Ba năm trước, lúc anh mở miệng nói những điều kiện này với cô, cô cảm thấy anh quả thực chính là một tên khốn kiếp không thể nói nổi, nhìn áo mũ chỉnh tề văn vẻ lịch sự, kết quả lại là một người không coi ai ra gì, lúc đó cô cảm thấy chính mình bị người sỉ nhục, rất là phẫn nộ, lần đầu tiên trong đời nói lời tàn nhẫn với người khác.
Cô nói, anh nghĩ thật tốt đẹp, cô tuyệt đối sẽ không đáp ứng anh loại điều kiện nhục nhã người này của anh!
Anh đối mặt với phẫn nộ của cô, ngược lại bình tĩnh đáng sợ, anh nhún nhún vai với cô, biểu hiện thản nhiên, anh tôn trọng lựa chọn của cô, nhưng anh vẫn giữ lại đề nghị của anh, còn nói với cô, tương lai nếu cô gặp phải chuyện khó xử, chỉ cần cô tìm anh giúp đỡ, miễn là anh có thể làm được, chỉ cần cô đáp ứng điều kiện này của anh, anh liền sẽ giúp đỡ.
Lúc đó, tuy rằng cô không có gia sản bạc triệu, nhưng trôi qua cơm áo không lo, đạo bất đồng bất tương vi mưu, thái độ cô đối mặt với anh, theo lẽ thường cũng tràn đầy sức mạnh, cô trực tiếp xoay người rời đi.
Lúc đó, cô còn phẫn hận mắng anh ở dưới đáy lòng rất lâu, nói anh coi mình là tổng giám đốc bá đạo trong truyền thuyết, động một chút liền cầm lấy tiền mua phụ nữ!
Lúc đó, cô thật rất kiên định, cho dù trong thành phố lớn có rất nhiều phụ nữ vì có thể sống tốt hơn, đi rất nhiều đường tắt, thậm chí bên cạnh cô cũng có người như vậy, nhưng cô lại luôn không có chút dao động nào.
Cho tới hôm nay...!Tần Dĩ Nam gặp phải phiền toái...!
Cô quen không ít người có tiền, nhưng những người có tiền kia không thân cũng chẳng quen với cô, không có đạo lý cho cô một số tiền lớn như vậy.
Cô có thể nghĩ có thể tìm đến, liền chỉ có Kim Trạch có mưu đồ với cô.
Kim Trạch chậm rãi uống xong trà trong miệng, nhẹ nhàng đặt tách sứ ở trên bàn trà, đưa ngón tay sạch sẽ thon dài ra, gõ ở phía trên hai cái, sau đó liền lấy điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại đi: "Buổi sáng hôm nay, có phải nhận được điện thoại của một vị tên là Tần Dĩ Nam tiên sinh không? Cô gọi điện thoại cho anh ta, nói tôi cảm thấy rất hứng thú với sản phẩm của anh ta, để cho anh ta chuẩn bị một phần tư liệu chi tiết, tối ngày mai, tôi tự mình hẹn gặp anh ta."
Cúp điện thoại, Kim Trạch chậm rãi thu điện thoại di động từ bên tai về, anh nhìn chằm chằm Trình Thanh Thông hơi rủ mí mắt, mặt mũi bình tĩnh một lát, mở miệng nói: "Hiện tại tôi không yêu cầu em trả lời tôi, vừa rồi tôi gọi điện thoại, em cũng nghe được, tôi đồng ý gặp Tần Dĩ Nam, trước sáu giờ rưỡi đêm mai, tôi sẽ mang một phần hợp đồng, đúng giờ gặp mặt với anh, về phần phần hợp đồng kia..."
Kim Trạch dừng một chút, giọng nói trở nên hơi mềm mại: "...!Thanh Thông, tôi nghĩ, em hẳn phải rõ nhất, làm sao thì tôi mới ký chính thức."
Kim Trạch nói xong, lắc lắc điện thoại di động với Trình Thanh Thông: "...!Sáu giờ rưỡi đêm mai, trước khi tôi đặt phòng bao hẹn Tần Dĩ Nam, tôi sẽ cầm điện thoại ra xem tin nhắn một chút, đáp án của em, quyết định vận mệnh của Tần Dĩ Nam."
Kim Trạch cười thân sĩ với Trình Thanh Thông, cất điện thoại di động vào trong túi, tư thế tao nhã đứng lên, vuốt vuốt quần áo, không nhanh không chậm mở miệng: "Được rồi, đêm nay tôi còn có một bữa tiệc, em muốn đi nơi nào, tôi đưa em đi trước."
-
Cuối cùng Trình Thanh Thông vẫn cự tuyệt ý tốt tiễn cô của Kim Trạch, tự mình chận một chiếc taxi trở về nhà Tần Dĩ Nam.
Hôm nay là thứ sáu, gặp phải con đường vào giờ tan tầm, đặc biệt ùn tắc, lộ trình nửa tiếng bình thường, Trình Thanh Thông bị ùn tắc đủ một tiếng hai mươi phút.
Lúc cô tới nơi, mẹ Trình đã chuẩn bị xong cơm tối, mà Tần Dĩ Nam cũng đã tan tầm trở về nhà.