Chưa bao giờ tớ thấy 1 tuần trôi qua lâu như vậy, đợi dài cổ mà vẫn chưa thấy có giấy báo điểm về. Có khi nào tớ không đỗ không nhỉ? Hic tớ sợ lắm á, chờ đợi trong vô vọng và sự thấp thỏm lo âu cả tuần trời mà giờ nhận được kết quả này à.
Đến ngày thứ tám mới có kết quả thi. Trường sẽ gửi giấy báo điểm về, mình phải tự cộng điểm các bài thi lại. Trò này mà phải mấy đứa ngáo đá tính toán như tớ thì có mà toang à. Nhưng tớ hóng thêm được hình như trường sẽ báo mình trúng tuyển hay không luôn, nhưng không cho biết điểm tổng. Thế nên mình phải tự cộng điểm là thế đấy.
Nghe tin có điểm rồi tớ cứ sốt sắng hết cả, vừa đi hóng tin tức mà vừa hồi hộp không thôi. Giấy báo sẽ gửi về địa chỉ đường bưu điện, mình phải tự thân ra lấy. Má ơi cái tiết trời hơn 40 độ này thì trường định sơn đen học sinh à. Nhưng thôi, vì tương lai quan trọng hơn nên tớ đành phải vác mặt đi lấy thôi, vì cả nhà ai cũng bận cả. Còn được cái không biết bưu điện ở đâu nữa cơ, tớ phải đi hỏi cô mãi mới xong. Đi đường tớ cũng thấy lo lo nữa, nhỡ trượt là chết tớ luôn. Mấy hôm trước đợi tớ có sợ thế đâu nhỉ, giờ biết điểm lại thấy hoang mang. Ôi ông trời ơi xin hãy phù hộ cho con đỗ chuyên đi ạ!
Vâng tình hình là sợ quá nên lấy giấy xong tớ vẫn không dám mở ra xem các cậu ạ, tớ định khi mang về rồi có gì vui buồn cả nhà luôn cơ, giữ một mình là không tốt mà. Tớ chưa nói với bố mẹ là tớ đi lấy giấy báo điểm đâu, nhỡ trượt thì lại buồn lắm. Tớ đợi tớ biết điểm rồi mà mới báo cho gia đình cơ. Mãi rồi tớ lên thắp nén hương báo cáo tổ tiên nhờ mọi người phù hộ đâu đấy rồi tớ mới dám mở. Đùa chứ tớ hơi bị mê tín, cứ gần thi hay thi xong đều nhờ các cụ độ để may mắn. Nãy đi đường còn suýt chút nữa ngã sấp mặt, rồi còn làm rơi đồ đạc nữa cơ. Nay xui quá rồi, không biết nó có ám vào điểm thi không nữa.
Ấy chết, nãy giờ tâm linh nhiều quá rồi, quay về chủ đề chính nào. Hic cầm tờ giấy tớ vẫn hơi run run, hít thở một hơi để bình tĩnh rồi mới dám mở ra. Tớ sợ quá không dám nhìn điểm luôn cơ, nhìn thông báo xem có đỗ không đã...
- AAAAAA!!!
Nhìn thấy dòng chữ "Chúc mừng thí sinh Đặng Trúc Hà Anh đã xuất sắc trúng tuyển trường THPT Chuyên A. Chúc mừng và cảm ơn, bạn đã vất vả rồi!" là tớ không còn thấy gì nữa, như thể chỉ mong thấy được mấy chữ này thôi. Vâng chỉ đọc được đến đấy là tớ đã gào lên rồi,chả còn bận tâm gì nữa.
Bỗng chợt mắt tớ hơi rưng rưng, vui đến phát khóc luôn á. Bao nhiêu công sức học ngày học đêm cuối cùng cũng được đền đáp rồi! Những ngày thui thủi một thân một mình ngồi học cũng không uổng phí mà. Nghĩ đến những buổi ôn thi vất vả, giờ kết quả thật tốt quá đi. Tớ đang ngồi mà lăn hẳn xuống giường, nằm vừa cười vừa khóc nhìn rất dọa người. Tay tớ bây giờ vẫn còn cầm tờ giấy thông báo, soi soi các thứ xem điểm có thấp lắm không, thôi thì cũng khá ổn. Mẹ tớ đang đi xuống nhà tiện thể ngó sang còn tưởng tớ lại xem phim rồi khóc lóc, hỏi:
- Ơ lại làm sao đấy?
- Aaaa mẹ ơi con đỗ chuyên rồi!!
- Hả, thật á? _ Haha, trông mẹ tớ có ngạc nhiên không kìa.
- Thật này, mẹ không tin con gì cả. _ Tớ vừa phụng phịu vừa đưa cho mẹ xem tờ báo điểm, ngắm một lúc bất động mẹ phán một câu xanh rờn:
- Con gái mẹ mà còn không đỗ thì chán lắm nhỉ
- Ơ này điểm Toán cao thế nhỉ, mẹ tưởng còn không qua được 8 cơ, này được tận 8.25
- Con thắc mắc trước giờ mẹ có tin con bao giờ chưa nhỉ, sao suốt ngày chỉ cà khịa con thôi!
