vậy.”
“Chính là ta có linh thức sao?” Lăng Tử Tịch lo lắng nói, rốt cuộc, tuy rằng nguyên chủ tu luyện rất nhiều năm, nhưng còn không thể Ngưng Châu a.

Ngưng Châu là cảnh giới tu luyện đầu tiên, là đường ranh giới giữa người thường cùng người tu tiên.

“Có.” Hệ thống nói, “Tập trung tinh thần, để ý thức tiến vào ngọc giản.”
Lăng Tử Tịch theo bản năng đem tinh thần tập trung đến thức hải, quả nhiên phát hiện bên trong có chung nhũ sền sệt giống như linh thức, ngoài dự đoán chính là, linh thức cư nhiên không yếu.


Thực mau, Lăng Tử Tịch liền minh bạch, đây là nơi phát ra linh thức với huyết mạch nửa yêu kia.

Lăng Tử Tịch đem linh thức thâm nhập vào bên trong ngọc giản, tức khắc, ngọc giản phiêu ở trong thức hải ương, đồng thời có một loại đại đạo chi âm mờ ảo truyền đến, làm tinh thầnLăng Tử Tịch rung lên.

Chỉ thấy ngọc giản bắt đầu tản mát ra ánh sáng vàng chói, mặt trên hiện ra một hàng chữ khắc nhỏ: 《 Đan Độc Dược Lý Cao Giai bút ký 》.

Chữ tuy nhỏ, nhưng Lăng Tử Tịch từ phía trên cảm giác được bên trong ẩn chứa vô vàn đạo ý, làm thức hải của mình đều rõ ràng hơn một ít.

Này hẳn là tay trái đạo năng nào đó đi! Ít nhất đối chính mình mà nói, là sự tồn tại rất cao cấp.

Lăng Tử Tịch có chút hơi hơi kích động, phải biết rằng, tuy tùy tiện nhưng đại năng trên người mọi món đều rất trân quý, chẳng sợ chỉ là một món tay trát.

Hơn nữa, đây chính là bút kí về đan dược cùng độc dược, so với lúc trước thì món đồ này ở hiện tại tương đương với một quyển dược vật cao cấp thuyết minh a, mình nhặt được bảo bối rồi!
Lăng Tử Tịch run rẩy bắt đầu xem nội dung bên trong, muốn tìm phương pháp giải độc cho bọn nhỏ.

Chỉ thấy, nửa đoạn của bút kí là giới thiệu về đan dược, trong đó có cách tu luyện đan dược một cách nhanh chóng.

Trong thân thể Bạch Tiểu Ly bị hạ trận pháp áp chế, đều không phải là thứ có thể giải quyết, nhưng mà phương pháp tu luyện đan dược nhanh chóng hẳn là có thể có chỗ giúp ích?
Lăng Tử Tịch tiếp tục lật, một bên lật một bên so sánh trên Kịch Thấu trang với tên độc dược.

Một tờ, lại một tờ, ở thời điểm này Lăng Tử Tịch không ôm bất kì hy vọng gì, đột nhiên lật tới trang viết về độc dược mà Bạch Tiểu Tri trúng rồi!
Phá Linh Độc, phía trên có mấy trăm tự giới thiệu nguyên liệu cùng quá trình chế độc dược được viết lưu loát, xem đến Lăng Tử Tịch trong lòng run sợ.

Lăng Tử Tịch càng xem càng tức giận đến phát run, đường huynh đệ của Bạch Mặc Hành, bọn nhỏ gọi là đường thúc, xuống tay cũng thật tàn nhẫn!
Chướng mắt bọn họ một nhà, kiêng kị bọn nhỏ sẽ kế thừa thiên tư của Bạch Mặc Hành, khá vậy không cần phải hạ loại độc dược phức tạp như vậy đi!
Đây là căn bản không cho hài tử đường sống a, nếu không phải mấy hài tử có huyết mạch Yêu tộc, thân thể có chỗ khác với người thường, lại có tư chất ưu tú được di truyền từ Bạch Mặc Hành, tình huống hiện tại hẳn là càng nghiêm trọng!
Lăng Tử Tịch cảm thấy trong lòng một trận phiếm lạnh, nhịn xuống phẫn nộ tiếp tục xem, quả nhiên phát hiện phương pháp giải độc ở mặt sau.

Trù Ninh Thảo, Tuyết Ti Nhụy, Phượng Hoàng Vũ cùng với các loại dược thảo bình thường khác.

