[Naruto] Yêu Ghét

Chương 37




- Mệt quá dattebayo!!

Naruto thoát lực từ trên cây trượt xuống, ngồi sụp xuống đất. Đằng sau mặt nạ, Naruto nheo mắt nhìn tán cây trên đỉnh đầu, lớn tiếng kêu ca.

Uchiha Itachi kéo mặt nạ lên cười, vừa lôi quyển trục phong ấn ra vừa nói:

- Naruto-san lúc nào cũng than mệt nhưng đến lúc gặp địch nhân thì lại luôn là người xông ra đầu tiên đấy thôi.

- Không làm nhanh thì bao giờ mới được về nữa? Ta còn muốn ăn Ichiraku Ramen....

Naruto đón nhận túi viên thực phẩm được Itachi ném đến, nhanh chóng giở túi ra, bóp mũi ném một viên vào miệng, thật là, cho dù qua lâu như thế cậu vẫn ghét cái vị này như ngày đầu!!

Chẳng biết bao giờ thứ này mới được cải tiến nữa?!

Naruto cầm túi nhăn nhó, nhưng ngay lập tức lại nghĩ đến "viên thực phẩm" nhão nhão dính dính, cái vị có thể khiến người ta muốn huỷ diệt thế giới kia của Sakura... thôi thế này là ngon lắm rồi.

- Này, Đội trưởng! Ăn không?

Naruto cầm túi giơ hướng Kakashi, cao giọng hỏi.

- Không ăn....

Kakashi ôm quyển sách yêu dấu của mình không rời mắt, sau rồi như nhớ ra cái gì ngẩng đầu lên hướng về phía hai bọn hắn nói:

- Chắc đây là lần cuối ta làm nhiệm vụ với hai người.

- Hả?! Cái gì?!

Naruto giật mình bật dậy, ngay cả Itachi cũng trợn tròn mắt nhìn về phía Đội trưởng của mình.

- Đừng kinh ngạc thế, Đệ Tam muốn cho ta nghỉ hưu sớm đi trông trẻ mà thôi.

Kakashi chán nản rũ mắt, hắn lại nhớ về ngày hôm qua khi Đệ Tam gọi hắn vào phòng làm việc Hokage:

- Kakashi à... cậu cũng ở trong Anbu khá lâu rồi, nên ra ngoài hít thở không khí một chút nhỉ? Từ ngày mai ta muốn phái cậu làm Jonnin chỉ đạo cho mấy đứa nhỏ mới tốt nghiệp.

Nói trắng ra là muốn hắn đi trông trẻ chứ còn gì nữa!

Nghĩ đến đám nhóc con ồn ào trẩu tre và hắn sẽ phải đi chùi đít cho chúng nó, Kakashi chỉ cảm thấy tương lai của mình là một màu đen mờ mịt.

Chỉ cần nghĩ đến việc hắn phải bảo vệ chúng nó khi chúng nó chưa biết cái mẹ gì nhưng lại hay thích tìm đường chết rồi lại phải thông não cho chúng nó khi chúng nó bước vào tuổi dậy thì và bắt đầu ảo tưởng sức mạnh, hơn nữa không chỉ một đứa mà còn tận ba đứa! Sau khéo lại vướng phải đội nào có tình yêu tam giác... thì thật là ối dồi ôi.

Ít nhất, hiện tại Kakashi đang rất muốn bỏ Làng trốn chạy. Cho hắn đi làm Phản Nhẫn còn hơn là bắt hắn đi trông trẻ!

Nhưng muốn thì chỉ là muốn, Kakashi cũng không có gan bỏ Làng chạy thật. Nếu hắn dám làm thì tối nay thầy hắn Minato sẽ hiện hồn về bóp chết hắn mất.

Kakashi sờ đầu tóc bạc của mình chán đời nhắm mắt.

- Là đi làm Jonnin chỉ đạo sao?

Itachi dựa vào các căn cứ ngay lập tức đưa ra suy đoán, khi thấy Kakshi vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc gật đầu thì Itachi chỉ có thể gửi cho hắn một ánh mắt đồng tình.

Jonnin chỉ đạo... quả thực là một công việc cao cả, ít nhất là chính hắn không muốn làm tẹo nào.

Itachi 13 tuổi rất ông cụ non nghĩ.

