Năm Người Chồng: Hồ Ly Dễ Thương Sắp Lấy Chồng

Chương 23: Gặp Gỡ Ở Thị Trấn Hồ Tộc, Hí Kịch Hóa Bái Sư(3)



Ngân Thiên đánh tới, chỉ thấy thân hình lão đầu loé lên, nhẹ nhàng tránh thoát một kích


" lão già chết tiệt, dám dụ dỗ trẻ em . Nay ta muốn thay trời hành đạo " .


Hắn cười cười :" Ta đợi đến khi ngươi có cái vốn liếng này " . Nói xong bóng dáng liền chuyển động , xuất hiện ở phía sau Ngân Thiên khống chế , vuốt  ngực nhỏ của hắn


" đặc cấp thủy thuộc tính , võ công tốt , cùng đại đồ đệ ta không sai . "


Mặt của hắn đỏ bừng tựa như một quả cà chua :" lão đầu biến thái , ta giết ngươi . "


Ta vội vàng ngăn trước mặt lão đầu :
"long ngạo kiều , đừng nóng giận , lão gia gia không có ác ý . "


Nhưng hắn nghe không vào , long ảnh thấp thoáng sau lưng , linh lực mạnh mẽ chảy thành vòng xoáy , ta khó khăn chống cự lại cơn gió cuồng bạo , đột nhiên khóa trường sinh nứt thành một đường nhỏ , hướng Ngân Thiên bay tới , ta không suy nghĩ, lao tới , bảo vệ nó trong ngực


Thấy ta sắp đụng phải bức tường gió có thể xé nát một người lớn , Ngân Thiên vội vàng thu linh lực lại , nhưng là quá muộn , vào lúc thời điểm nguy cấp , một bóng xám lóe lên , là lão gia gia , hắn vung tay lên trấn áp long hồn của Ngân Thiên . Hắn đem ta che chở quay trở lại mặt đất : “ hài tử , mối quan hệ của con với Hạ Bạch Viêm là gì ? ”


Hắn biết rằng đây là vật bất li thân mà ca ca giữ ở bên cạnh , ta hơi ngạc nhiên : “ lão gia gia , người biết ca ca sao ? ”


Hắn đang định trả lời thì Viêm ca ca ở phía xa chạy tới , nhìn thấy động tĩnh lại đây , nhìn thấy lão gia gia thì rất kinh ngạc : “ Sư phụ , sao người lại ở đây ? ”


Miệng ta biến thành chữ O :" lão gia gia, người , người là sư phụ của ca ca ."


Ca ca liếc ta, mặt méo xệch vì tức giận " ngươi vậy mà chạy theo tiểu tử này . Có tin hay không ta nói cho cha mẹ nuôi,  để ngươi không thể vụng trộm xuất cung nữa . "


Ta vội vàng núp sau lưng lão đầu . Lấy ra chuỗi đường hồ lô nọ :" ca ca , đừng , đừng nói cho phụ hoàng và mẫu hậu . "


Thấy Viêm ca ca không tiếp, Ngân Thiên bước tới chộp chuỗi hồ lô , lẩm bẩm nói : " xú nha đầu kia còn muốn để lại cho ngươi , không biết tốt xấu như vậy, còn không bằng cho ta.Ngươi và sư phụ đều thích điều khiển người khác trong tay . Hừ , luôn bỏ qua cảm xúc của người khác . Nha đầu kia căn bản không thích bị mắc kẹt ở một chỗ . "


Viêm ca ca và lão đầu thật sự rất thích cảm giác khống chế hết thảy . Đặc biệt là Viêm ca ca, hắn luôn muốn đặt ta ở bên cạnh , nhưng không thể nhìn thấy khát vọng của ta với thế giới bên ngoài .


Viêm ca ca cúi đầu , suy nghĩ về điều gì đó . Lão đầu cũng tiến lên một bước , vỗ vai ta và Ngân Thiên : " Ta không bức hai người các ngươi , nhưng hai người các ngươi thiên phú  cũng không thua gì đồ đệ của ta . Làm đồ đệ của ta có rất nhiều chỗ tốt. "


Ta nhìn hắn toàn mùi rượu nhưng không che giấu được khí chất , dù sao hắn cũng là sư phụ của ca ca , nhất định phải có cái gì đó phi thường . Khi Viêm ca ca thấy ta do dự , hắn nói :
“ Đừng nhìn sư phụ của ta như thế này , nhưng hắn là nhân vật nổi tiếng lừng lẫy trên giang hồ. ”


Hắn chưa bao giờ thấy sư phụ mềm mại dụ dỗ người khác làm đồ đệ như vậy, nếu người khác, sợ rằng đã mừng rỡ như điên rồi . Ngân Thiên không thể phủ nhận rằng lão vừa mới vung tay lên liền đã trấn áp long hồn của mình , hắn không thể làm điều đó nếu không có cấp bậc bát giai trở lên .


