Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1048: Phá trận!



Mạnh Hạo nện xuống một quyền, một quyền này mang theo uất ức cùng phẫn nộ hắn bị đoạt đi đạo cơ hoàn mỹ, mang theo quyết tâm dứt bỏ tất cả tiếc nuối của hắn.

Một quyền hạ xuống, thiên địa băng diệt!

- Ầm ầm ầm...

Sáu tay của pho tượng đồng loạt sụp đổ, ba cái đầu trong nháy mắt cũng chia năm xẻ bảy, cả thân thể pho tượng "ầm" một tiếng, trực tiếp nổ tung!

Không cách nào hình dung lực lượng bạo phát của một quyền này, 10 ngàn đệ tử Thanh La Tông toàn bộ phun máu tươi, bay ngược về sau, thân thể trực tiếp khô héo, hồn phách băng diệt.

Ánh mắt Mạnh Hạo hiện ra vẻ chấp nhất, bước lên một bước, đánh ra quyền thứ hai.

Quyền thứ ba, quyền thứ tư, quyền thứ năm!

Mỗi một quyền hạ xuống, xung quanh Liên Hoa Trận pháp đều bị sụp đổ, mỗi một quyền hạ xuống, hắn đều bước tới thêm mười trượng, quyền thứ chín hạ xuống, Mạnh Hạo đã ở bên cạnh trận pháp, tiếp tục một quyền... Cửu Trọng Thiên Băng!

Đóa sen đồng loạt vỡ nát, phát ra tiếng nổ long trời lở đất.

"Ầm" một tiếng, 10 ngàn ngọn núi của thập vạn đại sơn trực tiếp sụp đổ nổ tung, đại trận hộ sơn Thanh La Tông, vào giờ khắc này rốt cục cũng xuất hiện đứt gãy.

Cùng lúc đó, Mạnh Hạo bước ra khỏi trận pháp, tiến vào bên trong màn sương mù đen.

- Trả Hứa Thanh cho ta!

Trong nháy mắt bước chân vào màn sương mù, thanh âm của Mạnh Hạo như quân lâm thiên hạ, mang theo bá đạo và điên cuồng không cách nào hình dung, truyền khắp Thanh La Tông.

Thanh âm của hắn khuếch tán ra, khiến cho sương mù cuộn trào, hiện ra một thông đạo nhỏ, Mạnh Hạo nhìn theo thông đạo, liền thấy được 99 ngọn núi bên trong màn sương mù, thấy được trên đỉnh núi thứ nhất kia, có lư hương đỏ thẫm đang đặt trên đài sen.

Bên trong lư hương kia, có một thân hình đang khoanh chân ngồi run rẩy, hắn thấy không rõ, nhưng khí tức quen thuộc kia...

Chính là Hứa Thanh!

Là người nguyện cùng hắn sống chết - Hứa Thanh!

Mấy chục vạn đệ tử Thanh La Tông, đang luyện hóa Hứa Thanh!!!

Trong đầu Mạnh Hạo ầm ầm nổ tung, một cỗ phẫn nộ không cách nào hình dung hiện ra, hóa thành sát khí vô tận, ngưng tụ thành sát niệm của hắn.

Giết giết giết!

Giờ phút này, nỗi hận của Mạnh Hạo đối với Thanh La Tông, đã dâng cao đến mức độ không đội trời chung, Thanh La Tông, mỗi một tên đệ tử, đều phải chết!

- Giết hắn! Giờ phút này, tam lão đều đồng loạt biến sắc, bọn chúng không ngờ Mạnh Hạo lại có thể vào được trong này, không ngờ hắn có thể phá vỡ Liên Hoa Đại Trận, giờ phút này, tâm thần ba người chấn động không thôi. Lão già Trảm Linh đệ nhất đao lập tức đứng lên, hắn vốn tính tình nóng nảy, lúc này mang theo vẻ mặt âm trầm, cất bước bay thẳng lên không trung.

