Mọi người nhìn Lăng Tử Tịch, không biết hắn muốn làm gì.
Chủ trị lang trung cũng nghi hoặc nhìn hắn, do dự mở miệng nói: “Vị công tử này, không nói được……”
Thật sự không cần miễn cưỡng.
Giang Oanh cũng muốn nói cái gì đó, nếu không được hắn có thể dùng linh thạch nuôi hắn* linh tinh, nhưng lời nói vẫn là nuốt trở về. “Uy, ngươi không hiểu những dược liệu này đó liền không cần lãng phí thời gian của mọi người.” Y Công khảo hạch nhíu nhíu mi nói.
(*không bt là chỉ Tịch hay chính ổng nữa nên giữ nguyên như bản QT)
Lăng Tử Tịch đi đến chỗ sọt dược liệu trước mặt, cong lưng, sờ soạng chỗ dược liệu màu đen giống hạt dưa một phen, nói: “Loại dược liệu này tính lạnh, tư âm, thanh nhiệt, giải độc, tả hỏa.”
Lời này của hắn vừa phát ra mãn nhà ở Y Công đều ngừng tay, bắt đầu hướng hắn nhìn lại.
Tiểu Hoàng Oanh cũng kinh ngạc nhướng mày.
“Hắn cư nhiên biết công dụng của Lưu Chi Thảo……” Có cái Y Công đội mũ ở kế bên người người ta nói nói.
“Ai, hiểu một loại cũng không chứng minh được cái gì, có lẽ là lừa đảo.” Một cái khác Y Công nói.
“Nói cũng đúng.” Y Công đội mũ gật gật đầu.
“Uy, Tử Tịch nhà ta sao có thể là lừa đảo.” Tiểu Hoàng Oanh ở một bên không phục.
Lăng Tử Tịch không để ý đến mọi người nghị luận sôi nổi, đi tới một cái sọt dược liệu khác ở trước mặt.
Tiếp theo Lăng Tử Tịch cầm lấy một loại cánh hoa hong gió⁽¹⁾ tím hồng nhạt, nói: “Loại dược liệu này tính ấm áp, ôn kinh, tráng dương, lưu thông máu, đuổi hàn.”
Mọi người đều an tĩnh xuống.
Lăng Tử Tịch lại đi đến chỗ loại dược liệu thứ ba ở trước mặt, nói: “Đây là thuốc bình tính*, bổ phổi ích thận, định suyễn khỏi ho, nhưng có thể trì hoãn mệt nhọc……”
(* có một số loại thuốc không giống với đời thực nên mn chỉ cần hiểu công dụng thôi nha chứ mình cx kbt tên thật nó là gì.....)
Lăng Tử Tịch đi qua, đem các công dụng của dược liệu toàn bộ nói một lần. Mọi người sớm đã nghẹn họng nhìn trân trối, y quán yên tĩnh đến mức châm rơi cũng có thể nghe rõ, ngay cả Tiểu Hoàng Oanh cũng kinh ngạc nói không ra lời.
Tiếp theo, Tiểu Hoàng Oanh đi đến bên người Lăng Tử Tịch, ôm bả vai Lăng Tử Tịch: “Tử Tịch, ngươi cũng thật lợi hại!”
Lăng Tử Tịch khẽ cười cười, hướng Y Công đang khảo hạch mình chắp tay, ôn hòa có lễ nói: “Xin hỏi, có phải ta đã thông qua khảo hạch?”
Vị Y Công khảo hạch khi ở bên trong còn đang khiếp sợ, nhiều dược liệu như vậy hắn đều không nhất định nói ra hết được toàn bộ công dụng của chúng, nghe được Lăng Tử Tịch hỏi chuyện, mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại: “Thông qua…… Thông qua!”
Mặt khác Y Công cũng sôi nổi hoãn thần, không khỏi lộ ra nụ cười vui vẻ: “Có làm giúp, chúng ta có làm giúp mới*!”