Ba loại nguyên liệu này đều là thiên tài địa bảo, nếu là cho bọn họ rút thăm trúng thưởng ở vòng quay cao cấp hơn, ít nhất là trúng vật phẩm tím, đặc biệt là Phượng Hoàng Vũ, nếu không mình đi đâu mà tìm một con phượng hoàng a!
Tờ sau chính là Câu Hồn Độc mà Bạch Tiểu Tư trúng, Câu Hồn Câu Hồn, nhưng Bạch Tiểu Tư không phải người thường, nhất định là do bị hạ một lượng độc lớn dẫn tới huyết mạch Yêu tộc của Tiểu Tư luôn làm lộ đuôi cùng tai.

Nguyên liệu giải Câu Hồn Độc là: Thiên Thần Thảo, Huyết Linh Chi cùng Kỳ Lân Giáp và một số dược liệu bình thường khác.

Thiên Thần Thảo là một loại thảo dược trải qua quá trình phơi sương sớm trong một ngàn ngày, Huyết Linh Chi nhiều khó gì đều được viết không cần phải nói, Kỳ Lân Giáp…… Cơ hồ là nhiệm vụ không có khả năng.

Lăng Tử Tịch tức khắc có chút nhụt chí.


Chính là hắn không thể cứ như vậy hướng tới hiện thực mà thỏa hiệp, muốn đạt được những dược liệu này, một là phải có tiền, hai là phải có thực lực.

Có tiền có thể mua được các loại dược thảo quý hiếm,mà có thực lực, nếu thật sự gặp được những sinh vật thượng cổ thần thú như Phượng Hoàng, Kỳ Lân, cũng có thể có cơ hội tốt!
Lúc này, hệ thống lại thông báo một nhiệm vụ phụ:
Vì ba hài tử giải trận / giải độc.

( khen thưởng 3000 điểm tích phân.)
Hòa ly cùng Bạch Mặc Hành 1000 điểm tích phân, giải độc 3000 điểm tích phân, khen thưởng còn tốt, nhưng mà…… Một nhiệm vụ lại một nhiệm vụ càng khó khăn a!
Phải làm những việc đó, đầu tiên là kiếm tiền! Lăng Tử Tịch nghĩ nghĩ, chỉ có đi y quán ở Tú Kính Trấn phụ giúp, mới có thể một công đôi việc!
Đã có thể kiếm chút tiền, lại có thể ở y quán nhìn xem có dược liệu thích họpe hay không, tuy rằng yêu cầu dược liệu có chút khó khăn và hi hữu, nhưng vạn nhất có thể có thì sao?
Hơn nữa, mình ở kiếp trước là Linh Thực sư, mà nguyên chủ, kỳ thật trừ bỏ có huyết mạch Hồ Yêu, còn có huyết mạch Yêu Thảo.

Tóm lại, đối với việc tương tác cùng thực vật vẫn là rất cao.

Vô luận từ cái phương diện nào nghĩ, đi y quán làm giúp đều thích hợp nhất, hơn nữa, chính mình còn có thể đem một chút dược thảo bán cho y quán……
Lúc này, hệ thống lại nhảy ra một cái nhiệm vụ phụ:
Đi tới y quán phụ giúp, giải quyết tình hình bệnh dịch.

( khen thưởng 100 điểm tích phân, 10 điểm danh vọng.)
“Danh vọng, danh vọng là cái gì?”
“Danh vọng có nhiều cách sử dụng đặc thù, ví dụ như gia tăng giá trị may mắn rút thăm trúng thưởng, càng có nhiều việc cần dùng còn chờ ngài tìm hiểu.” Hệ thống làm theo phép nói.

“Đi đi.” Lăng Tử Tịch vẫy vẫy tay.

Gia tăng giá trị may mắn còn rất hữu dụng, có thể gia tăng tỉ lệ quay trúng thứ tốt, còn cái khác, tạm thời Lăng Tử Tịch không có hứng thú, cũng không công phu đi thăm dò.

Bất quá, nói đi y quán, cũng nên đem chuyện trong nhà xử lý tốt mới được.

Lăng Tử Tịch trước tiên lau qua thuốc trị thương một lần cho lão nhị Bạch Tiểu Tri ở trên đùi, tiếp theo nhìn nhìn Bạch Tiểu Ly ở trong phòng nhắm mắt tu luyện, sau đó đem Bạch Tiểu Tư ngủ sau bế vào phòng bọn nhỏ.

Tiếp theo, Lăng Tử Tịch liền đi tới chỗ thiếu niên áo vàng ở trong phòng.

