Nam Phụ Hắc Hóa Là Bạn Cùng Bàn Của Tôi

Chương 46: Chương 46




“Tìm tớ? Để làm gì ta?” Lam Tiểu Thước thắc mắc không biết ai tìm mình, cô nhập học lâu như vậy, chỉ có một người bạn là em gái bàn trên, không biết là đến tìm mình để đòi nợ hay gì nữa.

Lam Tiểu Thước đi tới cửa lớp học.

Có cô gái đang đứng đợi sẵn, hai tai cô ta xỏ khuyên, tóc mái rẽ ngôi giữa, mặc chiếc váy ngắn cũn đủ che đi phần đùi trên, trên ngực thêu phù hiệu trường “Hoàng Mỹ Thanh”, là tên của cô ta.

Lam Tiểu Thước hơi tò mò.

Cô đứng trước cửa lớp hỏi: “Cậu tìm tớ có việc gì không?”Hoàng Mỹ Thanh đứng ở hành lang, tựa lưng vào tay vịn cầu thang cười cười nói: “Muốn kết bạn với cậu chứ sao.

”Lam Tiểu Thước: “Hả?”Hoàng Mỹ Thanh vội vàng giải thích: “Cậu không phải trong top mười sao, tớ học hành cũng bình thường thôi, nhưng rất đam mê môn hoá, cho nên tớ có thể theo cậu học không?”Đây là lần đầu tiên có người chủ động kết giao với cô.

Trong lúc nhất thời, cô rất cảm động.

Từ lúc mình ôm sách, chạy theo Yến Cải để làm quen, gần như không có kết giao với ai nữa, tự nhiên bây giờ lại có người muốn làm bạn với mình cơ đấy!Lam Tiểu Thước không nghĩ ngợi nhiều, lập tức đồng ý.

“Sau này tớ có thể tìm cậu cùng nhau làm bài tập không?” Hoàng Mỹ Thanh hỏi.


Lam Tiểu Thước gật đầu: “Tất nhiên có thể!”“OK luôn!”Hoàng Mỹ Thanh đồng ý, một nụ cười không mấy trong sáng khẽ nở trên gương mặt cô ta.

Những lúc tan tiết sau này, Hoàng Mỹ Thanh đều chạy tới tìm Lam Tiểu Thước.

Cô ta lấy danh nghĩa là bạn học mà dính lấy Lam Tiểu Thước, trên thực tế tìm cơ hội chạm mặt Yến Cải, làm quen với cậu, nhân tiện quan sát cậu.

Hoàng Mỹ Thanh tự nhận mình là một cô gái lương thiện, xinh đẹp, nhìn vẻ ngoài dễ thương hơn Lam Tiểu Thước, vì vậy nên khi một ánh mắt Yến Cải cũng không thèm nhìn cô ta mà chỉ tập trung toàn bộ trên người Lam Tiểu Thước khiến cô ta rất đỗi thắc mắc.

Đương nhiên Yến Cải đã nhận ra ý đồ của Hoàng Mỹ Thanh.

Trách là mắt mình quá tinh thôi, trong lòng Yến Cải cũng không vui vẻ gì, nghĩ đến đây là người bạn mà Lam Tiểu Thước vui mừng kết giao, cậu không tiện biểu hiện ghét bỏ.

Hoàng Mỹ Thanh không biết mình bị ghét.

Cô ta hồn nhiên vây quanh Lam Tiểu Thước và Yến Cải.

Chờ cho thời cơ chín muồi, cô ta triển khai kế hoạch thứ hai của mình.

Cô ta tìm thời gian rảnh rỗi, mời Lam Tiểu Thước đi ăn rồi nói: “Tớ có chuyện muốn nói với cậu…cậu nghe xong không được chạy đi đâu đấy!”Lam Tiểu Thước đang uống nước thì ngạc nhiên gật đầu, không biết Hoàng Mỹ Thanh định nói cái gì.

Hoàng Mỹ Thanh: “Tớ, tớ thích Yến Cải.

”Lam Tiểu Thước vỗ ngực, ráng nuốt ngụm nước, tiêu hoá tin tức này, không biết nên buồn hay vui cho người bạn này, nhưng vẫn cảm thấy vui giùm cho Yến Cải.

Trong lòng cô gào thét: em gái à, cô có biết mình đang thích ai không đó! Là người chống đối giới thượng lưu nha! Hơn nữa đã được nữ chính nhắm trước rồi đó bà ơi!Nhưng cô không dám nói ra.

