Vừa dung hợp với Cửu Vĩ xong, đón lấy ánh mắt của Ido là Eve đang ngồi xổm hai tay chống cằm nhìn cô.
-Eve-chan~~
-Ido, khoan đã nào.
Thiếu nữ si hoa không nghĩ nhiều nữa liền nhào vào lòng người mình thích ôm ấp, lấy mặt mình như thú nhỏ dụi dụi vào lòng Eve.
-Nhột đấy, từ từ đã nào.
Ido không đáp lại, thiếu nữ vẫn tiếp tục làm những gì mình muốn. Eve thấy không khuyên được, cũng để mặc cho Ido lộng hành một hồi.
-Thỏa mãn chưa?
-Thỏa mãn rồi,... Mà mớ năng lượng tự nhiên đang tự rót vào Thập Vĩ là tác phẩm của cậu à?
-Ừ.
-Cậu sợ Nanami chơi không được tận hứng sao?
-Phải nha, dù sao thì thế giới này chả còn chút uy hiếp gì với Nana-chan nữa rồi.
-Ghen tị thật đấy, cậu chỉ có quà cho Nanami thôi sao?
-Ido và Yakumo cũng có quà mà.
-Thật ư?
Nghe Eve nói, Ido lẫn Yakumo đều kinh hỉ. Họ biết tầm mắt Eve rất cao, quà của Eve không phải là có ý nghĩa đặc biệt, thì cũng là vật vô giá, và vô luận là loại nào thì Yakumo và Ido vẫn rất mong chờ.
Một viên bi màu vàng với những hoa văn màu đen?
Một cục gỗ khổng lồ? Một khối gỗ hình giọt nước nhìn như một búp măng non cao chục mét.
-Không đúng, đây là hạt giống?
-Bingo, Ido đoán trúng rùi, đây là một hạt giống.
-Vậy có thưởng không?
Nhìn Ido tuy đang kinh ngạc, nhưng vẫn không quên chiếm tiện nghi mình, Eve cười nhẹ ôm lấy Ido.
-Sao không chứ?
-Hahaha, nhột, cậu trả đũa tớ sao?
Hai thiếu nữ thanh xuân đùa nghịch giữa đống đổ nát của chiến tranh, một khung cảnh kỳ dị lạ thường.
-Muốn chiếm tiện nghi tớ, cậu còn kém lắm, hơn nữa ai chiếm tiện nghi ai còn chưa rõ đâu.
-Hahaha, tớ xin lỗi mà.
-Được rồi không giỡn nữa, tớ hỏi cậu vẫn còn muốn đánh với Nanami một trận chứ?
-Tất nhiên là muốn.
Nghe Eve đột nhiên nghiêm túc hỏi, Ido không chút do dự trả lời.
-Vậy ăn hết hai thứ này đi.
-Hả?
Mặc kệ Ido còn ngơ ngác không hiểu ý mình, Eve nói tiếp.
-Yên tâm, tớ sẽ hỗ trợ cậu tiêu hóa.
-Hả?
-Sẵn tiện tớ giúp cậu dung hợp mớ năng lực hỗn tạp trong người lại luôn.
-Khoan khoan đã, cậu kêu tớ ăn viên bi này với cái hạt giống hơn mười mét kia á???
Nhìn ánh mắt xoắn quýt của Ido, Eve phì cười.
-Gì chứ, không phải cậu đã ăn hai thứ tương tự rồi sao? Hai cái này cũng giống thế thôi, chỉ là cao cấp hơn nhiều.
-Ăn thứ tương tự?
Nhìn Ido trưng ra khuôn mặt như muốn phản bác: "Tớ ăn tạp như vậy hồi nào?". Eve liền đưa ra gợi ý.
-Chứ không phải cậu vừa ăn một con hồ ly trên năm mươi mét hay sao?
-Ah,... Ý cậu là thế à?
Hiểu được ý của Eve, Ido nghĩ tới cái gì đó kinh ngạc hỏi lại.
-Ý cậu nói cái hạt giống khổng lồ này là cái gì đó tương tự với Cửu Vĩ sao?
-Ừ.
-Sẽ không phải là một cái hạt giống thần thụ đó chứ?
Nhìn hạt giống to lớn, Ido không khỏi bật thốt lên lời nói đùa, Vĩ Thú vốn là một bộ phận của Thập Vĩ, mà Thập Vĩ là thần thụ, cây cùng hạt giống, cũng không khó để Ido liên tưởng đến phương diện này.
-Ừ.
-Là thần thụ thật sao? Không hổ là Eve, ngay cả thần thụ cũng có thể lấy làm quà.
Nghe Eve xác nhận, Ido có chút bất ngờ nhưng cô cũng tiếp nhận, dù sao bản thân Ido cũng đã không coi Cửu Vĩ vào mắt, và cô cũng biết Nanami cũng chỉ xem Thập Vĩ như động vật lạ, chứ đừng nói gì tới người bí ẩn nhất trong nhóm bọn cô, Eve.
-Khoan khoan đã, cái này là hạt giống thần thụ thật á?
-Ừ, thần thụ mà thôi, có gì đáng kinh ngạc?
