Mạnh Hạo cũng không đuổi tận giết tuyệt, vẻ mặt bình tĩnh vẫy tay một cái, la bàn liền bay tới, rơi xuống tay hắn, vì đại hán kia đã tử vong, vật này vô chủ, nên sau khi bị Mạnh Hạo sáp nhập thần thức vào trong, lập tức để lại lạc ấn.
- Ngược lại cũng huyền diệu, chỉ có điều uy lực bình thường. Mạnh Hạo đưa tay lấy từ trong túi trữ vật ra 2 khối cực phẩm linh thạch hắn cũng không còn nhiều lắm, trực tiếp đặt trên la bàn.
Trong chớp mắt, la bàn này nhìn như bình thường, nhưng trên thực tế lực lượng trận pháp bên trong tràn ra, đã khác trước một trời một vực, sau khi được Mạnh Hạo đặt xuống, nó liền phát ra hào quang, bao phủ ngọn đèn lại.
- Trừ khi gặp phải thiên kiêu nhưng đám Thái Dương Tử kia, nếu không, Vấn Đạo đỉnh phong bình thường, trong vòng một nén nhang, không cách nào có thể phá vỡ. Mạnh Hạo đứng lên, thời khắc này đã qua non nửa thời gian, mà hắn mới chỉ dập tắt được một ngọn đèn, xa xa đã có người liên tục dập tắt 7, 8 ngọn đèn, về phần chỗ xa hơn, có lẽ có người còn dập tắt được nhiều hơn.
Ngay khi Mạnh Hạo đi ra, đồng thời ở ngoại giới, tất cả địa phương xuất hiện lốc xoáy trên Đệ Cửu Sơn Hải, thời khắc này cũng không còn tiếp tục chuyển động nữa, mà là hiện ra hình ảnh.
Chính là từng hình ảnh đang xảy ra bên trong cổ lộ, chỉ có điều đây là ảnh thu nhỏ, song nếu có đầy đủ tu vi, cũng có thể quan sát được rõ ràng từng người.
Toàn bộ Đệ Cửu Sơn Hải, giờ phút này có vô số người đang quan sát hình ảnh bên trong lốc xoáy, ba đại Đạo môn, tứ đại gia tộc, năm đại Thánh địa, ba giáo sáu tông, còn có những đại năng tán tu, đều đang quan sát.
Nhất là những tông môn kia, bọn họ không như các gia tộc, thu nhận đệ tử đều là từ ngoại giới đưa tới, nên đối với lần thí luyện này rất coi trọng, quan sát rất cẩn thận, thậm chí phần lớn quyết định, sẽ không chờ khi có kết quả cuối cùng, mà ở trong quá trình thí luyện, trực tiếp chọn lựa đệ tử.
- Ba đường cổ lộ Tiên Khư này, được Ba đại Đạo môn phân chia mười cửa ải, mỗi một cửa ải đều là một đợt khảo nghiệm, tầng tầng sàng lọc về sau, người còn trụ lại đều có hy vọng lớn trở thành thiên kiêu trong tương lai.
- Tuy nhiên trong những người bị đào thải, có lẽ cũng tồn tại một vài mầm mống tốt do vận khí không tốt mà bị loại.
- Trong Nguyên Anh cổ lộ, đã có người dập tắt được 39 ngọn đèn! Tu vi bọn chúng mặc dù không cao, nhưng quyết tâm tranh đoạt ngược lại rất mạnh!
- Trong Trảm Linh cổ lộ, người dập tắt đèn nhiều nhất, đã đạt tới 27 ngọn đèn!
- Vấn Đạo cổ lộ, đó là... người đeo mặt nạ là ai, không ngờ hắn lại dập tắt được tới 19 ngọn đèn! Đệ Cửu Sơn Hải, tiếng nghị luận không ngừng vang vọng.
- Vẫn là Vấn Đạo cổ lộ thú vị, người này hẳn là đệ tử Lý gia đi, mặc dù hình dáng thay đổi, nhưng thần thông xuất ra, vẫn có thể nhận ra, hắn chính là người đã hủy diệt 15 ngọn đèn.
