Hinata liếc mắt nhìn Naruto, Hinata và Nanami là song sinh, hỏi thế khác gì cũng đang chất vấn chủng tộc của cô. Quan trọng hơn hết, coi như người cô yêu cũng không được phép chất vấn trụ cột tinh thần của cô.
Sau khi lườm Naruto, Hinata trong mắt có chút lo lắng nhìn bầu trời, bầu trời đang dần tĩnh lặng, tức là cuộc chiến trên đó đang dần kết thúc, tuy cô tin tưởng Nanami, nhưng cũng không tránh được suy nghĩ vẩn vơ.
Nhưng những suy nghĩ vẩn vơ của cô dần bị dập tắt khi cô thấy chakra của Kaguya đang dần suy yếu.
-"Trận chiến vô nghĩa này cuối cùng cũng kết thúc."
Chứng kiến Kaguya đang dần bị một cái kén màu trắng với những họa tiết màu tím bao bọc, Hinata thở dài.
-Yakumo???
Hinata đột nhiên bật thốt lên với âm thanh tràn đầy nghi hoặc.
=-=-=-=-=-=-= =-=-=-=-=-=-=
Nanami tập trung khống chế chakra tạo thành cái kén phong ấn Kaguya, hiện cô đã thu thập được đủ thông tin, không còn lý do vương vấn cuộc chiến này nữa. Hơn nữa đối thủ cũng mạnh ngoài dự đoán của cô, tuy Nanami thích chiến đấu, nhưng không có nghĩa cô cuồng chiến tới mức coi rẻ mạng sống của bản thân.
Nhưng tập trung tới đâu đi chăng nữa thì các năng lực cảm nhận vẫn là điểm mạnh của Nanami. Không có chuyện có người tiếp cận mà cô không phát giác được, hay ít nhất Nanami cho là vậy.
Một cảm giác quen thuộc đột nhiên xuất hiện, Nanami con ngươi co rụt lại không chút do dự teleport, nhưng không được, không gian đã bị khóa chặt.
Cái cảm giác mà trước đây cô chỉ mới một lần gặp qua, cảm giác đối diện với cái chết.
Không biết từ lúc nào, một móng vuốt màu cam đã bao lấy đầu Nanami.
Không thể né, cũng không thể đón đỡ, vậy làm lại là được. Chỉ trong chốc lát, đa số chakra Nanami cướp đoạt được từ Kaguya tiêu biến, móng vuốt màu cam cũng tiêu biến, thời gian đã bị đảo ngược về vài giây trước, chỉ khác biệt là một nguồn năng lượng khổng lồ đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này.
Xoay người vung tay, một lưỡi đao màu tím nhạt theo tay của Nanami xuất hiện, cắt đứt mọi thứ trên đường nó đi, bao gồm cả không gian.
Theo không gian cắt đứt, một bóng người mờ ảo bị cắt làm đôi xuất hiện, rồi lại nhanh chóng biến mất.
-Yakumo?
Dù chỉ chốc lát, cũng đủ để Nanami nhận ra bóng người quen thuộc đó. Nhưng trong không gian tĩnh mịch này, không có ai giải đáp cô.
Não còn chưa load kịp, một mặt ngốc trệ Nanami lại cảm giác được nguy cơ sinh tử lần nữa. Theo bản năng bộc phát chakra, những lưỡi đao không gian màu tím từ quanh thân Nanami giải phóng.
Không như lần trước tập trung phong ấn Kaguya, lần này đã bỏ mặc Kaguya rơi tự do, lại thêm vừa trải qua nguy cơ sinh tử, trực giác của Nanami mẫn cảm hơn bao giờ hết.
Một lần nữa bị cắt đôi, một lần nữa biến mất, lần tập kích thứ hai này khiến Nanami ý thức được Yakumo thực sự nghiêm túc cố giết cô.
-Không hổ là Nanami, dù đã giấu kỹ đến thế, nhưng vẫn bị phát giác sao? (×2)
Hai âm thanh trùng điệp vang lên, hai âm thanh có cùng tông giọng, nhưng lại là hai ngữ khí hoàn toàn khác nhau, một bình thản, một điên cuồng.
