Sau một ngày luyện tập mệt mỏi, Naruto đi cùng Fukasaku tới nơi nghỉ ngơi thì bắt gặp Eve đang cùng Shima nấu ăn.
-Naruto, học Tiên Nhân hình thức tới đâu rồi?
-Ah, … giờ tớ đang học cách tiến vào Tiên Nhân hình thức mà không cần ngoại vật hỗ trợ. Ý tớ là tu luyện Tiên Nhân hình thức trước tiên cần…
-Không cần phải giải thích đâu, tớ hiểu rồi,... Xem ra cậu gặp vấn đề trong việc cảm nhận năng lượng tự nhiên nhỉ?
Eve nói rồi liền lấy trong túi nhẫn cụ ra một viên đá thảy về phía Naruto.
-Đây là?
-Đá Gelel, nó là năng lượng tự nhiên kết tinh thành chất rắn, viên đá này có thể tự động hấp thụ năng lượng tự nhiên xung quanh.
Những viên đá như thế này, Eve đã nhặt được rất nhiều trong khu mỏ bị phong ấn trước đây, có vẻ như những người đã tạo ra cái phong ấn đó gọi loại đá này là Gelel.
-Oh, … nếu vậy tớ không cần phải luyện tập tiếp mà vẫn có thể dễ dàng tiến vào Tiên Nhân hình thức nhờ viên đá này?
-Ừ, đúng là thế nhưng tớ khuyên cậu vẫn nên luyện tập tiếp thì hơn, có thể tự mình cảm nhận được năng lượng tự nhiên thì mới có thể khống chế năng lượng tự nhiên tốt được.
-Còn nữa, cậu có thể tập Phong Độn: Rasengan tiếp được rồi đấy.
-Hả? Tớ tưởng còn cần phải học cái chiêu gì nữa chứ?
-Kỳ thật trong Tiên Nhân hình thức đã có một lớp giáp chakra yếu ớt vô hình bao quanh người sẵn rồi, tớ chỉ đơn giản là truyền thêm chakra vào để tăng cường lớp giáp chakra có sẵn đó thôi.
-Ra là thế, … nói vậy, là cậu đã gạt tớ á?
-Có đâu, tớ không có lừa, là do cậu tự suy diễn thôi.
Naruto nghe vậy hốc mồm mà nhớ lại, đúng thật là do cậu nghĩ nhiều. Nghĩ rồi Naruto liền bị mùi thơm trên tay Eve hấp dẫn.
-Cậu đang ăn gì thế?
-Món do Shima nấu.
-Mấy con côn trùng đó á?
-Ừ, ngon mà, ăn không?
-Không, cho tớ xin!
-Không ăn thì sao có sức luyện tập? Mà Jiraiya đâu rồi?
-Tiên Nhân háo sắc nói là không giúp được gì nên đã về làng trước. Hình như lão già đó tính đi điều tra cái gì đó? Phải không Fukasaku? … Fukasaku?
-Fukasaku với Shima đi được một lúc rồi, chắc Jiraiya triệu hồi họ.
-Vậy à?
-Ừ, nếu không còn gì thì tớ đi trước có việc, nói với Shima giùm tớ, thức ăn ngon lắm.
Eve ăn xong liền đứng dậy rời đi, cô còn cần phải chuẩn bị sân khấu cho Nanami, cô bận lắm nha.
=-=-=-=-=-=-= =-=-=-=-=-=-=
Rầm…
Đang đuổi theo bóng người quen thuộc, một cây đao được quấn băng đột ngột đâm xuống trước mặt Ido.
-Này này, khu vực đằng trước hiện tại không cho phép tiến vào.
-Ngươi là, … tên cá mập bị Eve đánh tơi tả?
Nhìn bóng người nhảy từ rừng cây bên đường đứng lên cán kiếm, Ido lập tức nhận ra thân phận đối phương, nhưng giờ cô không hứng thú với hắn.