- Ơ mẹ có bảo không tin con bao giờ đâu, con gái mẹ giỏi thế nhỉ!
- Ơ mẹ mau nói lại, con phải ghi âm lại khoảnh khắc hiếm có này mới được.
Nay tấu hài quá rồi, mẹ tớ bình thường teen lắm, chỉ có cà khịa tớ là hay thôi. Thế mà nay lại nói được lời xúc động như này, tớ chắc chắn phải lưu lại rồi!
- E hèm, hôm nay con gái Hà Anh của mẹ đã thi đỗ trường THPT Chuyên A, mẹ rất vui và hạnh phúc, con gái đúng là không làm mẹ thất vọng mà! Chúc con iu luôn vui vẻ và thành công như hôm nay nhé!!!
- Úi úi, lát bố về con phải cho bố nghe, chắc bố xúc động lắm đấy mẹ ạ.
- Ơ hâm à, đây là bí mật giữa hai cô gái, khum thể cho bọn đàn ông nghe thấy được con hiểu chứ.
- Không, con không hiểu đấy!!
Rồi tớ chạy tót xuống nhà khoe ông bà:
- Ù! Ông ơi cháu đỗ Chuyên A rồi ông này!
- Thế á. Cháu ông giỏi thế nhỉ!
- Cháu mà lại!
Ông bà tớ vui ghê luôn, ông cười tươi rói đến chiều đi đâu cũng khoe "Cháu gái tôi đỗ Chuyên A đấy!". Bà tớ cũng vui lắm, bà bảo "Phải thế chứ!"
Nhiều khi tớ thấy học giỏi cũng thật tốt quá đi, được gia đình ủng hộ, bạn bè ngưỡng mộ, người đời không khinh bỉ cho được. Sống thế này mới là sống chứ!
Đến chiều tớ bay sang nhà cái Quỳnh chơi, còn chưa kịp khoe gì nó đã bảo: "Mài định khoe mài đỗ Chuyên A rồi chứ gì!"
- Ủa sao mài biết hay vậy?
- Ông mài chả đi khoe từ sáng giờ còn gì.
- Ù má! Tốc độ lan truyền kinh thật!
- Có khi đến sáng mai dậy là mài thành nhân vật được biết đến nhiều nhất cả huyện quá... Ôi dồi bạn tao sắp thành ngừi nổi tiếng dồi, nó sẽ bơ tao mất huhuu
- Bớt điên lại nha màiii
- Hơ hơ...
Rồi sau đó là những pha hack đồ siêu đỉnh của Hà Anh, lúc nào sang chơi cũng phải ôm lấy mấy chai nước ngọt về mới chịu cơ. May mà nhà Quỳnh nó cũng gọi là khá giả chứ không chắc liệt tớ vào danh sách đen quá, suốt ngày chôm đồ nhà người ta mà rõ ràng nhà mình cũng có đầy.
Đi cùng con đường với ông mình tớ đi khoe với tất cả lũ bạn của mình. Còn chưa thèm tính điểm thi mà khoe như đúng rồi vậy. Trang cũng đỗ rồi, tốt quá đi. Như vậy là vẫn có đứa đam mê ăn uống với mình. Mà đến lúc nó hỏi "Ơ thế mài được bao nhiêu điểm?" tớ mới ngộ ra là mình còn chưa xem điểm từng môn. Lật đật đi tìm tờ giấy rồi cộng trừ nhân chia các thứ mãi, cuối cùng vẫn phải nhờ đến máy tính. Hmm Toán 8.25, Văn 8.75, Anh điều kiện 9.75 cộng lại là 26.75 với điểm chuyên được 7.25 nhân đôi là 14.5, cộng thêm điểm điều kiện nữa là tổng 41,25 điểm. Ơ cũng cao phết nhở!!!
"Tính xong chưa???"
"41.25 mài ơi"
"Tao 41.85 này, lại phải chung trường nữa rồi hehe"
"Aaa bạn tao giỏi quá đi huhu"
Tớ nhìn điểm xong hơi bức xúc xíu, Anh điều kiện dễ thế mà sai chỗ nào mất 0.25 à. Chán mình thật sự...
Hí hí nhưng mà điểm cũng cao ghê, 41.25/50 luôn. Đợi khi nào đến đăng ký nhập học sẽ có xếp hạng, mong chờ ghê. Được điểm cao tự dưng tớ lại muốn khoe với cậu á, nhưng mà giờ cậu đâu có ở đây đâu. Tớ mong mình sẽ thật nhanh thành công, sẽ trở nên thật xứng đáng với cậu. Giờ tớ nhớ cậu quá...