Ngã Dục Phong Thiên

Chương 993: Cho ngươi một hồi tạo hóa



Kháo Sơn Lão Tổ vì diễn rất thật, nên tiếng hô cực kỳ ra sức, thanh âm truyền khắp toàn bộ Thánh Đảo, mọi người trên Thánh Đảo, còn có cả tu sĩ Tiêu Dao Tông đều nghe thấy.

Sắc mặt ai nấy đều thay đổi, giờ phút này bọn họ đang tập trung xung quanh chiến trường, không ai dám tới gần, nhưng tâm thần chấn động, cũng làm cho bọn họ hô hấp dồn dập.

- Mạnh Hạo? Hắn là ai thế, còn là người trọng yếu trong Tiêu Dao Tông ta!

- Có thể khiến cho Lão Tổ liều mạng bảo hộ, còn là hy vọng của Tiêu Dao Tông ta, hắn tuyệt không thể chết được!

- Mạnh Hạo? Ta nhớ ra rồi, hắn là đệ tử nội môn duy nhất của Kháo Sơn Tông năm đó. Lão Tổ nói không sai, hắn cũng là người Tiêu Dao Tông ta, nhân vật có bối phận cao gần với Lão Tổ!

Những tu sĩ này đồng loạt chấn động, lập tức ghi nhớ toàn bộ lời nói của Kháo Sơn Lão Tổ vào trong lòng.

Tromg lời nói của Kháo Sơn Lão Tổ bao hàm tình cảm nồng đậm, rất giống như thật, thật đến mức bản thân Kháo Sơn Lão Tổ cũng cảm thấy đó là việc đương nhiên. Giờ phút này khi đang rưng rưng rống to, bỗng nhiên thấy đệ thập Tổ Vương gia lại không truy kích Mạnh Hạo nữa, mà ngừng ở giữa không trung, lão nhất thời hơi sửng sốt.

- Sao không đuổi theo?

Kháo Sơn Lão Tổ trừng mắt nhìn, thân rùa nháy mắt đã vượt qua đệ thập Tổ Vương gia, ngăn cản trước mặt đối phương, căm tức nhìn.

- Giết ta, ngươi mới có thể đi qua!

Lão đã nhập diễn, cảm thấy việc này cực kỳ thú vị, giờ phút này trào dâng lên tiếng, thanh âm hùng hồn hữu lực!

- Có ta ở đây, không người nào có thể thương tổn Mạnh Hạo!

Kháo Sơn Lão Tổ lớn tiếng mở miệng, nhưng trong lòng lại là cười thầm. Thầm nghĩ, ngươi nhanh nhanh đánh tan ta, sau đó khẩn trương xử lý tên khốn khiếp kia đi, vậy thì Lão Tổ ta liền được giải thoát rồi.

Nhưng đệ thập Tổ Vương gia, lại không có chút ý nghĩ muốn truy kích Mạnh Hạo. Theo lão, Mạnh Hạo là trốn không thoát, sớm muộn gì cũng bị lão lấy đi đạo cơ. Nhưng yêu thú này, cũng là quá hiếm thấy rồi.

Hiếm thấy đến mức, lão không muốn bỏ qua như vậy!

- Hay cho một con yêu thú trung thành và tận tâm, đời này lão phu cũng ít thấy!

Sự thưởng thức của đệ thập Tổ Vương gia càng ngày càng mãnh liệt, nhìn dáng vẻ bản thể của Kháo Sơn Lão Tổ, mỉm cười gật đầu.

- Yêu thú như thế, đi theo nhóc con kia, đáng tiếc. Lão phu là đệ thập Tổ Vương gia, yêu quy, ngươi có nguyện ý đi theo lão phu? Nếu ngươi nguyện ý, từ nay về sau, ngươi chính là thần thú hộ đạo của Vương gia ta!

- Ngày lão phu thành Tiên, nhất định mang theo ngươi, cùng nhau phi thăng!

Đệ thập Tổ Vương gia chậm rãi lên tiếng, thanh âm truyền khắp bốn phía, khiến Mạnh Hạo đang muốn bóp nát Như Ý Ấn dừng lại, lập tức quay đầu trở lại. Sau khi thấy một màn như vậy, nhất là khi nhìn thấy Kháo Sơn Lão Tổ thân thể run rẩy, hắn bỗng nhiên muốn lớn tiếng bật cười.

Hắn hiểu rõ Kháo Sơn Lão Tổ, biết thứ Kháo Sơn Lão Tổ này để ý nhất, chính là tự do. Những chuyện khác, Kháo Sơn lão rùa đen vì có thể quẳng mình đi, đều có thể nhịn xuống. Nhưng chuyện này … giống như vảy ngược của Kháo Sơn Lão Tổ vậy!

- Lúc trước ta sao lại không nghĩ tới. Tuy nhiên như vậy cũng tốt, cũng chân thật thêm một chút. Lão rùa đen, cho ngươi tiếp tục diễn, cái này ta xem ngươi diễn như thế nào!

Kháo Sơn Lão Tổ ngây ngốc một chút, tim đập rộn lên, hô hấp dồn dập, ánh mắt trừng căng tròn. Lão cảm thấy bản thân sắp bạo phát, một ý nghĩ điên cuồng, khoảnh khắc đánh sâu vào đầu.