Cô chỉ có thể cẩn thận hỏi: “Cậu thích Yến Cải ư?”“Cậu ấy tốt! Lại còn thông minh nữa!”“Ờ thì cũng đúng.

” Lam Tiểu Thước đồng ý.

“Hơn nữa có thể tự chăm sóc bản thân, dạo này tớ chưa gặp những người như vậy bao giờ cả!” Hoàng Mỹ Thanh tiếp tục nói.

Lam Tiểu Thước gật gù: “Đồng quan điểm.


”“Càng nhìn càng thấy đẹp trai!”Lam Tiểu Thước: “Đồng quan điểm!” Nói một hồi thì không môi ra được khuyết điểm nào của Yến Cải cả.

Đừng nói đến Lam Tiểu Thước có ấn tượng tốt với Yến Cải, ngay cả Hoàng Mỹ Thanh, cô nàng trap girl chính hiệu này cũng bị thu phục, đáng tiếc tâm trí của Hoàng Mỹ Thanh rất sáng suốt, hoàn cảnh Yến Cải không tốt, chỉ với điểm này cũng khiến cô ta tỉnh táo lại.

Sau đó Hoàng Mỹ Thanh nói thêm một vài ưu điểm của Yến Cải.

Lam Tiểu Thước nghiêm chỉnh lắng nghe, trong thâm tâm có cảm giác như mình bị coi thành cải trắng.

Đối với trình tự kế sách của người bạn mới này, cô không có ý kiến gì, nhưng nhớ tới cốt truyện, cô vẫn tốt bụng khuyên nhủ: “Hay là cậu coi như không có gì đi.

”Hoàng Mỹ Thanh không vui: “Cậu muốn chia rẽ uyên ương đúng không?”Lam Tiểu Thước câm nín, thôi để Hoàng Mỹ Thanh muốn làm gì thì làm đi.

Hoàng Mỹ Thanh nghe thấy câu này thì nở nụ cười tươi rói.

Tốt lắm, hết thảy đều phát triển theo hướng mà cô ta đã tính toán.

Yến Cải và Lam Thước phải chuẩn bị cho cuộc thi cấp tỉnh nên sau giờ học phải tới lớp hoá.

Mặc dù Hoàng Mỹ Thanh không ở trong đội tuyển nhưng vẫn mặt dày chạy đến dự thính để bổ sung kiến thức.

Cô ta ngồi kế Lam Tiểu Thước, nghe giảng hoá mà không hiểu gì, khó quá…Muốn nhìn xíu cảnh tượng, kết quả thấy ánh nhìn chăm chú của Yến Cải không tập trung nghe giảng mà hướng về phía Lam Tiểu Thước, đôi mắt ẩn giấu tình cảm dịu dàng vô hạn.


Hoàng Mỹ Thanh đã tiếp xúc rất nhiều loại người trong xã hội, so với người khác thành thục hơn một tí, hiểu rõ hàm ý của ánh mắt nà nghĩa là gì.

Cô ta không dám tin, cũng không xác nhận ngay, mà yên lặng quan sát thêm.

Rất nhanh cô ta nhận ra ánh mắt này không phải là tình cờ, mà thường xuyên xuất hiện! Yến Cải thích Lam Tiểu Thước!Hai người này đã sớm mến mộ nhau!Khó trách không đặt cô ta vào mắt.

Sau khi Hoàng Mỹ Thanh biết được chân tướng, cô ta như muốn bùng nổ.

Rất nhiều suy nghĩ xoay quanh trong lòng cô ta, cô ta cảm thấy việc kết bạn với Lam Tiểu Thước, chia sẻ với Lam Tiểu Thước chuyện cô ta muốn theo đuổi Yến Cải, đã làm hết sức mình rồi, nhưng hãy nhìn xem chuyện gì đang xảy ra! Hai người họ vậy mà đã sớm cấu kết với nhau rồi!Cảm giác bị phản bội len lỏi trong lòng cô ta, không thể chịu được, nóng lòng muốn xông thẳng đến để cãi nhau với Lam Tiểu Thước.

May mắn lý trí đã kéo cô ta lại.

Cô ta biết đây nhất định không phải là lúc mình đi kiếm chuyện, chuyện huyên náo bị truyền ra ngoài thì mình sẽ bị liên quan, bên phía ba mẹ cũng không có cách nào giải thích.

Không bằng lợi dụng chuyện này khiêu chiến, cướp lấy Yến Cải, làm cho Lam Tiểu Thước cảm thấy khó chịu.

.