Lại một lần nữa Giang Khải Uy đau đầu. Ông phải khẳng định rằng chưa một lần nào làm phim khiến cho ông phải điên máu như bộ lần này.
Nhưng Giang Khải Uy và Tống Thiết bàn bạc với nhau, bọn họ vẫn tiếp tục quay tiếp dự án phim không thanh minh gì cả. Ưng Tiểu Ký cũng đồng ý với quyết định này.
Không thanh minh, mọi thứ đều im lặng cho đến khi bộ phim kết thúc.
Ngày cuối cùng của bộ phim, họ cùng nhau ăn mừng một bữa để tạm biệt hai nam chính của phần 1.
Chuyện minh oan của Ưng Tiểu Ký cũng đã bị mọi người để ra đằng sau đầu.
Sau bộ phim quan hệ của Ưng Tiểu Ký và Tống Thiết cũng đã thân hơn. Sau bữa tiệc tạm biệt, Tống Thiết đưa Ưng Tiểu Ký về kí túc xá của công ty.
Trên đường đi, Tống Thiết lên tiếng mở miệng trước:
- Ngày mai chúng tôi có buổi huấn luyện. Cậu đi không? Tôi có vé mời VIP, cho cậu đó.
- Cái này...
Tống Thiết đưa cho Ưng Tiểu Ký bốn vé VIP của trận đấu giao hữu lên tiếng:
- Cho cậu với nhóm của cậu. Đi nhé?
- Làm phiền anh quá rồi. Cảm ơn. Tống Thiết, anh là người ở thành phố T ư?
- Ừm, sao thế?
- Không có gì đâu. Ừm cảm ơn anh đã đưa tôi về kí túc xá. Tạm biệt anh.
Ưng Tiểu Ký nhanh nhảu chạy ra khỏi xe như một con thỏ bỗng dưng nhìn thấy một con sói vậy.
Tống Thiết mỉm cười nhìn con thỏ kia, mỉm cười:
- Nhóc con chạy thật nhanh.
Ưng Tiểu Ký chạy lên kí túc xá, nhảy lên chiếc giường ấm áp nọ, tim cậu vẫn đập thình thích thình thịch.
Tống Thiết về nhà huấn luyện, lập tức bảo người điều tra sự việc nọ vẫn còn đang bỏ dở ngày nào. Mở Weibo ra, anh chia sẻ bài viết tạm biệt của weibo chính thức của phim. Tiện thể đăng dòng bình luận.
MW_Tống Thiết: Cảm ơn vì những tháng ngày qua đã giúp đỡ tôi. Cảm ơn mọi người rất nhiều. [Chia sẻ bài viết]
Mới đăng được vài giây, phía dưới bài viết biết bao nhiêu bình luận, tiêu cực có, tích cực cũng có.
: Chúc mừng anh [Tung hoa]
: Chúc mừng chúc mừng [Tung hoa]
: Aaaa giờ anh có thể tập trung vài giải đấu sắp tới được rùi
: Huhu anh về rùi, em nhớ anh lắm á
: Cảm ơn đoàn phim, cực hóng phim luôn nè [che miệng cười]
: Hóng phim quá trời quá đất, anh yêu quá đỉnh luôn
: Chà, vẫn nhiều fan hóng phim nhỉ? Vụ bê bối vẫn chưa được làm rõ đâu nhé?
=>: Im đi, cút dùm cái ạ. Sự thật chưa rõ ràng như nào. Cô ta cũng chẳng phải dạng vừa vì sao bọn tôi phải tin cô ta chứ? Antifan thì cút đi, đừng làm phiền anh tao mang vinh quang về cho đất nước cho gia đình của mình.
=>: Đéo hóng phim thì cút đi, ai cấm đấu má? Mày đừng quên thích bạo lực mạng thì anh tao có thể kiện mày đấy. Mạng xã hội vẫn nằm trong vòng pháp luật đấy nhá.
