Thực ra, khoảng cách giữa các bàn điều khiển không xa lắm, nếu như cố ý thì vẫn có thể nhìn được tình hình của người khác.
Khi quá trình đẩy giá bước vào giai đoạn sau, sau một loạt hành vi làm giả tín hiệu, biên độ tăng giá cổ phiếu càng ngày càng lớn, điểm này đã được thể hiện rõ trên sơ đồ xu thế đường gấp khúc không ngừng lên cao.
Lúc này, giá cổ phiếu của một số đấu thủ đã bắt đầu thể hiện trạng thái giảm dần.
Hứa Nhất Sơn: “Lúc này nên làm thế nào?”
Đàm Hi: “Hoặc là bán ra từ từ trong vòng một tháng những cổ phiếu giá cao ở ngang nhiên, hoặc là lợi dụng đặc quyền mua để làm giảm giá trị tuyệt đối của giá cổ phiếu xuống, sau đó lại kéo giá tăng lên hoặc xuất hàng ngang phiên giao dịch”
Ở phần sau giai đoạn này, nhà cái đã không thể nhập hàng thêm được nữa, nếu như vẫn còn cổ phần trong tay thì nên xuất hàng tùy thời cơ.
Tiếp sau đó, chính là giai đoạn cuối cùng – nhà cái đánh giá để bán tháo rời phiên.
Hứa Nhất Sơn giống như một học sinh hiếu học siêng năng, coi Đàm Hi như là “bách khoa toàn thư về giao dịch chứng khoán”.
“Làm thế nào để đánh giá ở điểm nào có thể tiến hành bán tháo cổ phiếu với số lượng lớn?”
“Cụ thể ở điểm nào thì còn phải xem xét trực giác của giao dịch viên, nhưng đại thể có lẽ là vào thời điểm số lần xuất hiện bóng nến của biểu đồ hình nến tăng nhiều. Tuy mua cổ phiếu vẫn đang dồi dào, nhưng đã xuất hiện trạng thái mệt mỏi. Nếu người đầu tư phát hiện ra lượng giao dịch liên tục tăng lên trong nhiều ngày, thì chứng tỏ rằng nhà cái đã chuẩn bị rời phiên, lúc đó nên quyết đoán xuất kho”
“Tinh!” Đã có người hoàn thành bước cuối cùng, dẫn đầu ấn chuông kết thúc.
Tiếp đó, tiếng chuông thứ hai, thứ ba... liên tục vang lên.
Thời điểm này là một khảo nghiệm không hề nhỏ đối với những người tham gia thi đấu vẫn còn chưa kết thúc. Một khi tố chất tâm lý yếu kém sẽ rất dễ dẫn đến những quyết sách sai lầm,
Thời gian Lâm Tâm kết thúc không sớm cũng không muộn, vừa vặn ở giữa, vẻ mặt cũng không trầm trọng như những đấu thủ khác.
Sau đó có mấy người, khi ấn chuông đã mồ hôi như mưa, hai tay không ngừng run lẩy bẩy.
Còn lại chính là thời gian ban giám khảo thống kê lợi ích số tiền còn lại sau khi đã trừ đi vốn ban đầu trong các tài khoản, rồi tiến hành xếp hạng từ cao xuống thấp và chọn ra ba người đứng đầu.
Đội ngũ giám sát viên cũng đang kiểm tra lại quá trình thao tác giao dịch từ nhật ký máy tính, tìm ra những hành vi giao dịch không hợp lệ, ví dụ như vi phạm pháp luật và điều lệ quản trị thị trường cổ phiếu...
Nửa giờ sau, người dẫn chương trình bước lên bục, “Bây giờ kết quả cuộc thi đã nằm trong tay tôi. Thông qua cuộc đối đầu kịch liệt, ai có thể trở thành chủ nhân ngôi vua cuộc thi giao dịch viên chứng khoán AC mùa mới đây? Mọi người thấy rất mong chờ đúng không nào?”
“Đúng!” Đám đông nhiệt liệt hưởng ứng.
“Được, vậy sau đây tôi sẽ tiết lộ kết quả cuối cùng cho mọi người được biết! Người giành được giải đồng của cuộc thi giao dịch viên chứng khoán AC lần thứ 18 chính là - Lý Học Lâm đến từ đại học C! Xin chúc mừng bạn Lý”
Giải bạc thuộc về cô gái duy nhất, tên là... Lâm Miêu Miêu? Hay là Lâm Miểu Miểu gì đó?