(*Làm giúp mình đã gth ở chương trc rùi nha, do sự ngu ngục của editor nên kbt thời đó ngta gọi y tá là gì nên để nguyên)
“Vẫn là cái công tử đẹp như vậy a……”
Ánh mắt của người bệnh ở Y Quán cũng sáng, ai mà không nghĩ tới việc sẽ được mỹ nhân trị liệu a, như vậy thì đau đớn tựa hồ đều sẽ giảm bớt rất nhiều.
Lang trung chủ trị quần áo trung niên màu nâu cũng hơi hơi mỉm cười: “Chúc mừng chúc mừng, hãy để Y Công khảo hạch nói cho ngươi cách trị dịch bệnh này như thế nào, hôm nay ngươi liền bắt đầu làm việc đi, như vậy có vấn đề gì không?”
“Ân……” Lăng Tử Tịch nghiêng đầu, ngượng ngùng cười cười, “Có một vấn đề, xin hỏi tiền công của ta là nhiều hay ít? Tính tiền hư thế nào?”
“Ha ha ha.” Người ở mãn nhà đều cười rộ lên, nguyên lai mỹ nhân cũng sẽ để ý tiền a!
“Tùy vào từng thời kỳ, một ngày một kết, một ngày một trăm văn tiền.” Lang trung thân thiện nói.
Lăng Tử Tịch liền ở trong lòng tính toán, ở chỗ này một trăm văn tiền cùng một trăm khối* cũng không sai biệt lắm, bổng lộc còn tốt đi!
(* Có lẽ là 100 tệ ở TQ chăng?)
Bất quá, mười ngày mới có thể kiếm một hai, nếu muốn mua nhà thì còn rất lâu a……
Như vậy Lăng Tử Tịch càng quyết tâm muốn mang một chút dược liệu tới bán.
Kiếp trước hắn làm linh thực sư, trồng trọt quả thực là một bữa ăn sáng, Lăng Tử Tịch quen thuộc rất nhiều đặc tính của thực vật, cùng với nguyên lí gieo trồng.
Mặt khác, kiếp này còn có huyết thống yêu thảo, Lăng Tử Tịch tin tưởng có thể tìm ra dược liệu tốt!
Đồng thời trong lúc đó hệ thống cũng xuất hiện nói: “Chúc mừng ký chủ thông qua nhiệm vụ khảo hạch ở Y Quán, nhận được 30 điểm tích phân.”
Lăng Tử Tịch nghe xong không khỏi nhảy nhót lên, lại có tích phân! Có tích phân liền có thể rút thăm trúng thưởng, nếu có thể quay trúng pháp bảo che giấu dị tượng kia thì mình có thể ngưng Yêu Châu!
Giang Oanh ở một bên nhìn Lăng Tử Tịch mi mắt cong cong, bộ dáng vui vẻ, không khỏi thất thần, sau đó hắn nói với Lăng Tử Tịch: “Tử Tịch, ta đây liền đi hội hợp cùng các sư đệ trước.”
“Uy, nhưng không cho các ngươi khi dễ Tử Tịch nhà ta a.” Tiểu Hoàng Oanh hướng mọi người vẫy tay chỉ, nghe được mọi người nói “Yên tâm đi”, mới cười cười, tiêu sái xoay người rời đi.
“Cái vị kia là gì của ngươi a?” Chờ Giang Oanh đi xa, có người tò mò hỏi. “Cái vị đó a, là bằng hữu của ta.” Lăng Tử Tịch cười cười.
Mình cùng Tiểu Hoàng Oanh hẳn là bằng hữu đi?
Đây chính là bằng hữu đầu tiên của mình sau khi tiến vào thế giới này, ân!
“Tử Tịch, ngươi gọi là Tử Tịch sao?” Có người hỏi.
“Đúng vậy.” Lăng Tử Tịch gật gật đầu.
“Ách…… Cái gì Tử Tịch?” Y Công đội mũ như nhớ tới cái gì, đột nhiên nói, “Ngươi họ gì?”
