Đàm Hi không phải nói đùa. Cô thật sự phát hiện dạo này tâm trạng Hàn Sóc không được tốt lắm.
“Áp lực công việc quá lớn hả?” Cô thử thăm dò hỏi.
“Không phải.”
“Đụng quy tắc ngầm hay sao?”
Hàn Sóc trợn mắt: “Ai dám chứ?”
“Vậy rốt cuộc cậu bị gì?” Đàm Hi nhìn Hàn Sóc, ánh mắt bình tĩnh.
Ba phần dò, bảy phần đoán.
Hàn Sóc bất giác né tránh, vờ tỏ ra vẻ thư thái mà xua tay, “Khụ, cậu đừng có nghĩ vớ vẩn, sao có chuyện gì được? Chẳng qua album mới còn thiếu một bài chủ đạo chưa xong, công ty lại giục gấp, tớ cảm thấy phiền.”
“Thật không?”
Hàn Sóc nghiêm mặt, “Sao lại không thật được? Tớ gạt cậu làm gì?”
Đàm Hi trầm ngâm một lúc, sự hoài nghi trong đôi mắt vẫn không biến mất.
“Được rồi!” Hàn Sóc khoác vai cô, đẩy cô bước đi, “Tớ không sao! Đừng có mà nghĩ lung tung cả ngày, tập trung vẽ thật tốt tranh của cậu đi. Cả đời này của tớ đã được định trước là không thể trở thành họa sĩ rồi... Buổi tối muốn ăn gì? Tớ vừa mới nhận lương, túi rủng rỉnh tiền, ăn thoải mái...”
Đây vốn dĩ là một cuộc trò chuyện nghiêm túc, nhưng lại bị Hàn Sóc đánh trống lảng bỏ qua.
Đàm Hi tạm thời tin tưởng lời nói của cô ấy, dù cho vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Hơn nữa, cô cũng không muốn ép người quá... Bữa tối giải quyết trong quán ăn bình dân ở trước cổng trường, vừa kinh tế lại vừa thiết thực, lượng đồ ăn cũng nhiều.
Trên đường về, Hàn Sóc tính nói gì nhưng lại thôi.
Đàm Hi phát hiện, quay qua nhìn cô: “Ấp ấp mở mở gì đó?”
“À, thực ra cậu không cần tiết kiệm giùm tớ. Tớ giờ đây cũng là một ngôi sao lớn mà...”
“Cậu nghĩ nhiều quá rồi, tớ chỉ cảm thấy ăn trước cổng trường khá là gần thôi.”
“....” Mặt lạnh lùng.JPG.
Trên đường đi qua cửa hàng tiện lợi, Hàn Sóc nói: “Tớ vào mua ít đồ.”
Chưa đầy một phút đã trở ra.
“Đi, đi ra sân thể dục!”
Gió lúc chạng vạng tối mang theo một chút hơi nóng. Mặt trời đã lặn, bầu trời vẫn chưa tối hẳn.
Đàm Hi và Hàn Sóc đi bộ hóng gió, mỗi người một bầu tâm sự.
Đột nhiên, một điếu thuốc đưa đến trước mặt cô. Đàm Hi ngước lên, nhìn vào đôi mắt của cô Sóc nào đó đang cười chúm chím: “Hút không?”
Thuốc cũng vừa mở bao ra, bật lửa cũng mới nữa.
“Mua trong cửa hàng tiện lợi hả?”
“Ờ.” Hàn Sóc đang tính rút tay về. Cô không nghĩ Đàm Hi sẽ hút, dù sao Lục đại soái ca gia giáo nghiêm ngặt. Nhưng không ngờ tay cô bị chặn lại, Đàm Hi lấy điếu thuốc trong tay cô đi mất.