-Không phải, ý tớ là tớ tưởng trên thế giới chỉ có một cây thần thụ chứ?
-Thần thụ là chủng tộc, chứ không phải cá thể, làm sao có thể độc nhất được.
-Ra vậy, nhưng dù thế thì sao tớ có thể dung hợp được một thứ mạnh mẽ như thần thụ được chứ? Nếu thành công, chỉ sợ thần thụ là chủ vị, tớ sẽ bị thôn phệ ngược lại mất.
-Yên tâm, cây thần thụ này khác cây thần thụ đằng kia, cây thần thụ đằng kia đã trưởng thành, nhưng cây này chỉ còn là một hạt giống mà thôi.
Nói tới đây, Eve dừng một chút rồi nói tiếp.
-Thần thụ khi còn hạt giống nó vốn là Thập Vĩ, hay nói chính xác hơn Thập Vĩ chính là hạt giống của thần thụ.
-Nói cách khác cái này là Thập Vĩ à?
-Ừ phải, nhưng tớ cho nó ngủ say rồi, yên tâm.
-Không, ý tớ là không phải nó hơi nhỏ sao???
-Vì nó đang ngủ say nên tự co rút lại, hơn nữa không phải nó nhỏ, mà là con Thập Vĩ đằng kia quá lớn mới đúng.
-Quá lớn?
-Phải, thần thụ vốn là một cái cây hút lấy năng lượng của tinh cầu để lớn lên. Đất trồng càng tốt, cây cối càng phát triển. Tinh cầu càng nhiều năng lượng, thần thụ càng lớn, sau khi thần thụ thoái hóa thành Thập Vĩ cũng mạnh mẽ theo.
-Hay nói cách khác thần thụ mạnh là do tinh cầu này mạnh?
-Phải nha, không phải tinh cầu nào cũng có năng lượng tự nhiên dồi giàu như tinh cầu này đâu.
Nghe Eve thích xong, Ido cũng không lên tiếng để Eve nói tiếp.
-Thực vật có rất nhiều cách để phân tán hạt giống đi xa, có nhờ vào điều kiện tự nhiên, cũng có nhờ vào động vật. Nhưng những cách phân tán hạt giống thông thường đó không hữu dụng với thần thụ. Vậy hai người thử đoán xem cách thần thụ phân tán hạt giống là gì nào?
-Hạt giống tự mọc chân chạy?
Nghe Eve hỏi, Yakumo và Ido đồng thời nghĩ tới Thập Vĩ bộ dáng.
-Chính xác, vì số năng lượng cần để thần thụ có thể ra quả kết hạt, cũng tương đương với tổng số năng lượng của đa số tinh cầu. Cũng tức là một tinh cầu bình thường chỉ có thể nuôi lớn được một cây thần thụ.
-Cho nên thần thụ hạt giống chỉ có thể tự mọc ra tay chân, bay ra vũ trụ, tìm kiếm tinh cầu mới để hút năng lượng. Và đó chính là Thập Vĩ.
-Thập Vĩ khi tìm thấy tinh cầu thích hợp liền đâm rễ mọc thành thần thụ, đủ năng lượng nó lại kết hoa ra quả, quả đó chính là trái chakra. Cứ thế một vòng lặp mới được tiếp tục.
-Nếu nói vậy cái hạt giống này là đời sau của cái con Thập Vĩ đằng kia à?
-Ừ.
-Hay nói cách khác bản thân thần thụ và Thập Vĩ ban sơ cũng không kinh khủng tới thế, thứ thực sự kinh khủng là thiên phú của thần thụ và bản thân năng lượng tự nhiên?
-Phải, hấp thu năng lượng để vô tận trưởng thành, cùng với thu thập Gen để không ngừng tiến hóa. Với một tồn tại cấp C như nó thì hai năng lực này đã rất mạnh.
-Cấp C?
-Không có gì. Còn con mắt này, nó có duy nhất một năng lực là thu nhỏ mọi thứ và trả chúng lại ban đầu, nhưng chỉ có tác dụng với vật vô tri và bản thân người dùng thôi nhá.
Nhìn Eve đổi chủ đề, Ido cũng không để ý nhiều mà nhìn vào viên bi màu vàng trong tay. À không, là con mắt mới đúng.
-Thu nhỏ sao? Không ảnh hưởng khối lượng và tổng lượng vật chất chứ?
-Không hề, chỉ kích thước thu nhỏ thôi.
-Nào nào, quyết định nhanh đi, cậu dùng m Dương độn dung hợp hai thứ này vào người, tớ sẽ dùng sinh mệnh lực thúc đẩy sự tiến hóa, giúp cậu hoàn toàn dung hợp mớ năng lực tạp nham lại thành một hệ thống.
-Kịp chứ?
-Tớ đảm bảo lúc cậu vừa tỉnh lại, cũng là lúc phù hợp nhất để cậu khiêu chiến với Nanami.
-Vậy tớ còn một thắc mắc, hai thứ này cậu lụm đâu ra thế?
-Từ một tu sĩ đáng thương và con ký sinh trùng trong người hắn.