Lăng Tử Tịch dừng một chút, trong lòng nổi lên dự cảm không tốt: “Ta họ Lăng.”
Một thất toàn tĩnh.
“Ngươi không phải là Lăng gia Lăng Tử Tịch ở trấn nam đi!” Có người kinh hô.
“……” Lăng Tử Tịch thầm nghĩ không tốt, thanh danh xấu của nguyên chủ đều được truyền khắp nơi.
Tông Y lang trung khụ hai tiếng, hướng mọi người cười cười: “Chúng ta là y quán, chỉ cần hắn có thể trị bệnh cứu người, ta cảm thấy không cần để ý nhiều đồn đãi vớ vẩn?” (Quá thụt dời, 10đ cho vị lang trung này)
“Đúng vậy……” Có người bệnh do dự nói, năm đó chuyện Lăng Tử Tịch gả thay chính là chuyện khiến dư luận xôn xao a.
Còn có một ít lời đồn linh tinh không tốt nói hắn ở Lăng gia khi dễ đệ muội. (Ngược lại mới đúng ý, chỉ khổ Tịch nguyên thân)
Chỉ là nhìn cái người ở trước mặt này như ngọc công tử, bọn họ thật sự không có cách nào đem hắn cùng Lăng Tử Tịch trong lời đồn liên hệ với nhau.
Có lẽ kia thật sự chỉ là lời đồn đãi không có thật?
“Nếu Tử Tịch thật sự có vấn đề, y quán chúng ta cũng sẽ không chứa hắn.” Tông Y lang trung nói, “Nhưng mà ta cảm thấy, trược tiên vẫn có thể cho hắn một cơ hội.”
“Đa tạ lang trung.” Lăng Tử Tịch cảm kích hướng lang trung khom khom lưng.
“Mau đi học cách trị liệu như thế nào từ bọn họ đi.” Lang trung không sao cả vẫy vẫy tay.
“Hảo.”
Lăng Tử Tịch rất nhanh đã học xong phương pháp trị liệu cùng cách sử dụng dược liệu trị dịch bệnh, điều mọi người không nghĩ tới chính là Lăng Tử Tịch xuống tay phi thường lưu loát, xử lý thích đáng, dùng thuốc, sắc thuốc, cùng với xử lý ngoại thương đều phi thường lưu loát.
Trong nháy mắt, không còn có người nghi ngờ Lăng Tử Tịch, rất nhiều người bệnh mặt đều lộ vẻ chờ mong nhìn hắn, hy vọng hắn có thể trị liệu cho mình.
Này một vội liền vội tới rồi nhật mộ tây sơn.*
(*câu này editor từ chối hiểu=))), mn thông cảm dùm)
Đang ở trong lúc Lăng Tử Tịch xử lý tốt người bệnh cuối cùng, thời điểm nâng chân chạy bộ ra y quán, ngoài ý muốn thấy được hai người.
Một người ở ngoài cửa y quán chờ mình đúng là Bạch Tiểu Ly.
Mà một người khác thì tại quán trà cách đó không xa, thân ảnh màu vàng nhạt quen thuộc như vậy vừa thấy chính là Tiểu Hoàng Oanh.
Lăng Tử Tịch lau đi mồ hôi trên người đi tới bên người đại nhi tử của mình: “Như thế nào lại đây?”
Bạch Tiểu Ly biệt nữu quay đầu đi, cùng Lăng Tử Tịch hướng quán trà đi tới: “Nếu không phải sợ ngươi lạc đường, cũng chưa về, ta mới sẽ không tới tìm ngươi.” (người gì đâu dthw ghê, nói 1 đằng làm 1 nẻo)
***************************
*Chú thích cuối chương:
⁽¹⁾Hong gió: phơi gió
Lời của editor: Dật mình khi dịch chương này, không ngờ tới là chương này chỉ có khoảng 1k2 - 1k5 chữ luôn, cứ sợ bỏ sót đoạn nào nên cứ đọc đi đọc lại bản QT.