Ngã Lão Ma Thần

Chương 10: Bài Kiểm Tra Đầu Tiên Là Một Khúc Nhạc(2)



Chun Yeowun thực sự lo lắng về bài kiểm tra, nhưng nhờ có Nano, cậu đã có thể vượt qua nguy hiểm một cách dễ dàng.

''Ngươi khiến ta không nghe thấy âm thanh sao?.''

[Sóng âm phát ra từ nhạc cụ có thể gây nguy hiểm cho ngài. Vậy nên tôi đã tạm thời ngừng các bộ phận cảm nhận âm thanh trên cơ thể.]

''Nhưng tại sao ta có thể nghe thấy giọng nói của ngươi?.''

[Cuộc hội thoại đang được gửi trực tiếp thông qua não bộ của ngài.]

''Là sao ta không hiểu.''

Thật khó để hiểu toàn bộ những gì Nano nói. Hơn một nửa số võ đồ đã ngất xỉu. Một số thậm chí còn có máu chảy ra từ miệng, chứng tỏ rằng họ đã bị tổn thương nội tạng bên trong.

Những ngón tay của Hang Soyu lúc này đang điên cuồng chơi đàn. Nhịp độ đã tăng lên nhiều đến mức ngay cả Hameng đứng cạnh bà ta cũng có thể cảm nhận được mức độ dữ dội. Hameng biết tại sao Ngũ trưởng lão lại thất vọng như vậy.

''Thật thú vị tên tiểu tử đó không có bất kỳ chút nội công nào.''

Hameng cũng bị hấp dẫn bởi tình hình hiện tại. Ông biết rằng Chun Yeowun không được học bất kỳ môn võ công nào. Vì vậy, nó sẽ không có bất kỳ nội lực nào, nhưng mọi thứ đáng diễn ra lại dường như không đúng lắm, nó có thể chống lại sóng âm mà không gặp bất kỳ khó khăn nào. Và không giống như Chun Yeowun, những võ sĩ khác xung quanh cậu đều vật lộn trên mặt đất.

- Nnnnghhh…

- Ugh, tai của ngươi đang chảy máu!

- Ngươi cũng vậy!

Sóng âm cũng ảnh hưởng không nhỏ tới những đứa trẻ khác đang đứng vận công. Đó là điều hiển nhiên bởi vì Hang Soyu đang gia tăng cường độ tấn công do sự bực tức và quá thất vọng trong lòng bà ta.

''Tại sao con mụ đó chơi đàn khủng khiếp như vậy?.''

Các thiếu chủ của lục đại môn, những người có nội lực hơn hai mươi năm, vẫn có thể chịu được đòn tấn công mà không gặp nhiều khó khăn, nhưng họ vẫn cảm nhận được sự khó chịu của trưởng lão và điều đó khiến họ tò mò. Họ vốn không được phép quay lại nhìn, nhưng Mukeum vô cùng tò mò nên đã quay lại nhìn theo tầm mắt của trưởng lão.

''Cái gì?.!''

Máu từ trong miệng cậu ta ứa ra..

''Làm thế nào mà tên thấp hèn đó vẫn đứng vững được?.''

Chun Yeowun đứng đó như thể đòn tấn công chẳng xi nhê gì. Ngay cả Mukeum, người có nội năng trị gần ba mươi năm nhờ việc phục dụng đan dược và luyện công cũng cảm thấy đau nhói trong tai, nhưng Yeowun thì đứng đó như thể cậu không nghe thấy gì.

''T... thứ... tên khốn đó. Hắn có nội công?.! ''

Chun Mukeum vô cùng tức giận. Chun Yeowun đã thề rằng cậu sẽ không bao giờ luyện võ thuật hay nội công cho tơi khi vào Ma Đạo Quan, nhưng với những gì đang sảy ra trước mắt Mukeum có nghĩa là Yeowun đã không giữ lời hứa của mình.

''Gì?.''

''Chuyện gì đang xảy ra vậy?.''

Chun Jongsum số 4 và số 6 Chun Wonryou tự hỏi tại sao Mukeum lại có vẻ tức giận và họ cũng quay lại nhìn.

''C-cái gì ?.! Chuyện gì xảy ra vậy ?.! ''

''Làm thế nào mà tên đó có thể đứng như vậy trong khi không có bất kỳ chút nội công nào?.''