Chỉ thấy thiếu niên áo vàng vẫn hôn mê như, sắc mặt tốt lên không ít, nhưng môi có chút tái nhợt, Lăng Tử Tịch đổ chén nước, đem đến bên môi thiếu niên.

“Ai, ngươi chừng nào thì có thể tỉnh đây?” Lăng Tử Tịch nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Nhìn thiếu niên này hôn mê bất tỉnh còn rất đau lòng.


Lăng Tử Tịch lại nhẹ nhàng đem linh lực tiến vào thân thể thiếu niên, vết thương ở kinh mạch của thiếu niên đã được viên đan dược trị liệu tốt 7-8 phần.

Dùng linh lực dò xét kinh mạch của thiếu niên một lần, giúp hắn đẩy ra ứ khí ở trong kinh mạch, Lăng Tử Tịch giúp thiếu niên đắp chăn đàng hoàng, nhìn bộ huyết y sam ở một bên.

Nghĩ nghĩ, Lăng Tử Tịch quyết định giúp hắn đem quần áo cùng quần áo bọn nhỏ giặt sạch.

Nơi tiếp khách Bạch gia.

Năm người trẻ tuổi mặc đạo bào màu trắng của Vu Khư Tông đứng ở ở giữa, chỉ thấy trên người bọn họ mang theo tiên khí xuất trần, anh lãng tuấn dật, khí chất bất phàm, bất luận cái gì đều là trung nhân hào kiệt.

Bọn nha hoàn ở nội đường tiếp khách nơi nào cũng đều chưa gặp qua nhân vật như thế, sôi nổi bưng trà, cúi đầu đỏ mặt.

Bạch gia Gia Chủ cùng Trưởng Lão thái độ đối với bọn họ đều mang theo cung kính, khuôn mặt thân thiết.

Bọn nha hoàn nhìn Gia Chủ cùng các Trưởng Lão thái độ đều kinh ngạc cực kỳ, phải biết rằng, ngày thường Gia Chủ uy nghiêm vô cùng, đến Trưởng Lão cũng không ai bì nổi, ai có thể nghĩ đến bọn họ cũng sẽ lộ ra loại vẻ mặt này a!
Bất quá, nếu là vài vị tiên sư nói, ngược lại cũng bình thường, rốt cuộc, Vu Khư Tông bọn họ chính là đại tông môn, đệ tử bên trong mỗi người đều là những kẻ có thiên tư hơn người……
“Các vị tiên sư, giá lâm tới hàn phủ, thật là làm Bạch gia ta kinh hỷ a!” Bạch gia Gia Chủ nói, “Lão hủ không thể tiếp đón từ xa, Bạch gia chúng ta đã vì chư vị mà chuẩn bị chỗ ở tốt, nơi đó linh khí sung túc……”
Người Vu Khư Tông người tới đây trừ yêu ma, là đã cùng Bạch gia chào hỏi qua, muốn dừng chân ở trong ph ủbọn họ.

“Bạch Gia Chủ, việc này không vội.” Một đệ tử Vu Khư Tông nói, hắn nhíu mày, ngôn ngữ mang theo vội vàng, “Sư huynh mang đội Chúng ta đi trừ yêu thân bị trọng thương……”
“Này……!” Bạch Gia Chủ đi theo lộ ra biểu tình khẩn trương lại kinh ngạc, “Vị tiên sinh mang đội tiên sư đi hiện đang ở nơi nào?”
Một đệ tử khác của Vu Khư Tông trong tay cầm một cái pháp bảo la bàn, thấp giọng nói: “Pháp bảo chỉ hướng, sư huynh ở Bạch phủ……”
“Ở phương hướng nào? Chúng ta hiện tại liền đi tìm!”
……
“Song cô cô, Song cô cô!” Một đám quý tử Bạch gia vây quanh Hạ Hầu Song, một bộ dáng có chuyện muốn nói.

“Làm sao vậy?” Hạ Hầu Song dừng việc tu luyện, cười hỏi.

“Song cô cô, chúng ta thấy, trong viện tiểu ngốc tử, có quần áo của một người nam nhân!”
“Nga? Hẳn là Lăng Tử Tịch đi.”
“Không phải, song cô cô, tiểu ngốc tử rất nghèo, cha hắn có vài món quần áo như thế nào, chúng ta đều nhớ kỹ.”
“Các ngươi xác định?” Hạ Hầu Song nheo lại đôi mắt.