- Ngươi nói cái gì? Ngươi gọi ta là cái gì?

Lão có chút không thể tin. Lại có người kêu mình trở thành thần thú trông nhà hộ viện. Loại chuyện này đối với lão mà nói, lớn đến từng tuổi này, là lần thứ hai bị nhục nhã như vậy.

Lần đầu tiên, là Phong Yêu nhất mạch.

Việc này đối với lão mà nói, trình độ kích thích, đã vượt qua tất cả. Giờ phút này, thân thể Kháo Sơn Lão Tổ run run, không ngừng vặn vẹo, nhưng vẫn còn một chút lý trí, đang không ngừng áp chế.

- Yêu quy nho nhỏ, ngươi không vui?

Sắc mặt đệ thập Tổ Vương gia trầm xuống. Lão đã đồng ý cho yêu quy này một cơ hội, đã là động tâm tiếc tài hiếm thấy, bằng không, dựa theo tính tình của lão, đã sớm trực tiếp giết chết.

- Con bà nó chứ, ngươi mới là yêu quy, cả nhà ngươi đều là yêu quy. Ngươi là đồ con rùa, ngươi lại dám bảo Lão Tổ ta đi giữ nhà trông viện cho ngươi!!!

Kháo Sơn Lão Tổ giận dữ, gầm nhẹ lên tiếng. Nhưng ngay sau đó, lão lại từ đáy lòng khuyên nhủ bản thân, phải nhẫn, chỉ cần nhịn một chút nữ, tất cả mọi việc liền thuận lợi.

Nhưng thân thể lão đã hoàn toàn mơ hồ, thậm chí ngay cả bản thể của lão, hiện giờ cũng đã có chút run rẩy, khiến cho mặt biển cuộn sóng quay cuồng, tiếng vang quanh quẩn.

- Không phải do ngươi quyết. Ngươi vui cũng tốt, không vui cũng thế, chuyện lão phu quyết định, không thể sửa đổi. Ta lưu lại trên người ngươi một chút cấm chế, từ nay về sau, ngươi chính là yêu quy của Vương gia ta!

Đệ thập Tổ Vương gia thản nhiên mở miệng, dường như lời của lão, chính là thiên uy, chính là lực pháp tắc.

Mạnh Hạo lập tức kinh hỉ, suýt nữa cười ra tiếng. Hắn hiểu được, bản thân lần này, hẳn là không có vấn đề gì rồi. Nếu việc này Kháo Sơn Lão Tổ còn có thể nhẫn, vậy thì Mạnh Hạo cho dù là gặp nạn, cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Đệ thập Tổ Vương gia vừa dứt lời, tay phải nâng lên, bấm niệm thần chú chỉ về phía trước. Ngay sau đó, có mấy ngàn cấm chế phù văn, xuất hiện trong hư vô, vờn quanh bát phương, hình thành một cái lưới lớn, lao thẳng đến Kháo Sơn Lão Tổ giờ phút này đã hóa thành con rùa.

Thân thể Kháo Sơn Lão Tổ mơ hồ, nhưng đỉnh đầu vẫn bốc khói, hô hấp của lão, giống như tiếng nổ vang, phẫn nộ của lão, tại trong chớp mắt này, trực tiếp xông tới đỉnh!

Lão mở to mắt, lúc trước lão thật vất vả áp chế tức giận, tại trong chớp mắt này, rốt cuộc áp chế không được nữa, nháy mắt … hoàn toàn bạo phát!!!

Tiếng nổ vang quanh quẩn, Kháo Sơn Lão Tổ ngửa mặt lên trời, phát ra tiếng rống giận trước nay chưa từng có!!!

- Aaaaaaa a a a a a!!!!!!!!!

Giờ khắc này, cái gì Mạnh Hạo, cái gì Phong Yêu Tông, tất cả mọi chuyện đều bị lão quăng hết khỏi đầu. Chuyện duy nhất lão để ý lúc này, chính là người đã xúc phạm vảy ngược của lão, phẫn nộ ngập trời.

Cái loại nhục nhã trắng trợn này, khiến lão trong nháy mắt liền nhớ tới hạn chế Phong Yêu nhất mạch năm đó ban cho lão, giống như xé rách vết sẹo của lão. Khiến cho Kháo Sơn Lão Tổ trong chớp mắt này, lửa giận nổ tung trong đầu, ngửa mặt lên trời rít gào.

- Chết tiệt, chết tiệt...

- Phong Yêu nhất mạch thì thôi đi, nhóc con nhà ngươi, không ngờ cũng dám đến nhục nhã Lão Tổ ta!!!

Kháo Sơn Lão Tổ đã hoàn toàn phẫn nộ rồi, lão đã quên việc diễn trò lúc trước. Giờ phút này, hai mắt là đỏ ngầu thực sự, toàn bộ Thánh Đảo chấn động kịch liệt, mặt đất run rẩy, giống như dưới mặt đất, có quái vật lớn nào đó, đang tức giận mà thức tỉnh.

Mặt biển bốn phía nhấc lên sóng lớn kinh thiên, tiếng nổ vang vọng, dường như hải vực xung quanh đây, cũng bị nổ tung.