Đàm Hi không nghe rõ, nhưng có một điểm có nghe thấy rất rõ, cô gái này trở về từ Stanford.
Tính ra thì còn là bạn cùng trường kiếp trước của cô thì phải?
Sau một hồi tung hứng, cuối cùng người dẫn chương trình cũng tuyên bố chủ nhân của giải vàng. Lâm Tâm đứng trên bục vẫn giữ nguyên dáng vẻ ôn hòa, không hề lộ ra sự khẩn trương thái quá. Lưu Diệu ngược lại đang lo lắng đến mức nắm chặt tay lại, nhìn chằm chằm vào người dẫn chương trình như thế muốn thiêu đốt luôn người ta.
Dường như phát giác ra được ánh mắt quen thuộc và nôn nóng dưới khán đài, Lâm Tầm nhìn về hướng ba người đang ngồi, sau đó vỗ lồng ngực, nhìn Lưu Diệu với ánh mắt trấn an.
Chú thỏ nôn nóng bỏng yên tĩnh trở lại.
“... Giải vàng đã thuộc về... Lâm Tâm!”
Người dẫn chương trình vừa dứt lời, Lưu Diệu đã không đợi được đứng thẳng lên, vỗ tay bùm bụp: “A Tầm, em giỏi lắm!”
Hứa Nhất Sơn cũng đứng dậy, trong đôi mắt không che nổi sự sùng bái.
Từ vòng loại cho đến vòng bán kết, cuối cùng là vòng chung kết, cuộc thi giao dịch viên chứng khoán AC sau ba tháng thi đấu cuối cùng cũng đã hạ màn.
Nói lời chúc mừng Lâm Tầm xong, cô còn chưa kịp tìm Lục Chinh đã nhanh chóng bước vào nhà vệ sinh.
“Mẹ, con chỉ giành được giải bạc thôi... không nản lòng, con chỉ thấy tiếc nuối. Con cứ tưởng lại có thể tiến gần nữ thần của con thêm một bước, nhưng không ngờ.”
Bên cạnh truyền đến tiếng con gái nói chuyện điện thoại. Cô ta nói tiếng Anh, phát âm giọng Anh Mỹ cực kỳ chuẩn.
Đàm Hi vô thức nghe trộm, nhưng chỉ một giây sau đã đột nhiên khựng lại.
“... Con ở đây tất cả đều tốt, môi trường học cũng tốt, nhưng con vẫn chưa tìm được Yan”
Không biết đối phương đã nói gì, tâm trạng cô gái bỗng trở nên kích động, “Con không tin cô ấy sẽ thất bại, cho dù thất bại thì tuyệt đối cũng sẽ không trốn tránh! Thầy giáo con đã nói rồi, Yan là học sinh có thiên phú nhất mà thấy từng dạy, cũng là học sinh có nghị lực nhất. Cô ấy là giao dịch viên chứng khoán trời sinh... Con không bị tẩy não! Mẹ không hiểu đầu, cô ấy chính là tín ngưỡng của con! Lần này về nước nhất định con sẽ tìm được cô ấy!”
“. Sau khi tìm được thì sao ư? Con cũng không biết... có lẽ là con sẽ khiêu chiến cô ấy! Rõ ràng thấy đã nói là con rất lợi hại, nhưng không ngờ còn có người lợi hại hơn con, không ganh đua thắng thua, chỉ muốn giao lưu cọ sát. Trong tiểu thuyết võ hiệp của Hoa Hạ chẳng phải đều nói là: Cao thủ so chiêu, đến khi ngừng lại mới thôi đó sao?”
“.. Sao lại không có ý nghĩa gì chứ? Con đang theo đuổi ước mơ của con! Thôi bỏ đi, mẹ vĩnh viễn không thể hiểu được đâu.”
Giọng cô gái trở nên uể oải, “Không nói nữa, con cũng nhớ mẹ, bye bye mẹ”
Khi Đàm Hi rửa mặt cố ý rửa chậm lại, rất nhanh sau đó đã có một cô gái người lại tóc đen đẩy cửa buồng vệ sinh bước ra.