Ngã Dục Phong Thiên

Chương 349: Đan Đỉnh đại sư



Chỉ có luyện chế ra tuyệt đan mới có thể xưng là đại sư! Cả Nam Vực ngoài Đan Quỷ đại sư ra, chỉ có hai đại sư nữa mới có thể luyện ra tuyệt đan, nhưng không phải tuyệt đan mười thành mà chỉ là tuyệt đan chín thành.

Chỉ có Đan Quỷ... lão là người duy nhất từ trước tới nay ở Nam Vực, có thể luyện ra tuyệt đan bán tiên mười thành!

Bởi vậy có thể thấy được, giá trị của ma đan xuất hiện ở Đan Phách lần này, cùng với lý do vì sao, lúc này phòng đấu giá giống như lâm vào một trận điên cuồng khó có thể hình dung.

Ánh mắt mười vạn tu sĩ lúc này đều đỏ ngầu. Trúc Cơ Thiên lúc trước, tuy có gây nên một hồi xôn xao nhưng không thể so với lúc này. Mười vạn người, mười vạn đôi mắt, cả đầu đều là lôi đình rầm rầm cùng với hình ảnh tuyệt đan.... mười thành dược hiệu!

Tên mập hơi thở gấp gáp, hai mắt trợn ngược, mà tất cả người ở đây đều như thế. Thậm chí trong lầu các phía trên phòng đấu giá, đan sư của Đan Đông nhất mạch đến đây xem hội đấu giá, cũng lộ vẻ kinh hãi cùng không thể tin nổi.

Không chỉ bọn họ, trong trường đấu giá này có rất nhiều dược đồng của Đan Đông nhất mạch, lúc này đều ồ lên, thậm chí những đệ tử của Tử Khí nhất mạch có mặt ở đây, trong đầu cũng là sóng to gió lớn.

Toàn bộ phòng đấu giá dường như muốn sôi trào đến sụp đổ.

Nam tử trung niên phụ trách đấu giá kia, thân thể cũng run lên, hơi thở gấp gáp, trong đầu y giống như có vô số thiên lôi nổ vang, hai mắt đỏ đậm. Y cả đời nằm mơ cũng không ngờ mình cũng có một ngày có thể tự tay chạm đến một viên tuyệt đan mười thành dược hiệu.

Đặc biết là khi nghĩ đến vừa rồi, chính y tự tay cạo một ít dược phấn từ trên viên tuyệt đan mười thành kia xuống, càng làm cho lòng y hối hận mãnh liệt. Đối với y, hành động vừa rồi chính là khinh nhờn!

Tuyệt đan mười thành, đối với bất kỳ một người đan sư nào mà nói, cũng chính là thánh vật, giống như chí bảo. Loại tâm tình, loại điên cuồng này, người ngoài có lẽ không thể hiểu được. Chỉ là cuộc đời đan sư, mơ ước lớn nhất, khát vọng mà ai cũng muốn đạt tới, chính là có thể luyện chế ra được một viên tuyệt đan.

Bên trong phòng đấu giá, mười vị Chủ Lô đan sư kia, lúc này ngơ ngác, nhìn Nhập Ma Đan trôi nổi trước mặt, ánh mắt giống như triều phụng, hô hấp từng người đều dồn dập, hoàn toàn quên hết mọi thứ.

Tình cảnh này, Mạnh Hạo nhìn thấy rõ ràng, làm cho trong tâm hắn lộp bộp một tiếng, hắn mơ hồ cảm thấy có chút không ổn... Hắn cũng không ngờ tới, Nhập Ma Đan này có thể tạo nên điên cuồng như thế.

- Đan dược này... đan dược này...

Bạch Vân Lai ngây ngẩn cả người, lẩm bẩm, theo bản năng nhìn sang Mạnh Hạo như người mất hồn.

- Ta trả năm trăm vạn linh thạch!!! Viên tuyệt đan mười thành này dù khuynh gia bại sản, lão tử ta cũng phải mua được.

Trong mười vạn tu sĩ điên cuồng, đã có người không đợi được nam tử trung niên kia nói ra giá thấp nhất, đã vội gào giá.

- Mười triệu linh thạch! Đạo Sơn Tông của lão phu dù có dốc hết toàn bộ tài nguyên của tông môn, cũng phải mua được viên đan dược này.

Có người ra giá đầu tiên, lập tức các tu sĩ trong phòng đấu giá càng thêm điên cuồng. Người có khả năng tham gia Đan Phách, đương nhiên đều có hiểu biết đối với đan đạo. Lúc trước Trúc Cơ Thiên bốn thành rưỡi, trong đó ẩn chứa cách phối hợp thảo mộc, đã làm cho người ngoài biết được giá trị của nó, như vậy, nay xuất hiện tuyệt đan mười thành...

Trong đó ẩn chứa bí phương phối hợp thảo mộc, giá trị của cái này là không cách nào hình dung, tu sĩ nơi đây, bất kể là loại tông môn nào, há có thể không rõ một điểm này. Thậm chí có thể nói, cho dù là không thể nghiên cứu hết hoàn toàn, nhưng chỉ cần lấy được chút ít về bí phương, cũng đủ làm cho đan đạo của một tông môn trở nên khác biệt.

Dù sao đây cũng không phải đan dược binh thường, mà là tuyệt đan mười thành. Đây là tuyệt đan mười thành mà ở Nam Vực này, ngoài Đan Quỷ đại sư ra, chưa ai luyện chế ra được.

Nếu có thể đạt được viên đan này, mỗi ngày nghiên cứu, giá trị to lớn của nó có thể nhìn thấy được. Nếu có thể hiểu hết hoàn toàn, thì cũng đủ để quật khởi một tông môn chuyên đan đạo!

Loại đan dược này, đương thời hiếm có!

Cho dù không thể nghiên cứu ra được thì cũng có thể xem là chí bảo của tông môn,.. đây là tuyệt đan mười thành dược hiệu.

Không khí phòng đấu giá trong nháy mắt sôi trào, thậm chí đã xuất hiện dấu hiệu giống như hỗn loạn, muốn nhào lên cướp đoạt. Chỉ sợ nếu không phải nơi này là phòng đấu giá của Tử Vận Tông, thì viên đan này vừa xuất hiện, lập tức sẽ tạo nên một hồi tranh đoạt điên cuồng.

Chuyện này nam tử trung niên phụ trách Đan Phách đã không thể khống chế. Thậm chí nếu y dám nói một câu không bán, có lẽ sẽ có kẻ lập tức động thủ giết người trong phòng đấu giá này.

Đan Phách từ trước tới nay chưa từng xuất hiện loại chuyện này, khiến cho nam tử trung niên sắc mặt tái nhợt, nhìn mười vạn tu sĩ xung quanh đang điên cuông, nhưng y lại nhất thời không dám mở miệng.

- Viên đan dược này...là do ai luyện chế?

Trong lúc mọi người điên cuồng ra giá thì có người đột nhiên lớn tiêng hỏi. Hiển nhiên là tu sĩ này biết được, muốn mua đan dược là vô vọng, nên chuyển hướng chú ý sang người luyện đan.

Lời nói của người nọ giống như lôi đình, đủ lực chấn động làm cho toàn bộ mười vạn tu sĩ nơi đây hoàn toàn yên tĩnh, thanh âm quanh quẩn, bốn phía trong nháy mắt lặng như tờ.

Lúc này, mười vạn tu sĩ cho dù vẫn điên cuồng, nhưng đã khôi phục lại lý trí. Chỉ là trong nháy mắt khi lý trí quay về, bọn họ đều không hẹn mà nghĩ tới vấn đề này.

- Nhắc mới nhớ, lúc nãy ta có nghe nói là do một đan sư luyện chế?

- Đan sư? Cái gì, đan dược này... chỉ là một đan sư luyện chế?

- Đây... đây phải do Đan Quỷ đại sư luyện chế mới đúng, sao có thể là một đan sư, cả Nam Vực này cũng chỉ có Đan Quỷ đại sư mới có thể luyện chế được loại tuyệt đan này!

Mọi người nhốn nháo, lập tức từng ánh mắt liền chuyển hướng tập trung, nam tử trung niên phụ trách Đan Phách kia sắc mặt tái nhợt, lúc này vội vàng mở miệng:

- Đan dược này là do một vị đan sư không tiết lộ danh tính của Đan Đông nhất mạch luyện chế, quả thực chỉ là một đan sư...

Nam tử trung niên hô hấp dồn dập, y cũng bị chính lời nói của mình làm chấn động.

Đến y cũng còn như thế, thì càng không phải nói mười vạn tu sĩ ở đây rồi. Sau khi nghe đan dược này chỉ do một đan sư luyện chế thì tất cả đều trợn mắt há mồm, dần dần lộ ra vẻ hoảng sợ đồng thời cũng có chút suy tính.

- Đan sư... không ngờ là do một vị đan sư luyện chế.

- Không phải Chủ Lô, cũng không phải Tử Lô, càng không phải Đan Quỷ đại sư, chỉ là một đan sư... vậy mà lại có thể luyện chế ra tuyệt đan mười thành, vị đan sư này.... hắn...

- Tư chất như vậy, tạo nghệ đan đạo như vậy, chỉ mới là đan sư đã luyện ra thập tuyệt đan, người này là ai? Vị đại sư này là ai?

- Trong Tử Vận Tông không ngờ lại có đan sư nghịch thiên như vậy, hay hắn là đệ tử thân truyền của Đan Quỷ đại sư?

Mười vạn tu sĩ chỉ yên lặng trong chốc lát, lần sau bùng nổ còn vượt xa lần trước.

Tuyệt đan mười thành cũng vậy, mà phối phương thảo mộc cũng thế, tất cả đều là những thứ có giá trị khó có thể hình dung, nhưng nếu đem so sánh với đan sư luyện chế ra chúng, cũng chính là một trời một vực!

Nếu có thể có được loại đan sư này đối với tông môn chính là có giá trị to lớn, gần như có thể không tiếc tất cả để đổi về. Lúc này bên trong phòng đấu giá, người của tam đại gia tộc, tứ đại tông môn đều động dung, ánh mắt lóe lên, ai ai cũng lấy ra ngọc giản ghi lại toàn bộ mọi chuyện ở đây để bẩm báo với tông môn.

- Vị đan sư này là ai!

- Người này nếu trở thành Chủ Lô, trở thành Tử Lô thì đan dược do hắn luyện ra sẽ nghịch thiên đến mức nào!

- Chúng ta muốn gặp vị đan sư này!

Thấy sự điên cuồng bên trong phòng đấu giá, Mạnh Hạo hít sâu một hơi, liếc mắt thấy Bạch Vân Lai bên cạnh đang thất thần giống như muốn mở miệng, thì lập tức quét mắt qua, chấn nhiếp tâm thần gã.

Mạnh Hạo tim đập thình thịch, hắn như thế nào cũng không ngờ được, mình luyện chế ra một viên đan dược, mà lại gây ra một trận bão táp như vậy. Thậm chí lúc này hắn còn có chút hối hận, nhưng may mà hắn không tiết lộ danh tính, chỉ khắc lại hình một chiếc đỉnh trên đan dược làm ấn ký mà thôi.

- Mặc dù vị đan sư này tuy không tiết lộ thân phận nhưng có lưu lại ấn kí, ấn kí này hẳn là đại biểu cho vị đan sư đó.

- Đỉnh...đỉnh chẳng lẽ đây là danh hiệu của ông ta, Đan Đỉnh!!!

- Đan Đỉnh đại sư!

Không biết là ai nói đầu tiên, danh xưng này trong khoảng thời gian ngắn, lập tức được tất cả tu sĩ nơi đây tán đồng, cái tên Đan Đỉnh nổi tiếng từ đây.

Mạnh Hạo trợn mắt há mồm, mí mắt lúc này cũng giật giật, có loại bất an mơ hồ, đồng thời, ở sâu trong đáy lòng cũng có một chút ngạo nghễ tự tin. Đan dược do Mạnh Hạo hắn luyện chế, đạt được vinh hạnh đặc biệt như vậy, đối với một đan sư mà nói, đây là một loại vinh quang cao nhất.

Đúng lúc này, tại trung tâm trong phòng đấu giá này, bỗng nhiên lóe lên một cánh cửa ánh sáng, nháy mắt phát tán ra tử quang. Tia sáng này bao trùm toàn bộ phòng đấu giá, trong khoảnh khắc, một cỗ uy áp đập vào mặt, vậy mà lại mạnh mẽ đem tiếng động náo loạn trong phòng đấu giá này áp chế xuống.

Sau khi phòng đấu giá yên tĩnh, trong cánh cửa ánh sáng tử quang ngập trời, đi ra hai người.

Người phía trước mặc tử bào, trên cổ tay áo thêu một đan lô màu vàng kim, tóc đen để xõa xuống, nét mặt không giận tự uy. Tuy thoạt nhìn chỉ khoảng năm mươi tuổi, nhưng từ cảm giác tang thương trên người, cũng là cảm thấy người này đã trải qua không ít năm tháng rèn luyện.

Y chậm rãi đi ra, thu hút ánh mắt của mười vạn tu sĩ.

Nhất là trong nháy mắt khi y xuất hiện, mười vị Chủ Lô đan sư kia sắc mặt đều đại biến, đồng loạt đứng dậy, vẻ mặt cực kỳ cung kính, ôm quyền cúi đầu.

- Bái kiến Tử Lô An sư.

Lời này vừa nói ra, mười vạn tu sĩ xung quanh đều hít sâu một hơi.

Tất cả chỉ vì hai chữ Tử Lô.

Hai mắt của Mạnh Hạo chợt lóe lên, nhìn lên người lão giả tử bào kia, hắn cảm nhận được ngay trong chớp mắt khi lão xuất hiện, thì có một cỗ khí tức đan dược như có như không.