Ngã Dục Phong Thiên

Chương 344: Đan phách



Đặc biệt là mỗi lần Đan Phách, đều có mấy loại đan dược khiến người ta điên cuồng tranh đoạt, nguyên nhân thực sự không phải vì công hiệu mà là vì phương pháp luyện chế của chính đan dược đó.

Nếu đã không thể có được đan phương, thì cũng có thể thông qua nghiên cứu đan dược để mô phỏng, luyện chế lại. Chuyện này ngay cả đan sư của Tử Vận Tông cũng không thể ngăn cản, nếu người ta có bản lĩnh thì cứ việc nghiên cứu.

Cho nên, mức độ vang động của Đan Phách mỗi năm một lần, đương nhiên là cực kỳ to lớn.

Mà địa điểm tổ chức Đan Phách, chính là Tử Nguyệt thành này. Lúc này, ở góc đông nam thành, có một trường đấu giá rộng lớn hình tròn có thể chứa được mười vạn tu sĩ.

Hàng năm, khi tới Đan Phách, nơi đây gần như là không còn chỗ ngồi. Tu sĩ đến từ bốn phương tám hướng sẽ lấp đầy trường đấu giá này

Mỗi lần Đan Phách, thường sẽ kéo dài khoảng bảy ngày, có thể coi đây là một đại sự của Tử Vận Tông.

Hôm nay, chính là ngày Đan Phách đầu tiên, cả trường đấu giá đã chật kín tu sĩ đến từ các tông môn, ánh mắt tất cả mọi người đều chăm chú nhìn về vị trí trung tâm trường đấu giá.

Ở đó có một nam tử trung niên đang mỉm cười ôm quyền chào mọi người.

- Chư vị đạo hữu Nam Vực, quy củ Đan Phách của Tử Vận Tông ta, mọi người đều biết, tại hạ cũng không nói nhiều nữa. Lần Đan Phách này có tất cả là bảy trăm tám mươi chín loại đan dược, bao gồm những loại đan dược mà tu sĩ Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, thậm chí đan dược mà tiền bối Nguyên Anh cần đến thì lần Đan Phách này cũng có.

Ngoài ra còn có cả độc đan, pháp đan..vv..

Dựa theo quy củ của Tử Vận Tông, mỗi lần lấy đan dược ra đều phải công khai trước mặt các đạo hữu, cạo ra bột đan để nghiệm chứng dược hiệu, để mọi người thấy rõ ràng chỗ tạo hóa của mỗi loại đan dược.

Nam tử trung niên nói xong, tay phải liền vung lên, bên cạnh y liền xuất hiện một cánh cửa lớn hình tròn.

Cánh cửa này trong lúc vặn vẹo thì dần trở nên trong suốt, mọi người có thể thấy rõ sau cửa có hơn bảy trăm tu sĩ mặt không chút cảm xúc đang đứng ở đó.

Những tu sĩ này tu vi tuổi tác không giống nhau, duy chỉ có một điểm giống nhau, đó là hai mắt những người đều ẩn chứa màu tím. Người ngoài không biết lai lịch mấy người này, nhưng nếu Mạnh Hạo ở đây, hắn nhất định có thể liếc mắt một cái là nhận ra.... Mấy người này đều là đệ tử khôi lỗi tu hành công pháp Tử Khí Tây Khứ.

- Đây là những tu sĩ thử đan do Tử Khí nhất mạch mang đến cho lần Đan Phách này. Chư vị ở đây, có không ít người cũng không phải là lần đầu tham dự Đan Phách, chắc cũng đã biết, Đan Phách của Tử Vận Tông ta ở Nam Vực là độc nhất vô nhị.

Sau khi nam tử trung niên vừa dứt lời, tiếng cười quanh quẩn trong trường đấu giá, thì các thanh âm cung kính cũng tràn ngập.

- Đan Phách mở!

- Loại đan dược đầu tiên muốn đấu giá là một bình Điên Dương Đan do Lưu Dũng đại sư với tư cách Chủ Lô đan sư trong Đan Đông nhất mạch của Tử Vận Tông ta luyện chế ra.

- Biến sinh cơ thành tử khí, biến biển xanh thành ruộng dâu, loại đan dược này dùng trong động phủ có thể hình thành Âm La, uống vào có thể hóa thành Tử Khí quật, thích hợp nhất với đạo hữu tu luyện khôi lỗi thuật.

Tiếng nam tử trung niên vang vọng, lúc này ở ngoài trường đấu giá, Bạch Vân Lai và Mạnh Hạo cũng đang nhanh chóng chạy tới.

Trong lúc đang tiến hành đấu giá thì Mạnh Hạo lấy thân phận đan sư được dược đồng của trường đấu giá cung kính dẫn vào bên trong. Ngồi trong một trong nhiều gian phòng được chuẩn bị cho đan sư, hắn cúi đầu nhìn xuống trường đấu giá.

Mạnh Hạo hít sâu một hơi, hắn rất muốn biết Nhập Ma Đan do hắn luyện chế sẽ bán được bao nhiêu, có được người ta chấp nhận không. Dù sao thì đây cũng là loại đan dược mà hắn mãn ý nhất từ khi thành đan sư đến nay. Tuy rất tự tin nhưng trong lòng vẫn có cảm giác thấp thỏm, lo được lo mất.

Mạnh Hạo suy nghĩ, ánh mắt nhìn xuống đám người phía dưới, đột nhiên hắn ngẩn người rồi mỉm cười. Ánh mắt hắn đã nhìn về một lô ghế khách quý, có một gã mập đang ngồi mài răng, cà lơ phất phơ.

Lấy phi kiếm mài răng, cả Nam Vực, người có khí phách như vậy cũng chỉ có một người.

Lý Phú Quý...

Chính là tên mập đó. Ngoài y ra, cả Nam Vực không thể có người thứ hai dám dùng phi kiếm mài răng. Đặc biệt là lúc này có không ít đệ tử Kim Hàn Tông đang vây quanh như bảo hộ y càng làm y thêm nổi bật.

Tên mập này...mập hơn trước rồi.

Người của các tông môn khác nhìn y với ánh mắt kì quái, có người thấp giọng bàn tán. Nhưng tên mập không hề để ý, y thậm chí còn có vẻ đắc ý lấy một viên linh thạch ra bỏ vào mồm cắn nát vụn.

Chuyện này khiến không ít người đang nhìn y thấy kinh hãi, trong lòng lại là ghen tị không thôi.

Bốn năm không gặp, Mạnh Hạo thường nhớ tới mấy người Hứa sư tỉ, Trần Phàm và tên mập này, lúc này gặp lại, hắn mỉm cười mang theo chút cảm khái.

Bốn năm nay hắn lấy tên là Phương Mộc, ra sức phấn đấu ở Tử Vận Tông đồng thời cũng tìm hiểu được ít tin tức về bọn Trần Phàm, biết bọn họ mấy năm nay ở tông môn đều có tiến bộ. Đặc biệt là Hứa sư tỉ đã Trúc Cơ từ lâu, thậm chí còn bái sư phụ của Hàn Bối làm thầy, hiện nay nàng ở Thanh La Tông tình hình tốt hơn trước rất nhiều.

Còn Trần Phàm cũng đã trở thành đệ tử tinh anh có tư cách cạnh tranh ngôi Đạo Tử của Nhất Kiếm Tông. Tên mập kia vốn bất tài nhất nhưng ở Kim Hàn Tông vẫn muốn gì được nấy, lại thêm Kim Hàn Tông không tiếc tài nguyên, đại giới bồi dưỡng nên tu vi y cũng đã Trúc Cơ.

Cái tên Mạnh Hạo ở Nam Vực ngày nay gần như đã bị người quên lãng.

Mạnh Hạo vui mừng cười không ngớt. Ở đây có thể găp lại cố nhân đối với hắn mà nói là chuyện rất đáng mừng.

- Người này chính là Lý Phú Quý của Kim Hàn Tông, ta nhớ năm ngoái y ở trong Kim Hàn Tông, đã lấy thêm đạo lữ thứ ba... Ngoại giới đều nghe nói, Kim Hàn Tông chỉ tiếc không thể đem tất cả nữ tu có tư chất, làm đạo lữ của y, chỉ mong huyết mạch này có thể kéo dài hơn một chút.

Bạch Vân Lai bên cạnh, sau khi thấy Mạnh Hạo nhìn tên mập thì thấp giọng nói.

Mạnh Hạo nghe vậy hơi ngẩn người rồi lắc đầu cười không nói gì.

- Không thể tưởng nổi, tên mập này lại là người thoải mái nhất trong số đệ tử Kháo Sơn Tông ở Triệu quốc trước đây.

Mạnh Hạo cảm khái, đối với con đường tu hành độc đáo của tên mập này, trong lòng hắn vẫn có chút hâm mộ.

Đặc biệt là nghĩ tới năm đó lúc cùng tên mập gia nhập Kháo Sơn Tông, y cứ khóc sướt mướt đòi về nhà, nói là trong nhà đã chọn vợ cho y, ánh mắt Mạnh Hạo dịu lại, nét mặt tươi cười mang theo vẻ hồi tưởng.

Hội đấu giá vẫn tiếp tục, mỗi lần có đan dược được lấy ra thì sẽ được cạo xuống một ít bột, sau cánh cửa ánh sáng sẽ có tu sĩ tu luyện công pháp Tử Khí Tây Lai bước ra nuốt số bột này, rồi thân thể bọn họ sẽ trở nên trong suốt, để cho mọi người có thể thấy rõ tác dụng của thuốc trong cơ thể họ.