Tất cả đều cau mày. Chúng vốn nghĩ rằng Chun Yeowun đã ngã từ lâu, nhưng cậu vẫn đứng hiên ngang không chút nào là mệt mỏi.

- Nano, liệu phán đoán của ta có đúng, những kẻ phía trước và ngũ trưởng lão chơi nhạc cụ đang vô cùng tức giận, phải không?.

[Phân tích chuyển động cơ mặt. Sự thất vọng, sốc và tức giận có thể được nhìn thấy từ cơ mặt của họ.]

Thậm chí không cần phân tích, rõ ràng họ đang nhìn cậu với thái độ thù địch. Yeowun nhận ra những gì mình làm đang khiến họ tức giận.

''Họ nghĩ rằng mình không có bất kỳ chút nội công nào, nhưng khi mình biểu hiện tốt như này khiến họ bộc lộ sự căm tức.''

Nếu không nghĩ cách giải quyết, nó sẽ là một vấn đề cực kỳ nguy hiểm ngay cả khi Yeowun đã vượt qua bài kiểm tra.

Cậu đã tuyên thệ rằng sẽ không học về nội công và võ thuật cho đến khi gia nhập Võ Quán.

''Nano, Ngươi có thể gây nội thương được không?.''

[Nội thương như làm hỏng các cơ quan nội tạng của ngài?.]

''Đúng. Ngươi có thể làm được hay không?. ''

[Có thể, nhưng tôi không khuyên ngài cố ý làm tổn hại cơ thể của mình, thưa Chủ nhân.]

''Ta hiểu rồi. Vậy ngươi hãy làm ta bị thương khi bí âm dừng lại và khiến ta nôn ra máu không?. ''

[Máu phun qua miệng của ngài?.]

- Ừ.

Yeowun đang làm cho kẻ thù của mình tức giận. Nếu cậu không bị tổn thương bên trong hoặc nôn ra máu, họ sẽ nghi ngờ. Cậu không thể mạo hiểm ngay cả khi đây là cơ hội học võ thuật.

[Theo lệnh, gây tổn thương các cơ quan nội tạng.]

Đã sắp hết một phút, sự kiên nhẫn của Hang Soyu đã đến giới hạn. Bà ta tức điên lên vì Yeowun đã có nội công bên trong, nhưng cậu bây giờ vẫn đứng đó sừng sững như thể không có xi nhê gì.

Giai điệu đột nhiên thay đổi. Lee Hameng nhanh chóng cảm nhận được sự thay đổi và cau mày. Ông biết Ngũ trưởng lão đang nghĩ gì nhưng thật nguy hiểm khi bây giờ bà ta đã quên mất mục đích tại sao bà ta có mặt tại đây và gảy đàn của mình.

Trước khi kịp truyền âm ngăn cản ngũ trưởng lão dừng lại, bà ta đã bắt đầu gảy đàn với một nửa nội công của mình. Những đợt sóng âm vô cùng mạnh mẽ tràn đi này không thể chống đỡ được trừ khi một người là một võ sĩ rất mạnh mẽ.

- UGHAAAA!

Thiếu chủ của các môn phái nổi tiếng và các gia tộc lúc này mặt tái như đít nhái. Họ bắt đầu nôn ra máu khi cơ quan nội tạng của họ bị tổn thương, và họ cũng không phải là những người duy nhất gặp rắc rối.

''UGH!''

Ngay cả những người thừa kế từ Lục Đại Môn cũng không thể chịu được sóng âm của Ngũ trưởng lão. Tất cả chúng cố gắng vận nội công bảo vệ cơ thể hết sức, nhưng tất cả đều không hiệu quả. Người yếu nhất trong số sáu người thừa kế, Chun Jongsum, bắt đầu ho ra máu và Hameng quyết định bắt điều này dừng lại vì nó đã đi quá xa.

[Dừng lại! Điều này quá nguy hiểm! Ngươi mau dừng tay!]