- Trăm ngọn núi, chỉ để lại đệ tử 20 ngọn núi cuối cùng, còn lại theo bản tổ tiến vào Âm La Trận, giết chết kẻ xâm nhập. Dứt lời, hắn liền phóng thẳng về phía màn sương mù, cùng lúc đó, 30 ngàn đệ tử trong nháy mắt liền bay ra, trong đó yếu nhất cũng là Trúc Cơ, mạnh nhất chính là Nguyên Anh.

Chúng đồng loạt xông vào màn sương mù. Bên trong màn sương mù, thanh âm Mạnh Hạo mang theo ngữ điệu thê lương trước nay chưa từng có, bỗng nhiên truyền ra.

- Thanh La Tông, Mạnh mỗ thề, cuộc đời này... nhất định diệt toàn bộ Thanh La Tông các ngươi, Nam Thiên Đại Địa, có ngươi không có ta!

Sát ý Mạnh Hạo ngập trời, tay phải nhấc lên, Tam Vĩ Phiên ầm ầm xuất hiện, cuốn ngang bát phương, phóng thẳng tới màn sương mù đen ở xung quanh. Liên tiếp những tiếng "ầm ầm" truyền ra, lão tổ Thanh La Tông Trảm Linh đệ nhất đao đã bước vào trong màn sương mù, khi hắn vừa bước vào, lập tức màn sương mù tựa như sống lại, tràn đầy linh động.

- Thanh La ý, thiên địa sáng tỏ, nghe ta hiệu lệnh, trận thứ nhất, đoạt thiên tinh! Thanh âm lão tổ Trảm Linh đệ nhất đao vang vọng, 30 ngàn đệ tử Thanh La Tông trước sau bước vào trong màn sương mù, màn sương mù lập tức quay cuồng, bất ngờ hợp thành tám con rồng đen.

Tám con rồng đen này trông vô cùng dữ tợn, gầm thét vang trời, bao phủ Mạnh Hạo ở bên trong, trong nháy mắt đã phóng thẳng tới cắn nuốt hắn.

Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên tia sáng lạnh léo, nhìn tám con rồng đen ở xung quanh, sát ý của hắn dâng cao chưa từng có, thậm chí từ khi hắn đạo tới nay, cũng chưa bao giờ có sát ý ngập trời như hiện tại.

Trong khoảnh khắc khi tám con rồng đen lao tới, Mạnh Hạo liền bước tới, Tam Vĩ Phiên quét ngang, màn đen khuếch tán, cuốn thẳng về phía ba con rồng đen trong đó. Tam Vĩ Phiên phát ra tia sáng kỳ dị, bên trên thấp thoáng xuất hiện vô số khuôn mặt, những khuôn mặt này vặn vẹo, hiện ra vẻ tham lam, khát máu, phóng thẳng tới đám rồng đen cắn nuốt.

Cùng lúc đó, thân thể Mạnh Hạo nhoáng lên một cái, trong chớp mắt liền xuất hiện phía trước một con rồng đen, không có nửa điểm chần chờ, tay phải hắn nâng lên đánh ra một quyền. Một tiếng nổ lớn truyền ra, thân thể con rồng đen này chấn động mạnh, ầm ầm vỡ vụn. Lại có tiếng gào thét thê lương truyền tới, phía sau Mạnh Hạo, ba con rồng đen khác đang gầm thét mà tới, tốc độ cực nhanh, gần như khi hắn quay đầu lại, chúng đã ở trước mặt.

- Yêu Phong, đệ bát cấm! Mạnh Hạo nâng tay phải lên, chỉ về phía trước, lập tức toàn thân ba con rồng đen chấn động mạnh, như thể bị vô số sợi tơ vô hình quấn chặt lấy.

- Yêu pháp, Phong Chính hút hồn! Mạnh Hạo bấm quyết, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, chỉ về phía trước.

Một chỉ này phóng ra, lập tức khiến ba con rồng đen truyền ra tiếng gào thét thê lương khó có thể hình dung, mắt thường cũng có thể thấy được, bên tron ba con rồng đen này là hơn vạn tu sĩ, lúc này sắc mặt bọn chúng trở nên vặn vẹo, kêu lên thê thảm, trên người bọn chúng, xuất hiện từng luồng khói đen, kia chính là hồn phách của bọn chúng bị rút ra!

