Đang bần thần ngẩn người thì chợt thấy láo nháo dưới nhà , chắc mấy đứa kia về rồi chợp mắt một lúc mà lâu phết rồi, trời cũng tối rồi nó lật đật xuống cầu thang
- Mọi người về rồi à? Mua được những gì rồi
- Đầy đủ hết nhé. Quần áo, giày dép, balo, kem nắng, mũ, kính,v..v...nói chung là không thiếu gì cả. Của mày đây
- Bé hana ơi. Tôi thấy có bộ Yukata đẹp lắm này mua cho bé nè >< ( Yukata là bộ quần áo truyền thống kiểu người Nhật )
- Cảm ơn cậu chủ nha
- Thôi muộn rồi, 2 bọn tớ về đây_ Jun nhìn đồng hồ chào tạm biệt đi ra cửa
- Kin , đưa hai người đẹp về_ Ren ra lệnh
- Sao lại là tao ?
- Tao vừa sách đồ rồi đó
- Nhưng sắp đến chương trình Thủy thủ mặt trăng yêu thích rồi
- Còn 15 nữa cơ mà. Tao đợi mày rồi xem
Kin ra xe đưa juin về, nó lại chui đầu vào bếp núc . Vừa đeo cái tạp dề vào thì có tiếng chuông cửa, nghĩ bụng chắc hai đứa kia quên cái gì đó. Nó uể oải đi ra
- Đây đây, ra ngay
Vừa mở cửa , đứng trước mặt nó là một phụ nữ trung niên người đầm, dong dỏng cao, ăn mặc sang trọng gương mặt phúc hậu có phần giống mẹ nó, thoạt nhìn là biết đây là một phu nhân giàu có, đứng sau bà là một người đàn ông thành đạt có đôi mắt rất giống hắn từ ánh nhìn vô cảm đến nét mặt lạnh lùng
Nó ngẩn người trước vẻ đẹp quý phái ấy thì bà ta lên tiếng
- Cháu là giúp việc ở đây à ??
- V...vâng...cô cần tìm ai ạ
- Umaaaaaaaa, papaaaaaaa_ Đang đối thoại dở thì Ren từ trong nhà lao ra ôm chầm lấy như đứa trẻ con
- Con trai ^^ con khỏe không _ Hai vợ chồng cười mừng rỡ
Ren rối rít đưa bama vào nhà. Hai ông bà quan sát ngôi nhà có rất nhiều thay đổi, mới có mấy tháng không về mà thay đổi nhiều quá, suýt thì không nhận ra. Đi tới phòng khách ông bà đã nhảy bổ vào hắn ôm hôn rối rít
- Ôi con yêu, chân con sao rồi ? Ren nói không có gì nặng lắm nhưng bame sốt ruột lên cố gắng làm xong dự án nhanh mới về được. Con có đau không?
- Ặc ặc. Con nghẹt thở quá
Ông bà nới nỏng vòng tay khôn xiết , hắn mặt mũi trắng bệt. Từ đâu nhảy bổ tới xiết cổ suýt chết, hơi bất ngờ vì sự xuất hiện này, bame về mà không nói tiếng nào
- chân con đỡ nhiều, sắp đi lại được bình thường rồi . Sao bame về không nói để bọn con ra đón
- Tại muốn tạo bất ngờ cho con mà , hí hí
Nó bưng trà ra nghĩ thầm * Trông quý phái thế kia mà độ điên levemax. Gia đình này khó hiểu thật *
Đúng lúc đó Kin về tới nơi, cậu chưa kịp tháo đôi giày đã gào cổ lên
- Con chào bame. Bame về lúc nào vậy ?
- Vừa xong thôi con
Nó quay sang Ren thì thầm
- Sao nãy giờ tui thấy ai cũng gọi là bame thế ???
- À. Coi nhau như người một nhà mà, gia đình chúng tôi mật thiết lắm
- Ờ ờ_ Gật đầu lia lịa
Bà bỗng liếc mắt sang nó làm nó giật hết cả nảy
- Người giúp việc mới hả con ?