Yakumo có hai nhân cách, một cái bình tĩnh tràn đầy lý trí, một cái điên cuồng tràn đầy dục vọng. Điều này Nanami đã biết từ lâu, bằng phương pháp nào đó cho phép cả hai nhân cách cùng lên tiếng, không khó, nhưng làm Nanami không hiểu là âm thanh này như đánh thẳng vào tâm linh cô.
Trong Nanami cảm nhận, xung quanh cô không hề tồn tại bất cứ thứ gì. Hoặc là cô đang dính ảo thuật, hoặc là Yakumo có biện pháp ẩn núp triệt để qua mắt cô.
Thôi miên Nanami? Có thể trực tiếp bỏ qua, Migeiko được xưng là con mắt nhìn thấu bản chất vạn vật, muốn thôi miên Migeiko sở hữu giả? Sở hữu khái niệm, quy tắc tính chất ảo thuật trước đi rồi tính.
Ẩn nấp kỹ thuật? Nhưng dù biện pháp gì đi chăng nữa, thì cũng cần có năng lượng vận hành, mà xunh quanh Nanami, trừ đang rơi tự do Kaguya ra thì không còn tí chakra nào dù chỉ một tia.
Nhưng hơn hết những điều đó, làm Nanami không hiểu nhất là:
-Sao cậu muốn giết tớ?
…
-Thiên tài (tên ngốc) như cậu không hiểu đâu. (×2)
Trầm mặc một lúc, Yakumo lên tiếng.
-Nói đơn giản thì là vì chứng minh bản thân. (×2)
-Với ai?
-Với chính bản thân. (×2)
Với Yakumo, Nanami là một ngọn núi cao mà cô ngưỡng vọng, là ngọn núi đã nâng đỡ và che chở cô suốt thời gian qua. Là ngọn núi mà cô muốn vượt qua.
Rắc…
Móng vuốt màu cam thô bạo làm rạn nứt không gian, nhưng lần này đã có chuẩn bị, Nanami đã sớm teleport né tránh.
Nanami nhìn Yakumo, người đang một lần nữa dần hư hóa. Mái tóc trắng, đôi mắt cam, như có như không hư ảo đôi tai cùng chín cái đuôi màu trắng, bao quanh song thủ hai cái móng vuốt chakra màu cam.
Không! Đó không phải chakra!?
Kinh ngạc, bất ngờ, rồi lại bình tĩnh. Giờ khắc này, Nanami đã biết lý do Yakumo có thể yên lặng không chút động tĩnh nào tiếp cận cô.
Migeiko có thể nhìn thấu bản chất vạn vật, nhưng nó cũng có cơ chế tự giới hạn bản thân, nếu không thì tinh thần của Nanami đã sớm băng liệt dưới biển tri thức từ lúc sinh ra.
Migeiko có thể nhìn thấu những thứ Nanami muốn phân tích. Hay nói một cách khác, nếu Nanami không muốn phân tích, hay thậm chí còn không nhận thức được, thì nó sẽ không tự động phân tích.
Và đây cũng là vấn đề, nhẫn giới hệ thống siêu phàm là dựa trên nền tảng chakra, dù có là năng lượng tự nhiên cũng phải thông qua các loại phương thức khác nhau để biến thành một loại chakra đặc thù. Thập Vĩ chakra tuy vốn là năng lượng tự nhiên nhưng nó vẫn là chakra, Tiên Thuật chakra tuy chứa năng lượng tự nhiên nhưng vẫn là chakra.
Có thể trực tiếp thao túng và vận dụng năng lượng tự nhiên, Nanami chỉ biết một người, là Eve, nhưng giờ đây là hai.
Nhận thức được năng lượng mà Yakumo đang dùng, Nanami tập trung sự chú ý lên năng lượng tự nhiên xung quanh. Vốn dĩ nhìn như đang di chuyển bất quy tắc năng lượng tự nhiên, dưới Migeiko dần hiện ra một chút quy luật.
Xoẹt…
Nanami quay người vung tay, lưỡi đao không gian lại một lần nữa cắt đôi Yakumo.
Lấy một hệ thống siêu phàm nằm ngoài sự hiểu biết của đối thủ để ẩn thân, từ đó đạt tới sự ẩn nấp tuyệt đối. Nhưng đáng tiếc đối thủ Yakumo lại là Nanami, một kẻ "lên max skill Study".
=-=-=-=-=-=-= =-=-=-=-=-=-=
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên