Ngã Dục Phong Thiên

Chương 662: Mở mắt (2)



- Khống chế số lượng đàn nhện như thế, người này … chính là một trong những Tư Long cấp chín của Độc Chu nhất mạch trong Ngũ Độc đại bộ - Chu Diệp!

- Ta nghe nói qua, người này cuồng ngạo đến cực điểm, cho dù tu vi chỉ là Kết Đan trung kỳ, nhưng vừa hay lại là Tư Long cấp chín, bên người có số lượng dị yêu vô cùng to lớn, còn có ba mươi hai con có thể so với dị yêu Nguyên Anh cấp mười, có thể ngang với lực lượng của bản thân. Những năm gần đây, gã đã tiêu diệt không ít bộ lạc.

Gần như khi tộc nhân ngũ đại bộ lạc sắc mặt biến hóa, trong đáy lòng những lão giả Nguyên Anh này trong nháy mắt đều trầm xuống, trên bầu trời tiếng gào thét thê lương phát ra càng mãnh liệt. Có mấy vạn con nhện bỗng nhiên từ phía trên không trung, đi thẳng đến mặt đất, phiêu phù giữa không trung, đông nghìn nghịt. Một đám nhện dữ tợn, phát ra những hơi thở hung tàn bao phủ toàn bộ núi non.

Cùng lúc đó, ba mươi hai con dị yêu cấp mười lớn khoảng trăm trượng kia giáng lâm trong tiếng gào thét, khí thể bùng ra có thể so với tu vi Nguyên Anh, tại trong một cái chớp mắt đó, kinh thiên động địa, không ngừng khuếch tán bùng nổ ra.

Hơn nữa sau ba mươi hai con dị yêu cấp mười này, viên vẫn thạch khổng lồ kia cũng đang từ từ hạ xuống, trôi nổi giữa không trung, cách mặt đất khoảng trăm trượng. Bề ngoài tối đen, nhưng bên trong đã có ánh sáng tím khuếch tán ra, khiến cho trung niên nam tử đang đứng dựa ở bên trong đó, toàn thân đều trở thành màu tím.

Uy áp tràn ngập, tộc nhân ngũ đại bộ lạc một đám sắc mặt tái nhợt, bọn họ đồng loạt nhìn về phía giữa không trung. Đám người Ô Linh cùng với Ô Trần, hơi thở lại càng dồn dập, lờ mờ lộ ra vẻ sợ hãi.

- Ta là Chu Diệp, Tư Long cấp chín của Độc Chu nhất mạch, trong Ngũ Độc đại bộ, muốn chiến đấu với tu sĩ trong thiên hạ. Ta cho các ngươi ba cuộc chiến sinh cơ, nếu bọn các ngươi ba cuộc chiến đều bại, ta sẽ huyết tẩy ngũ bộ.

Người nói là một thiếu niên, y đứng ở trên lưng một con nhện lớn tới hơn trăm trượng. Thiếu niên này vẻ mặt ngạo nghễ, giọng nói bén nhọn truyền ra khắp bốn phía, khi tay phải y vung lên thì một miếng ngọc giản màu đỏ trực tiếp hướng về phía mặt đất oanh một tiếng, hóa thành một đám mây mảu đỏ, ầm ầm lan tràn ra bốn phía, hóa thành một cái đài chiến đấu màu đỏ lớn tới hơn nghìn trượng.

- Cho các ngươi thời gian hai mươi hơi thở, nếu không có người đến khiêu chiến thì coi như là bỏ cuộc, khi đó huyết tẩy sẽ bắt đầu!

Thiếu niên kia liếm liếm môi, ánh mắt lộ ra vẻ khát máu, bốn phía, ba mươi hai con nhện to lớn tu vi có thể so với Nguyên Anh cũng đều lộ ra vẻ máu lạnh hung tàn, hơi thở tản ra có vẻ hết sức xúc động.

Ngũ bộ trầm mặc, hai mươi tu sĩ Nguyên Anh, bao gồm cả tộc công Ô Đạt bộ, nhìn nhau một cái.