Nhưng có vẻ Naruto-san rất hưng phấn với việc này.

Naruto hai mắt sáng lên nhìn Kakashi, thậm chí ngay cả khi đeo mặt nạ cũng thấy được miệng hắn đang cười toe toét.

- Oa! Jonnin chỉ đạo! Ngầu thật dattebayo!!

Cậu cũng rất muốn được làm Jonnin chỉ đạo, chỉ cần nghĩ đến sẽ có một đám nhóc con vẻ mặt sùng bái vây quanh cậu là cậu đã thấy hưng phấn rồi he he he, chỉ là do điều kiện không cho phép nên cậu không thể thi lên Jonnin thôi!

Kakashi quả thực rất muốn cậy đầu Naruto xem trong đó có cái gì, làm nghề trông trẻ mà sướng sao?! Ai thích thì đi mà làm, riêng hắn thì xin thứ cho tại hạ bất tài!

Một chân sút về phía đội viên đầu bị nước vào của mình, một bên thúc giục nói:

- Đỡ mệt rồi phải không?! Đỡ rồi thì đi về! Cậu muốn đêm nay lại màn trời chiếu đất tiếp sao?

Nghĩ đến có "phiên bản nhỏ" và Sasuke đợi sẵn mình ở nhà, Naruto chỉ cảm thấy rất nóng lòng muốn trở về, nhanh tay gói đồ đạc dẫn đầu phi ra ngoài.

Hôm nay Sasuke không đi làm nhiệm vụ, tên kia sẽ nấu cơm đợi sẵn.

Naruto tâm trạng vô cùng tốt hí hửng nghĩ.

- Thật là, bao nhiêu năm vẫn cái tính bộp chộp....

Kakashi cẩn thận cất sách vào trong ngực cũng dồn Chakra vào chân phi đi.

- Đội trưởng cũng thích Hồ Ly-san như vậy mà~

Itachi cũng theo sát sau đó.

Chưa được ba cái chớp mắt, bóng dáng ba người đã biệt tăm.

..............

- Ta đã về rồi!!

- Nii-san!!!!!

Naruto dang tay đỡ quả đạn pháo màu vàng từ trong nhà phi thẳng vào ngực, nhấc bổng đứa nhỏ lên quay vài vòng cười lớn:

- Nha! Em trai của nii-san nay đi học vui không?

Naruto nhỏ cười khanh khách được cậu nâng lên giữa không trung, nghe thế hơi chu môi:

- Nay tên Sasuke đáng ghét kia lại chê em ngu ngốc! Rõ ràng em không ngu ngốc!! Cậu ta thật đáng ghét!!

Uzumaki Naruto: Ách...

Ngay cả Sasuke vừa mới xuất hiện nghe câu này xong cũng cảm thấy có chút vi diệu, hắn liếc thanh niên một cái, ngay sau đó liền rời đi tầm mắt nói sang chuyện khác:

- Về đúng giờ ăn cơm, vào ăn đi không cơm canh nguội hết.

- Rồi rồi đây tớ vào đây dattebayo!

Uzumaki Naruto vội đặt đứa nhỏ xuống, kéo tay cậu đi vào trong.

Mấy năm nay, khung cảnh như vậy đã quá quen thuộc. Tính ra Naruto và Sasuke đã đến thế giới này được hơn 4 năm, thế giới này dưới sự ảnh hưởng của hai bọn hắn mà cũng thay đổi khá nhiều.

Ít nhất Uchiha sẽ không diệt tộc, mỗi lần ngo ngoe ý định gì đều bị Sasuke đến gõ cho mấy phát thì lại im im một đoạn thời gian, ở trong mắt Hokage thì ngoan ngoãn một cách lạ thường. Hơn nữa, địa vị của Uchiha dưới sự cố gắng của Hokage Đệ Tam cũng đỡ xấu hổ hơn trước, đi trên đường cũng không bị người dân mắng là "chó cảnh" nữa, hơn nữa Hokage cũng chấp nhận Uchiha đem thanh thiếu niên nhét vào Anbu rèn luyện. Để trải đường cho hàng loạt các chuyển biến này, cũng đã có vài chục cuộc hội nghị dài thâu đêm diễn ra, bên trong còn đủ loại hiệp ước rồi đấu đá thì chỉ đôi bên biết được, chúng ta chỉ cần biết những thứ phơi ra đều đang càng ngày càng tốt đẹp hơn là được rồi.