Cùng lúc đó, Hang Soyu cũng dừng lại. Hầu hết các võ đồ đều không chịu được và đã khuỵu xuống vì kiệt sức. Nếu Ngũ trưởng lão chơi lâu hơn một chút, có lẽ tất cả võ sĩ đã tạch khảo hạch đầu tiên. Hang Soyu vô cùng xấu hổ vì bản thân mất kiểm soát, nhưng bà ta vẫn giữ thái độ giận giữ khi nhìn Chun Yeowun. Bà ta chắc rằng Chun Yeowun đã không giữ đúng lời thề của mình. Chính lúc đó…

Mặt Chun Yeowun nhanh chóng đỏ lên và tái đi, máu từ trong miệng cậu phun ra như mưa. Tất cả những người đang xem, Hameng, Hang Soyu và Mukeum, đều cau mày.

''Gì?.''

Thật không thể tin khi có thể nôn ra nhiều máu như vậy từ miệng của một người bình thường.

''Cậu là bị trọng thương rồi sao?.''

Chun Yeowun phun máu ra và chống tay khuỵu xuống đất. Cậu chắc ccậu đã nhận hàng tá vết thương trong lục phủ ngũ tạng.

''Nano... Ngươi...''

[Chương trình được xử lý như đã yêu cầu.]

''Ngươi làm ta suýt chết đấy!''

Những người chứng kiến cũng cảm thấy rừng mình ngay cả khi đó chỉ là một cơn nôn mửa đơn giản. Nhưng việc nôn ra máu như vậy vô cùng đau đớn.

- Ugggggh huệ...uệ!

Chun Yeowun sau đó nôn ra nhiều máu hơn. Nền đá xung quanh cậu giờ đã đẫm máu, nhìn vào đã đủ thấy một cảnh tượng khủng khiếp.

- Hừm!

Tuy nhiên, không giống như trưởng lão thứ năm sững sờ, Hameng hộ vệ Lee Hameng không chỉ đứng nhìn. Nếu Chun Yeowun, con trai của Giáo chủ, không chết vì mối thù giữa các thành viên trong gia tộc mà là một bài kiểm tra, thì mọi lỗi lầm sẽ đổ dồn vào ông ta, Hameng. Ông nhanh chóng lao về phía trước bằng khinh công để bay đến vị trí Yeowun và kiểm tra.

- Này nhóc! Ngươi ổn chứ!?.!

Chun Yeowun cảm thấy chóng mặt sau khi nôn ra máu. Cậu gần như ngã quỵ xuống đất nhưng Hameng đã kịp đỡ được cậu.

[Cảm thấy chóng mặt do mất 10% máu. Kích hoạt chế độ tự phục hồi chống lại tổn thương nội tạng và mất máu.]

Nano nói về việc chuyển sang chế độ chữa bệnh và Yeowun đã ngăn nó lại.

''Không! Khoan từ từ.''

[Tình trạng của ngài có thể gặp nguy hiểm.]

''Đợi thêm một chút.''

Nano đã dừng quá trình hồi phục. Hameng nhìn khuôn mặt tái mét của Yeowun.

- Hừm, sao ngươi không từ bỏ.

Hameng cầm tay kiểm tra xem liệu Yeowun có nội công hay không. Nhưng trái với mong đợi của ông ta, Chun Yeowun không có chút nội công nào.

''Cái gì?. Làm sao có thể?.''

Điều này có nghĩa là Yeowun đã chịu đựng toàn bộ song âm thông qua ý chí và cơ thể này. Và để trả giá, cậu đã phải gánh chịu những tổn thương nội tạng nghiêm trọng.

''Thật điên rồ. Làm thế nào một người bình thường có thể chịu được như vậy mà không có bất kỳ một chút nội công nào?.''

[Đọc truyện chữ Manhwa mới nhất tại sttruyen.com]

Ông đã rất ngạc nhiên. Yeowun thực sự đã vượt qua bài kiểm tra mà không có một chút nội công nào. Hameng đã nghe tin đồn thất thiệt về tiểu Giáo chủ thứ bảy. Nhưng ai có thể nghĩ rằng một đứa trẻ sinh ra bởi một phụ nữ nô lệ lại có một ý chí sắt đá như vậy?.

Hameng gọi các giáo đầu đứng bên ngoài sân tập.

- Đưa cậu ta về Y quán.

Khi Yeowun đang được các Giáo đầu đưa về Y quán, cậu đã ra lệnh cho Nano.

''… Hãy chữa lành cho ta, ngay bây giờ.''