Lấy thực lực liên minh ngũ bộ, chỉ là một Chu Diệp, cho dù là có ba mươi hai dị yêu cấp mười, có thể đoán được việc muốn tiêu diệt hoàn toàn ngũ đại bộ tôc, là không có khả năng. Vô luận là trận pháp phòng hộ, hay là Thánh tổ ở trong từng bộ, đều đủ để hóa giải đi nguy cơ lúc này.

Chỉ là … điều thực sự làm cho bọn họ để ý, chính là … đại biểu ở phía sau Chu Diệp, Ngũ Độc đại bộ

- Đây là thăm dò.

Bản thân có thể trở thành tộc công, có thể trở thành tế tự, cũng có thể tấn thăng làm đại trưởng lão, những Nguyên Anh lão quái này đều là hạng người cáo già, giờ phút này liền nhìn ra manh mối.

- Thánh địa Ô Thần vừa mới sụp đổ, Ngũ Độc đại bộ đã đến, nhưng hiển nhiên là bọn họ có chút chần chờ cho nên mới có lần thăm dò này.

- Đúng vậy, trận chiến này hoặc là chiến mà thắng được, phát ra được tác dụng uy hiếp. Nhưng nếu để cho ta thời gian chuẩn bị nhiểu hơn, nếu có thể thắng mà giết, là hoàn mỹ nhất.

- Hoặc là... đơn giản trực tiếp không đánh nữa, mở một trận pháp phòng hộ, tùy ý bọn họ công kích như thế nào. Nhưng phương pháp này không có lợi bằng phương pháp trực tiếp lúc trước

Những tu sĩ Nguyên Anh này trầm mặc, sau khi nhìn lẫn nhau, có không ít người đưa mắt tập trung ở trên người tộc công Ô Đạt bộ. Bởi vì Mạnh Hạo có thân phận là Đại Tư Long, giúp cho địa vị của Ô Đạt bộ ở trong liên minh rõ ràng được đề cao.

- Một mực tránh né, khiến cho kẻ địch nghĩ là mình yếu, Ngũ Độc đại bộ cũng không phải là ngu dốt, nhất định có thể nhìn thấy rõ thực hư, đến lúc đó, sẽ yếu đi thực sự... Cuộc chiến này nếu muốn chiến đấu thì phải giết người, dùng thủ đoạn lôi đình mà giết hết. Nếu có thể làm được như vậy sẽ tạo được sự uy hiếp.

Tộc công Ô Đạt bộ nói ra những kế hoạch của lão.

- Chiến.

Trong ánh mắt tộc công Ô Binh bộ lộ ra chút tia sáng tàn nhẫn.

Trong nháy mắt, khi liên minh ngũ bộ chuẩn bị ra tay thì đột nhiên, một tiếng rít gào từ một nơi xa trong núi rừng truyền đến. Cùng lúc đó thân ảnh Đại Mao gào thét xuất hiện, trong miệng còn có ngậm một con thú nhỏ, nó chạy ngay vào khu vực để ngăn chặn ngàn vạn con yêu nhện này.

Ở phía sau Đại Mao còn có những con Thanh Mộc lang khác như Nhị Mao, Tam Mao, bọn chúng cũng đều khoan khoái chạy nhanh tới. Từ trong miệng những con dị yêu này đều có ngậm những con thú con, tốc độ của chúng rất nhanh. Chúng nó thường xuyên ra ngoài kiếm ăn, chơi đùa đủ rồi sẽ trở lại bên ngoài sân, nơi Mạnh Hạo bế quan. Giờ phút này đúng là thời gian mà chúng nó trở về.

Chúng nó đột nhiên xâm nhập vào, lập tức làm cho những con nhện này xôn xao hẳn lên, hơn nữa còn làm cho ba mươi hai con nhện to lớn đang ở giữa không trung kia, thân thể cũng đều co rút lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía chúng nó.

- Ồ!!!

Bên trong khối vẫn thạch kia, Chu Diệp sắc mặt ngạo nghễ nhanh chóng ngồi ngay dậy, hai mắt chợt lóe lên, lập tức tập trung lên người Đại Mao đang chạy ở vị trí đầu tiên.

- Đây là …. Lang Vương! Hơn nữa đã từng có biến dị không tệ, không tệ, không nghĩ tới ở chỗ này còn có thể nhìn thấy một dị yêu như thế. Mấy con chạy ở phía sau có vẻ kém một chút, nhưng mà cũng không tồi.

Chu Diệp đang thì thào thì bỗng nhiên mặt đất chấn động, một tiếng gào rít từ trong núi rừng truyền ra, thân ảnh một man cự nhân trong tiếng rầm rầm, cất bước đi ra.

Thân thể cao lớn, khí thế kinh người, ngay trong lúc nó xuất hiện, trong một khoảnh khắc lập tức làm cho những con nhện ở bốn phía kêu lên những tiếng kêu bén nhọn, đồng loạt tản ra. Ngay cả ba mươi hai con nhện khổng lồ kia cũng đều phát ra tiếng gào thét, lộ ra ánh mắt cảnh giác cùng với uy hiếp.

- Đây là man cự nhân, nơi này làm sao lại có man cự nhân.

Chu Diệp mạnh mẽ mở to mắt, cả người gã lập tức đứng lên, lộ ra vẻ không thể tin. Mắt nhìn về phía man cự nhân kia nhất thời dấy lên lửa nóng, cũng lộ ra quang mang tham lam trước nay chưa từng có.

- Trong truyền thuyết, máu của man cự nhân này có thể cho bí thuật Tư Long gia tăng lực kỳ dị, hơn nữa điều phối ra một số huyết thực, đối với dị yêu tiến giai có chỗ tốt rất lớn.

- Càng kinh người hơn là, nếu có thể thu phục được một man cự nhân thì không chỉ thân phận hay là địa vị, từ nay về sau ta ở trong bộ lạc đều sẽ khác trước.

Chu Diệp cười ha hả, tiếng cười vọng đi vọng lại, hai mắt của gã sáng lên nhìn về phía man cự nhân.

- Giữ lại man cự nhân này cùng với Thanh Mộc Lang kia cho ta.

Gã giờ phút này đã sớm quên mất chuyện chiến thư màu đỏ, nhất thời những con nhện bốn phía đồng loạt hí lên những tiếng khàn khàn, nhằm thẳng về phía nhóm Đại Mao.

Ba mươi hai con nhện cũng đều tản ra khí thế mạnh mẽ, mạng nhện phun ra mang theo ý hung tàn, đi thẳng về phía man cự nhân. Ngay cả những tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ trên lưng chúng nó cũng nhanh chóng bay ra.

Đến cả Chu Diệp vẫn ở trong khối vẫn thạch, cũng khống chế vẫn thạch nhanh chóng lao tới, đối với tộc nhân của liên minh ngũ bộ, gã đã không còn để ý đến một chút nào nữa.

Cảnh tượng này xuất hiện, làm cho những người trong liên minh ngũ tộc sửng sốt, đám người tộc công Ô Đạt bộ lập tức nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ kinh hỉ trong mắt của nhau.

- Chu Diệp này trêu chọc ai không trêu chọc, lại đi trêu chọc Mạnh đại sư.

- Hôm nay không cần chúng ta ra tay, Chu Diệp kia nhất định sẽ bị nhục.

Đại Mao gầm lên, nó nuốt ngay con thú nhỏ vào miệng, sau khi thân thể mạnh mẽ bành trướng lộ ra vẻ hung tàn, nó tiến về phía đàn nhện. Nhị Mao, Tam Mao cũng đều lần lượt gầm lên, man cự nhân kia lại càng trừng mắt, giận dữ rống to chuẩn bị ra tay.

Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng nổ vang ầm ầm, nhưng man cự nhân cũng vậy, mà Đại Mao thì cũng thế, trong vòng vây công của một đám nhện, nhất là ba mươi hai con nhện đáng sợ kia, cho chúng nó uy hiếp thật lớn.