Ba con rồng đen lập tức sụp đổ, hơn vạn thi thể bỗng nhiên rớt xuống.

Phong Chính, đây chính là pháp thuật của Phong Yêu Sư, một niệm phong, một niệm chính, một niệm sinh, một niệm tử!

Đúng lúc này, ba con rồng đen bị Tam Vĩ Phiên quấn quanh kia cũng kịch liệt run rẩy, dường như muốn sụp đổ, mà con rồng đen cuối cùng, giờ phút này đang khựng lại giữa không trung, ở vị trí đầu rồng, lão tổ Thanh La Tông Trảm Linh đệ nhất đao huyễn hóa ra, sắc mặt đã hoàn toàn đại biến.

- Trận thứ hai!

Theo lời hắn truyền ra, lập tức tất cả rồng đen đều tự động sụp đổ, hắc khí cấp tốc cuốn ngược lại, hoàn toàn dung nhập vào xung quanh lão tổ Trảm Linh đệ nhất đao, hơn 10 ngàn tu sĩ không bị giết chết kia, cũng đều hoảng sợ, theo hắc khí chạy về.

Trong chớp mắt, những hắc khí này liền hóa thành một người khổng lồ cao chừng trăm trượng, người khổng lồ này mặc khôi giáp màu đen, trông như thiên thần. Sau khi nó xuất hiện, liền ầm ầm lao về phía Mạnh Hạo.

- Chết cho ta! Người khổng lồ lên tiếng, thanh âm của vạn người bên trong đồng loạt cất lên, khiến trời long đất lở, cả vùng thập vạn đại sơn phóng thích ra khí tức bàng bạc, bao phủ lên người khổng lồ này, khiến cho thân thể hắn lần nữa bành trướng, biến thành 500 trượng!

So sánh với nó, Mạnh Hạo nhỏ bé như con kiến vậy.

Mạnh Hạo liếc nhìn người khổng lồ, vẻ lạnh lùng trong mắt càng đậm, nhất là giờ này Hứa Thanh bên trong lư hương sống chết không biết, khiến Mạnh Hạo lo lắng vô cùng, nhưng hắn biết rằng, không tiêu diệt trận pháp này, thì hắn không thể tiến vào Thanh La Tông được.

- Giết! Người khổng lồ rống lớn, hai tay nâng lên, từ hai bên trái phải của Mạnh Hạo đập tới, dường như muốn đập chết Mạnh Hạo trong lòng bàn tay vậy, tốc độ bàn tay cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần.

Mạnh Hạo không né tránh, hai tay nâng lên, trong chớp mắt khi hai tay người khổng lồ vỗ tới, liền đưa hai tay ra đối kháng.

- Ầm ầm! Người ngoài nhìn vào, chỉ thấy thân thể của Mạnh Hạo bị hai bàn tay của người khổng lồ che mất, thế nhưng kẻ run rẩy... lại là tên khổng lồ này.

Thân thể tên khổng lồ run rẩy, trên mặt hiện ra vẻ không thể tin nổi, cũng có hoảng sợ trong đó.

- Đây là... thân thể gì vậy!!! Bên cạnh lư hương, vị lão tổ Trảm Linh đệ nhị đao chợt đứng lên, hiện ra vẻ khiếp sợ.

- Bình tĩnh một chút chớ nóng vội, trận này có tam biến, lúc này mới chỉ là biến thứ hai mà thôi. Lão tổ trảm Linh đệ tam đao lạnh nhạt lên tiếng.

Gần như đồng thời lúc bọn hắn đang nói, hai tay người khổng lồ liền ầm ầm sụp đổ, sương mù màu đen bắn ra tứ tán, Mạnh Hạo từ bên trong đi ra, lông tóc không chút hao tổn, hắn cất bước chạy thẳng tới người khổng lồ, tay phải nâng lên, tống ra một quyền.

