Ngã Dục Phong Thiên

Chương 746: Một tên cũng không để lại



Cùng lúc đó, hơn 40 ngàn yêu đàn của Mạnh Hạo, đồng loạt gào rú rít lên, hấp thu yêu khí nồng đậm đến từ trên người Mạnh Hạo, một đám lại biến dị, bộ dáng càng thêm dữ tợn, gào thét lao thẳng đến tộc nhân Ngũ Độc đại bộ.

Thi thể trên mặt đất, ước chừng hơn một ngàn bộ, giờ phút này cũng đồng loạt đứng lên, đỉnh đầu mỗi một cỗ thi thể, đều có một con quạ đen hư ảo. Những con quạ đen này phát ra tiếng kêu mà người sống không nghe được, khiến cho những thi thể này, hai mắt lộ ra hào quang màu xám, nháy mắt bay lên, gia nhập vào trong chiến cục.

Tiếng nổ vang quanh quẩn, một hồi chiến tranh đỉnh cao ngươi chết ta sống ở giữa hai tộc đàn, lại triển khai.

Mấy ngàn tộc nhân của Ô Thần ngũ bộ, giờ phút này phần lớn trên người đều mang thương tích, một đám mắt đỏ lên, điên cuồng lao ra. Bất kể là những tộc nhân gốc của Ô Thần ngũ bộ, hay là người những bộ lạc khác trong hai năm qua quy thuận, bọn họ đều bỏ ra tất cả lực lượng tu vi. Bởi vì bọn họ hiểu được… Một trận chiến này, bên thất bại, không có người sống!

Một trận chiến này, không có cơ hội đầu hàng, bất kể là Ngũ Độc đại bộ hay là Ô Thần ngũ bộ, đều là kẻ thù không đội trời chung của nhau, khiến cho hai cái bộ lạc này … một phương thất bại, nhất định là toàn bộ diệt vong.

Đây là diệt tộc!

Hoàn toàn diệt tộc!

Tại bên trong chém giết ngập trời này, Mạnh Hạo ra tay, đáy lòng của hắn sát khí mãnh liệt. Phong ấn lúc trước, nếu không phải là hắn có Huyết Tiên đại pháp, có thể dùng hai giọt hồn huyết Quý gia, thì trong phong ấn kia, hắn rất khó phá vỡ. Nhất là trận phong ấn này là kế hoạch muốn diệt Ô Thần ngũ bộ, kể từ đó, sát khí của Mạnh Hạo đối với Ngũ Độc đại bộ, vốn đã rất mãnh liệt, liền đạt đến đỉnh phong.

Một tên cũng không để lại!

Không cần người quy thuận!

Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe hàn quang, thân mình cất bước gào thét mà đi, lao thẳng đến những chiến lực đỉnh cao của Ngũ Độc đại bộ, những tế tự Nguyên Anh kia. Tốc độ cực nhanh, thân thể khoảnh khắc hóa thành hắc nguyệt, đã trở thành một luồng khói nhẹ.

Tộc công Ngũ Độc đại bộ giờ phút này sắc mặt tái nhợt, Mạnh Hạo thoát khốn, vốn là một búa tạ đập vào trong lòng của bọn họ. Nhưng ngay sau đó, thân ảnh huyết sắc khủng bố kia, nháy mắt hút khô một vị đồ đằng Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ bọn họ, sau đó thứ đáng sợ này lại hóa thành một đòn tấn công mãnh liệt, khiến sắc mặt lão cùng với tất cả tộc nhân của Ngũ Độc đại bộ, đều tái nhợt.

– Hôm nay… Liên quan đến tồn vong của bộ lạc…

Tộc công Ngũ Độc đại bộ cười thảm một tiếng, sau đó hai mắt lộ ra ý bất chấp tất cả, gắt gao nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, tu vi ầm ầm bùng nổ, hơi thở dũng mãnh của Nguyên Anh hậu kỳ, chợt khuếch tán, lao thẳng đến Mạnh Hạo.

Còn có vị đại tế tự kia, hai mắt cũng chợt lóe hàn quang. Cùng với tộc công, hai người một tả một hữu, nhằm phía Mạnh Hạo.

Tiếng nổ vang quanh quẩn. Ở khoảnh khắc khi ba người va chạm với nhau, Mạnh Hạo hóa thành hắc nguyệt chợt lóe, khói nhẹ khoảnh khắc mà đi, trực tiếp xuyên qua giữa hai người tộc công và đại tế tự. Tốc độ cực nhanh, khiến sắc mặt tộc công và đại tế tự Ngũ Độc đại bộ lại càng thêm tái!

– Tốc độ thật nhanh!!

Hai người co rút hai mắt lại, mạnh mẽ quay đầu, một tiếng kêu thê lương thảm thiết chợt từ nơi không xa truyền đến. Đó là một tế tự bình thường của Ngũ Độc đại bộ, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, giúp lão ở đây nhiều khi cũng là bá chủ một phương. Nhưng lúc này, khi đối mặt với Mạnh Hạo, hắn chỉ sử dụng thức thần thông thứ nhất của Huyết Tiên, liền trực tiếp giết chết người này.