Trong khi mọi người trên Đệ Cửu Sơn Hải còn đang nghị luận, thì tại bên trong Vấn Đạo cổ lộ, Mạnh Hạo nhoáng lên một cái bay ra, trong chớp mắt đã lao thẳng tới một bình đài mười trượng gần đó. Hắn mới vừa bước vào, lập tức xa xa có một tiếng gầm nhẹ vang lên, một lão già tóc tai bù xù, toàn thân tán phát ra vẻ điên cuồng, đánh dạt mấy người bên đường ra, chạy thẳng tới Mạnh Hạo.
- Chết!
Trong khoảnh khắc lao tới, lão già liền bấm quyết, không gian phía trước lão chợt xuất hiện một khe nứt, không ngờ lại tạo thành một cây đao!
- Hư Không Trảm! Thanh âm lão già vang vọng, đám người xung quanh rối rít kinh hãi, lập tức tránh ra, Mạnh Hạo xoay người lại, vẻ mặt bình tĩnh như cũ, trong chớp mắt khi Hư Không Trảm phóng tới, hắn không lùi mà tiến tới, thi triển ra Kim Bằng Biến, nhưng dưới tác dụng của phiến lông chim trong ngực kia, hiển lộ ra không còn là kim bằng, mà là một một con kền kền.
Con kền kền này toàn thân màu đen, phóng thẳng tới Hư Không Trảm, khoảnh khắc liền va chạm nhau, phát ra tiếng nổ ầm ầm quanh quẩn, Hư Không Trảm bất ngờ vỡ vụn, không ảnh hưởng tới Mạnh Hạo chút nào. Lão già thấy một màn này, lập tức rung động, thân thể nhanh chóng lui về sau, nhưng lão vẫn chưa kịp lùi xa, một trận gió thổi tới, Mạnh Hạo hóa thành kền kền, trong nháy mắt đã vọt tới gần, giương vuốt chụp một trảo, "rắc" một tiếng, đầu lão già lập tức vỡ nát.
Trận thí luyện này, tranh chấp chính là vận mệnh người khác, ngươi không giết người khác, người khác sẽ giết ngươi.
Mạnh Hạo đã trải qua rất nhiều chuyện gió tanh mưa máu, đối với loại chuyện như vậy, sớm đã thành thói quen, sẽ không bị ảnh hưởng nội tâm chút nào. Theo lão già tử vong, ngọn đèn của hắn cũng tắt ngấm, Mạnh Hạo nhoáng lên một cái, tốc độ cực nhanh, chạy thẳng tới chỗ bình đài tiếp theo, nếu không có ai cản trở, hắn sẽ chỉ dập tắt đèn, còn nếu có người đánh tới, Mạnh Hạo sẽ lập tức giết chết.
Trong lúc nhất thời, khu vực xung quanh Mạnh Hạo xảy ra chém giết ngập trời, không có bất kỳ người nào có thể chống cự lại hắn dù chỉ là một hơi thở, chỉ có tử vong, hoặc là ngọn đèn bị dập tắt.
Một đường bẻ gãy nghiền nát, với khí thế áp đảo, hắn chợt nhanh chóng nổi bật.
Ba ngọn đèn, bốn ngọn đèn, năm ngọn đèn...
Mạnh Hạo xuất thủ tàn nhẫn, vô cùng quyết đoán, bên trong khu vực hắn hoạt động, trong hơn mười người ở nơi này, có vài ba người che giấu tu vi, thời khắc này khi giao đấu với Mạnh Hạo lập tức bạo phát, tuy rằng còn không bằng đám thiên kiêu như Thái Dương Tử, nhưng lại có thần thông đặc thù của bản thân.
Cũng có một người, không ngờ lại nắm giữ thần thông thời gian tương tự như tên thiên kiêu Lục Bách của Bắc Địa, khi ra tay thời không như bị giam cầm, rất là kinh người.
Nếu đổi thành những Vấn Đạo đỉnh phong khác, đối mặt với những người này, nhất là lão già nắm giữ lực lượng thời không, nhất định sẽ bỏ mạng ở nơi này, nhưng Mạnh Hạo với tám thành Chân Tiên, ngay cả Ngụy Tiên đều có thể diệt sát, nên một đường xuất thủ, hoặc là giết người, hoặc là dập tắt đèn, tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngừng.
Chỉ có lão giả nắm giữ lực lượng thời gian trước mặt, Mạnh Hạo không lập tức giết chết, mà là quan sát một lát, đạo pháp thời gian này, năm đó khi hắn cùng Lục Bách đánh một trận liền vô cùng động lòng, nhưng thủy chung vẫn không thể tìm hiểu.