Một tấm lưới như một tờ giấy lớn mở ra hạ xuống, bọn Nhị Mao không thể nào giãy dụa được, dần dần bị đè xuống dính chặt vào trên mặt đất, mặc cho chúng gầm thét dãy dụa như thế nào, cũng không thể giãy ra được.

Đại Mao ngửa mặt lên trời rống to lên, mắt nhìn thấy một mình man cự nhân hấp dẫn phần đông những con nhện cấp mười, toàn thân trên dưới bị bảo phủ bởi mấy trăm tấm lưới lớn, nó gầm rú dãy dụa, phát ra những tiếng gào thét thống khổ. Ánh mắt Đại Mao đỏ lên nhìn gắt gao Chu Diệp ở trong khối vẫn thạch kia, trong khoảnh khắc thân hình nó nhoáng lên một cái, sau khi tránh được một tấm lưới lớn chụp đến, cả người nó hóa thành một đạo ánh sáng trắng, trong nháy mắt phóng thẳng về phía Chu Diệp.

Chu Diệp đứng ở bên trong khối vẫn thạch cười cười, khi Đại Mao tới gần, trong nháy mắt gã nâng tay lên hướng về phía trước nhấn một cái.

- Bí thuật Tư Long, Không Băng!

Lời nói của Chu Diệp vừa phát ra, trong hư vô phía trước người của gã lập tức truyền ra tiếng nổ vang, một ảo ảnh con nhện to lớn đột nhiên huyễn hóa ra, vọt tới phía Đại Mao.

Đại Mao phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, toàn thân lông trắng giống như lập tức bị thiêu đốt. Ngọn lửa kia không phải là màu đỏ mà là màu đen, giống như ẩn chứa kịch độc khiến cho thân thể Đại Mao run lên, nó phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức uể oải. Nó chợt xoay người, hóa thành một đạo cầu vồng bay thẳng về phía sau núi.

- Linh tính không nhỏ, nhưng đã trúng bí thuật Tư Long của Chu mỗ, ngươi có năng lực trốn ở đâu. Dựa theo tập tính dị yêu, chẳng lẽ là ngươi đi tìm chủ nhân của ngươi. Cũng tốt, ta sẽ giết chủ nhân của ngươi, lấy máu của chủ nhân ngươi liền hiểu được liên hệ giữa các ngươi.

Chu Diệp cười ha hả, thấy con sói trắng sắp sửa đào tẩu, tay áo vung lên, lập tức bên trong vô số con nhện bay ra, cùng gã đuổi thẳng về phía Đại Mao.

Khi thế kinh người, trên đường gào thét đuổi theo Đại Mao.

Vẻ mặt Đại Mao ảm đạm, trên người phát ra khí màu đen, nếu không phải thuở nhỏ nó đã nuốt qua Yêu Đan chân chính, thì giờ phút này nó đã hóa thành máu loãng mà tử vong rồi. Bây giờ thân thể nó run run, cất tiếng gầm nhẹ hóa thành một cái cầu vồng, vòng về phía sau núi, nơi hơn một tháng nay là một khu vực luôn bị sương mù bao phủ.

Cổ Lạp đang khoanh chân ngồi ở đó, giờ phút này hoảng hốt tỉnh dậy, sau khi thấy cảnh tượng này thì sắc mặt đại biến

Khi thấy đàn nhiên khổng lồ phía sau đã gần kề, trong mắt Đại Mao lộ ra vẻ bi ai, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng sói tru thê lương, thanh âm kinh thiên.

Trong một cái chớp mắt, khi tiếng sói tru truyền ra, ở một chỗ sâu nhất trong viện, được từng trận sương mù bao phủ, ở bên trong đám sương mù đen vô tận, Mạnh Hạo khoanh chân ngồi ở đó, bỗng nhiên mở to hai mắt.

Trong khoảnh khắc hai mắt hắn mở ra, trong mảnh mây mù đen này, rõ ràng có mấy ngàn ánh mắt, đồng loạt đóng mở!

Trong đó cũng có hơn mười cặp mắt, khí thế ngập trời.