– Đây là người thứ nhất!

Mạnh Hạo vung tay phải lên, máu thịt sụp đổ trước mặt tung bay về sau, mắt lạnh nhìn tộc công và đại tế tự, thản nhiên mở miệng. Hắn vừa dứt lời, tộc công Ngũ Độc đại bộ hai mắt chợt lóe, tay phải chỉ về phía trước, bốn phía Mạnh Hạo lập tức nổ vang ngập trời, sương khói ngũ sắc lơ lửng bay tới, nháy mắt bao phủ vị trí của Mạnh Hạo.

Khóe miệng Mạnh Hạo lộ ra một chút châm chọc, thân thể bị sương khói nhiều màu bao phủ, nhưng vào lúc này, lại một tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền ra. Xa xa nơi đây lại một tế tự nữa của Ngũ Độc đại bộ, thân thể run rẩy bị Mạnh Hạo đột nhiên xuất hiện trước người, trực tiếp bóp cổ, giơ lên cao, bóp chặt lấy yết hầu.

Nổ vang quanh quẩn, huyết nhục văng tung tóe, bóng dáng Mạnh Hạo biến mất, ở trước khi biến mất, âm thanh lạnh như băng của hắn, quanh quẩn bát phương.

– Đây là người thứ hai!

Đại tế tự Ngũ Độc đại bộ ngửa mặt lên trời gào một tiếng, vẻ mặt vặn vẹo, hai tay bấm niệm thần chú, nhấn xuống dưới một cái. Ngay lập tức một mảnh hào quang năm màu khuếch tán ra, trực tiếp bao phủ bát phương. Ở cách đó không xa, Mạnh Hạo đã dung nhập hư vô, lộ ra một ít bóng dáng sóng gợn.

– Sẽ không còn có người thứ ba!

Trong mắt đại tế tự sát khí mãnh liệt, thân thể trong khoảnh khắc cất bước đi tới, thẳng đến phía Mạnh Hạo.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, ở phía xa trong thiên địa, một tiếng gào rú mang theo tuyệt vọng, kinh thiên động địa, nổ vang vọng lại. Thanh âm này, đến từ đồ đằng Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ!

Thanh âm thê lương, giống như ẩn chứa sợ hãi và hoảng sợ trước tử vong của đồ đằng Thánh Tổ này, khi khuếch tán bát phương, mọi người nơi đây có thể mơ hồ nhìn thấy nơi xa trong thiên địa, ở bên trong một mảnh hồng quang ngập trời, một con cóc thật lớn, thân thể nhanh chóng héo rũ, như bị hút đi toàn bộ sức sống.

Cùng lúc đó, tộc nhân Ngũ Độc đại bộ, lập tức có không ít người thân thể run rẩy, phun ra máu tươi, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng.

– Độc Thiềm Thánh Tổ… Ngã xuống…

– Năm vị Thánh Tổ của Ngũ Độc đại bộ ta, hai bị phong ấn, hai ngã xuống, hiện giờ chỉ còn lại Độc Ngô Thánh Tổ… nhưng người, đang bị đuổi giết…

– Lẽ nào trời muốn diệt Ngũ Độc đại bộ ta ……

Từng trận thanh âm tuyệt vọng, từ trong tộc nhân Ngũ Độc đại bộ truyền. Trận chiến tranh này, cũng không có vì vậy mà tạm dừng, mà là cùng với việc Ngũ Độc đại bộ suy yếu trên phạm vi lớn, thì càng mãnh liệt hơn.

Những tế tự ở bốn phía Mạnh Hạo một đám phun ra máu tươi, không thể tiếp tục ngăn cản tu vi ngã xuống, vị đại tế tự đang lao thẳng về phía Mạnh Hạo kia, thân thể cũng run rẩy, rồi phun ra máu tươi.

Nhưng nháy mắt khi lão phun ra máu tươi, thân ảnh Mạnh Hạo lại quỷ dị hiện ra phía sau lão, trong mắt lóe lên sát khí, tay phải nắm lại, đấm ra một quyền.

Tiếng nổ vang quanh quẩn, đại tế tự tức khắc vặn vẹo thân thể, một mảnh hắc vụ bao phủ làm cho một quyền của Mạnh Hạo thất bại, đánh lên hắc vụ, khiến hắc vụ này chia năm xẻ bảy. Nhưng hắc vụ dù tan vỡ, lại một lần nữa ngưng tụ giữa không trung, thân ảnh đại tế tự lại xuất hiện, sắc mặt lão tái nhợt, phun ra một ngụm tiên huyết, ánh mắt lộ ra sự phẫn nộ kinh thiên.

– Mạnh Hạo!

Cùng tiếng gào rú của lão, tộc công của Ngũ Độc đại bộ ở xa xa cũng mang theo sự điên cuồng, hai mắt tràn ngập tơ máu, cả người bùng nổ tốc độ cao nhất, khoảnh khắc mà đến.