Lớp 10a7 của nó thì ngày nào cũng như ngày nào,chẳng bao giờ được bình yên cả,cái lớp thì như một đàn loi choi,đứa chơi bài,ăn vặt,soi gương và tô son trét phấn....vân vân...và...mây...mây.
Bỗng lớp trở nên im thít vì lão hiệu trưởng bước vào lớp và theo sau là cái dáng cao kều của hắn,mấy đứa con gái thì nháo nhào lên. Bỗng lão HT bèn cất tiếng ồm ồm lên nói;
_ bắt đầu từ hôm nay lớp mình sẽ có giáo viên chủ nhiệm mới,thầy ấy vẫn còn trẻ nên các bạn nữ phải dữ ý tứ đấy biết chưa,thầy giáo và các em làm quen với nhau đi tôi còn có việc khác. Nói xong lão ta lượn đi luôn làm cả lũ con gái hò hét ầm ĩ,đương nhiên là trừ nó và nhỏ rồi.
_ các em trật tự đi,tôi tự giới thiệu tôi tên Hải Minh sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp ta trong năm nay,các em cho tôi biết tên được không. Chỉ chờ câu nói đấy là mấy con vịt dời đứng lên tạo dáng này nọ khoe tên làm nó nổi da gà,cuối cùng là nó và nhỏ
_ tên Hồng mai.
_ Bảo Như, xong chưa dẹp ngay tiết mục này đi -nó.
_ thầy ơi thầy có người yêu chưa thầy -nữ 1.
_ thầy ơi thầy đẹp trai quá à hí hí -nữ 2.
_ thầy ơi thầy bao nhiêu tuổi vậy thầy.
_ thầy 18 - nói xong hắn ném cho bọn con gái nụ cười sáng chói làm mấy đứa đổ rầm rầm, thấy thế nó bĩu môi
_ đây là lớp học chứ không phải là chỗ quảng cáo răng miệng đâu nhá- nó nói câu đấy làm mặt hắn méo sệch,nụ cười trên môi cũng tắt ngấm từ bao giờ
_ ơ thầy xin lỗi,từ nay thầy sẽ dạy 3 môn của lớp ta,đó là môn: giáo dục công dân, toán và văn,bây giờ chúng ta lấy sách ra học bài nhanh lên.
Hắn nói làm bọn trong lớp lục đục lấy sách vở ra ghi chép,riêng nó và nhỏ thì làm việc riêng. Nhỏ ngậm kẹo mút và ôm cái điện thoại nghịch nghịch,còn nó thì lăn quay ra ngủ từ lúc nào. Hắn đang giảng bài say sưa,học sinh nghe giảng say sưa,còn nó thì...ngủ say sưa,hình ảnh của nó đập ngay vào mắt của hắn làm hắn ngưng giảng bước xuống chỗ nó.....véo tai.
_ A A,,cái gì thế -nó dụi dụi đôi mắt dáo dác nhìn khắp lớp.
_ trong giờ học ai cho em ngủ hả -hắn
_ hức...thầy ơi hôm qua em không được ngủ nên bây giờ em ngủ bù-nó mếu máo.
_ em làm gì mà không ngủ -hắn.
_ tại vì hôm qua mẹ em ốm nên em phải thức suốt đêm chăm sóc ẹ em nên em không được ngủ ít nào ( con này chỉ giỏi chù ẻo mẹ bị bệnh).
Hắn nghe thấy nó nói vậy Thì có chút không tin nhưng nhìn thấy hai mắt nó thâm quầng hết lên thì cảm thấy thương cho nó liền ra hiệu cho nó ngồi xuống. Hắn đi khỏi thì noa hí hửng ra mặt và nghĩ"không ngờ ông thầy này dễ gạt thật,ốm gì chứ mẹ mình khỏe như bò ở nhà kia kìa,nếu không hôm qua thức cả đêm để đọc hết cuốn chuyện doraemon thì bây giờ cũng không buồn ngủ như thế". Cuối cùng nó cũng lăn ra ngủ đến cuối biổi vấn không biết gì.