: Quá đỉnh quá đỉnh anh yêu ơi=)))
OPIM_Ưng Tiểu Ký: Cảm ơn mọi người rất nhiều. [Chia sẻ bài viết]
: Èo? Vẫn còn lên bài à?
: Chưa ngủm à anh ơi? Drama thế mà vẫn ngóc lên nổi ư?
: Được của nó ghê, bê bối lên đây kiếm fame cơ à=)?
: Lên bài xin lỗi chị tôi đi cmn, dám vác mặt lên chia sẻ bài mà đéo dám xin lỗi chị tôi ư?
: Quá đỉnh anh yêu ơi, em mãi ủng hộ anh [hôn gió]
: Ảnh chụp tạm biệt hai người xinh xỉu luôn á trời, quá đẹp đôi.
[Nhiều bình luận khác]
Ưng Tiểu Ký không đọc bình luận, im hơi tiếng lặng, đăng bài xong trên Weibo cũng off luôn chẳng động gì đến điện thoại. Mười hai giờ đêm, nhóm OPIM về đến kí túc xá vẫn còn thấy cậu đang miệt mài ngồi tô tô vẽ vẽ. Hai người anh bước vào cửa vì quá mệt mỏi nên không để ý đến bên cạnh cậu có bốn chiếc vé V.I.P sáng chói mà bản thân hằng mơ ước, cho đến khi người em út kia hét toáng lên. Nhược Vô Tình hét toáng lên, mọi người giật mình sốc lại tinh thần, Vô Tình chạy đến bàn cậu cầm bốn chiếc vé V.I.P mình hằng mơ ước mà nâng niu xem kĩ càng nó. Hai người anh cả nhìn thấy nó, liền choáng tinh thần. Hàn Biên lên tiếng:
- Aaaaaaaa Ưng Tiểu Ký tụi anh yêu chết em mất, sao có thể lấy được bốn vé V.I.P trận đấu game MOBA dễ dàng như thế chứ? Hơn nữa lại còn là vé hiếm ơi là hiếm cơ. Vé này được ngồi vế V.I.P gần sân khấu nhất xuyên suốt đến giải chung kết đó.
Vũ Tuyến đơ luôn tại chỗ, anh cứ nghĩ cậu chỉ giành được vé V.I.P một trận mà thôi, ai ngờ...
Cậu thản nhiên trả lời Hàn Biên:
- Em là được cho thôi, nay ăn liên hoan tạm biệt phim. Tống Thiết chở em về rồi tặng em bốn vé, đăng kí app đi nhé để đỡ khỏi trận nào cũng mang vé theo.
Cả ba người bọn họ nhìn cậu bằng một ánh mắt vô cùng vô cùng ngưỡng mộ. Cậu em út là người lên tiếng trước:
- Sướng thật đấy, bạn em mà như thế thì em trao thân cho người ta luôn rồi ý.
- Cần làm quá thế không em?
- Cần chứ. - Nhược Vô Tình trả lời
Lúc này Vũ Tuyến mới phân tích cho cậu nghe:
- Một vé V.I.P xuyên suốt mùa này trên nước ta chỉ có 20 vé thôi. 1 vé nó gần 50 vạn tệ* đó em ơi, một vé đấy nhá. Mà ở đây có tận bốn vé lận. Trời bốn vé tận 200 vạn tệ lận đó em ơi. Mà anh nói thật nhá, lương anh đi chạy show nghèo đói lắm luôn.
*50 vạn tệ (500.000 CNY) = 1.701.000.000 VND
Ưng Tiểu Ký nghe xong đơ người. Nhược Vô Tình lên tiếng:
- Thôi, em quyết định rồi, nhóm bọn em sẵn sàng bán anh cho anh Tống Thiết để lấy vé V.I.P mấy trận nữa.
- Thôi mau ngủ đi, mai còn đi xem trận đấu nữa chứ.
Vẫn là Hàn Biên cứu nguy cậu tạm thời, mọi người gật đầu răm rắp nghe anh cả của nhóm, đi về giường đắp chăn đi ngủ.