Thời khắc này khi ra tay, hắn cố ý quan sát, lấy cảnh giới Chân Tiên tám thành của hắn, ngược lại cũng nhìn ra một chút đầu mối, lão già kia càng đánh càng là kinh hãi, đến cuối cùng da đầu trở nên tê dại, hồn phi phách tán, nhất là khi hắn phát hiện ra, tên thanh niên tướng mạo bình thường trước mắt này, không ngờ lại đang phân tích pháp đạo thời gian của hắn, thậm chí mơ hồ còn xuất hiện một chút dấu vết, tâm thần lão già lập tức chấn động mãnh liệt.
- Yêu nghiệt, tên này nhất định là một trong những thiên kiêu trong truyền thuyết kia!!! Trong lòng lão già run rẩy, không chút chậm trễ, không ngờ lại quyết đoán tự dập tắt đèn của mình, đổi lấy một đường sinh cơ.
Đối với sự quyết đoán của lão già, ánh mắt Mạnh Hạo liền lóe lên một cái, không tiếp tục tay, mà chỉ đứng đó nhìn lão già sau khi ngọn đèn dập tắt, bị cổ lộ dịch chuyển rời đi.
Khi thời gian một nén nhang chỉ còn lại một phần ba, Mạnh Hạo đã dập tắt 19 ngọn đèn!
Bình đài xung quanh hắn, phần lớn đã trống rỗng, mà những bình đài bị dập tắt nến kia, lại không có ai tử vong, thân thể mỗi người đều trở nên ảm đạm, bị một cỗ lực lượng cưỡng ép dịch chuyển, mất đi tư cách tiếp tục thí luyện.
Một màn này, khiến rất nhiều người chấn động trong lòng, bất kể là tử vong hay là mất đi tư cách, đối với đám người tràn đầy hy vọng đi tới nơi này, đều là một đả kích nghiêm trọng.
- Thời gian chi đạo, cũng tương tự như Tuế nguyệt, có chỗ tương thông, nhưng cũng có bất đồng! Ánh mắt Mạnh Hạo bình tĩnh, lóe lên ánh sáng thôi diễn, trận chiến này không tính là quá ngắn, Mạnh Hạo cũng có chút thu hoạch.
Thời khắc này hắn đứng ở trên bình đài, ánh mắt quét ra xa, thân thể nhoáng lên một cái, lao thẳng về phía xa.
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên âm thanh tang thương của Lăng Vân Tử Cửu Hải Thần Giới, lại một lần nữa vang lên.
- Thời gian một nén nhang, chỉ còn không tới một trăm hơi thở... Sau một trăm hơi thở nữa, cửa ải thứ nhất sẽ kết thúc, mà trước khi kết thúc, người dập tắt đèn của người khác, nếu bản thân bị dập tắt đèn, thì đối phương sẽ thu được toàn bộ chiến công của người đó!
Trong khoảnh khắc khi câu nói này truyền ra, toàn bộ Vấn Đạo cổ lộ lập tức sôi trào, lời nói tương tự cũng vang lên trong Nguyên Anh cổ lộ cùng Trảm Linh cổ lộ, khiến cho sát cơ nổi lên ngập trời.
Mà giờ khắc này tại ngoại giới, mọi người đều đang không chớp mắt nhìn hình ảnh trong ba vòi lốc xoáy, Nguyên Anh cổ lộ rất hỗn loạn, Trảm Linh cổ lộ cũng đang loạn thành một đoàn.
Duy chỉ có Vấn Đạo cổ lộ, nghiễm nhiên bị tách thành hơn 10 ngàn khu vực, bên trong mỗi một khu vực, thường chỉ tồn tại một người mạnh nhất, sau khi dập tắt ngọn đèn ở xung quanh, liền tạo thành một khu vực bất khả xâm phạm.
10 ngàn khu vực hơn này có lớn có nhỏ, có thể ở tự mình ở trong đó bộc lộ tài năng, đủ để chứng minh đều là cường giả, rất nhanh, những cường giả này sẽ triển khai phân tranh lẫn nhau.
- Bên trong Vấn Đạo cổ lộ, đã có người dập tắt tới hơn 70 ngọn đèn!!!