Vì Uchiha không diệt tộc nên hàng loạt các thiên tài tộc Uchiha cũng vô cùng khoẻ mạnh trưởng thành, điển hình là Uchiha Shisui và Uchiha Itachi. Uchiha Shisui rất được Đệ Tam tin tưởng giao Root cho hắn, tạm đang là người điều hành trực tiếp của Root. Tất nhiên để Shisui lên nắm quyền Root cũng không phải chuyện dễ dàng, Naruto và Sasuke cũng phải gõ cửa nhà hai vị Trưởng Lão Konoha trên dưới mười lần thì chuyện này mới coi là tạm yên ắng cho qua. Uchiha Itachi thì cũng đang thoải mái phô diễn tiềm năng của mình, là thiên tài bậc nhất cũng là Thiếu Tộc trưởng tộc Uchiha. Uchiha Sasuke vì mở Sharingan từ lúc 4 tuổi cho nên cũng được phụ thân chú ý bồi dưỡng hơn trước, chậm rãi thoát đi cái bóng của anh trai.

Naruto nhỏ vì được hai nii-san chống lưng, hơn nữa những người xung quanh đều biết cậu được hai Ninja mạnh mẽ bao bọc thì lời ra tiếng vào cũng ít đi đáng kể, thằng bé tự tin hơn rất nhiều, nó không ngại ngần nói với mọi người rằng mình có hai người anh trai rất tuyệt vời. Hơn nữa có sự chăm bón, khụ, chăm sóc của Sasuke, Naruto nhỏ cũng lớn rất nhanh, khuôn mặt phúng phính đỏ ửng, hai mắt xanh lập loè tự tin, quần áo sạch sẽ vừa người, trông đáng yêu hơn trước rất nhiều.

Thế giới này hạnh phúc hơn thế giới kia rất rất nhiều. Đây là điều mà Naruto và Sasuke chắc chắn khẳng định.

Chỉ là có việc Naruto luôn phiền não.

Naruto ỉu xìu nhìn vài món ăn trên bàn, có tổng cộng năm món thì bốn món là được chế biến cùng cà chua, một món còn lại cũng là Omusubi (Cơm nắm).

- Lại là cà chua sao?

Kỳ thực cậu cũng không ghét cà chua, chỉ là ăn liên tiếp mấy năm liền, cứ hở ra là ăn cà chua cà chua, cho dù không ghét thì cũng không thích nổi. Mà Sasuke thì lại đặc biệt thích cà chua, bữa cơm nào hắn nấu cũng sẽ rất rất nhiều cà chua, cho dù ngon nhưng nhiều lúc Naruto thật sự phải nhắm mắt nuốt vào.

- Không nấu thì đừng kêu.

Sasuke liếc tên nào đó một cái, còn hơn là Naruto cứ nấu bữa nào là bữa đấy liên quan đến mỳ, không làm Ramen thì cho cả ba người ăn mỳ gói, thậm chí còn học được xào mỳ, đủ các vị, ăn được hai bữa thì hắn sắp ngán chết nhưng hai Naruto lại rất thích thú, chỉ muốn ăn mỳ quanh năm suốt tháng.

Nói chung là nếu Naruto và Sasuke đồng thời ở nhà thì cả hai phải ra sân đấu một trận mới quyết định được ai hôm nay vào bếp.

Tất nhiên là có một món ăn tối ưu cho cả hai bên đó chính là mỳ xào cà chua.

.... Nhưng nói thật, cho dù là thích cà chua như Sasuke hay thích mỳ như Naruto đều đối món này xin thứ cho kẻ bất tài, một lần đụng vào chừa vạn năm.

Còn nếu bảo vì sao hai Naruto mà không đấu thắng được Sasuke thì chúng ta phải nhìn lại xem ai là to nhất trong cái nhà này.

Đương nhiên người này là Sasuke : ).

Naruto biết là mình không vào bếp nên không có quyền lên tiếng ở đây, cậu chỉ kêu ca như thói quen thôi, ngay sau đó lại vùi mặt vào ăn, dù sao cơm tên Sasuke này làm rất ngon mà cậu lại đang đói, cho nên có cà chua hay không thì cũng không sao hết.