“Tuyệt đối xác định!”
“Song cô cô, chúng ta cam đoan với ngươi.” Đại công tử Nhị đường thúc vỗ ngực nói, “Kia tuyệt đối không phải quần áo của Lăng Tử Tịch!”
Hạ Hầu Song đứng lên, trong lòng không thể kìm nén kích động nắm chặt đôi tay đôi tay, Lăng Tử Tịch, ngươi vậy mà không chịu nổi tịch mịch mà tìm người khác, vậy đừng trách ta không khách khí ——
“Đi!” Hạ Hầu Song mang theo mấy công tử cùng một đống người hầu quản sự, mênh mông cuồn cuộn hướng sân nhà Lăng Tử Tịch đi.

……
Lăng Tử Tịch ở trong sân dạo qua một vòng, phát hiện vài cọng thảo duọc dưỡng khí ngưng thần, giống linh thực trên địa cầu ở kiếp trước như đúc, vì thế Lăng Tử Tịch tới ngắt đem đi nấu thành thuốc, bưng chén thuốc đi vào phòngthiếu niên, dùng cái muỗng quấy, chuẩn bị đút cho thiếu niên uống.

Đảo một hồi lâu, Lăng Tử Tịch nếm thử độ ấm, thích hợp, liền đem dược tới bên môi thiếu niên.

Lúc này, lông mi thiếu niên đột nhiên chớp chớp.


Lăng Tử Tịch không có để ý, tiếp tục cho hắn uống, rốt cuộc, thiếu niên hôn mê lâu như vậy.

Đột nhiên, thiếu niên lập tức mở mắt.

Lăng Tử Tịch đã chịu kinh hách, tay một run run, chén thuốc thiếu chút nữa không xong, đổ một chút ở trên người thiếu niên.

Đôi mắt thiếu niên thập phần linh động, cùng khí chất trên người giống nhau, giống như đựng đầy đá quý, anh khí bức người, mũi nhọn lộ ra ngoài.

Lăng Tử Tịch hoảng loạn lấy khăn ở mép giường, giúp thiếu niên lau nước thuốc trên người.

Thiếu niên cầm tay Lăng Tử Tịch, ánh mắt mang theo chăm chú cùng tìm tòi nghiên cứu.

“A, ngươi tỉnh?” Lăng Tử Tịch cười cười, giảm bớt hoảng loạn cùng xấu hổ của chính mình.

Cũng không biết mình vì cái gì mà hoảng loạn xấu hổ, nơi này rõ ràng là nhà của mình, hơn nữa là mình cứu hắn! Lăng Tử Tịch không nhịn được một trận buồn bực.

“Ngươi chính là đang nói nói một câu vô dụng.” Thiếu niên nhàn nhạt mở miệng.

? Ý tứ chính là mình nói điều vô nghĩa sao?!
Đầu óc Lăng Tử Tịch nóng lên…… Hừ, nghĩ tới hắn là người bệnh, hơn nữa còn giúp mình bù vào 50 điểm tích phân, liền không cùng hắn so đo.

Hít sâu một hơi, Lăng Tử Tịch lộ ra một nụ cười ấm áp: “Ngươi tên là gì?”
Thiếu niên ngẩng đầu, cẩn thận quan sát Lăng Tử Tịch, chỉ thấy Lăng Tử Tịch một đầu đen nhánh như thác nước mặc kệ tóc rối tung ở sau lưng, một đôi lông mày cùng đôi mắt phượng xinh đẹp ngũ quan thích hợp đến vậy, rõ ràng là dung mạo trương dương mị hoặc, lại tươi cười với hắn liền hóa thành ôn nhu.

Đúng vậy, ôn nhu.

Giống bộ giáng trước khi mình té xỉu như nhau.

Ở thời điểm Lăng Tử Tịch muốn hỏi lại tên của hắn một lần, thiếu niên thấp giọng nói: “Vì sao ta phải nói cho ngươi.”
Lăng Tử Tịch bị nghẹn một chút, mạnh mẽ áp xuống táo bạo trong lòng: “Uy, là ta cứu ngươi!”
“Đúng vậy, là ngươi đã cứu ta.”
Thiếu niên đột nhiên đem Lăng Tử Tịch kéo gần, trán hai người thiếu chút nữa liền đụng nhau: “Ngươi cùng với người trong trí nhớ của hắn không giống nhau.”
“Cái gì?” Lăng Tử Tịch không hiểu ra sao.

“Không có gì, ta sinh bệnh, đang nói mê sảng.”
Lăng Tử Tịch: “……”
“Giang Oanh.” Thiếu niên quay đầu đi, nhàn nhạt nói.

“Ân?”
“Ta tên Giang Oanh.”
*******************************
Aniie: Đây là truyện ngược Công, ai sủng Công nên cân nhắc.
(Hết chương 7).