- Thời gian sao không qua mau đi chứ, thí luyện này quá mức tàn khốc, không ngờ lại đào thải nhiều người như vậy!
Trong khi ngoại giới còn đang huyên náo, thì tại bên trong Vấn Đạo cổ lộ, không ít người đều bị kích thích đến đỏ mắt, có người bắt đầu giết loạn xạ, có người thì bản thân đã đạt được không ít chiến công, tìm cách trì hoãn thời gian, đảo mắt toàn bộ hư không đều trở nên hỗn loạn, Mạnh Hạo nhoáng lên một cái, sát nhập vào một khu vực ở gần hắn. Khu vực này có 7, 8 người đang chém giết lẫn nhau, giờ phút này chiến đấu, đều là đại biểu cho từng khu vực quyết đấu ra người mạnh nhất.
Trong 7, 8 người này, bất ngờ có một đầu hung thú bộ dáng Xuyên Sơn Giáp (DG: con tê tê), nhưng ánh mắt của nó linh hoạt, thanh minh, có thể thấy được đã sinh ra linh trí giống con người.
Còn có một nữ tử, nữ tử này thân thể như thiếu nữ, nhưng khuôn mặt lại già nua tràn đầy nếp nhăn, phía sau mơ hồ có hư ảnh màu hồng, dường như là pháp tướng sơ kỳ.
7, 8 người này xuất thủ rất tàn nhẫn, chấn nổ ầm ầm không ngừng, trong lúc nhất thời không phân biệt ai với ai, ngẫu nhiên lại có mấy người đột nhiên liên thủ, thần thông tràn ngập ra, chấn động bát phương.
Mạnh Hạo vừa mới tiến vào gần, trong nháy mắt 7, 8 người liền nhìn lại, những người này đều không nhận ra nhau, đến từ các nơi khác nhau trong Đệ Cửu Sơn Hải, vì tranh đoạt tạo hóa mà chiến đấu, trong khoảnh khắc khi nhìn đến Mạnh Hạo, con Xuyên Sơn Giáp kia liền nhoáng lên một cái, phóng thẳng tới Mạnh Hạo, ánh mắt mấy người khác cũng đều lóe lên một cái, tấn công Mạnh Hạo.
- Chúng ta chém giết bất phân thắng bại, cũng không làm gì được nhau, tiếp tục nữa chỉ lãng phí thời gian, không bằng giết chết tên này, ai vận khí tốt đánh chết, sẽ là tạo hóa của người đó!
- Không sai, người này chờ chúng ta chiến đấu mới đến đây, hiển nhiên là chiến lực bình thường, nếu không đã sớm càn quét khu vực sở hữu rồi.
- Coi như hắn xui xẻo, giết hắn!
Sát cơ trong mắt 7, 8 người này chợt tràn ngập, đồng loạt lao ra, tuy nói như vậy, nhưng bọn chúng đều đang âm thầm đề phòng người bên cạnh, nhìn như liên thủ, nhưng trên thực tế âm mưu giết chết lẫn nhau, căn bản không chút giảm bớt.
Trong nháy mắt khi 7, 8 người này lao đến, vẻ mặt Mạnh Hạo bình tĩnh, dứt khoát dừng thân lại, giờ phút này thời gian cửa thứ nhất kết thúc, chỉ còn không tới 60 hơi thở, thời gian đang nhanh chóng trôi qua.
Trong nháy mắt, 7, 8 người ầm ầm lao đến, Xuyên Sơn Giáp phóng ra vảy toàn thân, thần thông kích nổ ầm ầm, tựa như có thể chấn vỡ một ngọn núi, còn nữ tử kia thì lại phất tay, khí tức màu hồng phía sau chợt khuếch tán, mơ hồ tạo thành một chiếc đầu lâu màu đỏ.
Mấy người khác cũng thi triển thần thông của riêng mình, 7, 8 người toàn bộ ra tay, long trời lở đất.
Vẻ mặt Mạnh Hạo vẫn không chút thay đổi, tay phải nâng lên nắm lại, trong chớp mắt khi những người này tới gần, liền đánh ra một quyền vào hư không.
Một quyền này hạ xuống, phiến hư không nổ ầm ầm, một cỗ khi tức kinh thiên không cách nào hình dung tràn ra, không phân biệt quét ngang tới 7, 8 người, sắc mặt 7, 8 người này lập tức đại biến. Mạnh Hạo động!