Ta cũng vừa kiến thức qua , nhưng  vẫn còn do dự :" Viêm ca ca bây giờ là đại đồ đệ của người, ta thành đồ đệ của người thì không còn phải chịu sự quản chế của ca ca . "


Ngân Thiên cũng trợn mắt trừng một cái :" ta cũng sẽ không để bất cứ ai quản ta "


Lão gia gia khẽ cắn môi, xuất ra hai khối thanh ngọc lệnh . Ta từng thấy một khối trên thắt lưng của ca ca . Muốn lấy ra chơi hắn còn không cho.


“ khối ngọc này cho phép người có tư cách ngang hàng với đại đồ đệ của ta , không chịu sự quản thúc của hắn , mà lại có thể tùy thời đi ra ngoài, ta tổng cộng mới có ba khối . ”


Ta có chút cảm động , Ngân Thiên thì không hề lung lay. Ca ca có chút tức giận :" Sư phụ , ngài chỉ cần thu Vân nhi là được rồi , còn tiểu tử cao ngạo đó thì không cần . "


Lão gia gia dịch chuyển đến bên cạnh Ngân Thiên : " Thiên Lăng sơn mạch , Long Vân Tuyền"


Hắn cả kinh, lại là thánh địa tu luyện thuộc tính thủy .


Lão đầu lại nói thêm một câu :"Không muốn vượt qua tiểu tử Hạ Bạch Viêm  đó sao ? "


Câu nói này chọc vào điểm yếu của hắn , hắn từ lâu đã muốn so tài với thiên tài gia hỏa lừng danh như Hạ Bạch Viêm. Hắn quỳ một gối xuống , hai tay ôm quyền :“ bái kiến sự phụ ! ”


“ tốt, tốt . ” lão gia gia cười lớn , ấn tay hắn vào một tờ giấy , giao ước thầy trò liền hoàn thành .


Ta phóng ánh mắt như dao tới. Hắn ánh mắt hốt hoảng , tránh né tầm mắt của ta .


Lão gia gia mỉm cười đi tới :" nha đầu , sư mẫu của ngươi lúc trước được biết đến như một trù tiên danh tiếng , mỹ thực nàng làm là mỹ vị độc nhất vô nhị .


Ca ca cũng phụ họa: “ sư mẫu làm cơm rất ngon. ”


Nước miếng ta đều muốn chảy xuống, mỹ thực là đồ vật... Ta không thể chống cự nhất . Ca ca thấy ta lơ đãng, lấy tay ta hướng lên trên ấn . Lão gia gia nhìn ca ca với ánh mắt tán thưởng : “ không hổ là đồ đệ của ta ! ”


Khế ước đã thành , không thể sửa , ta đành cam chịu số phận : "Sư phụ . ”


“ ôi chao . ” hắn thật cao hứng, lại ở trên đường nhặt được hai cái thiên tài ha ha ha .


Viêm ca ca hơi khó xử , hôm nay con rồng chết tiệt kia dám đem nàng mang đi thì sẽ có lần thứ hai và lần thứ ba. Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này , con rồng kia sẽ làm hư Vân nhi , địa vị ca ca của hắn sợ rằng sẽ bị hạ thấp .


Lão gia tử nhìn ra hắn mất tự nhiên , đương nhiên đồ nhi mình hắn hiểu , nghiêng người nói : " Đồ đệ tốt , địa vị của ngươi không nhẹ trong lòng nha đầu kia . Vừa rồi nàng xả thân bảo vệ khóa trường sinh của ngươi . "


Trong lòng của hắn vừa tức vừa sợ , nha đầu này , khóa trường sinh cũng không quý bằng tính mạng của nàng nhưng nàng lại hết sức bảo vệ nó , điều đó cho thấy hắn quan trọng như thế nào trong lòng nàng . Hắn rốt cục nở nụ cười : " về sau ta sẽ chiếu cố thật tốt sư muội . " Sau đó hắn nhìn Ngân Thiên : " Ta cũng sẽ hảo hảo chiếu cố 'sư đệ' ".


Ngân Thiên chỉ cảm thấy ớn lạnh , không khỏi rùng mình một cái.