Ido lập tức đi vào Tiên Nhân hình thức, thi triển ảo thuật lên Kisame và cả cây kiếm.
-Nhóc nói ai bị đánh tơi tả?
Tiên Thuật: Hỏa Trảo
Tiên Thuật: Hỏa Thuấn Thân
Rầm…
Còn chìm trong ảo thuật, Kisame không chút phản kháng bị Ido đánh bay vào rừng cây trọng thương.
Hỏa Độn: Hỏa Long Đạn
Nhìn hỏa độn đột nhiên xuất hiện, Ido do không chút do dự dùng tay đánh tan ngọn lửa, sau đó cô ném một quả cầu màu đỏ đã chuẩn bị sẵn về bằng tay còn lại về phía hỏa độn bay tới.
Tiên Thuật: Hỏa Độn: Rasengan
Ầm…
Quả cầu đỏ bay xuyên qua người đối phương, đâm vào rừng cây phía xa nổ tung đốt cháy mọi thứ quanh nó.
-Không gian nhẫn thuật?
Không khó để Ido nhận ra đối phương dùng không gian thuật, mặc dù nhìn sơ qua thì có vẻ giống ảo thuật, nhưng cô không nghĩ trên thế giới này có kẻ dùng ảo thuật qua mắt được cô.
-Không gian nhãn thuật.
Nhìn thấy con mắt màu đỏ sau cái lỗ trên mặt, Ido một lần nữa chỉnh sửa lại suy nghĩ của mình, sau khi nhìn rõ hình dáng của đối thủ, Ido liền nhận ra đối phương.
-Tobi của Akatsuki, ngươi ngăn cản ta làm gì?
Obito thấy được Ido có sự hiểu biết nhất định về mình, hắn không khỏi cảnh giác, hắn nhìn về phía Kisame, xác định Kisame đã bất tỉnh nhân sự, hắn liền dùng giọng điệu cao thượng trả lời.
-Không phải việc của ngươi, mục đích của ngươi là gì?
-Yên tâm, ta chỉ muốn quan chiến, so với lo ta quấy rối cuộc chiến, ngươi nên lo đám bạn của Sasuke thì hơn.
Obito nghe vậy không khỏi nhíu mày, hắn không ngạc nhiên khi Ido nhận ra lý do hắn đang ở đây, dù sao biểu hiện của bọn hắn quá rõ.
Nhưng hắn không dám bỏ qua lời nói của đối phương, dù đám bạn của Sasuke chắc chắn không phải đối thủ hắn, nhưng Ido thì khác, hắn không dám chắc có thể cần chân cả hai bên.
Trong lúc Obito suy nghĩ, Ido đã lén dùng Tiên Thuật: Ảo Thuật để lại ảo ảnh và rời đi. Không phải là Ido sợ hắn, mà vì cô không muốn đi ngược với bản năng của mình, sự tò mò của cô với trận chiến giữa Itachi và Sasuke lúc này lớn hơn hết.
Hơn nữa, bản năng và trực giác mách bảo cho cô biết, trên người Itachi có đồ vật hữu dụng với cô.
Tiến lại gần chiến trường, Ido ngay lập tức phát hiện ra một tòa di tích, xung quanh đây yên lặng lạ thường, nhưng Ido có thể khẳng định Itachi và Sasuke đang chiến đấu bằng ảo thuật trong tòa di tích đó. Vì Ido có thể cảm nhận rõ ràng hai nguồn tinh thần lực đang không ngừng biến động trong tòa di tích.
Đáng tiếc là Ido không thể xem tình hình bên trong ảo thuật, người bên ngoài ảo thuật nhìn vào cũng chỉ thấy Itachi và Sasuke đang đứng yên.
Tuy cô có thể kéo cả hai người họ vào ảo thuật của mình để nhìn thấy trận chiến bên trong, nhưng như thế rất tốn sức, và cô còn phải duy trì ảo thuật trên người tên Tobi đó, cô không còn dư quá nhiều sức lực.