Tiếng nổ "ầm ầm" rung trời, người khổng lồ này lập tức rên lên, hộc ra một ngụm sương mù ngăn cản Mạnh Hạo, thân thể hắn cấp tốc lui về sau, thân ảnh lão tổ Trảm Linh đệ nhất đao trong mi tâm biến ảo, mang theo vẻ hoảng sợ, thét lên.

- Trận thứ ba! Hắn vừa dứt lời, thân thể cao lớn lập tức ầm ầm sụp đổ, hóa thành sương mù màu đen đậm đặc, phóng thẳng tới Mạnh Hạo, trong nháy mắt liền bao phủ hắn lại. Đám sương mù đen này chợt co rút lại, hóa thành một viên cầu to lớn, tỏa ra ngọn lửa màu đen ầm ầm thiêu đốt, dường như muốn nhốt Mạnh Hạo lại, ngạnh sinh luyện hóa vậy.

Quả cầu không ngừng thu nhỏ, 100 trượng, 50 trượng, 30 trượng, 10 trượng...

- Biến thứ ba, phối hợp với tu vi của Mạt Ly, đủ để vây giết cường giả Trảm Linh đệ nhị đao, cho dù thân thể kẻ này cường hãn, nhưng nhu có thể khắc cương, hắn trốn không thoát được. Cạnh lư hương, lão tổ Trảm Linh đệ tam đao hờ hững lên tiếng.

Tên lão tổ Trảm Linh còn lại, trên mặt cũng nở nụ cười, thầm đồng ý.

- Bên trong La Âm Trận, vạn vật đều có thể bị luyện hóa, đáng tiếc duy nhất chính là... Đây không phải là luyện đan, nếu không, luyện chế người này thành đan dược, sẽ là một viên bảo đan.

Trong lúc hai người đang nói cười, đột nhiên, một tiếng nổ "ầm ầm" ngập trời truyền ra, hai người mạnh mẽ biến sắc, đồng loạt ngẩng đầu nhìn lại. Phía dưới, mấy chục vạn đệ tử Thanh La Tông, sắc mặt từng người cũng đại biến.

Chỉ thấy trên bầu trời, thời khắc này khi quả cầu sương mù màu đen to lớn co rút đến ba trượng, bỗng nhiên, một cỗ khí tức long trời lở đất, vô cùng tà ác từ bên trong quả cầu sương mù đen kia chợt tràn ra.

Khí tức tà ác khó có thể hình dung, kèm theo một cỗ âm hàn ngập trời, trong lúc mơ hồ, mọi người có thể thấy được, bên trong quả cầu sương mù màu đen ba trượng kia không ngờ lại xuất hiện một hình ảnh dữ tợn.

Đây không phải là bóng người, mà là một đóa hoa!

Một đóa dường như có ngũ sắc!

Cánh hoa lay động, khí tức quỷ dị ầm ầm tràn ra, quả cầu sương mù màu đen không thể trụ nổi, trong nháy mắt liền nổ tung, ầm ầm sụp đổ. Cùng lúc đó, bên trong bay ra vô số máu thịt, đó chính là thi thể đệ tử Thanh La Tông, theo đó là một thân ảnh già nua, mang theo vẻ hoảng sợ cùng không thể tin, cấp tốc trốn ra.

Chính là lão tổ Trảm Linh đệ nhất đao kia.

- Cứu ta!!! Hắn vừa trốn ra, vừa rống lớn.

Nhưng hắn không trốn được quá xa, mọi người còn chưa kịp cứu viện, thì trong nháy mắt, một cành cây màu đen nhánh đã phóng tới, quấn quanh thân thể lão già, kéo mạnh một cái. Lão già này lập tức phát ra tiếng gào thét thê lương, thân thể trực tiếp bị kéo trở lại Mạnh Hạo, bị hắn bóp cổ lại.

Mạnh Hạo bước tới từng bước một, phía sau hắn là một đóa Bỉ Ngạn Hoa năm màu, cao chừng 20 trượng, đang điên cuồng lay động, lơ lửng đi theo!

Đây là Bỉ Ngạn Hoa, Trảm Linh Bảo của hắn!

----------oOo----------