Dù sao ăn 4 năm cũng quen rồi.

Naruto gớt nước mắt u oán nghĩ.

Ăn xong Naruto tự giác bê chén đũa đi rửa. Ba người thảnh thơi tận hưởng một buổi tối quây quần bên nhau.

Naruto nhỏ không ngừng kể về những chuyện vui ở trường, đặc biệt rất hay nhắc đến tên Sasuke vô cùng đáng ghét nào đó, từng lời phê bình cứ như không cần tiền ầm ầm đổ ra.

Đối với việc này Naruto "phiên bản lớn" chỉ có thể im như thóc xấu hổ sờ mũi, lâu lâu còn phải chịu đựng ánh nhìn như kẹp dao găm của "đương sự" bên cạnh.

Uzumaki Naruto: Em trai à, đừng nói nữa, nii-san của em sắp bị "Sasuke" dùng ánh mắt chọc chết rồi!

Sasuke: lườm-ing.

Nói chung sau khoảng thời gian ấm áp nói chuyện với nhau sau giờ cơm, ai về phòng người nấy, Naruto và Sasuke lại ôm nhau ngủ.

Thật sự, ôm nhau ngủ, vô cùng thuần khiết.

Còn hỏi vì sao mà đến tận 4 năm mà Sasuke vẫn còn nhịn được mà chưa làm thịt con hồ ly bên gối thì lại là một câu chuyện... khá là u uất.

Đầu tiên là tên miệng hến nào đó chưa mở miệng nói rõ tình cảm với Naruto.

Đúng vậy, Sasuke nhà ta chưa có bất cứ lời thổ lộ tình cảm nào với Naruto hết! (Lời mắng chửi thường ngay không tính)

Và Naruto với quả đầu ngu ngốc mà nguyên lời nhận xét của Sasuke là đựng đầy Ramen với nước dùng thì lại không hiểu!!! Không hiểu!!! Hoàn toàn không suy xét đến việc thằng bạn chí cốt hằng ngày "súng bên súng đầu sát bên đầu" có tình cảm vượt trên tình bạn với mình!

Thậm chí lâu lâu hai người còn "loát gậy" hộ nhau nhưng Naruto chỉ biết đấy là hành động thân mật giữa bạn thân bình thường! Để thể hiện tình hữu nghị linh tinh!

Cho nên là một người không nói, một người không hiểu, hai người chỉ thuần khiết ôm nhau ngủ suốt 4 năm trời trên một cái giường.

Cứ tưởng là Sasuke sẽ phải sống thanh tâm quả dục với các mác "bạn thân" đến cuối đời thì ông trời rủ lòng thương, một chuyến ra nhiệm vụ đã khiến chuyện này bước sang một trang mới.

................... Hết chương 37..............

Vài điều muốn nói:

Chương này làm dấu mốc bước thăng tiến tình cảm của hai anh nhà, nhân tiện tóm tắt chút sự kiện 4 năm bị tác giả tua nhanh.

Chương sau chúng ta sẽ đi gặp cụ Mad và cụ Nhất~ ha ha ha, phần này tác giả lên đại cương siêu kỹ luôn, mong là viết sẽ ổn. Đi đến để thông não cho anh Naruto về vấn đề "trên tình bạn là tình yêu này", chứ cứ để vậy khéo Sasuke phải cạo đầu đi tu mất thôi.

Về vấn đề tuyến thời gian thì tác giả viết có chút sai lệch so với nguyên tác. Ví dụ điển hình là trong Manga thì Itachi 11 tuổi mới vào Anbu nhưng trong truyện tác giả là 9 tuổi. Vì Shisui bị tóm vào Root sớm hơn rất nhiều, Danzo nóng chuyện của Uchiha Sasuke rằng là anh nhà mạnh quá, ổng đánh không nổi, cho nên ổng quyết định cướp mắt Shisui sớm hơn để nếu có gì còn có thể chống lại Sasuke.

Hơn nữa tác giả cũng không nhớ bao giờ Kakashi rời Anbu cho nên cứ viết vậy đi.

Cuối cùng, tim vào cmt nhiệt tình lên nào các bạn yêu~~ thể hiện tình yêu với tác giả đi nào!