- Vâng ạ. Zễ thương không ạ ^^
- Vụng về lắm mẹ ơi
- Hàng tháng phải trả lương rất cao đấy ạ
- Ừ, dễ thương lắm đấy . Đừng để con bé phải bỏ trốn như những người trước nha
Nó cố nở nụ cười tươi như hoa, rạng rỡ như ánh mặt trời thay cho lời cảm ơn
- Bame về chuyến này lâu không ạ
- Đêm nay ta bay luôn rồi. Về xem tình hình thế nào , các con thế này ta yên tâm rồi _ Ông Kang cười hiền nét mặt vẫn lạnh như tờ [ bật mí. Tuy sở hữu gương mặt lạnh lùng và nét điềm tĩnh nghiêm túc . Nhưng ông lại rất sợ vợ ]
- Gấp vậy ạ ?
- Ừ. Nhiều việc lắm con
Nó quay vào bếp tiếp tục công việc lắc đầu lè lưỡi . Ba mẹ thế kia mà đẻ ta thằng con quái thai, dị dạng, không giống ai. Bên ngoài thì rôm rả tiếng nói chuyện cười đùa, là thời gian qua dự những buổi tiệc nào , vụ ngã xe, rồi sắp tới được đi du lịch. Làm nó thấy mủi lòng, Phải chăng ba mẹ chịu gọi điện về thông báo cho nó chút thông tin để nó yên tâm hơn đằng này lặn mất tăm, nhiều lúc thấy nhớ lắm. Lẽ ra giờ này là nó đang chăm sóc da, làm móng, hay là đi cùng ba mẹ gặp một anh chàng của nhà quý tộc nào đấy . Hàiz ! Giờ bù đầu trong bếp, người sực mùi đồ ăn dầu mỡ rồi phải chạy đôn chạy đáo với 3 thằng cậu chủ xấu tính
Vừa nhắc đến, ba đứa giật mình nhìn lên đồng hồ gào lên
- Trời ơi. Mải chém gío quên mất chương trình Thủy thủ mặt trăng yêu thích rồi
Ren vội vàng bật tivi, hai thằng còn lại nhanh chóng ngồi hàng ngang ngay ngắn chờ đợicầu mong phim vẫn còn
// HẾT TẬP 13 //
- Yaaaaaaaaaaaaa
// XOẢNG, XÈO //
- Tao đã nói rồi cơ mà
- Tại mày hết. Sao mày không đặc báo thức
- Sao lại tại tao ? Tại mày không nhớ chứ. Rõ ràng tao đặt báo thức cơ mà
- Vấn đề đấy không quan trọng. Hôm nay là thứ 7. 10 phút nữa sẽ tới Siêu nhân Gao. Tivi hỏng rồi
Ba đứa nhìn nhau yên lặng không cảm xúc trong giây lát
- Yaaaaaaaaaaa
// CỐP , RUỲNH //
Thế là xong đời cái tivi, giờ nó thành mảnh vụn rồi không còn vỡ như vài giây trước nữa
Ông bà Kang ngồi chứng kiến mà choáng toàn tập. Mấy năm nữa thôi. Tương lai 3 cậu sẽ kế thừa gia tộc danh giá này , sẽ phải thay ông bà cai quản công ty , các dự án lớn . Mà bây giờ vẫn đánh nhau vì bỏ lỡ một tập hoạt hình. Rồi mấy cái dòng họ này đi về đâu?Thật là không tin tưởng nổi mà
------------------------------
Sau bữa cơm tối vui vẻ , nó trở về phòng sau khi tạm biệt ông bà Kang. Bọn hắn thì đi đưa ông bà ra sân bay rồi, cuộc gặp gỡ tuy ngắn ngủi nhưng luôn vui vẻ, chứ trong đầu nó nghĩ là những quý tộc giàu có khác luôn dữ phong thái, cử chỉ phân biệt và rất nghiêm nghị bama nó cũng không ngoại lệ nhưng gia đình này thì cứ tưng tửng vô tư thôi khó hiểu thật
Khóa cửa lại cẩn thận, ở nhà một mình trong căn biệt thự to đùng này đúng là có chút đáng sợ lên chạy nhanh lên phòng chốt cửa an toàn. Nhảy vọt lên chiếc giường êm ái nó lại cầm chiếc vòng rồi lại nhìn con búp bê , nghĩ về người tên Hạ Vũ kia bí ẩn làm sao. Tại sao lại có giấc mơ trùng hợp đến vậy?